Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 930: Cường giả tuyệt cảnh hiện

“Chiêu này thật đúng là tuyệt!”
Lực lượng của năm thiên tôn quả thực không lâu sau đó sẽ khôi phục lại.
Đến lúc đó, trước mặt Trường Sinh kỳ, tất cả ưu thế lập nên đều phải biến thành tro bụi trong phút chốc.
Nhưng nếu trước đó bắt hết người Ngũ Lão hội...
Để lại cho năm thiên tôn một vùng đất đai trống rỗng.
Tuy hiểu biết về Trường Sinh kỳ không nhiều lắm nhưng Lý Phàm xác định, dù là tu sĩ bình thường nhất cùng hữu dụng với năm thiên tôn này.
Có lẽ giảm đi chút chút sẽ không có ảnh hưởng gì.
Nhưng nếu tu sĩ, thậm chí người phàm trong biên cảnh mình nắm giữ đều không còn...
Đối với bọn họ tuyệt đối là đả kích rất lớn.
“Lẽ nào đời này Ngũ Lão hội thật sự phải bại như thế?”
Trong lòng Lý Phàm không nhịn được nghĩ như vậy.
Mấy ngày kế tiếp, chiến sự đều tiến hành rất thuận lợi.
Cán cân thắng lợi không ngừng nghiêng về phía Vạn Tiên Minh.
Nhưng dù sao cũng là quái vật khổng lồ kéo dài truyền thừa mấy ngàn năm, sau khi sắp bị ép vào tuyệt cảnh, Ngũ Lão hội rốt cuộc bạo phát ra lực lượng phản kháng cường đại.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính chợt thay đổi đến một chỗ trên không trung.
Trong cánh cửa mơ hồ hình bầu dục, một đội tu sĩ cùng nhau bay ra.
Bọn họ hiển nhiên không phải người Vạn Tiên Minh.
Nhưng phong cách y phục mặc trên người lại không hề giống với Ngũ Lão hội bây giờ.
Trên y phục đều thống nhất thêu lên hoa văn huyền ảo giống nhau.
Những tu sĩ này nhìn đội ngũ áo đen chỉnh tề nhất trí cách đó không xa, trên mặt sôi nổi lộ ra nụ cười hưng phấn nóng lòng muốn thử.
“Đây là... Thái Thượng tông?”
Lý Phàm nhìn biểu thị môn phái có phần quen thuộc kia, khẽ cau mày.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính lại thay đổi.
Từng cánh cửa lần lượt xuất hiện, những tông môn thượng cổ rất nhiều nghe nói đã diệt vong vậy mà vào lúc này tái hiện nhân gian.
Đồng thời gia nhập chiến trường.
Không chỉ có thế.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính lần nữa tập trung ghi lại một cảnh khó tin.
Chỉ thấy một nữ tu người mặc y phục ôm người màu trắng, dáng người thướt tha, không biết ở nơi nào.
Hướng về trong hư không phía trước, chậm rãi lễ bái một cánh cửa lớn màu vàng hiện ra khí tức thần thánh viễn cổ đóng chặt.
Sau đó cửa lớn ầm ầm mở ra, toả ra một luồng quang mang chói mắt màu vàng.
Trong quang mang tan biến, xuất hiện trong kính là hơn mười người giống y hệt nữ tu áo trắng này.
Dung mạo hoàn toàn nhất trí, chỉ là tuổi tác, thực lực có chênh lệch đôi chút.
Giống như là...
Nữ tu áo trắng không cùng tuổi.
Không có một câu nói thừa, những nữ tu áo trắng nhanh chóng bay về nơi xa.
“Đây là...”
“Võ khố Tiên tông?” Trong mắt Lý Phàm lóe lên tinh quang.
Tư liệu về Võ khố Tiên tông thu thập lúc trước hiện ra trong đầu.
Võ khố Tiên tông là tồn tại tương tự Thiên Huyền Kính của Vạn Tiên Minh.
Ở trong đó, các loại công pháp, điển tịch, trân bảo phong phú bắt nguồn từ Tiên tông thượng cổ đều có thể mặc cho tu sĩ tùy ý đổi.
Tài nguyên cần không phải độ cống hiến mà là điểm thần hồn.
Trước đó Lý Phàm đã biết, bên trong Võ khố Tiên tông còn tồn tại ảo cảnh chân thực của rất nhiều tông môn thời kỳ thượng cổ.
Sáng tạo ra ảo cảnh chân thực là một loại lực lượng cực kỳ tương tự với Vẫn Tiên cảnh. Ở trong đó, các tu sĩ Ngũ Lão hội có thể du lịch rất nhiều tông môn thượng cổ đã diệt tuyệt. Trong tông môn vẫn tồn tại rất nhiều hình ảnh tu sĩ thượng cổ, phần lớn bọn họ không có thần trí của mình, chỉ là thể xác đơn thuần. Nhưng khi thực chiến, uy năng trong cái giơ tay nhấc chân gần như không khác chân nhân.
Tu sĩ Ngũ Lão hội có thể tiêu hao điểm thần hồn không ngừng lặp đi lặp lại luận bàn với các tu sĩ thượng cổ, nâng cao chiến lực bản thân. Đồng thời ở trong ‘Võ khố Tiên tông’, mọi thương thế đều sẽ không ảnh hưởng đến thân thể trong hiện thực, sẽ chỉ tạo thành thương tổn nhẹ đến thần hồn. Càng diệu hơn là, loại thương thế thần hồn này cũng có thể thông qua tiêu hao điểm thần hồn chữa trị.
Nếu nói trên lý luận, nếu đủ điểm thần hồn, dù là một người phàm vừa mới tu hành không lâu cũng có thể trở nên cực kỳ cường hãn trong từng trận chém giết.
“Những thứ được triệu hoán ra này là hình chiếu bản thân thông qua tiêu hao điểm thần hồn lưu lại trong Võ khố Tiên tông?”
Lý Phàm trong nháy mắt nghĩ rõ lai lịch của những chế tu sĩ giống như người phục này.
Rất rõ ràng, suy đoán của Lý Phàm không hề sai.
Cảnh tượng tương tự xảy ra ở các nơi Ngũ Lão hội.
Theo cửa lớn viễn cổ màu vàng không ngừng bắn ra ra từng hình chiếu, lực lượng phản kháng còn sót lại của Ngũ Lão hội thoáng chốc bành trướng hơn gấp mười lần.
Hơn nữa những tu sĩ có thể lưu lại hình chiếu trong Võ khố Tiên tông đều là loại người bách chiến.
Kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, bọn họ vào sân tạo thành thương tổn cực lớn cho Vạn Tiên Minh.
Đồng thời hình như chỉ cần bản tôn không chết. Sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, bọn họ lại có thể thông qua tiêu hao lực lượng thần hồn, một lần nữa triệu hoán ra hình chiếu của mình từ trong Võ khố Tiên tông.
Gần như tương đương có thể phục sinh vô hạn.
Cứ như vậy, ưu thế số lượng tu sĩ áo đen của Vạn Tiên Minh cũng bị triệt tiêu.
Tiến công của Tiên Minh trì hoãn lại.
Mà sau khi giằng co xuất hiện không lâu, lại một lực lượng gia nhập chiến cục.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính thay đổi.
Giống như bị quấy nhiễu nào đó, hình ảnh biểu hiện trong kính lại hơi mơ hồ.
Thành thị liên miên hệt như được xây dựng trên màn trời.
Các tu sĩ trong thành đều đang ngủ say.
Trong cơn hơi rung động, các tu sĩ đều tỉnh lại.
Không có mê mang sau khi ngủ lâu đột nhiên tỉnh lại, mà trên mặt tất cả đều là tức giận sau khi mộng đẹp bị quấy rầy.
Trong miệng hùng hùng hổ hổ, cũng không thấy bọn họ có động tác gì, y phục trên người lập tức biến thành chiến giáp bao bọc toàn thân như kim loại thể lỏng.
Phi độn về phía chiến trường.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính đột ngột thay đổi.
Giống như bị ép gián đoạn.
“Nơi đó là...”
Lý Phàm thoáng ngây người: “Vô Ưu Nhạc Thổ?”
Vô Ưu Nhạc Thổ là nơi thần bí nhất trong lãnh địa Ngũ Lão hội.
Là thôn quê mộng tưởng của tất cả tu sĩ, đồng thời chỉ có người thông qua khảo nghiệm mới có thể đi vào trong đó.
Mà một khi đi vào Vô Ưu Nhạc Thổ thì chưa từng có ai trở về.
Mà trong cái nhìn thoáng qua vừa rồi, Lý Phàm cũng nhìn thấy rất nhiều đồ vật thú vị trong thành hư ảo xây trên trời.
Chẳng hạn như nhà cao tầng và ánh đèn nê ông giống như thành thị hiện đại.
Chẳng hạn như con đường trên không giống như cầu vồng, nối liền rất nhiều kiến trúc.
Chẳng hạn như tàu con thoi không ngừng xuyên qua, phi hành trong thành.
“Lực vô ưu gần như bao trùm cả Huyền Hoàng giới. Vô Ưu thiên tôn ở trong năm người bọn họ, thực lực cũng hẳn là mạnh nhất.”
“Thú vị.”
Nơi đó cực kỳ giống cảnh Tu tiên giới tương lai Lý Phàm từng nhìn thấy trong thời đại.
“Nếu có khả năng, ngược lại là có thể dùng phân thân đến đó du lịch một phen.”
Trong lòng Lý Phàm có cảm giác, chính mình hẳn có thể tìm được một số đồ vật thú vị từ trong Vô Ưu Nhạc Thổ,.
Sự gia nhập của tu sĩ Vô Ưu Nhạc Thổ hoàn toàn thay đổi chiến cục.
Tuy tu vi của bọn họ không tốt nhưng pháp khí trên người lại làm thật cực kì lợi hại.
Pháp y kim loại kia gần như có thể hấp thu tuyệt đại đa số công kích, sau đó lại bắn ngược về.
Hơn nữa trên người mỗi một tu sĩ đều mang theo chùm sáng năng lượng gần như vô cùng vô tận.
Trong một ý niệm, triển khai sau lưng.
Sau đó bắt đầu cuồng oanh loạn tạc về phía tu sĩ Vạn Tiên Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận