Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1062: Thù hằn tự sinh sôi

Thứ tanh hôi này là vật vô hình.
Còn khó đối phó hơn hắc trùng hữu hình.
Khoảng chừng ít nhất hơn mười ngày, Vạn Tiên Minh vẫn chưa thể đưa ra phương án giải quyết thích hợp nào.
Một số sinh linh thật sự không chịu được loại tanh hôi này, thân thể nổ tung trong tiếng kêu rên thống khổ.
Cống hiến một phần sức mình củng cố loại hoàn cảnh cực đoan này.
Vòng tuần hoàn ác tính này khiến mùi tanh hôi trong Huyền Hoàng giới không hề có dấu hiệu chuyển biến tốt sau suốt nhiều ngày như thế.
Tất cả tu sĩ đều né tránh trong thành trì mở trận pháp phòng ngự, không dám ra ngoài.
Nhìn không khí nhuốm màu quỷ quyệt bên ngoài, khuôn mặt lộ vẻ sầu lo.
Phía Lý Phàm lại nhận được chất vấn từ truyền pháp giả Chu.
“Đạo hữu, ngươi đang làm gì vậy?”
“Chẳng phải đã nói chỉ giả vờ như diệt thế à? Sao lại khiến Huyền Hoàng giới chướng khí mù mịt như vậy?”
Tâm tình của Chu dường như thật sự không tốt.
Lý Phàm lại thản nhiên đáp lại: “Không cần lo lắng. Đây chỉ là kế sách trì hoãn. Nhiều nhất ba tháng, những linh khí dị chủng này sẽ lưu chuyển theo linh khí thiên địa, dần dần mờ nhạt, khôi phục bình thường.”
“Ta biết, nhưng mùi vị này quá ghê tởm. Ta cảm giác nó sẽ tạo bóng ma tâm lý khó xóa với tu sĩ Huyền Hoàng giới chúng ta.”
“Không sao, rất nhanh bọn họ sẽ không để ý mấy chuyện vặt vãnh này.” Lý Phàm cười khẽ.
“Ồ? Bước thứ hai trong kế hoạch đã sắp bắt đầu rồi?” Chu cũng bị chính sự hấp dẫn.
“Yên lặng xem biến hóa.”
Âm thanh trao đổi giữa hai người dần lắng lại.
Giống với dự đoán của Lý Phàm, dù không làm gì, trong ba tháng mùi hương tanh hôi này đã tự động biến mất.
Thay vì hao tổn tâm tư, nghiên cứu cách loại bỏ thứ tanh hôi này. Còn chưa chắc sẽ đạt kết quả.
Không bằng kiên nhẫn chờ đợi là được.
Đây là quyết định Tiên Minh đưa ra sau khi tổng hợp suy tính.
Đương nhiên, vì hoàn toàn giải quyết tai họa không rõ ngọn nguồn này, khắp nơi trong Tiên Minh không nới lỏng tuần tra.
Ngày đêm đều có tu sĩ Hóa Thần phân tán thu thập số liệu biến hóa hoàn cảnh.
Nhìn thấy mọi chuyện đang dần trở nên tốt hơn, thậm chí tốc độ nồng độ linh khí khôi phục vượt xa tính toán, lúc này Tiên Minh mới chậm rãi yên lòng.
Thế nhưng trong góc khuất không ai hay.
Lượng lớn Đạo Nhất Trùng đang nhanh chóng sinh sôi nhờ thi thể hắc trùng tử vong trước đó.
Loại Đạo Nhất Trùng này không cắn nuốt linh khí.
Ngược lại còn phun linh khí ra ngoài.
Tốc độ phục hồi linh khí của Huyền Hoàng giới nhanh như vậy tất nhiên là công lại bọn chúng.
Dưới sự khống chế tận lực của Lý Phàm, bọn chúng núp dưới mỗi một linh mạch.
Hóa linh khí bản thân tỏa ra và linh khí thiên địa luân chuyển tự sinh thành một thể, khiến người khác không thể phát hiện.
Biến hóa cứ chậm rãi phát sinh như vậy.
Sau ba tháng, tất cả mùi vị khác thường đã biến mất. Các tu sĩ đã nhịn rất lâu, ào ào đi ra ngoài.
Tận tình hít lấy linh khí mới mẻ, tốt đẹp.
“Trước kia ta chưa bao giờ nghĩ rằng linh khí thiên địa lại tốt đẹp như vậy.”
“Ha ha, không phá bất diệt. Nhìn lần tai họa này, ta có cảm giác không còn cách đột phá quá xa!”
“Ngày tốt đẹp như này, phải tìm bạn tốt du ngoạn!”
Tiên Minh cũng không ngăn cản hành thả lỏng động tu sĩ của.
Nhìn bề ngoài, lần trùng tai này đã hoàn toàn trôi qua.
Vì thế Tiên Minh tập trung chủ yếu tinh lực vào chuyện điều tra nguyên nhân lần trùng tai này.
Châu Thạch Lâm là nơi khởi phát mọi chuyện, bởi vì xử lý không kịp dẫn đến trùng tai lan tràn, gần như một nửa tu sĩ bị tước đoạt chức vụ.
Thậm chí có vài người chịu tội thay trực tiếp bị phế bỏ tu vi, đánh nhốt vào trong ngục tốt.
Cách thức trừng trị nghiêm khắc, cực kỳ hiếm thấy.
Mà Kim Kiếm tiên tôn mất tích không rõ nguyên nhân trong lần trùng tai này trở thành đối tượng bị nghi ngờ chủ yếu.
Hiển nhiên, trùng tai không thể uy hiếp đến tính mạng tu sĩ Hợp Đạo. Vậy nên tên Kim Kiếm tiên tôn sống không thấy người, chết không thấy xác này lại càng khả nghi hơn.
Là tu sĩ Hợp Đạo đầu tiên tiếp xúc trùng tai, nếu hắn kịp thời báo cáo tình hình với Tiên Minh thì chắc chắn sẽ không rơi vào tình cảnh không thể cứu chữa như này.
Lần trùng tai này, Tiên Minh tổn thất nặng nề.
Phải có người chịu trách nhiệm.
Mà Kim Kiếm tiên tôn mất tích không hẹn mà trở thành đối tượng để mọi người chất vấn trách móc.
“Không giết không thỏa lòng căm phẫn!”
Có tu sĩ ngữ khí tìm từ vô cùng nghiêm khắc.
Nhưng dù sao cũng là tiên tôn Hợp Đạo, mỗi một người đều là tài sản vô cùng to lớn với Vạn Tiên Minh. Tùy tiện trấn sát là điều không thể.
Vậy nên cuối cùng Vạn Tiên Minh vẫn hạ lệnh truy nã, lệnh Kim Kiếm tiên tôn sớm ngày tự đầu thủ, đạt được sự khoan hồng.
Không ban lệnh tuyệt sát.
Tin tức vừa ra, Tiên Minh chấn động.
Kim Kiếm tiên tôn lập tức trở thành người khởi xướng trùng tai, đối tượng để muôn người bêu riếu.
Mỗi người đều hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
“Giết! Giết! Giết!”
Trong lúc không ai biết, lệ khí tự sinh trong lòng tu sĩ.
Nhưng lúc đó nhóm tu sĩ đều quy kết điều này cho ngư khởi phát trùng tai.
Tận đến nửa tháng sau, một vụ án nghe rợn vai gáy xảy ra.
Châu Thiên Thần, Du gia phát sinh thảm kịch.
Trong một đêm, trên dưới một trăm nhân khẩu bị chết toàn bộ.
Tất cả đều bị người tàn sát.
Mà sau khi trải qua một hồi điều tra, mọi người kinh ngạc phát hiện, kẻ gây ra huyết án như thế lại là trưởng tử Du gia, Du Xích Tùng!
Không biết hắn đạt được kỳ ngộ nào, rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh.
Lại có thể lặng yên không tiếng động giết chết toàn bộ tu sĩ Hóa Thần trong gia tộc.
Hơn nữa còn có thể che giấu thiên đạo cảm ứng.
Tận sau ba ngày, che giấu mất hiệu lực.
Dị tượng tu sĩ vẫn lạc ầm ầm bạo phát, mọi ngư mới biết vụ thảm kịch này.
Dưới thời đại hòa bình của Vạn Tiên Minh mà lại phát sinh sự kiện tập kích khủng bố, đẫm máu như thế.
Hơn nữa thủ phạm là người trong gia tộc.
Tiên Minh vô cùng coi trọng, lập tức tiến hành điều tra.
Mà đủ loại tin tức liên quan đến Du gia cũng nhanh chóng lan truyền trong dân gian.
Thân là trưởng tử, nên vì sự phát triển, lớn mạnh của gia tộc mà lập công lao hiển hách.
Lại bởi vì tư chất không đủ, bị bắt biếu tặng thiên địa tướng sinh chi biến bản thân tự phát hiện cho người khác.
Cho nên dưới sự giận dữ, đồ sát toàn bộ người trong gia tộc!
Án diệt môn của Du gia trở thành vấn đề tu sĩ đại chúng nhiệt tình thảo luận nhất.
Tuy tàn sát thân tộc chắc chắn không phải chuyện mà người sẽ làm.
Lẽ ra nên nghiêng về phía khiển trách.
Nhưng ở dân gian, chẳng hiểu vì sao xuất hiện một số âm thanh không hài hòa.
“Theo ta thấy, giết tốt lắm!”
“Không sai. Hủy đạo của ta giống như giết cha giết mẹ! Thân tộc đã không còn là thân tộc vào ngày cướp đoạn thiên địa tương sinh chi biến!”
“Nếu ta là hắn, ta cũng chọn làm như vậy!”
“Giết giết giết giết !”
Vốn sĩ những lời nói này chỉ là số ít.
Nhưng hiểu vì sao, khi độ thảo luận của sự kiện ngày càng tăng, càng có nhiều người ủng hộ quan niệm này.
Quan điểm hai bên gần như hoàn toàn đối lập, căn bản không thể cùng tồn tại.
Dưới sự tranh phong đối lập, khó tránh khỏi phát sinh va chạm.
Tuy nhiên loại tranh luận này thường xảy ra, mới đầu Vạn Tiên Minh không thèm để ý.
Nhưng điều không ai ngờ tới là khi xung đột đẫm máu đầu tiên xảy ra, mọi chuyện giống như phản ứng dây chuyền.
Khắp nơi trong Tiên Minh cũng bắt đầu có tranh đấu huyết tinh quy mô lớn liên tiếp bạo phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận