Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1019: Linh mộc nhiếp Dược Vương

“Huyền Thiên Vương quá bất phàm, sự mất tích không rõ đầu đuôi của hắn khiến người khác kinh hãi.”
“Kế hoạch tìm kiếm Huyền Thiên Vương của Mặc Nho Bân trong kiếp này hẳn có thể thành công...”
“Hy vọng hắn chỉ vì trọng thương mà ẩn núp. Chưa không phải giống suy đoán của ta, vẫn lạc, chuyển kiếp.” Suy nghĩ của Lý Phàm bắt đầu tuôn trào.
Tụ hợp hai trận pháp tiên cấp ‘Tuyền Cơ, Vạn Linh Quy Số’, ‘Hoang Lạc, Hư Thất Sinh Hoa’, qua phân tích của Giải Ly Điệp cuối cùng, Lý Phàm cũng mơ hồ đoán được một phần công dụng của bộ trận pháp hoàn chỉnh này…”
“Sáng lập thế giới...”
“Dù là tái hiện kí ức trong trí nhớ, hay là một thế giới hoàn toàn mới. Không hề nghi ngờ, bộ đại trận tiên cấp này có thể làm được hết.”
Chỉ tiếc cảnh giới như thế cách Lý Phàm quá xa, trước mắt hắn chỉ có thể nhìn thấy một phần trong thôi diễn của Giải Ly Điệp.
Vì có phân tích hoàn chỉnh của trận pháp, Lý Phàm không cần dồn toàn bộ tinh thần thể xác vào đó. Hắn chỉ cần tách một luồng ý thức, giám sát Giải Ly Điệp vận hành là được.
Sau đó, Lý Phàm triệu tập đám người Dược Vương tông Liễu Như Trần.
“Trong khoảng thời gian này, ta càng nghĩ càng cảm thấy đám người Liễu Nhất Hàng vẫn ngủ say quá đáng tiếc. Hiện giờ đang là lúc cần dùng người, cộng thêm biểu hiện gần đây của Dược Vương tông các ngươi…”
“Tổng hợp những cân nhắc này, ta quyết định để bọn họ sửa đổi tu luyện tân pháp, nhanh chóng khôi phục chiến lực bọn họ.”
Lý Phàm vừa nói vẫn dẫn mấy người Liễu Như Trần vào trong một khu kiến trúc ở Linh Mộc giới.
Vừa bước chân vào đã thấy những giá sách không thấy đỉnh.
Trên giá sách bày đầy ngọc giản.
Lý Phàm tiện tay lấy ba mươi cái, giao cho Liễu Như Trần.
“Vậy mà tất cả đều là công pháp Hóa Thần kỳ?” Liễu Như Trần quét qua, cực kỳ vui mừng nói.
Đừng nói ở Tu Tiên giới hiện giờ không thể đồng tu công pháp này. Dù là thời đại Thượng Cổ, lúc Tu Tiên giới cường thịnh nhất, lập tức lấy ra ba mươi bộ công pháp Hóa Thần cũng tuyệt đối coi là nhà giàu lắm của.
Mọi người Dược Vương tông luôn miệng tạ ơn thượng sứ, sau đó lại không hẹn mà cùng lặng lẽ hướng về biển sách vô tận sau lưng Lý Phàm.
Trong mọi người ở đây chỉ có Lý Phàm biết, Tàng Công các nhìn như mênh mông bất tận này, thật ra chỉ có một trăm bộ công pháp mới lấy từ chỗ Mặc Nho Bân và hơn năm mươi bộ công pháp vô chủ Lý Phàm sưu tầm được trong những lần luân hồi trước đấy.
Còn những bộ khác, tất cả chỉ là ảo giác Lý Phàm tạo ra nhờ trận pháp thôi.
Tuy nhiên chiêu này của Lý Phàm quả thật rất dễ lừa người.
Nhìn dao động khí tức khác cường độ trên thân vài vị Hợp Đạo kỳ của Dược Vương tông trước mắt là biết được hiệu quả.
Lý Phàm mỉm cười, làm bộ thi pháp, từ sâu trong biển sách lấy ra một loạt giá sách tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Tất cả ngọc giản đặt trên đó đều bị bao trùm bởi vầng sáng như bạch ngọc, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường.
Lý Phàm hơi trịnh trọng lấy ra một cái trên đó, trước tiên đóng ‘Tàng Công các’ lại.
Rồi sau đó hắn mới chuyển giao ngọc giản cho Liễu Như Trần.
Thấy Lý Phàm ra vẻ nghiêm túc như thế, Liễu Như Trần không khỏi trở nên hơi khẩn trương.
“Đây là...”
Sau khi hắn tiếp nhận và kiểm tra một hồi, sắc mặt hắn khẽ biến: “Nhiều đan phương như vậy?”
“Hơn nữa phần lớn đều là đan phương ta chưa từng thấy bao giờ?”
Lời nói của hắn vừa ra đã khiến mấy vị trưởng lão Hợp Đạo kỳ xôn xao.
Tất cả ánh mắt của bọn họ dồn hết vào ngọc giản trong tay Liễu Như Trần, giống như nhìn thấy thiên địa chí bảo gì đó.
Thật ra đan phương bên trong ngọc giản này thật sự là trân bảo khó có thể tưởng tượng đối với bọn họ. Bởi vì đây là toàn bộ đan phương của đan dược mà đan đường Vạn Tiên Minh đang sử dụng chính. Thậm chí còn bao gồm thủ pháp luyện đan cặn kẽ và phân tích các loại tình huống có thể xảy ra trong quá trình luyện đan.
Tất nhiên đây vẫn là đồ lấy được từ chỗ Mặc Nho Bân.
Không cần một số đan phương tuyệt mật, muốn thu hoạch là chuyện rất dễ dàng. Nhưng đó vẫn là một khối tài sản kếch xù với mọi người trong Dược Vương tông hiện tại.
Đủ để cho bọn họ đuổi kịp tiêu chuẩn luyện đan của Vạn Tiên Minh trong thời gian ngắn.
“Đa tạ thượng sứ ban ân.” Lần này đám người Liễu Như Trần nói thật tâm thật lòng.
Mà niềm vui Lý Phàm chuẩn bị cho bọn họ không chỉ có vậy.
“Đừng phản kháng.”
Nghe thấy giọng nói Lý Phàm, cảm nhận được một luồng lực lượng buông xuống trên người chính mình. Bọn họ không do dự, kệ nó.
Trong chớp mắt, bọn họ xuất hiện bên trong một thế giới xa lạ..
Thế giới này còn rộng lớn hơn Linh Mộc giới.
Càng khoa trương hơn là khắp nơi trong thế giới này đều có linh thực, thảo dược tùy ý sinh trưởng. Linh khí nồng đậm, gần như sắp ngưng tụ thành thực chất.
Mà trong không trung có một lục địa lơ lửng.
Mọi người quét qua, tất cả đều la thất thanh: “Trên đó sao lại có dấu vết cấm chế của Dược Vương tông chúng ta?”
“Từ từ, nơi này thoạt nhìn hơi quen mắt. Chẳng lẽ là Trường Sinh cốc?”
Trong nháy mắt, bọn họ nhận lai lịch của lục địa này.
Tất cả quay đầu nhìn về phía Lý Phàm.
Vẻ mặt Lý Phàm cũng kinh ngạc: “Sao vậy, thì ra bí cảnh này của Dược Vương tông các ngươi sao?”
Sau đó hắn bắt đầu giải thích: “Trong lúc Vạn Giới Liên Hợp hội chúng ta đang thu thập lực lượng dự bị thì vừa lúc phát hiệ… Trường Sinh cốc. Vốn tưởng rằng đây là vật vô chủ nên mới thuận tiện bỏ vào trong động thiên này.”
Lý Phàm mặt không biến sắc nói.
Sắc mặt mọi người trong Dược Vương tông khác nhau.
Liễu Như Trần thở dài nói: “Thì ra duyên phận đã sớm định đoạt.”
Lý Phàm cười, không giải thích: “Giống như các ngươi đã chứng kiến, Vạn Giới Liên Hợp hội là liên hợp lực lượng của tu sĩ cò sót lại khắp các thế giới. Tất nhiên sẽ có một số bảo khố từ thế giới khác.”
“Về phần tài nguyên, các ngươi không cần lo lắng. Dù toàn bộ các ngươi dồn toàn sức lực để luyện đan thì tốc độ tiêu hao chưa chắc đã theo kịp tốc độ bổ sung.”
“Bách Hoa đạo hữu!” Nói tới đây, Lý Phàm hô.
Lúc này Bách Hoa đạo nhân khoan thai tới chậm, xuất hiện trước mặt mọi người.
“Đây là...”
“Cảnh giới Trường Sinh?” Đám người Liễu Như Trần biến sắc.
“Để ta giới thiệu, đây là Bách Hoa đạo nhân, đến từ Vạn Thịnh giới xa xôi. Nhờ nàng chăm chóc mà linh thực nơi đây mới dạt dào sức sống như thế. Nếu trong các ngươi có người am hiểu đạo này, có thể trao đổi một phen với Bách Hoa đạo hữu.” Lý Phàm cười nói.
Mấy người trong Dược Vương đều thi lễ với Bách Hoa đạo nhân.
Tuy trong mắt Lý Phàm, Bách Hoa yếu hơn một chút.
Nhưng nàng là tu sĩ cảnh giới Trường Sinh hàng thật giá thật, mấy người Dược Vương tông xuất phát từ bản năng kính sợ với tu sĩ cảnh giới Trường Sinh, vậy nên thái độ của bọn họ với Bách Hoa vô cùng cung kính.
Có lẽ Bách Hoa đạo nhân đã lâu không được hưởng thụ loại ánh mắt này, nàng không khỏi hơi lâng lâng.
Nàng chủ động giới thiệu cho Liễu Như Trần số lượng và phân bố linh thực trong động thiên thuộc tính mộc của bọn họ, kéo đến từng trận tán thưởng.
Mà lúc này, Lý Phàm rốt cục hé lộ kế hoạch, nói yêu cầu của mình.
“Ta cần một loại đan dược sau khi nuốt có thể trực tiếp gia tăng tu vi. Không quan tâm tác dụng phụ, chỉ cần hiệu suất gia tăng tu vi cao nhất. Càng nhiều càng tốt.”
Lời nói của Lý Phàm khiến mọi người bất ngờ.
Tuy nhiên rất nhanh bọn họ đã kịp phản ứng, đan dược này hiển nhiên không phải để Lý Phàm dùng.
Đây là nhiệm vụ đầu tiên Lý Phàm giao, mọi người trong Dược Vương tông lập tức đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận