Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 385: Nhân định thắng thiên

Kể từ khi thiên tôn tạo ra công pháp mới, không bao lâu sau khi các tu sĩ tranh nhau cướp trời đoạt đất liều mạng tu hành.
Trời đất bắt đầu phản kháng ngăn chặn, sự thay đổi cũng xảy ra.
Số người đồng thời tu luyện một môn công pháp càng nhiều, tốc độ tu luyện của mọi người sẽ càng chậm.
Đây chính là cái gọi là tiên pháp không thể cùng tu hành.
Đây chính là đạo lý trời đất đang thật sự tồn tại hiện giờ, cũng chính là lý do căn bản cho việc tại sao công pháp lại quý giá như vậy.
Nhưng hiện giờ, trong một tổ chức nho nhỏ ít ai biết đến, lại sinh ra một môn công pháp đi ngược lại các nguyên tắc, đạo lý trời đất.
Ai có thể tin được chứ?
Mới ban đầu, các tu sĩ chỉ coi như đây là chuyện cười, căn bản không hề để ý.
Tuy nhiên, lúc nào cũng có một số người muốn tìm tiên pháp nhưng lại không có cửa, mang tâm thế thử xem sao, đã trèo đèo lội suối, đi về châu Cửu Sơn tìm hiểu thực hư cụ thể.
Sau khi gia nhập Linh Nguyên giáo, chính thức bắt đầu tu hành “Thương Sinh Linh Nguyên Công”.
Điều khiến bọn họ kinh ngạc đã xảy ra rồi.
Mọi người trong Linh Nguyên giáo quả thật đều tu hành môn công pháp này.
Từ Luyện Khí đến Hóa Thần, cảnh giới nào cũng có.
Quan trọng nhất là, đạo lý công pháp không thể cùng tu luyện như thể đã mất đi hiệu lực trước “Thương Sinh Linh Nguyên Công” vậy.
Căn bản không hề có chuyện bởi vì số lượng người tu hành quá nhiều mà dẫn đến việc tốc độ tu luyện công pháp quá chậm xảy ra.
Sự thật thì không thể chối cãi được.
Dù suy cho cùng điều đó có khó tin đến đâu, thì có cũng đã như vậy rồi.
Rất nhanh, chuyện về Linh Nguyên giáo có một môn công pháp thần kỳ như vậy, đã truyền khắp cả giới tu tiên.
Phản ứng đầu tiên của mọi người về chuyện này chính là người đã sáng tạo ra môn công pháp này, chắc hẳn là một vị Trường Sinh thiên tôn vô cùng kiệt xuất.
Chỉ có đi ngược nguyên lý trời đất, thì mới có thể đạt được hiệu quả như thế này.
Thế nhưng, những gì người đời biết về Trường Sinh thiên tôn lại rất ít.
Về cơ bản đều chỉ dựa vào câu nói “Đi ngược nguyên lý trời đất, để chứng minh sự trường sinh” được ghi chép trong “Ngũ Linh Cảm Khí Pháp” mới biết được chút ít.
Nhưng đi ngược như thế nào, rốt cuộc phải như thế nào mới được coi là đi ngược, phải đi ngược đến mức độ nào mới có thể trở nên trường sinh...
Rất nhiều vấn đề, đều chỉ là những suy đoán không đáng tin mà thôi.
Việc bọn họ đưa ra những suy đoán như vậy về hiệu quả thần kỳ của “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng rõ ràng, suy đoán này là sai lầm.
Hoàng Nguyệt tiên tôn có cảnh giới Hợp Đạo, là người từng trải nhiều, có đạo hạnh cao thâm ở châu Thiên Khánh, sau khi đọc một lượt “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, cuối cùng cũng đã giải mã được bí ẩn này.
Nguyên lý trời đất rằng công pháp không thể cùng tu luyện, căn bản không hề bị đi ngược.
Mà những tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công dường như không hề chịu bất cứ ảnh hưởng nào, chỉ đơn thuần là vì đặc tính riêng của bản thân công pháp “Thương Sinh Linh Nguyên Công” mà thôi.
Trong cùng một khoảng thời gian, số lượng người tu luyện Linh Nguyên Công càng nhiều thì tốc độ tu hành sẽ càng nhanh.
Đây chính là hiệu quả công pháp của Linh Nguyên Công.
Nhưng đồng thời, bởi vì hạn chế của nguyên lý trời đất, nên mỗi lần có thêm một tu sĩ tu hành, tốc độ tu hành của công pháp cũng sẽ ngày càng chậm.
Hiệu quả của hai điều này cùng lúc tồn tại.
Tạo thành kết quả là, một nhanh một chậm, triệt tiêu lẫn nhau.
Linh Nguyên công trở thành một bộ công pháp có thể miễn cưỡng tu hành được.
Trên thực tế, theo như những gì Hoàng Nguyệt tiên tôn nói, lúc mới bắt đầu, khi số lượng tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công từ một đến năm rồi dần dần tăng lên.
Hạn chế của nguyên lý trời đất lớn hơn nhiều so với đặc tính tăng tốc của công pháp.
Với công pháp thông thường, khi có năm người tu hành cùng lúc, thì đã đạt đến mức dù ngươi có tài giỏi đến đâu, đều không thể nào tiến bộ.
Thế nhưng, sau khi số người tu hành Linh Nguyên Công, tiếp tục tăng lên từ con số năm, biến thành mười, một trăm, một nghìn, một vạn.
Hiệu quả tăng tốc ngày càng rõ ràng, đây mới là điều sau cùng có thể triệt tiêu hạn chế công pháp không thể cùng tu luyện của nguyên lý trời đất.
Về mặt nào đó, đây chính là cái gọi là “Nhân định thắng thiên”.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Bởi vì hiệu quả tăng tốc của Thương Sinh Linh Nguyên Công cũng có giới hạn nhất định.
Sau khi triệt tiêu ảnh hưởng tiêu cực của trời đất, hiệu quả gia tăng tốc độ tu hành của Linh Nguyên Công cũng gần như trở nên chỉ hơn không có một chút.
Mà vốn dĩ bản thân công pháp Linh Nguyên Công ngoại trừ hiệu quả gia tăng tốc độ tu luyện ra, thì không còn bất cứ hiệu quả đặc biệt nào nữa.
Điều này cũng dẫn đến một thực tế là, với hầu hết các tu sĩ đã có lựa chọn, thì nó đều không được tính là một môn công pháp tốt.
Ngoài ra, Linh Nguyên Công dường như cũng vẫn còn tồn tại những giới hạn khác.
Nhưng Hoàng Nguyệt tiên tôn cũng không nói rõ hẳn ra.
“Thương Sinh Linh Nguyên Công, quả thật là sinh không đúng thời. Nếu như đổi lại là ở bất kỳ thế giới nào khác, đây tuyệt đối được coi là một môn công pháp nghịch thiên khiến người khác chấn động. Chỉ tiếc rằng, ở Huyền Hoàng giới lại bị hạn chế khắp chốn.” Lý Phàm vừa chế tạo trận pháp, vừa nghe đám người Yến Hàng tán gẫu thầm cảm thán trong lòng.
Linh Nguyên giáo này, Lý Phàm cũng không xa lạ gì.
Đây chính là tổ chức đã thiết lập thẻ thu phí ở quan ải Cửu Sơn mà ban đầu đám người Tô tiểu muội gặp phải.
Cái người tên Thẩm Ngọc Nhu bất nam bất nữ, sống ẩn cư ở đó bị một kiếm của “Ta vô địch” đâm bị thương, vẫn còn để lại chút ấn tượng cho Lý Phàm.
“Căn cứ theo những gì Hoàng Nguyệt tiên tôn nói, chỉ có mới ban đầu đã tập hợp được rất nhiều tu sĩ, cùng nhau tu hành Linh Nguyên Công này, thì mới có khả năng nhập môn.”
“Ở nơi hỗn loạn như châu Cửu Sơn, có thể lôi kéo được nhiều người như vậy, người đứng đầu của Linh Nguyên giáo này cũng không đơn giản.”
Từng dòng máu tươi phun ra, làm dịu đi bầu không khí ngày càng căng thẳng trong Ngũ Hành động thiên.
Nhưng cũng không duy trì được bao lâu.
Khi tần suất xuất hiện của quái vật dung hợp ngày càng nhiều, các tu sĩ phấn đấu trong các động thiên cuối cùng cũng bắt đầu không cầm cự được nữa.
Sau khi thương vong đầu tiên xuất hiện, có một vài Trận pháp sư đã trực tiếp lựa chọn đình công không làm nữa.
Đương nhiên là không gióng trống khua chiêng công khai.
Chỉ là lấy lý do đối phó với quái vật, để làm những chuyện bằng mặt không bằng lòng.
Về điều này, Thích Bất Dịch cũng cảm thấy có chút bất lực.
Cũng không thể nào cứ mời hai vị tiên tôn Hợp Đạo tọa trấn ở đó đại khai sát giới được đúng không?
Đầu tiên không nhắc đến việc các Trận pháp sư trong động thiên đều có chút thân phận bối cảnh.
Nếu như nàng ta thật sự làm như vậy, cố tình bắt ép bọn họ, e rằng sẽ chỉ càng phản tác dụng hơn thôi, dẫn đến việc chế tạo trận pháp trong Ngũ Hành động thiên sẽ trực tiếp bị buộc phải dừng lại.
Thích Bất Dịch rất ít khi gặp phải trường hợp như thế này, nhất thời cảm thấy lo lắng sứt đầu mẻ trán.
Chỉ đành báo cáo tình huống với Lục thủ tịch, đồng thời cố gắng hết sức xoa dịu mọi người.
Để tránh cho sự bạo động càng tồi tệ hơn xảy ra.
Tuy bản thân Lý Phàm không hề quan tâm đến mưa gió nơi ngoại giới.
Nhưng hiệu quả bố trí trận pháp của hắn, cũng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng theo.
Năm người Yến Hàng đối phó với quái vật ngày càng khó khăn hơn, hắn cũng phải dành ra một phần tinh lực của mình, lúc nào cũng phải chú ý đến tình hình chiến đấu.
Những lúc cần thiết, Lý Phàm cũng sẽ tham gia vào trận chiến.
Đương nhiên là chỉ với phương thức dùng trận pháp để hỗ trợ.
Khi tình thế đang dần đi đến bờ vực sụp đổ, cùng với một luồng sáng trắng chói lọi xuyên qua cả Ngũ Hành động thiên.
Quân tiếp viện cuối cùng cũng đã đến.
Một chiếc thuyền Độ Trần cực kỳ lớn nằm ngang giữa không trung bên ngoài động thiên.
Chiếm lấy hơn nửa bầu trời.
Tu sĩ giống như những điểm đen dày đặc, bay đến từng động thiên một cách có trật tự, đâu vào đó.
Mà Lý Phàm vẫn luôn chờ đợi trong động thiên có thuộc tính thủy, cũng lần đầu tiên nhìn thấy toàn bộ bức tranh về Ngũ Hành động thiên.
Nó trông giống như một vòng tròn được liên kết đầu cuối với nhau, lại như thể là một bảng màu hỗn hợp lại với nhau.
Vừa có sự phân biệt rạch ròi, lại vừa khó phân biệt lẫn nhau.
Sau khi luồng sáng dần nhạt đi, ảo cảnh của ba động thiên kim, hỏa, thổ cũng chầm chậm biến mất.
Đồng thời, danh sách hợp tác làm việc trong Đốc Thiên Lục cũng tăng gần gấp đôi.
Khi Lý Phàm kiểm tra thì còn nhìn thấy khá nhiều cái tên quen thuộc.
Chính là những Trận pháp sư trẻ tuổi cùng tham gia huấn luyện với Lý Phàm trong Hoàn Vũ Biệt Viện, sau đó quay trở về các châu vực tham gia thi đấu.
“Xem ra hiện giờ nhân thủ của Vạn Tiên Minh khá là thiếu thốn.”
“Ngay cả những người mới cũng đều đã kéo qua đây rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận