Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1084: Lúc này vượt tường cao

“Không thể nào. Lực tiên linh to lớn hội tụ trong cơ thể ta rõ ràng không phải ảo giác.”
Tư niệm của Lý Phàm quay nhanh, rất nhanh dùng Thủy Kính thuật chiếu xem chính mình.
Phát hiện thế mà y như hắn đoán, khuôn mặt hắn đã không còn là Bạch tiên sinh, mà là hình dạng của bản thân hắn!
“Chuyện này...”
Trong lòng Lý Phàm đột ngột cảm thấy hoảng sợ.
“Sao lại như thế?”
“Lực tiên linh tổn hại tiên khí đạt được trong Vẫn Tiên cảnh, vậy mà lại chân thực xuất hiện...”
Lúc hắn có phần mê mang, trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt Bạch tiên sinh, tựa như một tia chớp bổ ra sương mù.
Lý Phàm sững sờ tại chỗ.
“Thì ra là vậy.”
Không sai, tất cả những chuyện Lý Phàm trải qua trong Vẫn Tiên cảnh vừa rồi tuy đều là giả.
Nhưng trong lịch sử chân thực, Bạch tiên sinh quả thực đã thu thập, cũng phá hủy rất nhiều tiên khí, bởi vậy đạt được lực lượng có thể vượt qua tường cao.
“Bạch tiên sinh cuối cùng không lựa chọn rời Huyền Hoàng giới. Cho nên...”
Trong mắt Lý Phàm thoáng chốc toát ra một luồng tinh quang.
Trái tim cũng không biết cố gắng đập mãnh liệt: “Năm đó lực tiên linh to lớn này được bảo tồn lại hoàn hảo không chút tổn hại!”
“Được lưu giữ trong Vẫn Tiên cảnh này! Trong cảnh khảo nghiệm cuối cùng để trở thành Huyền Hoàng Đại thiên tôn này!”
Lý Phàm cảm nhận được lực lượng tràn đầy vây quanh thân thể mình.
Lúc này hắn đã hiểu.
Hắn phải đưa ra lựa chọn giống như đúc Bạch tiên sinh năm đó.
Là kế thừa phần này tiên linh lực, vượt qua tường cao, từ đó tiêu dao tự tại.
Hay là lựa chọn từ bỏ, ở lại Huyền Hoàng giới, đảm nhiệm Huyền Hoàng Đại thiên tôn.
Tuy không biết năm đó Bạch tiên sinh xuất phát từ loại nguyên nhân nào mà đưa ra lựa chọn ở lại.
Nhưng Lý Phàm không cao thượng như Bạch tiên sinh.
Nếu có cơ hội rời đi, làm sao hắn lại lựa chọn bị Huyền Hoàng giới trói buộc chứ?
Gần như không hề nghĩ ngợi, Lý Phàm muốn đưa ra quyết định kế thừa lực tiên linh ngay.
Nhưng ở giây phút cuối cùng, hắn lại đột nhiên đổi ý.
“Bên ngoài tường cao, bên ngoài tường cao...”
“Bên ngoài tường cao, thật sự an toàn ư.”
Trong lòng Lý Phàm không khỏi hiện ra một dấu chấm hỏi lớn.
Thực lực bản thể hắn bây giờ chỉ có thể so với Hợp Đạo Nguyên Anh cảnh bình thường.
Ở trong Huyền Hoàng giới, mượn lực lượng Linh Mộc giới và đám người Thiên Dương, miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình.
Nhưng ra khỏi Huyền Hoàng, tới bên ngoài tường cao...
Sợ rằng mức độ nguy hiểm còn hơn xa lúc lấy thân thể người phàm đi vào Huyền Hoàng giới năm đó.
Phải biết rằng, bên ngoài tường cao có Chân Tiên tồn tại.
Dao động lực lượng bộc phát ra trong nháy mắt vượt qua tường cao rất có thể sẽ hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Đặc biệt là đời này, Lý Phàm vẫn nằm trong lưới của Chân Tiên không mặt.
Nguyên Anh cảnh, bất kể nhảy nhót thế nào đều chưa chắc có thể dẫn đến sự theo dõi của Chân Tiên. Nhưng nếu hạt bụi nhỏ Nguyên Anh cảnh trong phút chốc biến thành tiên nhân...
Đến lúc đó e rằng Lý Phàm còn chưa có thời gian phản ứng hoàn chân đã bị Chân Tiên không mặt bắt được, bắt đi nghiên cứu.
Lý Phàm trầm ngâm rất lâu, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Triệt để đè xuống dục vọng rục rịch.
Cơ hội siêu thoát hơn trăm kiếp luân hồi vất vả truy tìm, lúc này đang ở trước mắt Lý Phàm.
Nhưng lúc thật sự có cơ hội có thể thoát khỏi, Lý Phàm lại rút lui.
Truy cứu căn bản là bởi vì thực lực của Lý Phàm hiện tại còn quá mức nhỏ yếu.
Mà còn hoàn toàn không biết gì về bên ngoài tường cao.
Không phải bây giờ không thể rời đi, mà là mạo hiểm rời đi quá lớn.
Thậm chí lớn đến mức độ dù Lý Phàm có Hoàn Chân đều không dám tùy tiện thử.
“Chờ thêm, chờ thêm nào.”
“Còn chưa đến lúc.”
“Đối với người khác, một khi bỏ lỡ cơ hội rời đi Tinh hải chí ám này thì vĩnh viễn sẽ không còn nữa.”
“Nhưng ta thì khác.”
“Dẫu sao đã biết sự tồn tại của lực tiên linh to lớn này, miễn là cần, ta có thể tới lấy bất cứ lúc nào.”
Sau một phen phân tích lý tính, tâm cảnh của Lý Phàm rốt cuộc về lại trạng thái không hề bận tâm.
Đã tạm thời từ bỏ kế hoạch vượt qua tường cao, hiện tại lại có một vấn đề bày ra trước mặt Lý Phàm.
Cần thừa kế Huyền Hoàng Đại thiên tôn?
Gần như không suy xét là bao, Lý Phàm bèn quyết đoán đưa ra lựa chọn.
Nếu như nói thời kỳ thượng cổ, Huyền Hoàng Đại thiên tôn còn có thể duy ta độc pháp.
Nhưng hiện giờ thời đại đã thay đổi.
Chỗ tốt chưa chắc có bao nhiêu, nhưng nghĩa vụ, trách nhiệm cần gánh vác lại to lớn mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Lặp lại trật tự, đối phó Truyền Pháp, khôi phục trật tự bình thường của Huyền Hoàng giới.
Cứu thoát Huyền Hoàng giới từ trong vận mệnh sắp bị Tiên Khư nhấn chìm...
Lý Phàm không có hứng thú đi làm chúa cứu thế gì đó.
Đối với Huyền Hoàng giới, hắn cũng không có lòng trung thành chân chính gì.
Hiện tại đã tìm được phương pháp vượt qua tường cao, kế tiếp điều hắn muốn làm là mau chóng gia tăng thực lực của bản thân, hoặc là mưu đồ thử nghiệm, dùng phương pháp này trốn thoát có thực sự hữu hiệu, không có gặp nguy hiểm hay không.
Về phần Huyền Hoàng Đại thiên tôn gì đó này, người nào thích làm thì làm.
Lý Phàm hắn chắc chắn sẽ không tham gia cuộc náo nhiệt này.
Nếu khảo nghiệm này là do Bạch tiên sinh sáng lập, Lý Phàm tin nhất định sẽ không bắt buộc tu sĩ đưa ra lựa chọn.
Đúng như dự đoán, sau khi trong lòng Lý Phàm biểu hiện ra ý nghĩ bản thân từ bỏ cả hai lựa chọn.
Yên lặng rất lâu, cảnh tượng xung quanh bắt đầu lay động kịch liệt.
Hệt như nước sôi trào, ầm ầm vỡ vụn.
Sau mê muội rất nhỏ, Lý Phàm cuối cùng trở về hiện thực.
“Hình như còn khá nóng tính.”
Trong lòng Lý Phàm thầm nhủ.
Nhớ lại chuyện trải qua trong Vẫn Tiên cảnh lần này, có phần đáng tiếc là, giống như trước đây, chỉ có ký ức đại khái mơ hồ.
Phàm là chỗ liên quan đến thần thông bí thuật cụ thể, toàn bộ đều không thể nhớ lại.
“Nếu như trở thành Huyền Hoàng Đại thiên tôn, có lẽ cũng sẽ kế thừa lịch sử của Vẫn Tiên cảnh.”
“Nhưng mà...”
“Được không bằng mất. Nhất là trong tình huống đời này đã rơi vào lưới Chân Tiên.”
Lý Phàm khôi phục suy nghĩ.
Sau một hồi lâu, xem thời gian.
Kinh ngạc phát hiện, hành trình Vẫn Tiên cảnh lần này lại kéo dài đến hơn một năm.
Dường như tỉ lệ tốc độ chảy thời gian của ảo cảnh khảo nghiệm này không giống như Vẫn Tiên ảo cảnh bình thường. Mà là càng gần với hiện thực.
Trong lòng Lý Phàm mơ hồ có điều ngộ ra.
“Ảo cảnh khảo nghiệm này không phải tùy tiện sáng lập. Có lẽ cần tiêu phí năng lượng nhất định.”
“Tuy Mặc Nho Bân tiến vào ảo cảnh khảo nghiệm sớm hơn ta một năm, nhưng ta sớm đã từng trải qua trước, biết rõ nội dung cốt truyện. Động tác của hắn chưa chắc nhanh bằng ta.”
“Có khả năng hiện tại còn đang ở trong ảo cảnh.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm bắt đầu xem xét chuyện xảy ra trong một năm này.
Bên phía truyền pháp giả Chu chậm chạp không liên lạc được với Lý Phàm, bèn đoán được Lý Phàm lại thành công vào trong ảo cảnh khảo nghiệm.
Đứt quãng gửi tới mấy tin tức, ngoại trừ dò hỏi Lý Phàm sau khi thoát khỏi ảo cảnh có thể lộ ra mấy phần cảnh từng trải qua không.
Tin tức khác là là rất nhiều chuyện có liên quan đến dư nghiệt Huyền Thiên giáo.
Tuy đám người truyền pháp giả Thần đã thông qua lời thề truyền pháp giả. Nhưng mọi người đều hiểu rõ trong lòng, bọn họ đã không còn thích hợp ngồi ở vị trí quản lý cao tầng nhất Vạn Tiên Minh nữa.
Trải qua một lần nữa biểu quyết của một đám truyền pháp giả, cuối cùng bọn họ thỏa hiệp, tự nguyện rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận