Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 967: Chậm rãi giải nguy cơ

Truyền pháp giả Tưởng trầm ngâm một chút, không chút do dự, vẫn rời khỏi tổng bộ Tiên Minh, đi thẳng đến đám Thần Ma đang tàn sát bừa bãi trên thế gian.
Tuy hắn biết rằng thứ đang chờ hắn tiếp theo có thể là cái chết, nhưng hắn vẫn không chút do dự.
Suy cho cùng thì với tư cách là truyền pháp giả đầu tiên, hắn đã “chết” không biết bao nhiêu lần.
Chẳng qua là may là có thủ đoạn do Truyền Pháp thiên tôn lão nhân gia để lại.
Chỉ cần Huyền Hoàng bất diệt, thiên tôn định lý không dễ dàng thay đổi, một tồn tại phụ thuộc vào thiên tôn như hắn cũng sẽ không bao giờ bị tiêu diệt.
Trạng thái vĩnh viễn dừng lại ở hình dạng tại thời điểm ban đầu, chỉ cần hắn muốn, có thể ‘Quy Nguyên’ bất cứ lúc nào.
Không chỉ có hắn, mà cả Quy Khư giới mà hắn ở cũng như vậy.
Đây là một bảo hiểm mà Truyền Pháp thiên tôn để lại cho Huyền Hoàng giới.
Cho phép hắn giải quyết các loại vấn đề khác nhau có thể phát sinh trong Huyền Hoàng giới mà không cần phải sợ sống chết, hơn nữa trong lúc hắn không ngừng chết đi, khả năng đối phó và kinh nghiệm của hắn sẽ không ngừng tăng lên. Khi xử lý công việc cũng sẽ thành thạo hơn.
Mà nếu như hắn vô tình gặp phải điều gì đó thực sự không thể xử lý được, thì dùng cơ thể để làm một cái sọt để mang Quy Khư giới trở lại.
Cưỡng chế khôi phục trạng thái trở lại như cũ trong lúc mượn sự giúp đỡ của ‘Quy Nguyên’, để thanh trừ hoàn toàn thứ kia.
Lực ‘Quy Nguyên’ của Quy Khư giới chính là lĩnh ngộ của Truyền Pháp thiên tôn sau khi thành đạo, thần du thiên gần một nghìn năm, và tái lập Vạn Tiên Minh.
Thiên Tôn từng nói với hắn rằng cho dù có là nguy cơ Chân tiên triện tự, cũng có thể được giải quyết một cách vô hình hết lần này đến lần khác thông qua ‘Quy Nguyên’.
“Ngay cả tin tức cũng không còn sót lại, loại tình huống này chỉ xảy ra hai lần trong quá khứ.”
“Xem ra đằng sau hỗn loạn này, hoặc là cũng là chân tiên triện tự, hoặc là...”
Truyền pháp giả Tưởng nhìn về phía biên giới phía đông của Huyền Hoàng giới.
Lạnh lùng hừ một ái, tiếp tục lên đường.
Gặp phải một Thần Ma tàn sát bừa bãi, truyền pháp giả Tưởng lấp tức khống chế được nó.
Sau đó phân ra một tia ý thần thức chui vào trong đó.
Sau một lúc, Thần Ma diện mạo dữ tợn kia nổ tung.
Truyền pháp giả Tưởng khẽ cau mày: “Chỉ còn lại một cái vỏ rỗng? Chạy nhanh thật đấy.”
Tiếp theo, truyền pháp giả Tưởng lại tiếp tục thử nghiệm trên người hơn chục Thần Ma.
Tất cả đều như vậy.
“Rõ ràng là đã thắng, nhưng vẫn thận trọng như vậy...”
“Rốt cuộc thì mục đích là gì?”
Đối thủ không biết này khiến cho trong lòng truyền pháp giả Tưởng cảm thấy có chút áp lực đã lâu không gặp.
Dường như hắn đã nhìn thấy một đám mây đen dày đặc đang dần dần kéo đến từ đường chân trời.
Sắp bao trùm toàn bộ bầu trời của Huyền Hoàng giới.
“Thôi vậy, trước tiên vẫn nên xử lý những dị vật trước mắt này đi.”
“Sau khi bọn chúng lộ sai sót một lần nữa, nhắm vào đó mà xử lý.”
“Nếu như thực sự không còn cách nào khác...”
“Vậy thì cũng chỉ có thể cầu xin thiên tôn giúp đỡ.”
Truyền pháp giả Tưởng nghĩ như vậy, lại bóp nát bấy một Thần Ma khác.
Tiếp theo, hắn không tiếp tục tự mình ra tay mà quay trở lại Quy Khư giới, ra lệnh cho tổng bộ Tiên Minh quét sạch Thần Ma ở khắp mọi nơi.
Thần Ma lan tràn khắp nơi, gần như toàn bộ lực lượng phòng thủ cơ sở của Tiên Minh đều đã bị tê liệt.
Muốn giải quyết triệt để vấn đề phiền phức càng sớm càng tốt thì còn cần một nhân vật mạnh có thực lực để ra mặt lãnh đạo sự việc.
Mà là truyền pháp giả đầu tiên, đương nhiên Tưởng sẽ không đích thân ra mặt.
Sau khi hỏi thăm những truyền pháp giả khác một lượt, cũng chỉ có lác đác mấy người sẵn sàng đảm nhận công việc khổ sai này.
Cuối cùng, sau một hồi cân nhắc, truyền pháp giả Tưởng quyết định để truyền pháp giả Phùng phụ trách việc này.
Thứ nhất, ấn tượng mà truyền pháp giả Phùng để lại cho hắn cũng không tệ lắm. Thứ hai thì Tường cho rằng cần để truyền pháp giả tương đối trẻ này có thêm nhiều cơ hội đi rèn luyện hơn.
“Nếu là Quy Khư giới thứ hai được xây dựng, không hẳn là không thể cân nhắc để cho hắn làm người kế vị. Chỉ cần có thể vượt qua khảo thí.” Truyền pháp giả Tưởng nghĩ như vậy, nói.
Sau truyền pháp giả Phùng, cũng chính là pháp hương Huyền Thiên giáo. Mặc Nho Bân sau khi nhận được mệnh lệnh, bắt đầu ra từng mệnh lệnh.
Với mệnh lệnh chính thức từ Vạn Tiên Minh, những tu sĩ Hóa Thần, hợp đạo vốn còn co đầu rụt cổ, chỉ quan tâm đến tính mạng của chính mình, giờ phút này cũng không thể không đứng lên, chủ động dọn dẹp những Thần Ma tàn sát bừa bãi kia.
Cùng với việc các các tu sĩ hắc y cùng thời phối hợp với nhau, rất nhanh sau đó, trăm vạn Thần Ma đã mất đi sự khống chế, chiến lực giảm đi, đã dần bị tiêu diệt.
Cái gọi là bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ.
Từ khi bùng phát bất ngờ cho đến khi ảnh hưởng đến toàn bộ Tiên Minh, tai ương Thần Ma chỉ mất hơn nửa ngày.
Mà Vạn Tiên Minh chậm chạp thanh trừng những Thần Ma này, lại phải mất hơn nửa tháng.
Khi tất cả hóa thân Thần Ma đều bị tiêu diệt, vấn đề khó khăn thực sự mới xuất hiện.
Nơi bị Thần Ma thâm nhập, những tu sĩ bị đầu độc thần trí thì phải xử lý như thế nào?
Khi các hóa thân Thần Ma này bị tiêu diệt, gần như tất cả các tu sĩ này đều biến thành những kẻ ngốc không có đầu óc.
Theo lý mà nói, chỉ cần tàn sát sạch sẽ tất cả các tu sĩ này thì sẽ thì tai họa này có thể thuận lợi mà giải quyết thành công.
Tuy nhiên, mệnh lệnh từ cấp quyết định cao nhất của Vạn Tiên Minh tỏ thái độ rằng bất cứ ai cũng không được phép tự ý làm tổn hại đến tính mạng của tu sĩ này.
Những nhân viên sát hại một ít tu sĩ để hả giận cũng bị trừng phạt nghiêm khắc.
“Ngay cả khi bọn họ có tội, khi vẫn còn chưa tuyên bố tội trạng, bọn họ vẫn là thành viên của Vạn Tiên Minh.”
“Làm tổn thương bọn họ chính là vi phạm luật lệ của Vạn Tiên Minh.”
Đã nói đến mức này, tất nhiên sẽ không có tu sĩ nào mạo hiểm sơ suất mà đi tàn sát những tu sĩ si ngốc không có năng lực phản kháng nào kia.
Chỉ cần làm theo mệnh lệnh, áp giải toàn bộ bọn họ về tổng bộ Tiên Minh, chờ đợi xét xử.
Quá trình này kéo dài khoảng hơn mười ngày.
Tai ương Thần Ma cuối cùng đã lắng xuống.
Các tu sĩ may mắn còn sống đều đua nhau cảm thán Tiên Minh nhân nghĩa.
Mà phần thưởng cho các tu sĩ đã góp sức trong quá trình dập tắt tai họa, sau đó Vạn Tiên Minh đã hết sức hào phóng mà ban thưởng cho bọn họ độ cống hiến tương đối hậu hĩnh.
Giá trị đã vượt xa các nhiệm vụ thông thường, mức độ của phần thưởng cũng vượt xa mong đợi của mọi người.
Thậm chí không cần phải ra sức chiến đấu, ngay cả những người đã cung cấp thông tin về vị trí của Thần Ma cũng sẽ nhận được một lượng lớn độ cống hiến.
Điều này khiến cho các tu sĩ trước đó lựa chọn thờ ơ lạnh nhạt, giậm chân đấm ngực, hối hận không thôi.
Các tu sĩ đã nhận được phần thưởng đột nhiên trở nên ngang tàng, thi nhau tiến vào Thiên Huyền kính, lựa chọn ra những gì mình cần.
Mà vào lúc này, Vạn Tiên Minh lại đưa ra một thông báo khác, nói rằng đã tìm ra nguyên nhân dẫn đến tai ương Thần Ma trước đó.
Những tu sĩ đó về cơ bản đều sinh ra oán niệm vì giá cả của công pháp quá đắt, không mua nổi công pháp bản thân yêu thích.
Trải qua thời gian dài, cuối cùng đã bị một hung thần thượng cổ độc ác mê hoặc, trở thành tay sai của nó.
Để ngăn chặn loại thảm kịch này tái diễn, Vạn Tiên Minh đã rút ra bài học xương máu, tự kiểm điểm, quyết định bắt đầu từ hôm nay, tất cả các công pháp bán trong Thiên Huyền Kính sẽ giảm đi một phần ba giá.
Tin tức vừa ra, lập tức gây ra một cơn sóng lớn.
Phải biết rằng, việc giảm giá một phần ba thực sự không phải là một số tiền nhỏ.
Hơn nữa công pháp càng đắt tiền thì càng giảm nhiều độ cống hiến.
Không tiếp tục xem các vật liệu thông thường nữa, tập trung toàn bộ sự chú ý vào vô số công pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận