Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1089: Nhai Tí Phục Thù trận

Truyền pháp giả Chu thấy Lý Phàm đồng ý nhanh như vậy cũng vô cùng vui mừng: “Tốt, vậy thì tập hợp ở đây.”
Nói xong bèn truyền tới tọa độ địa điểm.
Sau khi ngắt truyền tin, Lý Phàm bắt đầu chuẩn bị.
“Kỹ thuật nghiên cứu mới nhất” hắn nói tới trước đó không phải nói nhảm. Mà chính là thành quả thôi diễn Giải Ly điệp cuối cùng trong năm nay.
Từ sau khi nắm giữ hai loại đại trận tiên cấp ‘Tuyền Cơ, Vạn Linh Quy Số’ và ‘Hoang Lạc, Hư Thất Sinh Hoa’, đồng thời căn nuốt chín mâm con vừa sinh ra, thực hiện lột xác, năng lực phân tích trận pháp của Giải Ly điệp đang lấy một loại tốc độ khó mà tưởng tượng tăng lên từng ngày.
Mỗi giờ mỗi khắc đều như có vô cùng vô tận trận pháp hoàn toàn mới được nó thôi diễn ra.
Giải Ly điệp thật giống như Diễn Pháp Giác, muốn thôi diễn ra hết tất cả trận pháp thế gian!
Cho dù không có sự cố ý khống chế của chủ nhân Lý Phàm, thời gian một năm, nó cũng đã tích góp được một kho số liệu trận pháp cực kỳ khổng lồ.
Thêm vào một vài điều kiện, tìm kiếm sơ qua. Lý Phàm lập tức tìm được thứ mình muốn.
Mô phỏng tên trận pháp tiên cấp, trận tên ‘Nhai Tí, Có Thù Tất Báo’.
Tác dụng của trận pháp, từ tên là có thể thấy phần nào.
Duy trì trận pháp hoạt động là có thể tự động kiểm tra đối tượng có thù oán với mình xung quanh trận pháp, đồng thời thực hiện đánh dấu theo dõi.
Phạm vi bao phủ lớn chừng khu vực một châu Vạn Tiên Minh, một khi bị ‘Nhai Tí’ trận toả định, chỉ cần không rời phạm vi trận pháp thì trước sau đều sẽ bị truy tung.
Trận pháp có tính đặc thù, cũng chính là một trận pháp chỉ có thể chỉ định một đối tượng thù oán.
Lý Phàm thí nghiệm một phen, phương pháp toả định của Nhai Tí trận hoàn toàn vượt khỏi phạm trù hắn có thể hiểu hiện tại. Đã mơ hồ gần cấp bậc ‘tiên’.
Nhưng lần trước, biểu hiện của Mặc Nho Bân quả thực khiến người ta sinh lòng kiêng kỵ.
Thế nên chỉ một trận pháp còn chưa đủ!
Lý Phàm lại lấy ra một chiếc bình ngọc nhỏ.
Trong bình chứa ba viên đan dược.
Không có chút quy luật nào không ngừng chuyển động nhanh chóng trong thân bình, quỹ đạo lộn xộn nhưng lại lộ ra chút thần dị.
“Ly Hồn đan.”
“Sau khi uống, trong mắt người ngoài, thần hồn sẽ ở trong rời rạc, hỗn loạn cực độ. Nhưng thực ra vẫn có thể giữ quyền khống chế thân thể. Dùng để chống lại thần hồn đoạt xá, có hiệu quả kỳ diệu. Công pháp đoạt xá của Mặc Nho Bân cùng loại với của truyền pháp giả Tưởng, chuyển hóa cùng ta.”
“Nhưng đối mặt với một mớ hỗn độn, lại làm sao có thể đoạt xá, ảnh hưởng chứ?”
trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia lãnh quang: “Cho dù không thể hoàn toàn ngăn cản, ít nhất cũng có thể trì hoãn lâu hơn quá trình đoạt xá của hắn.”
“Ba viên thành một tổ. Nhóm đầu tiên của Dược Vương tông ước chừng luyện ra hơn hai trăm tổ...”
...
Sau khi mọi chuyện sẵn sàng, Lý Phàm bèn mang theo Thiên Dương đến địa điểm hẹn trước gặp mặt.
Tự nhiên cũng biến ảo thành tướng mạo vốn có của mình.
Truyền pháp giả Chu đã sớm chờ đợi, đi cùng nàng còn có ba mươi bảy người.
Đại khái chia thành ba phe, trong đó nhân số nhiều nhất là một đội tu sĩ áo đen mặt không cảm xúc, vẻ mặt túc sát.
So với người Lý Phàm từng gặp mặt trước đây, ngay cả ánh mắt của bọn họ đều trống rỗng vô cùng.
Thay vì nói là tu sĩ, chẳng bằng nói là khôi lỗi không có suy nghĩ của chính mình, sẽ chỉ hoàn thành mệnh lệnh nhận được.
Hai phe còn lại, phe thứ nhất là hai truyền pháp giả đứng chung một chỗ với truyền pháp giả Chu.
Phe thứ hai lại hơi đặc biệt.
Không giống nhân loại, dáng người thấp bé, chỉ cao chừng đứa bé bảy tám tuổi.
Không có đầu, ngũ quan đều chen chúc trên ngực.
Toàn thân đen nhánh, thoạt nhìn có phần khôi hài mà dữ tợn.
“Lần này vào tuyệt địa còn cần người ‘U’ tộc làm người dẫn đường.” Truyền pháp giả Chu đưa mắt nhìn Thiên Dương nhắm mắt không nói đứng sau lưng Lý Phàm, trước tiên hơi hành lễ, sau đó mới nói với Lý Phàm.
“U?” Lý Phàm nổi lên hứng thú quan sát đám quái nhân này.
“Vừa đi vừa nói thôi. Trong này là hạng mục chú ý sau khi đi vào.”
Dưới sự ra hiệu của truyền pháp giả Chu, người U tộc bốn phía đứng cùng nhau, tay nắm tay, bắt đầu nhảy vũ đạo kỳ dị nào đó.
Giống như một loại nghi thức nào đó, theo bọn họ đều nhịp ngâm nga, phía trên bọn họ, một tia khí tức giam cầm ảm đạm không rõ lặng yên buông xuống.
Đương nhiên đây chỉ là cảm giác của Lý Phàm.
Thực ra bất kể dùng mắt thường hay thần thức quan sát, phía trước đều không có bất kỳ biến hóa cụ thể nào.
“Đi vào trước đã.”
Nhưng hành động kế tiếp của mọi người đã nói rõ dự cảm của Lý Phàm là đúng.
Lúc tu sĩ Vạn Tiên Minh bay về phía người U tộc trên không, tựa như bỗng nhiên bị u ám nuốt sống.
Cứ như vậy hư không tiêu thất không thấy đâu nữa.
Tu sĩ Tiên Minh nối đuôi nhau đi vào, Lý Phàm cũng cuối cùng đi theo bay vào trong đó.
Quang mang bị tróc ra từ trong thế giới.
Xung quanh là u ám vô tận hoàn toàn.
Có hơi khác với Tinh hải chí ám bên ngoài Huyền Hoàng giới.
Cùng là bóng tối, cái tối của tinh hải cho người cảm giác tĩnh mịch, hư vô, rộng lớn.
Mà ở trong đó...
Chật chội, ẩm ướt, tối tăm, tựa như có cái gì rục rịch trong bóng đêm, bất cứ lúc nào cũng sẽ thình lình nổi lên, nhắm người mà nuốt.
Tu sĩ Vạn Tiên Minh vào trước đó dường như biến mất tập thể.
Trong tuyệt địa U Ám, hệt như chỉ sinh ra một mình hắn.
Lý Phàm vô thức định định dùng thần thức quan sát hai bên, lại phát hiện thần thức đã mất tác dụng ở đây.
Sau khi ly thể cứ như bị u ám vô tận bủa vây, trừ cái đó ra cái gì cũng không thể cảm nhận.
Lý Phàm lại cố gắng dùng quang mang thắp sáng xung quanh, nhưng vẫn thất bại.
Dường như ánh sáng cũng không thể sinh tồn trong nơi tuyệt địa này.
Đúng lúc này, không một dấu hiệu, một cánh tay chợt khoác lên vai Lý Phàm.
Lông tơ dựng đứng, Lý Phàm nháy mắt muốn phản kích.
Nhưng thông qua tiếp xúc thân thể, thần thức có thể truyền lại lẫn nhau.
Lúc này Lý Phàm mới “nghe” thấy lời nói của đối phương.
Trước tiên hắn tự báo thân phận của mình.
Truyền pháp giả, Nghiêm.
Sau đó mới giải thích với Lý Phàm: “Tuyệt địa U Ám, thần thức, âm thanh đều mất đi tác dụng. Chỉ có giống như người U tộc, thông qua liên hệ giữa thân thể mới có thể thực hiện truyền tin cho nhau.”
“Chúng ta cùng nhau đi vào, không hề phân tán. Mọi người hẳn đều ở xung quanh đây, trước tiên tập hợp đã.”
Lý Phàm khẽ gật đầu.
Tuyệt địa U Ám này đúng là có phần quỷ dị. Cảm ứng giữa chính mình và Thiên Dương đều bị cắt đứt.
Tốt tại Thiên Dương cũng không có đi xa, không tốn thời gian gì, thì một lần nữa tìm được.
Tâm niệm Lý Phàm chợt động, dưới tình huống không người chú ý, Thiên Dương lặng lẽ hóa thành tiên khôi chiến giáp bám vào trên người mình.
“Trận pháp Nhai Tí cũng bị suy yếu khá nhiều ở đây. Phạm vi cảm ứng bao phủ đại khái chỉ có ba trượng quanh người?”
Lý Phàm không khỏi âm thầm kinh hãi.
Phải biết rằng, đây chính là tồn tại gần vô hạn trận pháp tiên cấp chân chính.
“Không nghĩ tới trong Huyền Hoàng giới lại còn có hiểm địa như này. Mặc Nho Bân hắn lại chạy tới đây làm gì?”
Giống như người U tộc tay nắm tay nhau trước khi đi vào.
Tu sĩ Vạn Tiên Minh và Lý Phàm cũng thông qua loại phương pháp này, thực hiện tập hợp.
Sau khi kiểm kê nhân số, phát hiện có ba người mất tích, đoàn người không hề tìm kiếm ba người này.
Mà trực tiếp hạ mệnh lệnh tất sát đối với bọn họ.
Đồng thời cùng lúc xuất phát đến chỗ sâu U Ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận