Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 907: Y Truyền Bổ Thiên Lục

“Được rồi, chuyện này không phải là chuyện ngươi nên bận tâm.”
Thiên Y khẽ lắc đầu.
“Biết quá nhiều sẽ không có lợi cho ngươi.”
“Có thể cảm nhận được dao động không gian và còn tìm được người nhiễm bệnh, cho thấy năng lực của ngươi không tệ.”
“Chuyên tâm học ngọc giản ta truyền cho ngươi, mạnh hơn nhiều so với truyền thừa của bọn lơ mơ Thiên Tuyệt.”
Thiên Y dặn dò mấy câu.
“Không có chuyện gì thì đừng chạy lung tung, Huyền Hoàng giới không hề an toàn như vẻ bề ngoài.”
Cuối cùng dặn dò một câu, không đợi Lý Phàm trả lời.
Cơ thể của Thiên Y biến mất trong không khí.
Chỉ còn lại giọng nói của hắn vang vọng không ngừng.
Lý Phàm đứng trong phòng, không dám thả lỏng tâm trạng căng thẳng.
Vẫn luôn giữ trạng thái lòng không mang tạp niệm, hắn lặng lẽ rời khỏi châu Thanh Hoang giống như không có chuyện gì xảy ra.
Mãi đến khi quay về trong Linh Mộc giới, sau khi xác nhận an toàn tuyệt đối, Lý Phàm mới thả lỏng hoàn toàn.
“Lần này gặp được Thiên Y một cách kỳ lạ, nhưng may thay...”
“Ta cược đúng rồi!”
Ánh mắt Lý Phàm lóe lên, thở phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy, quá trình giao đấu với Thiên Y vừa nãy tuy trông có vẻ vô cùng thuận lợi, không có nguy hiểm gì.
Nhưng thật ra Lý Phàm đang đánh cược!
Đánh cược Thiên Y là một người tốt!
Ít nhất thái độ đối đãi với các tu sĩ cùng nguồn gốc với hắn có thể khác nhau!
Dựa vào cảnh tượng và lời nói của Thiên Y khi đại chiến với Thiên Tuyệt, Phu Tử, Lý Phàm đoán rằng có lẽ thảm án tiêu diệt Vân Thủy Thiên Cung năm đó thật sự không phải Thiên Y gây ra.
Mọi thứ đều là hiểu lầm.
Nhưng rõ ràng Thiên Tuyệt điên điên khùng khùng tìm Thiên Y báo thù không phải một lần hai lần.
Người có thể giết Thiên Tuyệt trong nháy mắt như Thiên Y từ đầu đến cuối lại không ra tay với Thiên Tuyệt, Phu Tử.
Mọi thứ chứng minh rất có thể thật sự giống như những gì Thiên Y nói.
Cho nên ngay khoảnh khắc nhìn thấy Thiên Y, Lý Phàm đã sử dụng Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm chứa đựng kiếm ý Thiên Sát, sau đó lại dùng tuyệt kỹ độc môn Tần đường, Vân Thủy Huyễn Mộng Công tấn công Thiên Y.
Chính vì để giả dạng thành truyền nhân của Thiên Tuyệt, gánh trên vai sứ mệnh tìm Thiên Y trả thù.
Nếu như Thiên Y thật sự có lòng từ bi giống như vẻ bề ngoài của hắn.
Vậy khi đối mặt với người rất có khả năng là truyền nhân hậu bối duy nhất còn tồn tại trong Huyền Hoàng giới, Thiên Y chắc chắn sẽ không làm gì Lý Phàm.
Cho dù Lý Phàm nói năng lỗ mãng cũng như thế.
Nhưng sự thật....
Giống như những gì Lý Phàm dự đoán!
Thiên Y không những không tức giận thậm chí còn chủ động tặng hắn một miếng ngọc giản vàng kim.
“Cái này gọi là quân tử bị lừa bởi một lời nói dối!”
Nghĩ đến bóng ma tâm lý trong quá khứ lần này lại bị hắn lừa dễ dàng như thế, trong lòng Lý Phàm không khỏi có chút đắc ý.
Đương nhiên, thật ra quá trình lừa gạt Thiên Y lần này thuận lợi như thế, quan trọng nhất vẫn nhờ Lý Phàm có năng lực biết trước ‘Vọng Vân Vấn Thiết’ của Thiên Y.
Trong lúc Lý Phàm biểu diễn, suy nghĩ trong lòng hắn cũng nghĩ ra kịch bản tương ứng.
Tuy thực lực Thiên Y siêu việt, nhưng dù thế nào cũng không ngờ được mình đã rơi vào cái bẫy do Lý Phàm bố trí!
Thiên Y tự tin tuyệt đối vào năng lực ‘chẩn đoán’ của mình lại vì Lý Phàm cố ý đánh lừa mà đoán sai!
Nghĩ lại quá trình vừa nãy vô số lần, Lý Phàm không khỏi tự đắc.
Lần trước hắn bộc lộ trước mặt Thiên Y.
Nguy hiểm Hoàn Chân.
Bây giờ luân hồi nhiều kiếp, tuy thực lực vẫn không thể so với đối phương.
Nhưng có thể thành công lừa được đối phương.
Điều này đủ để chứng minh sự trưởng thành của hắn lớn mạnh như thế nào!
“Chỉ cần cho ta thêm một chút thời gian, chưa chắc không thể đối đầu chính diện với Thiên Y.”
Nhưng mà nghĩ đến biểu hiện của Thiên Y lúc hắn thăm dò vừa nãy.
Lý Phàm khẽ chau mày.
Tuy chỉ là diễn, nhưng hàng trăm Đại Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm chắc chắn không hề nhường nhịn.
Gần như đều dốc toàn lực tấn công trong trạng thái hắn không khởi động ‘Nhiên Hồn’.
Nhưng mà tấn công như thế lại bị Thiên Y hóa giải dễ dàng.
Thậm chí Lý Phàm không nhìn ta được Thiên Y rốt cuộc đã dùng cách gì để biến Tịch Diệt kiếm thành hạt châu hình tròn.
“Hơn nữa còn có ‘bệnh’ mà Thiên Y nói.”
Vẻ mặt Lý Phàm nghiêm túc.
Bệnh có thể làm khô thần hồn, vô hình vô dạng.
Lần này Thiên Y tìm đến cửa rõ ràng để xử lý loại bệnh Hàn Trung mang trên người này.
Chỉ đơn giản trùng hợp gặp Lý Phàm.
“Có lẽ điều này có thể giải thích tại sao kiếp trước sự kiện Hàn Trung không hề gây ra sóng gió gì.”
“Bởi vì Thiên Y đã âm thầm giải quyết hết mọi thứ.”
“Nếu như để loại bệnh này truyền ra ngoài, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến Huyền Hoàng giới. Như vậy xem ra, lẽ nào Thiên Y thật sự là vai diễn chính diện sao?”
Lý Phàm sờ cằm.
“Như vậy đối với ta đây là một tin tức tốt lành. Ta càng tiếp xúc với nhân vật chính phái, nguy hiểm sẽ càng nhỏ hơn.”
“Chỉ cần không để lộ sự tồn tại của ‘Hoàn Chân’.”
“Thậm chí còn có thể lấy vài lợi ích từ chỗ bọn họ.”
Lý Phàm không ngừng suy nghĩ.
Phát hiện lần này làm cho lòng hắn có hơi phấn khích.
Trong lúc giải quyết mối lo lắng lớn nhất, Lý Phàm đã bắt đầu lên kế hoạch trong lòng, làm thế nào để lợi dụng phát hiện mới này một cách triệt để nhất.
“Đúng rồi, vừa nãy Thiên Y gọi bọc không khí vô hình đưa Hàn Trung ra bên ngoài Huyền Hoàng giới là mắt Thiên Thú?”
“Có thể cảm nhận hư không xung quanh Huyền Hoàng giới, người ở trong đó thậm chí không già đi...”
“Không hổ là bút tích của Huyền Thiên giáo.”
Qua một lúc lâu, suy nghĩ cuồn cuộn của Lý Phàm mới dần yên ổn lại.
Hắn điều chỉnh tâm trạng.
Cân nhắc một lúc mới lấy ngọc giản vàng kim mà Thiên Y tặng ra.
Khí tức khoan thai quý giá khiến Linh Mộc bế quan trên mật thất không xa cũng bị ảnh hưởng.
Cành lá vô cớ lung lay.
Lý Phàm rùng mình, cân nhắc một lúc cuối cùng mới quyết định chia một phần thần thức tiến vào trong ngọc giản vàng kim.
“Ầm!”
Vô số thông tin trong thoáng chốc hiện ra trong đầu Lý Phàm.
“Bổ Thiên Lục?”
Lý Phàm xoa thái dương kích động, xem sơ qua nội dung ghi chép trong ngọc giản, nét mặt trở nên hơi kỳ lạ.
Tác giả của Bổ Thiên Lục chắc chắn là Thiên Y.
Bổ Thiên Lục cho rằng, cùng với sự xoay chuyển của Thiên Đạo, có khả năng Thiên Đạo sẽ sinh ra các loại bệnh tật giống như con người.
Lúc này cần phải điều trị cho Thiên Đạo.
Nhưng mà muốn điều trị cho Thiên Đạo, sao mà khó thế?
Con người là linh hồn trời đất, cơ thể con người có thể phản ứng một phần với thiên địa chi lý.
Cho nên muốn thành Y Thiên, trước tiên phải là Y Nhân.
Một đoạn dài ở phần đầu Bổ Thiên Lục đều trình bày làm sao điều trị cho các sinh linh trời đất bao gồm cả con người.
Nếu như nói Thiên Y Tiên Kinh mà Lý Phàm từng đọc trước đây là một cuốn bách khoa toàn thư giới thiệu về vạn vật.
Vậy nửa quyển đầu Bổ Thiên Lục chính là bản mở rộng Thiên Y Tiên Kinh.
Ứng dụng cụ thể của y thuật vào tất cả giống loài trong trời đất.
Mà sau khi có thể thuận buồm xuôi gió điều trị vạn vật, có thể phát triển đến giai đoạn tiếp theo.
Đó chính là ‘Y Thiên’!
Có thể điều trị cho Thiên Đạo, điều kiện tiền đề là có thể hiểu rõ Thiên Đạo như đối xử với cơ thể người.
Hơn nữa còn phải chuẩn bị sức mạnh cải thiên hoán địa đầy đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận