Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1004: Mật tàng châu Cửu Sơn

Dưới sự trợ giúp của Lý Phàm, động thiên thời khắc ở bên bờ sụp đổ của phân thân cuối cùng dần ổn định lại.
Sau khi tiêu hao xong lượng lớn tu vi bởi vì không người nào nhận mà tích góp lại.
Kế tiếp tu vi xuất hiện không còn dâng trào khiến người ta khó mà chịu đựng nữa.
Phân thân Lý Tình đạt được lượng lớn tu vi dồi dào trợ giúp, hiện giờ cảnh giới đã vô hạn gần bản tôn.
Nhưng trên mặt của hắn không hề cảm thấy vui sướng mà lại nghiêm trọng vô cùng: “Quá nhiều, quá nhanh.”
“Lấy loại tốc độ tích lũy liên tục không ngừng này, cho dù ta có thể sử dụng pháp kiếp thân tồn trữ tu vi, e rằng cũng không kiên trì được bao lâu.”
“Không cách nào đột phá cảnh giới, mở rộng hồ tích góp tu vi. Sợ là ta vẫn sẽ bị căng nổ.”
Lý Phàm thì như có điều suy nghĩ: “Theo lý mà nói, quy mô và chất lượng tu sĩ tu hành Thương Sinh Linh Nguyên Công của chúng ta hiện giờ hẳn đều hơn xa Linh Nguyên giáo lúc trước.”
“Linh Nguyên giáo chủ cũng không thể trước sau không ngừng đột phá.”
Lý Tình tiếp lời Lý Phàm nói: “Theo ta thấy, môn công pháp này e rằng là máy móc rút ra, tinh chế tu vi tu sĩ. Cho dù tu sĩ tử vong cũng có thể tự động vận hành...”
“Quả thật có chút tà môn.”
Lý Phàm trầm mặc không nói, trong lòng âm thầm suy nghĩ: “Cần nhiều tu vi như vậy, hiển nhiên không phải cho bản thân tu luyện. Xem ra Linh Nguyên giáo này mưu đồ không nhỏ.”
“Đáng tiếc thế còn chưa thành thì đã hoàn toàn hóa thành bột mịn.”
Một lúc sau, Lý Phàm dặn dò: “Không cần lo về vấn đề này, tu vi dư ra để ta xử lý.”
Có sự trợ giúp của tượng đá Chân Tiên không mặt, Lý Phàm có thể không hao tổn chuyển dời tu vi của chính mình cho các tín đồ của Hồng Trần Từ Bi Tiên. Trái lại không cần lo lắng bạo thể mà chết.
“Trong lúc bất tri bất giác, ta đã Nguyên Anh kỳ viên mãn. Tọa Tiên Quyết lại thêm mạng lưới liên quan của tượng đá vô diện, tu vi bây giờ tới quá nhanh.”
“Chẳng qua, loại tiến bộ tiểu cảnh giới này đã ảnh hưởng không lớn đến chiến lực thực tế của ta bây giờ.”
“Thậm chí cho dù tấn thăng Hóa Thần, tác dụng cũng cực kỳ bé nhỏ.”
“Trừ khi có thể tìm được ‘thiên địa tương sinh chi biến’ ngang với Ngũ Hành đại động thiên.”
Trên thực tế, Thiên Đạo Bạch tiên sinh đã từng thử nghiệm đáp án của vấn đề này cho Lý Phàm.
Đó chính là ‘Huyền Hoàng tương sinh chi biến’.
Rút ra rất nhiều biến hóa sắp xảy ra ở Huyền Hoàng giới đến trong động thiên của mình.
“Tái tạo Huyền Hoàng” trong cơ thể mình.
Nếu sự thành, gần như có thể nắm giữ lực ‘chuyển biến’ của Huyền Hoàng giới trong một thời gian.
Lực lượng có thể thúc đẩy thế giới vận chuyển, đặc biệt còn là đại vật to lớn đã dung hợp không biết bao nhiêu thi thể Tu Tiên giới của Huyền Hoàng.
Gần như có thể tưởng tượng, đó sẽ là một luồng lực lượng cường đại cỡ nào.
Đến lúc đó, Lý Phàm tiện tay có thể bắt lấy tu sĩ Hợp Đạo.
Trường Sinh bình thường, Lý Phàm cũng có thể đối đầu mà không bại.
Tương lai tốt đẹp vô cùng, nhưng vấn đề là...
Rút ra Huyền Hoàng tương sinh chi biến với quy mô lớn như thế, e rằng sẽ dẫn đến Huyền Hoàng giới rơi vào trạng thái trì trệ không tiến trong một khoảng thời gian tương đối dài.
Tác dụng tiêu cực nghiêm trọng như vậy, lúc ở đời 115, Bạch tiên sinh là hóa thân Thiên Đạo, thế nên Huyền Hoàng giới mới có thể mặc cho hắn hành động.
Mà Lý Phàm lại làm sao có thể có loại đãi ngộ này?
Nếu rút ra một hai luồng còn tốt, nếu rút lấy quá nhiều, sợ là sẽ gây nên sát cơ thiên địa cùng phát, thậm chí còn có thể dẫn đến sự chú ý của những Trường Sinh thiên tôn tại Huyền Hoàng giới.
Suy cho cùng được chứng trường sinh thì tương đương trở thành một phần của nhà giam Huyền Hoàng rồi.
Hành động này của Lý Phàm chẳng khác nào là dỡ tường.
Động tĩnh ầm ĩ, không dẫn đến ánh mắt mới có quỷ.
“Trừ khi có động tĩnh lớn hơn bao phủ tất cả.”
“Động tĩnh có thể hủy diệt cả Huyền Hoàng giới...”
Ánh mắt Lý Phàm chớp động.
“Lúc chém đứt lưới Chân Tiên, thoát vây hoàn chân có lẽ cũng là cơ hội để ta đột phá Hóa Thần.”
“Cho dù không thể một lần là xong cũng có thể làm yếu đi độ khó Hóa Thần trên diện rộng sau này.”
Lý Phàm khẽ gật đầu, trong lòng lại lần nữa âm thầm hơi điều chỉnh kế hoạch.
Về phần Hóa Thần chi pháp khác...
Quá yếu, căn bản là chuyện không có ý nghĩa đối với Lý Phàm.
Lý Phàm căn bản chưa từng suy xét đến.
Trong lúc hắn suy tư, Lý Tình lại lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của hắn.
“Ta hình như mơ hồ cảm nhận được nơi Linh Nguyên giáo tồn trữ tu vi.” Lý Tình có phần không xác định nói.
“Ồ?” Mắt Lý Phàm sáng lên, trong nháy mắt cũng cảm ứng được vị trí đó trong thức hải.
Châu Cửu Sơn, nơi cực sâu dưới lòng đất.
“Xem ra, nói không chừng còn có thể tìm được một vài di sản của Linh Nguyên giáo.” Lý Phàm híp mắt nói.
Không lâu sau, Lý Phàm đi tới địa điểm mục tiêu.
Trên mặt đất đã được xây dựng lên động phủ liên miên.
Chỉ là dường như mới vừa xây xong, bên trong trống rỗng một mảnh, bên trong vẫn chưa có người ở.
Phải biết rằng, nơi này đã xem như là khu vực tương đối xa xôi của châu Cửu Sơn, lại vẫn xây đầy kiến trúc lớn lớn bé bé.
Lý Phàm nhìn về phía xa, những động phủ này liên tục kéo dài đến trung tâm châu Cửu Sơn.
Giống như là trên mặt đất dán đầy thuốc cao da chó, không có tí mỹ cảm nào. Chỉ là gắng đạt tới mức lớn nhất số lượng có thể xây dựng.
“Xem ra sức hấp dẫn của danh tiếng châu mậu dịch quả nhiên không nhỏ.”
“Xây nhiều như vậy cũng không buồn bán!”
Lý Phàm lắc đầu, không nhiều lời.
Lặng lẽ chui xuống dưới lòng đất.
Theo cảm ứng, một đường đi xuống dưới.
Nơi này trước khi được xây dựng động phủ với quy mô lớn, dưới lòng đất thực ra đã từng bị khảo sát.
Nhưng lại vẫn không phát hiện chỗ mật tàng của Linh Nguyên giáo, bởi vậy có thể thấy nó được giấu sâu cỡ nào.
Lý Phàm dự tính đã lặn xuống dưới lòng đất ba vạn trượng có thừa, áp lực quanh người càng lúc càng lớn.
Cho dù lấy thực lực của hắn hiện tại, di chuyển cũng càng lúc càng khó khăn.
May mà cuối cùng cũng tìm được mục tiêu.
Cách đó không xa, một hình vuông phát sáng chôn sâu dưới lòng đất.
Mười trượng vuông, nổi bật dưới lòng đất đen nhánh.
Song Lý Phàm lại không thể dùng thần thức quan sát đánh giá.
Nếu như không phải phân thân đã là cảnh giới cao nhất Linh Nguyên Công đương thời, lòng sinh vị trí cảm ứng.
Muốn tìm được nơi này dưới lòng đất châu Cửu Sơn thì không khác nào là mò kim đáy biển.
Lý Phàm tới gần hình lập phương phát sáng, vươn tay chạm đến.
Giống như bức tường cứng rắn, ngăn cản Lý Phàm tiến vào.
“Đây là...”
Nhưng Lý Phàm lập tức ý thức được bức tường phát sáng trước mắt rốt cuộc là gì.
“Tu vi?”
Mặt Lý Phàm lộ vẻ cổ quái.
Trầm ngâm một lát, Lý Phàm hút tu vi thực thể hóa vào tiếp xúc trong tay trong cơ thể.
Số lượng tu vi bức tường phát sáng này ngưng tụ thực sự có chút kinh người.
Lý Phàm hấp thụ một hồi lâu đều không thể đục ra một cửa động có tiến vào trên đó.
Ước chừng chứa đầy chín kiếp thân tồn trữ, cuối cùng mới mở được một cửa vào.
Lý Phàm phòng ngự sẵn, chui vào bên trong.
Cửa động rất nhanh được tu vi bốn phía xung quanh hình lập phương phát sáng tu bổ lại lần nữa.
Bên trong ngược lại không phải là tu vi thực thể mà là một không gian nhỏ hẹp chừng năm trượng vuông.
Lưu trữ không ít tạp vật.
Nhưng bắt mắt nhất trong đó là ba thân thể kim quang lấp lánh.
Cứ đứng như vậy, không có khí tức vật sống.
Nhưng Lý Phàm lại cảm nhận được một tia cảm giác nguy cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận