Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1039: Lấy đan bổ thiên khuyết

Người giấy khô vàng hệt như một loại vật sống nào đó không ngừng giãy giụa trong tay Lý Phàm. Biểu cảm trên mặt phẫn nộ, quỷ dị. Thậm chí còn phát ra tiếng kêu chói tai như ẩn như hiện, thân thể tận lực đong đưa, muốn tránh thoát.
Nhưng lại đã định trước trốn không thoát lòng bàn tay Lý Phàm.
Giảng giải sơ qua chân tướng người giấy Độ Ách tông với Mặc Nho Bân, Lý Phàm hơi dùng sức, người giấy trong tay hét thảm một tiếng. Sau đó màu vàng dần rút đi, người giấy trở nên trong suốt.
Thế nhưng đường nét mơ hồ lại không hề biến mất, vẫn tồn tại trong Huyền Hoàng giới.
“Nếu Hưng Vượng huynh đệ ngươi không nhắc nhở, ta đúng là không chú ý tới, Huyền Hoàng giới bây giờ đều là người giấy khắp nơi!” Mặc Nho Bân vừa sợ vừa giận: “Độ Ách tông này quả nhiên là chán sống rồi!”
“Ngươi đừng nói, tuy phương pháp cực kỳ đê hèn nhưng quả thực hữu hiệu. Cắm rễ thế giới, cùng tồn tại với thiên địa Huyền Hoàng. Cho dù bị ta dọn sạch một lượt cũng vẫn có thể dựa vào ấn ký tồn tại giữa thiên địa sinh ra một lần nữa. Khó trách năm đó Truyền Pháp thiên tôn cũng không có biện pháp quá tốt đối với Độ Ách tông.” Trong lúc nói chuyện, Lý Phàm lại lôi ra một người giấy từ trong không gian sâu thẳm, hung hăng nắm nát.
“Bất kể là ở thời đại nào, trên đời luôn có nhân vật giống như ký sinh trùng như vậy. Đây cũng là nguyên nhân năm đó trong giáo có một số người phản đối cứu vớt Huyền Hoàng, không bằng tự động rời đi.”
“Nếu như thật sự cứu thế thành công, Độ Ách tông này xuất hiện lại lần nữa... Đó mới thật sự là buồn nôn đến cực điểm.” Vẻ mặt Mặc Nho Bân cũng vô cùng u ám.
“Không sao. Huyền Hoàng giới đã đến tình cảnh hiện giờ, hẳn là không cứu nổi. Kết cục của Độ Ách tông cũng sẽ chỉ là cùng Huyền Hoàng giới mai táng trong Tiên Khư.” Lý Phàm ngược lại cực kỳ bình tĩnh.
Mặc Nho Bân cũng theo đó bình tĩnh lại: “Hưng Vượng huynh đệ ngươi nói không sai, vẫn là chính sự quan trọng.”
“Trận pháp phá cấm sắp hoàn thành, bên ngươi cũng phải sớm chuẩn bị sẵn. Chúng ta sẽ bắt đầu hành động bất cứ lúc nào.”
Lý Phàm gật đầu đồng ý.
Nhìn bóng lưng Mặc Nho Bân đi xa, trong lòng Lý Phàm lại có ý nghĩ hoàn toàn khác với ngoài miệng.
“Trông cậy vào Huyền Thiên Vương mất tích nhiều năm dẫn dắt rời khỏi Tinh hải chí ám...”
“Sợ rằng kết quả đã định trước sẽ làm ngươi thất vọng. Nhưng cũng có thể hiểu, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Mị lực nhân cách của Huyền Thiên Vương cũng quả thực đáng hai mươi pháp vương thuộc hạ của hắn sau vạn năm vẫn phải vất vả truy tìm tung tích của hắn.”
“Chúa cứu thế Huyền Hoàng.”
Trên mặt Lý Phàm không vui không buồn, lặng lẽ trở về trong Linh Mộc giới.
So sánh với cảnh tượng hoang vu lúc mới đầu của đời này, Linh Mộc giới bây giờ thật sự đã có mấy phần dáng vẻ của ‘vạn giới liên hợp’.
Nồng độ linh khí đã không dưới địa vực bình thường của Huyền Hoàng giới, dự trữ kỹ thuật trận đạo, luyện khí trong đó càng vững vàng đè Huyền Hoàng giới một đầu.
Thế lực các phương trong Linh Mộc giới đều dựa theo ý chí Lý Phàm chấp hành nhiệm vụ.
Sau khi thông hiểu tất cả đan phương phổ biến của Vạn Tiên Minh, Dược Vương tông đã thành công nghiên cứu ra đan dược tên là ‘Bổ Khuyết đan’. Tên tuy rất tầm thường nhưng lại từ ‘Thiên Đạo có khuyết, lấy đan bổ sung’ mà đến. Sau khi tu sĩ dùng, lấy lượng lớn tu vi thu hoạch từ trong đan dược, cảnh giới nhanh chóng tăng lên.
Càng diệu hơn là, Bổ Khuyết đan còn có thể trì hoãn bình cảnh thiên chi ách mang tới. Chỉ cần đan dược không ngừng thì sẽ không có bình cảnh khốn nhiễu.
Dĩ nhiên, tác dụng phụ cũng tương đối cường đại. Uống Bổ Khuyết đan càng nhiều, tính ỷ lại càng mạnh hơn. Ở đây không phải là nói tính thành nghiện mà là sau khi dùng Bổ Khuyết đan quá liều, số lượng tu vi bản thân tu hành ra sẽ càng ngày càng ít. Đến cuối cùng chỉ có thể dựa vào Bổ Khuyết đan thu hoạch tu vi. Nhưng tu vi trong một viên Bổ Khuyết đan là cố định, mà cảnh giới càng cao, tu vi cần càng nhiều.
Dựa theo thôi diễn của đám người Liễu Như Trần, Bổ Khuyết đan này nhiều nhất chống đỡ tu sĩ tu hành đến cảnh giới Hóa Thần.
Lại đi lên, dù là cả đời đều nuốt đan dược, e rằng cũng tích lũy không đủ được tu vi.
Tác dụng phụ của Bổ Khuyết đan còn không chỉ như thế.
Tuy Bổ Khuyết đan được gọi là ‘bổ khuyết Thiên Đạo’. Nhưng trên thực tế nó cũng chỉ là đan dược dùng để thu hoạch tu vi mà thôi, không có chỗ huyền cướp như thiên địa tạo hóa bí thật sự. Nhưng sau khi tu sĩ uống Bổ Khuyết đan, trong lòng sẽ ẩn ẩn sinh ra suy nghĩ như là muốn bổ khuyết thiên đạo, không tự lượng sức mình.
Cao nhất chẳng qua tu sĩ Hóa Thần, lại muốn làm hành động vá trời. Cũng chỉ có thể là tự chịu diệt vong mà thôi.
Dựa theo lời của Liễu Như Trần, tên Bổ Khuyết đan này không phải bọn họ tùy ý đặt. Mà là căn cứ vào pháp tắc lúc đan thành cộng minh cùng đại đạo thiên địa, trong mơ hồ tự có tên đan xuất hiện.
Về phần vì sao đan dược có thể gia tăng tu vi này lại có thể nhận được hai chữ’bổ khuyết’. Mấy người Dược Vương tông cũng đều không hiểu.
Chẳng qua lại không trở ngại đến việc sử dụng của Bổ Khuyết đan.
Lý Phàm cũng không quá để ý tác dụng phụ của nó. Theo sự phân phát của lượng lớn Bổ Khuyết đan, trình độ tu trong mỗi tiểu thế giới sĩ đều nhanh chóng tăng lên.
Rất nhanh đã xuất hiện hơn trăm tu sĩ Kim Đan.
Phân thân Lý Tình cũng dựa theo kế hoạch, dẫn dắt bọn họ đi vào trong bí cảnh Triều Nguyên tông.
Đây là thăm dò tính khả thi lần đầu tiên, nếu như có thể thành công, như vậy sau này Linh Mộc giới có thể sinh ra lượng lớn tu sĩ Nguyên Anh.
So sánh ra, tiến độ cải tạo của Xảo Công cư sĩ đối với Thiên Dương lại chậm hơn rất nhiều.
Nói cho cùng lý luận cũng có khoảng cách với thực tế.
Muốn chân chính tạo ra khôi lỗi tiên cấp, chỗ khó khăn gặp phải còn nhiều hơn trong tưởng tượng nhiều. May mà Xảo Công cư sĩ, Phương Tái Tể và Thiên Dương đều thích đắm chìm trong đó, sau khi Lý Phàm xem một hồi cũng không lựa chọn quấy rầy.
“Chỉ chờ tới lúc trước khi đời này kết thúc, thu hoạch nghiên cứu của bọn họ là được.”
Trong mật thất dưới lòng đất, tâm thần Lý Phàm lắng đọng.
Trong thoáng chốc thị giác không ngừng lên cao, đến trên bầu trời, nhìn xuống cương vực Linh Mộc giới.
Linh Mộc giới lớn như vậy ở trong mắt Lý Phàm chỉ có kích thước như lòng bàn tay.
Các nơi đều hiện ra lục quang sáng trong, đại trận như hoa văn phức tạp khắc ở mặt ngoài thế giới, như ẩn như hiện.
Sau khi Giải Ly điệp cuối cùng hoàn thành lột xác thăng cấp, Lý Phàm lại tiến hành trận luyện một lần nữa với Linh Mộc giới.
Có thể nói, hiện tại tiểu thế giới này đã có thể xem như là một pháp bảo cỡ lớn của Lý Phàm.
Trong lòng Lý Phàm chợt động, điều ra giao diện Hoàn Chân.
Nhắc nhở của Hoàn Chân cũng theo đó mà đến.
“Có dùng điểm neo bỏ không tiến hành thay đổi vật phẩm ràng buộc không?”
Lý Phàm trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn tạm thời không đưa ra lựa chọn.
Tuy Linh Mộc giới một đường phát triển cho tới quy mô hiện giờ đúng là không dễ. Nhưng nếu Lý Phàm lại sống một đời, tuyệt đối có thể lần nữa tạo ra nó, thậm chí còn có thể làm tốt hơn.
Điểm neo không dễ kiếm, nếu như nhất định phải dùng để thay đổi vật phẩm ràng buộc, vậy thì nhất định phải sử dụng trên vật phẩm rất khó xuất hiện lại, một khi bỏ lỡ thì khó mà giành lại được.
“Ta đã sử dụng ba điểm neo. điểm neo thứ nhất là điểm thời gian lúc ta vừa xuyên không đến thế giới này.”
“Điểm neo thứ hai là ở đỉnh núi Giải Ly, Thương Hải châu là kỳ vật trúc cơ, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.”
“Điểm neo thứ ba cũng là ở núi Giải Ly, ‘Hoàn Chân’ là kỳ vật trúc cơ, cũng là tu vi hậu kỳ.”
“Có lẽ sau khi kết thúc đời này có thể định neo lại lần nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận