Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 98: Số mệnh hai đời khác biệt

Đối phương còn nói, nể tình người trọng tình cảm như Lý Phàm, ở Tu Tiên giới hiện nay đã cực kỳ hiếm thấy, cho nên mới đặc biệt hỏi thăm.
Lý Phàm nhìn tên của đối phương.
Tống Vi Vũ, hình như là tên của nữ tu.
Có nên đi hay không?
Động phủ của Chân nhân Kim Đan, được Đại năng Nguyên Anh dẫn đội, dường như sự an toàn có thể được bảo đảm.
Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, Lý Phàm vẫn nhã nhặn từ chối nàng.
Hắn chỉ muốn di cốt của Hà Chính Hạo mà thôi.
Nếu chuyến đi này, Tống Vi Vũ thành công, đương nhiên nàng sẽ mang nó về cho mình.
Sao mình lại phải chấp nhận thêm rủi ro.
Còn nếu động phủ này thật sự có cơ duyên to lớn gì, hắn vẫn có thể hỏi thăm chi tiết để kiếp sau đi thu thập.
Tống Vi Vũ thấy Lý Phàm cự tuyệt, cũng không nhắn tin nữa.
Mọi việc đều xong xuôi, Lý Phàm lại bắt đầu tu luyện "Vân Thủy Huyễn Mộng Công".
Đối với quân cờ Trương Hạo Ba này, Lý Phàm vẫn rất chú ý.
Vì tránh cho hắn lầm đường lạc lối, lệch khỏi lộ trình ban đầu được Lý Phàm đặt ra.
Cứ cách một đoạn thời gian, Lý Phàm lại tiến hành cải tạo ảo mộng cho hắn.
Hiện giờ, hắn vẫn còn là phàm nhân nên cũng dễ làm.
Chứ đợi sau này, khi Trương Hạo Ba đột phá lên Luyện Khí kỳ, thì Lý Phàm cũng khó có thể ảnh hưởng đến tư duy của hắn nữa.
Vì vậy, việc hiện tại Lý Phàm cần làm, chính là đột phá "Vân Thủy Huyễn Mộng Công" đến tầng thứ hai.
Môn công pháp "Vân Thủy Huyễn Mộng Công" này khá đặc thù.
Tổng cộng có bảy tầng nhưng cũng không tương ứng với cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ,... thông thường, mà chỉ liên quan đến cường độ của thần thức và trình độ thiết kế ảo mộng.
Tu luyện đến tầng thứ càng cao thì lực ảnh hưởng của ảo mộng cũng càng mạnh.
Trên lý thuyết, ngay cả một phàm nhân, nếu có thần thức đủ mạnh, cũng có thể khiến cho đại tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh trầm luân trong ảo mộng.
Tuy vậy, bình thường, cảnh giới của tu sĩ vẫn là yếu tố quyết định cường độ mạnh yếu của thần thức. Thế nên loại chuyện như phàm nhân khống chế tu sĩ hầu như không có khả năng xảy ra.
Ba tháng sau.
Lưu Ly đảo.
Trên Thương Hải Hào.
Trương Hạo Ba đứng trên mũi thuyền, đón gió biển, nhìn ra xa xa.
Hắn cau mày, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đột nhiên, hắn phát hiện ra rạn san hô phía trước trông có vẻ quen mắt.
Hắn mừng rơn, lập tức tung người nhảy xuống biển, khiến cho đám thuỷ thủ xung quanh kinh hô một trận.
Trương Hạo Ba phân biệt hoàn cảnh tối tăm trước mắt, lặn một mạch xuống dưới.
Chẳng bao lâu, hắn đã đi xuống đáy biển.
Nếu là phàm nhân bình thường, hắn đã sớm chịu không nổi áp lực cực lớn dưới đáy biển, bạo thể mà chết.
Nhưng Trương Hạo Ba đã trải qua ba tháng tu hành, Tiên Phàm chướng trong cơ thể đã bị thanh trừ bảy tám phần.
Thể chất cũng được tăng cường rất lớn, cách đột phá đến Luyện Khí kỳ không xa.
Cộng thêm vốn giỏi bơi lội, nên đương nhiên là hắn chẳng ngại gì.
Trương Hạo Ba không ngừng bơi dưới đáy biển, bỗng, ánh mắt của hắn chăm chú.
Tốc độ đột ngột tăng nhanh, hắn bơi về phía một bộ thi hài đã bị chôn vùi một nửa dưới bùn đất.
Đào thi hài từ trong bùn ra, ở vị trí ngực, Trương Hạo Ba thực sự phát hiện ra một quyển sách.
"Định Hải Thần Kiếm".
"Quả nhiên không phải là mộng, là ta đã trùng sinh." Trương Hạo Ba kinh ngạc vuốt ve bìa sách.
Tuy rằng lúc trước, hắn cũng đã nhận định mình là người trọng sinh, nhưng dù sao chuyện trọng sinh quá mức không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, cảnh tượng kiếp trước trong đầu dần dần phai nhạt, làm cho hắn không khỏi lung lay đối với chuyện này.
May mắn, gần đây, có lẽ là vì liên quan đến việc bản thân sắp đột phá đến Luyện Khí kỳ, một ít chi tiết đã lãng quên trước đó cũng dần được hắn nhớ lại.
Kể cả nơi lúc trước trục vớt được môn "Định Hải Thần Kiếm" này.
Vì thế, thừa dịp ra biển lần này, hắn ta bèn đến đây để xác thực một phen.
Xem rốt cuộc là hắn ta thật sự sống lại, hay là hết thảy chỉ là một giấc mộng chân thật đến đáng sợ.
Hiện giờ, bộ hài cốt này, còn có môn "Định Hải Thần Kiếm" cũng xuất hiện.
Đã củng cố lòng tin của hắn, rằng bản thân hắn thực sự là người trọng sinh.
Ánh mắt dần trở nên kiên định, Trương Hạo Ba thu quyển sách vào trong ngực.
"Không thể trì hoãn thêm nữa, ta cần phải nhanh chóng đề cao tu vi. Như vậy mới có thể ngăn cản trường kiếp nạn kia.”
"Vỏn vẹn chỉ có tu vi Luyện Khí thì khẳng định không đủ, dù sao thì thấp cổ bé họng, không thể nào khiến người khác tin phục."
"Tối thiểu phải là Trúc Cơ, thậm chí là Kim Đan..."
Trương Hạo Ba nghĩ như vậy, chậm rãi bơi trở lại mặt biển, bò lên Thương Viễn Hào lần nữa.
Một đám thủy thủ nhìn thấy lão đại sắc mặt nghiêm túc, cũng không dám hỏi han gì nhiều.
Bắt đầu từ một khoảng thời gian trước, trên người lão đại dường như đã xảy ra biến hóa khó lường nào đó.
Vị thuyền trưởng thường ngày thích đùa giỡn với mọi người trong quá khứ, nay đã biến mất.
Trương Hạo Ba dần trở nên nghiêm túc, uy thế trên người càng ngày càng gia tăng.
Giống như cùng một loại người với vị Tiên sư trên đảo vậy.
Khi ở chung với lão đại, bọn họ cũng không khỏi trở nên câu nệ, e ngại.
Phía trên Thương Hải Hào.
Lý Phàm che giấu thân hình, nhìn chăm chú Trương Hạo Ba từ đằng xa.
Vận chuyển Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết, quan sát số mệnh của Trương Hạo Ba.
"Quả nhiên, số mệnh của hắn dường như đã xảy ra biến hóa kỳ diệu nào đó."
Loại chuyển biến này cực nhỏ, nhưng biến hóa này chính là do một tay Lý Phàm thúc đẩy nên đương nhiên hắn hết sức chú ý tới nó.
Vì vậy, hắn mới có thể nhạy bén nhận ra được.
Lý Phàm cẩn thận thể ngộ biến hoá rất nhỏ này, như đã ngộ ra được điều gì đó.
"Một đường tu hành, thường là một bước nhanh, từng bước nhanh."
"Trương Hạo Ba kiếp trước đến trung niên, dưới cơ duyên xảo hợp, mới bước lên con đường tu hành. Tuy số mệnh của hắn bất phàm, nhưng mười mấy năm mới đến Trúc Cơ, đã là cực hạn rồi.”
"Đây là số mệnh vốn có của hắn."
"Nhưng kiếp này, dưới sự thúc đẩy của mình, hắn đã bắt đầu tu hành sớm hơn mười mấy năm."
"Số mệnh biến đổi, tự động lưu chuyển. Tựa như đứng ở đầu ngọn gió, cường giả càng mạnh..."
Lý Phàm thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt càng thêm sáng ngời.
Có thể tận mắt chứng kiến số mệnh của một người trước và sau khi biến hóa, đối với Lý Phàm, cũng là một loại cơ duyên cực lớn.
Nếu không có "Hoàn Chân" trợ giúp hắn tiến hành so sánh chứng thực vận mệnh hai đời.
Thì dưới sự vận chuyển của Thiên đạo, Lý Phàm cũng sẽ giống như chúng sinh mênh mông, đều như con kiến hôi, khổ sở giãy giụa.
Làm thế nào người ta có thể biết được số mệnh của chính mình hay thậm chí là của người khác?
Giống như kiếp trước, hắn phải hoá thân thành thương hải thì mới có thể nhìn thoáng qua thiên địa sát cơ.
Chỉ có trải qua hai đời, hắn mới có thể hiểu được biến hóa của số mệnh.
Dưới sự đốn ngộ, Lý Phàm không khỏi phát ra tiếng cười trầm thấp.
"Có lẽ, ngươi thật sự sẽ mang lại cho ta một hồi kinh hỉ."
"Thật sự là chờ mong biểu hiện của ngươi a, Trương Hạo Ba."
Lý Phàm tâm tình sung sướng, chậm rãi bay về phía Lưu Ly đảo.
Ba tháng đã trôi qua, phân thân Lâm Phàm vẫn còn ở trong trạng thái giác ngộ "Sinh Tử Tỏa Liên Hoàn".
Trạng thái Khải Linh vẫn được mở ra liên tục không ngừng nghỉ.
Điểm cống hiến giống như nước chảy, đã dùng hết gần hai ngàn điểm.
Cũng may là phân thân có mười vạn điểm cống hiến nên mới chịu được tiêu hao như vậy.
"Không biết, chờ sau khi xuất quan, phân thân cuối cùng sẽ lĩnh ngộ được loại thần thông nào?”
Lý Phàm ôm mơ mộng trong lòng, đi vào đại trận hộ đảo của Lưu Ly đảo.
Đang định thông qua truyền tống để trận trở về Vạn Tiên đảo, hắn đã thấy Vũ Văn Tinh với vẻ mặt ngưng trọng, có vẻ đang lo lắng chuyện gì đó.
"Vũ Văn đạo hữu, không biết có chuyện gì đã xảy ra?"
Lý Phàm lễ phép hỏi.
Vũ Văn Tinh hình như đang suy nghĩ gì đó, tạm thời không có phản ứng.
"Vũ Văn đạo hữu?"
Lý Phàm không thể không lặp lại câu hỏi.
Vũ Văn Tinh, lúc này, mới hồi phục tinh thần.
Hắn nhìn Lý Phàm, thở dài.
"Xảy ra chuyện."
"Đội ngũ thăm dò động phủ do Câu Huyền Chân quân dẫn đầu bị đoàn diệt."
"Ngay cả Câu Huyền Chân quân cũng không thể trốn thoát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận