Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1065: Kế thành chung hiện thân

Đối mặt với chỉ trích của đồng bạn ngày xưa, sắc mặt ba người truyền pháp giả Chu, Vệ, Hoang đều không hề bận tâm.
Bọn họ biết rõ tính cách đối phương, không lựa chọn thuyết phục bằng ngôn ngữ.
Mà bọn họ trực tiếp động thủ, trước tiên bắt giữ hai vị truyền pháp giả này rồi nói sau!
“Bớt nói sàm, mau so tài xem thực hư!”
Hoang dẫn đầu gây khó dễ, sau đó hắn quát to, trong ánh mắt hai cái đầu hung thần ác sát đồng thời bắn ra hào quang màu vàng kim.
Khóa chặt hai người Sở, Thẩm.
Đồng thời thủ đoạn của hai vị truyền pháp giả Chu, Vệ đều xuất hiện.
Trên đỉnh đầu truyền pháp giả Chu hiện lên hình chiếu tiểu thế giới tư nhân của nàng trong thoáng chốc. Mọi người dường như bị lôi kéo vào trong thế giới mộng ảo mê ly, giằng co với ánh đèn nhấp nháy nhiều màu sắc khác nhau của tòa nhà chọc trời.
Trang phục trên người Chu cũng thay đổi thành chiến giáp từ kim loại đen chưa từng thấy trước đây. Thoạt nhìn lại khá giống với tiên khôi hóa thân Thiên Dương.
Hai mươi bốn thanh phi kiếm tỏa hàn quang ra ngoài, triển khai sau lưng Chu như một vòng ánh sáng.
Chu chớp động tâm niệm, từng thanh phi kiếm lập tức vạch phá bầu trời, bắn phụt về phía hai người Sở, Trầm.
Vận tốc, độ sắc bén của phi kiếm dường như có thể phá vỡ cả không gian, xoẹt thành từng vết nứt màu đen. Giống như từng con rồng đen giận dữ gào thét.
Sau khi phóng phi kiếm, hai mươi tư thanh phi kiếm sau lưng Chu lại không biến mất.
Chỉ là biến thành dáng vẻ ảo ảnh.
Sau khi hai mươi tư thanh kiếm lần lượt hoàn thành một lượt phóng, thanh phi kiếm đầu tiên lúc đầu đã hoàn thành chuyển biến từ hư hóa thực.
Vì thế lại tiếp thêm một lượt phóng phi kiếm nữa!
Vô cùng vô tận, không có giới hạn!
Ngoại trừ uy năng phá hư của bản thân phi kiếm, Lý Phàm đang bày trận pháp phong tỏa chiến trường, sau đó né một bên quan chiến lại mơ hồ quan sát, cảm nhận được dấu vết thay đổi tốc độ chảy thời gian từ mỗi một lần tập kích của vòng phi kiếm!
Lý Phàm đã từng trải nghiệm cảm giác này bên ngoài Tiên Khư, tại châu Nguyên Đạo. Chắc chắn sẽ không nhận sai!
Tuy thay đổi tốc độ chảy thời gian cực kỳ bé nhỏ, nhưng đến cùng vẫn tồn tại. Điều này chứng minh, truyền pháp giả Chu vậy mà có chút lĩnh ngộ với pháp tắc thời gian!
So với Chu, công kích của truyền pháp giả Vệ lại có vẻ đơn giản hiệu quả.
Trong từng động tác giơ tay nhấc chân không ngừng khua tay quét ngang dựng lên hào quang màu đen. Sau đó chúng đan xen lẫn nhau, tạo thành lồng giam. Lồng giảm dường như có sức nặng cả thế giới. Tốc độ phản ứng, hành động của kẻ thù đều xuất hiện sự trì trệ với mức độ khác nhau. Hơn nữa, khi lồng giam đan xen càng dày đặc, hiệu quả giảm tốc càng rõ rệt.
Truyền pháp giả Hoang cũng không hề kém cạnh.
Thân thể khô gầy như que củi tiếp cận Sở, Trầm, lựa chọn cách trực tiếp nhất, đánh cận chiến. Mỗi một quyền, một cước dường như đều ẩn chứa lực lượng khổng lồ. Hai vị truyền pháp giả chỉ có thể chật vật chống đỡ.
Không thể không nói, thân là truyền pháp giả, thực lực hai người Sở, Thẩm quả thực không yếu.
Quanh thân Sở trải rộng bạch quang vô cùng kiên cố, có thể hóa giải tất cả thế công.
Thẩm lại hay dùng một cây phất trần, hàng vạn hàng sợi tơ trắng có thể hóa thành vũ khí khắc nhau đối địch.
Hai người này không thua kém bất cứ tu sĩ Hợp Đạo nào.
Nhưng thực lực giữa các truyền pháp giả đều khá đồng đều. Đám ngư Chu lấy ba địch hai, vốn đã chiếm ưu thế nhân số.
Hơn nữa còn có Lý Phàm âm thầm lấy trận pháp kiềm chế...
Vậy nên kết quả trận chiến không có gì khó tin.
Dùng trọn vẹn bảy ngày mới trấn áp hai vị truyền pháp giả này.
Dù bọn họ thua nhưng vẫn không phục: “Có gan thì giết bọn ta xem!”
Truyền pháp giả Chu trợn mắt nhìn Sở: “Ngươi cho rằng ta rời khỏi hội nghị truyền pháp giả thì thật sự có thể quên hết toàn bộ chuyện liên quan đến truyền pháp giả sao?”
“Có cấm chế bảo mệnh của thiên tôn, dù giết được ngươi thì cũng sẽ bị để lại dấu vết.”
Lúc này Vệ mới chậm rãi giải thích: “Hai vị huynh đệ hiểu lầm. Chúng ta làm như vậy cũng do có nỗi khổ riêng trong lòng.”
Tiếp theo, hắn nói lại chuyện pháp vương Huyền Thiên giáo Mặc Nho Bân âm thầm đoạt xá truyền pháp giả lại một lần.
“Ta đã tự mình nghiệm chứng.” Hắn nhấn mạnh nói.
Sở hừ lạnh, vẻ mặt không tin: “Vớ vẩn! Thực lực của truyền pháp giả chúng ta ở mức nào? Huống hồ còn có cấm chế thiên tôn phù hộ, sao có thể lặng yên không tiếng động bị đoạt xá được.
Mà Thẩm lại nghi ngờ không rõ. Hắn nhớ lại dị thường trong hội nghị truyền pháp giả trong Tiên Minh trước đó, dường như có suy nghĩ gì.
Truyền pháp giả Chu lạnh lẽo cưới, nói: “Không tin cũng không sao. Dù sao cũng không trông cậy được vào loại phế vật như các ngươi. Các ngươi cứ đợi rồi xem. Đợi đến lúc Tưởng tới đây, sau khi chúng ta tỏ rõ tất cả với hắn rồi sẽ phát động ‘lời thề truyền pháp giả’. Đến lúc đó, tất cả chân tướng sẽ sáng tỏ!”
Nghe thấy cái tên ‘lời thề truyền pháp giả’, hai người Thẩm, Sở lập tức im lặng.
Bọn họ hiểu được sức nặng của từ này.
Có gan chủ động đề xuất tiến hành thẩm lí và phán quyết lời thề truyền pháp giả, chắc chắn không phải đều ngư mang ý đồ xấu có thể làm được.
“Chẳng lẽ...”
Hai người liếc nhau, rơi vào im lặng.
Lý Phàm lại đứng một bên yên lặng.
Hai vị truyền pháp giả tiến đến điều tra sự kiện đất sụp mất tích không rõ nguyên do, đây chắc chắn là chuyện lớn chấn động trên dưới Tiên Minh.
Hội nghị truyền pháp giả tổ chức khẩn cấp, thương nghị đối sách.
Tuy có mấy người giữ ý kiến phản đối, bao gồm truyền pháp giả Phùng, nhưng phần lớn người trong hội nghị cảm thấy chuyện này cần lập tức báo lại cho truyền pháp giả Tưởng.
Đa số thắng thiểu số.
Cuối cùng truyền pháp giả Tưởng đang ở trong ‘Quy Nguyên giới’ đã bị kinh động.
Nhìn trước mắt hiện lên một số điều tra liên quan đến sự kiện đất sụt, Tưởng gật đầu: “Việc này trước đó ta cũng đã mơ hồ phát hiện. Bên dưới Huyền Hoàng giới có rất nhiều tiểu trùng kì dị đột nhiên xuất hiện. Chúng nó có thể sản sinh linh khí đặc thù thúc đẩy dục vọng giết chóc trong lòng tu sĩ, sát kiếp trước đây trong Huyền Hoàng giới là do chúng tạo ra.”
“Thay đổi tính tình tu sĩ Huyền Hoàng giới thì thôi, hiện tại còn hủy hoại căn ciw Huyền Hoàng giới…”
Truyền pháp giả Tưởng nhìn thấy nhóm truyền pháp giả trước mặt, bởi vì e ngại đặc tính ‘Vạn vật đều như ta’ của bản thân mà không dám tự mình đến, chỉ dám dùng ảo ảnh truyền tin. Trong mắt hắn hiện lên một tia thất vọng.
Hắn đánh ra một luồng bạch quang: “Ta đã tìm được cách để tiêu diệt loại tiểu trùng này. Các ngươi chỉ cần làm theo ta là được.”
“Về phần chuyện hai người Sở, Thẩm mất tích...”
“Để ta tự mình đi một chuyến.”
Thân hình Truyền pháp giả Tưởng thoáng chốc biến mất khỏi Quy Nguyên giới, giọng nói lại vang vọng rất lâu không dứt.
Sau khi hỗ trợ bắt hai vị truyền pháp giả, Lý Phàm mượn cớ tạm thời tách khỏi ba người truyền pháp giả Chu.
Bản tôn trở lại Linh Mộc giới ngủ động, chỉ để lại tiên khôi Lý Phàm bên ngoài.
Báo động thỉnh thoảng hiện lên trong lòng nói cho hắn biết, khoảng cách truyền pháp giả Tưởng tiến đến đã không còn xa.
Quả nhiên, chỉ một ngày sau đó. Tưởng lần theo dấu vết để lại, tìm đến cửa.
“Vậy mà là các ngươi?”
Thấy đầu sỏ tạo thành rung chuyển Huyền Hoàng giới lại là đồng bạn ngày xưa.
Ngay cả với khả năng chịu đựng tâm lý của Tưởng thì trên mặt cũng không khỏi xuất hiện chút hoảng hốt.
“Chỉ là kế sách bất đắc dĩ để ép ngươi hiện thân.” Đối mặt với Tưởng, ngay cả Hoang trước nay đều có thái độ cuồng vọng cũng trở nên dễ chịu hơn nhiều.
Vẻ mặt truyền pháp giả Chu không hổ thẹn, thẳng thắn nói suy nghĩ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận