Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 453: Thiên Chưởng Nhẹ Như Không

Đôi mắt của Lý Phàm lóe lên một tia tinh quang, lần nữa tăng thêm lực cắn nuốt.
Cỗ địa mạch chi lực này chạy từ vạn dặm tới, tất cả đều chảy vào trong cơ thể của Lý Phàm.
- Phanh !
- Phanh !
Dường như Lý Phàm có thể mơ hồ nghe được tiếng va chạm ầm ầm truyền đến từ bên trong cơ thể của mình.
Ngay trong loại sừng lực lẫn nhau này, hình như có thứ gì đó đang từ từ bị nghiền nát.
Bên tai truyền đến một tiếng vỡ vụn thanh thúy.
Một lát sau.
Tu vi và khí thế của Lý Phàm không ngừng mạnh mẽ tăng lên . Trong nháy mắt, từ vừa mới đột phá Kim Đan trung kỳ không lâu, hướng đến Kim Đan hậu kỳ.
Đúng lúc này...
Lý Phàm chợt cảm thấy đáy biển vốn còn có chút ánh sáng yếu ớt bỗng hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Không chỉ là bóng tối trong phạm vi tầm nhìn.
Hơn nữa còn là cảm giác âm u của không gian bị phong tỏa.
Không dừng lại động tác thôn phệ, Lý Phàm cùng lúc ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một cự chưởng không biết xuất hiện trên đỉnh đầu mình từ lúc nào.
Nó che đi tất cả mọi thứ, giáng xuống đầu.
Lý Phàm ở trước mặt nó, nhỏ bé như một con kiến hôi.
“Thao!”
Nhìn đại năng không biết từ đâu đến này, Lý Phàm thầm mắng trong lòng.
Nhưng phân thân của hắn giờ phút này vẫn đang vận chuyển “Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp”, giống như ăn phải gan hùm mật gấu, đối mặt với cự chưởng khủng bố như vậy mà không chút sợ hãi.
Ngược lại còn há miệng, muốn nuốt cự chưởng này xuống!
Kết quả là...
Tất nhiên không ngoài dự đoán.
Ngay sau đó, Lý Phàm bị mất liên lạc với phân thân.
Đúng là vạn hạnh trong bất hạnh, vị tồn tại vô danh kia tuy ra tay, nhưng dường như cũng không có ý truy cứu.
Không có tra xét rõ ràng, tìm ra bản thể của Lý Phàm ở chỗ này .
Nếu không, chỉ sợ sẽ bị ép về lại tình trạng ban đầu.
Lý Phàm cẩn thận hồi tưởng lại thời điểm mà cự thủ vừa rồi xuất hiện.
“Chắc bởi vì ta mạnh mẽ đột phá nên mới dẫn tới Thiên Chi Ách?”
“Là thủ đoạn của thiên địa này tạo ra, hay là...”
Khẽ nhíu mày, tinh thể hóa đạo thạch trong đầu của Lý Phàm nở rộ ra lam sắc quang mang.
Trong nháy mắt trước khi phân thân bị nghiền nát, hắn đã sử dụng Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp, thật sự có thể hấp thu được một tia năng lượng từ trên cự thủ kia.
Nếu đối phương là một vị tu sĩ, không cần nghĩ, Lý Phàm căn bản không có cách nào làm được điều này.
Không ngừng hồi tưởng lại mùi vị của tia năng lượng kia, Lý Phàm trầm tư suy nghĩ.
“Càng giống như lực lượng quy tắc thuần túy.”
“Như vậy xem ra, có chút tương tự so với Hoành Nguyện Pháp Thân của Chương sư huynh.”
“Bình thường không xuất hiện trên đời, đều trong tình huống đặc biệt mới ra tay xuất thủ...”
“Vốn dĩ còn muốn dùng ‘Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp’ khiến tu vi của phân thân tăng trước một bước lên Kim Đan viên mãn, tích lũy kinh nghiệm đột phá Nguyên Anh. Ai ngờ điều này lại đem đến tai bay vạ gió.”
“Cũng may chỉ là phân thân.”
Lý Phàm thầm than một tiếng, hắn đã quen với nguy cơ tứ phía trong Huyền Hoàng giới.
Lặng yên rời khỏi Vạn Tiên Đảo, tìm đến một chỗ không người, bỏ một phen công phu nặn ra một “Chu Thanh Ngang” nữa.
Phân thân khẽ gật đầu, cáo biệt bản thể rồi chạy tới nơi vừa xảy ra sự việc.
Hắn muốn nhìn xem hải vực sau khi bị một chưởng từ trên trời giáng xuống sẽ biến thành bộ dáng gì.
Không lâu sau, Lý Phàm trở lại hiện trường.
Điều khiến hắn cảm thấy bất ngờ chính là, mặt biển gió êm sóng lặng, bầu trời vân đạm phong khinh.
Không giống như có tai họa vừa ập xuống.
Dường như tất cả những gì vừa mới phát sinh chỉ là ảo giác của hắn.
Lý Phàm trầm ngâm một lát, lặn xuống biển.
Khi nhìn rõ cảnh sắc dưới đáy biển, đồng tử không khỏi co lại.
Vốn dĩ hòn đảo phế tích dưới đáy biển nay đã không còn tồn tại nữa.
Thay vào đó, nó trông giống như những đáy biển bình thường khác.
Không chỉ là thuần túy phá hoại, mà càng giống như xóa bỏ hoàn toàn dấu vết tồn tại của nó !
Sau khi Chu Thanh Ngang đăm chiêu nhìn vào đó một lúc thì bất động thanh sắc trở về đảo Thái An, thành thật ngủ đông.
Trong Thiên Huyền Kính.
Mượn đôi mắt của phân thân, thấy rõ kết quả sau khi bị cự chưởng đánh vào, Lý Phàm trầm tư suy nghĩ.
“Bởi vì cưỡng chế phá vỡ Thiên Chi Ách, xúc phạm vào điều cấm kỵ nào đó nên bị xóa bỏ sao.”
“Hơn nữa tất cả đều lặng yên không một tiếng động mà xảy ra .”
“Nếu có thể sống sót sau một chưởng kia thì sẽ như thế nào?”
“Từ nay về sau liệu có phải sẽ không gặp phải bình cảnh nữa không? Dĩ nhiên, vẫn có khả năng dẫn tới sự tồn tại đáng sợ hơn nữa.”
Ý niệm đi tìm chết trong đầu chỉ kéo dài trong giây phút đã bị Lý Phàm bác bỏ.
“Chẳng qua, trong kiếp trước, qua mấy ngày nữa, không rõ nguyên nhân là gì mà Thiên Chi Ách sẽ tự động biến mất.”
Trải qua sự trấn áp của cự chưởng đột nhiên xuất hiện kia, Lý Phàm buông tha ý định để phân thân cùng tu hành.
Vẫn nên thành thật làm một con rối, để thời điểm mấu chốt có thể thế mạng thoát thân.
Nếu ý đồ thông qua phân thân để sớm cảm ngộ Kết Anh đã thất bại, Lý Phàm đành phải đổi sang biện pháp khác, Từ trong Thiên Huyền Kính mua và tổng kết lại những kinh nghiệm có liên quan .
Giác ngộ của mỗi người đều rất khác nhau, nhưng ai nấy đều có lý, ưu khuyết điểm cũng không nhiều.
Lý Phàm giàu nứt đố đổ vách, thu gom tất cả, mua toàn bộ về cẩn thận nghiên cứu.
Thời gian cứ thế trôi đi, Lý Phàm một bên tu hành, một bên giác ngộ.
Rất nhanh, đã đến thời điểm hắn và Hà Chính Hạo hẹn nhau lần thứ hai.
Do lần trước mở đầu không tồi, thu hoạch lần này của Hà Chính Hạo cũng không tệ lắm, tổng cộng thu thập được năm mươi lăm vạn điểm cống hiến.
Sau khi xác nhận với Lý Phàm, Hà Chính Hạo đem mức độ cống hiến chuyển qua.
Đồng thời, cũng thêm mười vạn điểm cống hiến của hắn.
“Một năm sau, một triệu điểm cống hiến.” Lý Phàm đầy thâm ý nói.
Hà Chính Hạo vui mừng khôn xiết, liên tiếp thốt ra những lời tâng bốc.
Lý Phàm lười nghe, trực tiếp cắt đứt liên lạc.
Đồng thời xem xét danh sách những người quyên góp lần này.
Khiến cho hắn có chút để ý chính là vị tu sĩ Chu Bằng, vẫn chiếm cứ vị trí đầu tiên.
“Thú vị, có lòng tin đối với ta như vậy? Không sợ ta ôm tiền chạy mất sao?”
“Hơn nữa cũng là Trúc Cơ tu sĩ như Hà Chính Hạo, từ đâu mà có nhiều điểm cống hiến như vậy?
Người này, kiếp trước Lý Phàm cũng từng nghe Hà Chính Hạo ngẫu nhiên nhắc tới.
Là một hảo hữu thường xuyên tụ tập với hắn để thảo luận về con đường đầu tư.
Dường như có mối quan hệ không đơn giản với một vị tu sĩ nào đó của Thiên Cơ Tông, cho nên tin tức linh thông, ở đâu cũng có thể dẫn dắt mọi người kiếm được một khoản nhỏ.
Vì thế hắn rất có uy tín trong đoàn thể nhỏ của họ.
Mấy kiếp trước, Hà Chính Hạo tính toán đầu cơ cỏ Linh Vụ, cũng có không ít công lao của người này.
“Hừ, mặc kệ hắn có danh tiếng ra sao ta cũng không sợ. Tạm thời quan sát trước đã.”
Lý Phàm nhìn số dư hơn sáu trăm vạn điểm cống hiến của mình, trong lòng cười lạnh.
Nhiều điểm cống hiến như vậy, cũng đủ để kéo xuống một lớp da cọp rồi.
Hơn nữa, còn có sự kiện cỏ Linh Vụ sắp diễn ra .
Những điểm cống hiến này còn phải tăng gấp mấy lần.
“Điều duy nhất lo lắng, chính là số lượng giao dịch lớn như vậy, khó tránh khỏi khiến cho không ít kẻ có tâm nhòm ngó.”
“Đã đến lúc đi xem tiểu sư đệ Thiên Dương khôi phục như thế nào rồi.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm lặng yên đi vào trong Thân Hóa Đạo.
Thiên Dương an tĩnh ở trong trận pháp, hấp thu năng lượng để bổ sung cho toàn bộ thân thể .
Không có một chút đề phòng nào đối với sự xuất hiện của Lý Phàm .
Lý Phàm kiểm tra tiến độ.
“Sắp rồi.”
“Thực lực Hóa Thần, ở Tùng Vân Hải hẳn là không lo.”
“Nhưng vẫn có chút không đủ nhìn nếu ra khỏi Tùng Vân hải.”
“Xích Viêm Phần Hải...”
Lý Phàm nhìn về phía Thiên Dương, ánh mắt hiện lên một tia do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận