Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 983: Trường Sinh là trâu ngựa

“Ồ?” Lý Phàm ngẩng đầu nhìn Bách Hoa đạo nhân.
Gia hỏa này, nói chuyện cứ vô ý dọa người nhảy dựng.
“Làm sao không giống nhau?”
Bách Hoa đạo nhân chậm rãi giải thích: “Có lẽ Thượng sứ ngươi là người đầu tiên tiếp xúc tượng đá Chân Tiên lần nữa, lại hoặc là người đầu tiên làm cho tượng đá ‘khôi phục’ lần nữa.”
“Tóm lại tin rằng Thượng sứ ngươi cũng đã nhận ra, so sánh với người khác, ngươi có quyền năng khác biệt.”
“Đây có lẽ là biểu hiện Chân Tiên biệt đãi Thượng sứ.”
Bách Hoa đạo nhân nghĩ hết mọi cách, tìm lý do giải thích.
Lý Phàm thì cười ha ha đáp lại.
“Được rồi, ý nghĩ của Chân Tiên không phải điều chúng ta có thể suy đoán.”
“Con người ta là kiểu có ơn tất báo. Nếu Chân Tiên đã bồi dưỡng ta, mặc kệ kết quả cuối cùng ra sao, ta đều sẽ lấy việc khôi phục đạo thống Chân Tiên làm nhiệm vụ của mình.”
Lý Phàm hiên ngang lẫm liệt nói, kết thúc nghiên cứu thảo luận về Chân Tiên của hai người.
“Còn không biết hữu giỏi về mặt nào? Nếu đã gia nhập Vạn Giới Liên Hợp hội ta, cũng không thể mai một thân bản lĩnh của ngươi mới phải.”
“Yên tâm, hiện giờ Liên Hợp hội chúng ta còn đang trong giai đoạn ẩn náu, phát triển, ta cũng biết chiến lực thực tế của ngươi không mạnh, sẽ không để ngươi ra trận chém giết với người khác.” Lý Phàm hết sức tri kỷ hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt cười ha ha của Lý Phàm, trong lòng Bách Hoa đạo nhân chẳng biết vì sao chợt hiện lên một tia dự cảm chẳng lành. Nhưng nàng vẫn kiên trì trả lời: “Bây giờ ta hóa thành thân lưu ly, có hai chuyện am hiểu nhất.”
“Thứ nhất là trấn an chữa trị thần thức, thần hồn bị thương. Nhưng việc này lại cần tiêu hao bản nguyên của ta, chỉ có thể thỉnh thoảng làm.”
Sau khi bái tượng đá Chân Tiên, Bách Hoa đạo nhân biết mình đã sinh ra liên kết với tượng đá. Lý Phàm cũng có thể nhờ đó cảm ứng cảm xúc của mình.
Cho nên Bách Hoa đạo nhân không dám giấu giếm, thành thật khai báo: “Thứ hai là thúc đẩy sinh trưởng, chăm sóc các loại linh thực, thảo dược. Không chỉ có thể làm cho hoạt tính của chúng càng thêm phong phú, còn có xác suất nhất định có thể làm nó sinh ra tinh phách.”
“Nhưng ta thấy linh khí giới này đều bị linh mộc trung tâm hấp thu, vì vậy số lượng linh thực vô cùng thưa thớt.”
Lý Phàm gật đầu: “Không sai, Linh Mộc giới quả thực vô cùng hoang vu.”
Bách Hoa đạo nhân thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng mà không sao, Liên Hợp hội chúng ta còn có một căn cứ khác, tuyệt đối có thể thỏa mãn nhu cầu của Bách Hoa đạo hữu.”
Lý Phàm mỉm cười.
Ngay sau đó, Bách Hoa đạo nhân chợt thấy hoa mắt.
Đợi lúc nàng thấy rõ cảnh tượng trước mắt, thân thể lại lần nữa không kiềm được khẽ run lên.
Một gốc đại thụ che trời cao lớn hơn linh mộc trong Linh Mộc giới rất nhiều sừng sững trong tầm mắt.
Đại thụ không hấp thu hết sạch chất dinh dưỡng trong thiên địa mà là tạo thành từng vòng sinh thái cỡ nhỏ ở xung quanh sợi rễ, thậm chí trên cành cây linh mộc.
Vô số thảo mộc, linh thực, linh dược tràn đầy bên trong.
Chi chít lan tràn thẳng đến chân trời.
Cho dù lấy thần trí của nàng, trong chốc lát cũng không nhìn thấy phần cuối.
Linh khí thuộc tính mộc cực kỳ dày đặc, gần như muốn làm sặc Bách Hoa đạo nhân.
Nàng chưa từng thấy cảnh tượng kinh người như thế, trong vẻ mặt hốt hoảng còn cho rằng bản thân đã ở Tiên giới trong truyền thuyết!
“Đây... Nơi này là?”
Hồi lâu sau, Bách Hoa đạo nhân mới lấy lại tinh thần.
Không nhìn thấy bóng dáng Lý Phàm, nhìn xung quanh hỏi.
“Nơi này là Linh Mộc động thiên, một trong các căn cứ bí mật của Vạn Giới Liên Hợp hội.”
“Tin rằng sự phong phú của linh thực nơi này đủ cho đạo hữu xử lý nhỉ.”
Giọng Lý Phàm ầm ầm vang lên trong thiên địa.
Bách Hoa đạo nhân há to miệng, muốn nói lại thôi.
Linh khí thuộc tính mộc nơi đây dày đặc như thế, nào còn cần nàng quản lý? Tùy tiện đào một gốc đều là nguyên liệu thượng đẳng!
Nhưng phát hiện được ý uy hiếp như có như không của đối phương, Bách Hoa đạo nhân đành phải cay đắng nói: “Đủ rồi, đủ rồi.”
“Ha ha, vậy thì tốt rồi. Động thiên nơi này tuy tài nguyên tương đối phong phú, nhưng nói cho cùng cũng đã bỏ hoang quá lâu, có vẻ hơi lộn xộn. Còn phải làm phiền đạo hữu nhọc lòng. Dù sao sau này phải làm căn cứ hậu cần của Liên Hợp hội, không thể không thận trọng.” Lý Phàm tình ý sâu xa nói.
Bách Hoa đạo nhân nhìn động thiên vô biên vô tận nơi này, đờ đẫn gật đầu.
“Nghiêm túc quản lý một lượt, cho dù dựa vào năng lực của ta hiện tại cũng cần ít nhất hơn mười năm chứ?” Bách Hoa đạo nhân thở dài.
“Vị Thượng sứ này, xem ra là một con hổ biết cười rồi.”
Nhưng bản thể đã bị tượng đá Chân Tiên trói buộc, Lưu Ly còn rơi vào trong khống chế của đối phương. Người là dao thớt ta là thịt cá, Bách Hoa đạo nhân đành phải vất vả.
May mà nàng vốn yêu thích tiếp xúc với những linh vật này, động thiên nơi này cũng không biết rốt cuộc đã bao nhiêu năm không có tu sĩ quấy rầy. Tất cả linh vật đều trưởng thành đáng mừng, làm người ta nhìn mà thấy thương.
Bách Hoa đạo nhân xử lý từng khu vực, tâm trạng cũng dần tốt lên.
Không biết qua bao lâu, động tác của nàng bị tiếng ầm vang truyền đến từ trên bầu trời cắt ngang.
Bách Hoa đạo nhân ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một vùng lục địa to lớn bỗng nhiên xuất hiện, lơ lửng ở vị trí giữa cự mộc.
Hệt như một mảng mây đen che phủ bầu trời.
Âm thanh của Lý Phàm lại lần nữa truyền đến: “Phải rồi, trong một căn cứ khác còn có không ít linh thực. Ta đều chuyển đến hết cho ngươi, miễn cho ngươi còn phải chạy hai nơi.”
“Nếu tiện thì đừng ngại nhổ trồng hết tất cả trên đó vào trong đi động thiên đi.”
Lời vừa dứt, khí tức của Lý Phàm lại biến mất.
Bách Hoa đạo nhân ngẩn người, bay lên không trung, vừa xem thì suýt không ngẩng đầu lên được.
Chỉ thấy trên đại lục này vẫn là khắp núi đồi mọc đầy linh dược.
Đồng thời, tất cả đều cực kỳ lâu năm.
“Có trận pháp chia ngành chia loại, tất cả đều trồng ít nhất mấy ngàn năm. Có thể gọi là phẩm chất tối thượng...”
“Vị Thượng sứ này, chẳng lẽ đã di dời trống tiên môn thượng cổ nào đó?”
“Xử lý những thứ này còn phiền phức hơn nữa.”
“Kỳ hạn công trình lại phải tăng thêm năm năm?”
Trong lòng Bách Hoa đạo nhân tràn đầy bất đắc dĩ nói.
Lý Phàm cảm ứng được Bách Hoa đạo nhân trong động thiên thuộc tính mộc của mình, khẽ gật đầu.
Tuy Bách Hoa đạo nhân này nhìn như đã hoàn toàn thần phục, nhưng dù sao cũng là tu sĩ Trường Sinh ngoại giới ngủ say không biết bao nhiêu năm.
Lý Phàm vẫn không thể hoàn toàn yên tâm với nàng.
Hiện tại đặt trong động thiên của mình trấn áp, đồng thời còn có thể giúp đỡ quản lý linh thực tạp nham trong động thiên, quả nhiên là nhất cử lưỡng tiện.
Từ sau khi Lý Phàm cắn nuốt Ngũ Hành đại động thiên, thực lực lại có tinh tiến.
Ngũ Hành động thiên cũng theo đó tiếp tục chậm rãi tăng trưởng, động thiên thuộc tính mộc càng tiếp tục rơi vào trạng thái sinh trưởng dã man.
Bách Hoa đạo nhân tới vừa đúng lúc!
Còn vùng đại lục tràn đầy linh thực Lý Phàm dọn tới lúc sau chính là bí cảnh của Dược Vương tông, Trường Sinh cốc!
Dù sao cũng đã định trước là vật sở hữu của Lý Phàm, vừa lúc chuyển dời đến trong động thiên thuộc tính mộc, cùng nhau xử lý.
“Cách lúc Dược Vương Đỉnh trở về cũng không xa.”
“Vấn đề không đủ nhân thủ của Vạn Giới Liên Hợp hội rất nhanh là có thể được hoà hoãn.”
Tầm mắt Lý Phàm giống như xuyên qua cách trở tiểu thế giới nhìn thẳng lên bầu trời Huyền Hoàng giới.
Sóng gió Bách Hoa đạo nhân xuất hiện mang tới dần lắng lại.
Một tháng sau, Mặc Nho Bân rốt cuộc lặng lẽ liên lạc với Lý Phàm.
“Hưng Vượng huynh đệ, đã tìm được dị bảo có thể thôi diễn trận pháp rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận