Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1208: Tiên Minh cao áp thái

“Không Minh Lưu Tinh?”
Trong nháy mắt, thông tin liên quan đến nó hiện lên trong đầu Lý Phàm.
Không Minh Lưu Tinh là một tinh thể ở trong trạng thái cố định như lụa.
Có khả năng lơ lửng trong không khí, di chuyển trong nước. Hơn nữa còn tỏa ra hào quang ảo mộng đầy màu sắc.
Hầu hết chúng được nữ tu sĩ Huyền Hoàng giới trộn lẫn vào pháp bảo lúc rèn pháp bảo, khiến pháp bảo có thể được sử dụng bất kỳ lúc nào cho dù là ở trạng thái bình thường, cũng có thể khi bị kích thích, sẽ phóng ra ánh sáng chói lóa sặc sỡ.
Nhưng...
Ngoài việc nhìn đẹp mắt ra, nó dường như không có tác dụng gì khác.
Vì vậy, tuy sản lượng không cao nhưng giá cả vẫn duy trì ở mức tám nghìn điểm cống hiến cho mỗi viên, không cao cũng không thấp.
Một thứ vốn chỉ có vẻ ngoài như thế, bây giờ lại có người phiêu lưu mặc kệ nguy cơ bị thanh toán sau khi xảy ra chuyện trong tổng bộ Tiên Minh thu mua.
Rõ ràng, Không Minh Lưu Tinh này hẳn là có liên quan đến việc Truyền Pháp chinh triệu mười sáu Hợp Đạo ra khỏi Huyền Hoàng giới.
Bên trong mật thất của Tôn gia, Lý Phàm sử dụng bản nguyên Thiên Huyền Kính và Vô Lượng Kính bí mật dò xét từ hai phía, chẳng mấy chốc đã nhận thấy một loạt truyền tin khó hiểu liên quan đến nó, cùng với ghi chép giao dịch.
Những người này rất kín đáo, cũng rất cẩn thận.
Phần lớn đều tuân theo ước định trong Thiên Huyền Kính, lựa chọn gặp mặt dùng linh thạch chế thức tiến hành giao dịch.
Thỉnh thoảng trong Thiên Huyền Kính có thu mua, ngay cả sau khi họ có được thì vẫn đưa tin tức ra, như là đã được bán đi. Cam đoan thị trường bên trong Thiên Huyền Kính trước sau như một vẫn luôn lưu thông lượng lớn Không Minh Lưu Tinh, bởi thế nên giá cả cũng không có dao động gì lớn.
Nhưng cùng với việc liên tục mua đi bán lại, hầu hết Không Minh Lưu Tinh trên thị trường cũng dần dần bị nhóm người này nắm giữ trong tay. Thứ gọi là giao dịch, cũng chỉ là chuyển từ tay trái sang tay phải mà thôi.
“Thủ đoạn không tồi, trông vui tai vui mắt hơn nhiều so với hành vi thao túng thị trường đầy thô thiển của ta.”
“Có vẻ như đây không phải là lần đầu tiên bọn họ làm chuyện như vậy.”
Lý Phàm tấm tắc khen ngợi, vận dụng lực lượng bản nguyên Thiên Huyền Kính, cũng tham dự vào đó.
Hắn có năng lực có thể xóa dấu vết thông tin trong Thiên Huyền Kính bất cứ lúc nào. Đương nhiên, sẽ không sợ bóng sợ gió như lũ chuột âm u bẩn thỉu này.
Không kiêng nể gì, điên cuồng mua sắm.
Hoàn toàn không quan tâm đến thứ gọi là giá cả, không cự tuyệt giá cả của bất cứ kẻ nào mà tiến hành thu mua.
Giống như một con cá voi khổng lồ tạo ra cơn sóng gió động trời trong thị trường giao dịch ở Thiên Huyền Kính.
Chẳng mấy chốc, giá cả của Không Minh Lưu Tinh như nước nổi bèo nổi, lên tới đỉnh điểm.
Sự kỳ lạ này tự nhiên đã thu hút sự chú ý của vô vàn tu sĩ.
Tuy lúc này bọn họ vẫn chưa biết cách dùng Không Minh Lưu Tinh như thế nào, nhưng cũng không khiến bọn họ e ngại gì mà tiến hành thu mua.
Rất nhanh, thân phận Thiên Huyền Kính giả mà Lý Phàm phân thân tạo ra đã nhận được vài truyền tin xa lạ.
“Ngươi là nhà nào? Tự ý làm bậy như thế, không muốn sống nữa à?”
“Huynh đệ, kiềm chế chút đi. Đừng khiến tất cả mọi người không có cơm ăn chứ.”
“Hừ, lão phu khuyên ngươi một câu, tham lam quá thì cũng tốn công vô ích mà thôi. Nhổ ra những thứ ngươi đã nuốt ra đi, mọi người cùng nhau mới có thể bảo toàn sinh mệnh.”
Với những tin tức chối tai này, Lý Phàm chỉ dùng một câu tiến hành hồi âm: “Tốt lắm, bắt được các ngươi rồi. Chờ bị thanh toán đi!”
Các tu sĩ ở phía bên kia đều im lặng ngay lập tức.
Sau khi điều tra, thậm chí nhiều người trong số họ thậm chí đã chết một cách khó hiểu trong thời gian ngắn.
“Ngay cả người một nhà mà cũng xuống tay tàn nhẫn như thế.”
“Nhưng mà cũng chỉ là một đám ngu dốt mà thôi.”
Lý Phàm cũng không thèm để ý tới đám người này, vừa trêu chọc bọn họ vừa không ngừng thu mua Không Minh Lưu Tinh.
Nhưng đáng tiếc lần phản ứng của Vạn Tiên Minh nhanh chóng đến bất thường.
“Tiền bối, mau dừng lại!”
Tôn Lộ Dao truyền đến lời cảnh cáo.
Mà hoạt động cắt đuôi của Lý Phàm đã sớm bắt đầu.
Từng viên Không Minh Lưu Tinh bị lấy ra từ trong Thiên Huyền Kính, rồi trực tiếp hủy diệt thân phận truyền tin tức được tạo ra.
Sau đó phân thần Lý Phàm chém ra một hắc quang tịch diệt, trực tiếp hủy diệt Thiên Huyền Tiểu Kính.
Lúc này, trong Thiên Huyền Kính, thông báo của Vạn Tiên Minh thong dong truyền đến.
Trực tiếp xếp Không Minh Lưu Tinh vào vật phẩm cấm lưu thông.
Hiện giờ thứ các tu sĩ nắm giữ trong tay đều bị Vạn Tiên Minh tiến hành thu về.
Vạn Tiên Minh thúc giục khắp nơi, cần phải phối hợp công tác có liên quan. Nếu có chút ý tứ làm khó dễ thì sẽ bị phán tội.
Tin tức vừa truyền ra, tất cả mọi người đều chấn động.
Đây có thể gọi là biện pháp nghiêm khắc nhất được Vạn Tiên Minh công bố kể từ khi thành lập.
Chỉ vì một Không Minh Lưu Tinh nho nhỏ mà trước đây chẳng có ai để ý tới.
Chuyện này rốt cuộc có gì thần bí mà xứng đáng để Vạn Tiên Minh huy động lực lượng đến thế?
Những tu sĩ có Không Minh Lưu Tinh không muốn nộp lên, dứt khoát phân chia nhau nghiên cứu.
Nhưng vẫn như mọi khi, không phát hiện được điều gì.
Ngờ vực nghi ngờ, nghị luận, nổi lên như gió bão.
Từ đầu đến cuối Vạn Tiên Minh không có ý định đứng ra giải thích, thậm chí còn dùng thủ đoạn mạnh mẽ hơn để tiến hành phong tỏa.
Trong Thiên Huyền Kính, không còn tìm thấy bất kỳ thông tin nào liên quan đến Không Minh Lưu Tinh nữa.
Mà các thành viên trong thể chế Tiên Minh dám can đảm lén thảo luận Không Minh Lưu Tinh, trực tiếp bị khai trừ chức vụ.
Những tu sĩ không trong thể chế thảo luận với nhau, cũng sẽ bị các châu Diễn Võ xem như mục tiêu để cảnh cáo.
Trạng thái đàn áp như thế, khiến cho tu sĩ khắp thiên hạ đều biết rằng, chuyện lần này đã chẳng giống ngày trước nữa, Không Minh Lưu Tinh thật sự đã trở thành đề tài cấm kỵ.
Tu sĩ Huyền Hoàng vẫn trân quý mạng sống của mình.
Trong lúc nhất thời, Vạn Tiên Minh câm như hến.
Tiếng động có thể bị áp chế, nhưng tò mò nghi ngờ trong lòng làm sao có thể vĩnh viễn áp chế lại được cơ chứ?
Sự kiểm soát của Vạn Tiên Minh vẫn chưa lan rộng đến mọi tu sĩ.
Vì vậy, trong sơn động thâm sâu rời xa các châu thành, trong những mật thật bí mật với vô vàn tầng tầng lớp lớp, đều không thiếu những nghị luận bàn tán về Không Minh Lưu Tinh.
Tuy nhiên, Không Minh Lưu Tinh khắp thiên hạ đều đã bị tịch thu.
Bọn họ cũng chỉ có thể đoán dựa trên trí tưởng tượng của mình mà thôi.
Cũng chỉ có thể tưởng tượng, chứ cho dù có vật thật bên cạnh cũng khó biết được phương pháp sử dụng thật sự của Không Minh Lưu Tinh.
Trong mật thất của Tôn gia, Lý Phàm thậm chí còn dùng Vô Lượng Kính tiến hành phân tích Không Minh Lưu Tinh, nhưng lại không phát hiện được điều gì đặc biệt.
“Xem ra Không Minh Lưu Tinh chỉ là một phần tài liệu có liên quan mà lại tương đối quan trọng. Chắc là còn có một bước khác nữa.”
Sau khi hao phí hàng trăm Không Minh Lưu Tinh, Lý Phàm có chút bất lực tạm thời dừng việc nghiên cứu của mình.
“Chỉ có thể chờ sau khi Tiên Minh hoàn thành mười sáu hợp đạo Huyền Hoàng mới có thể hỏi thăm biện pháp được.”
“Nhưng có thể làm tốt việc chuẩn bị.”
Tôn gia.
Ngô Ngưng Lộ đang nhắm mắt luyện tập với sự trợ giúp của vật tư do Tôn Lộ Viễn đưa không nhận thấy một bóng đen hiện ra từ chiếc nhẫn chứa đồ của mình.
Bóng đen trốn vào trong thức hải của nàng, nhanh chóng lấy được quyền khống chế thân thế Ngô Ngưng Lộ.
Đó là một phân hồn mà Lý Phàm bản tôn lưu lại trước khi tiến vào Hộ Pháp đường Vạn Tiên Minh.
Năng lực của phân hồn này còn cường đại hơn so với phân thần đang ẩn nấp.
Sau khi phân thần chém ra một kiếm phá hủy Thiên Huyền Tiểu Kính, cắt đứt manh mối đang bị điều tra thì đã lâm vào trạng thái suy nhược.
Mà phân hồn lại giống như tu sĩ. có thể mượn linh khí thiên địa bù lại tiêu hao của bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận