Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1207: Họa thủy dẫn tiên tai

“Thật ra...”
Kỷ Hoành Đạo rối rắm một phen, truyền âm nói: “Ta chỉ vô tình nghe được, cũng không biết có phải thật hay không. Tôn huynh cứ coi như là chuyện cười đi. Nhưng mà, chuyện này tốt nhất đừng nên truyền ra ngoài.”
Hắn tuyên bố trước tiên, sau đó mới trịnh trọng nói: “Thật ra, hai trong năm vị thiên tôn của Ngũ Lão hội, vốn là người của Vạn Tiên Minh chúng ta.”
“Nhưng không biết tại sao...” Kỷ Hoành Đạo nhún vai.
Đây là lần đầu tiên Tôn Lộ Viễn nghe tới tin đồn này, thoáng chốc kinh hãi không thôi.
Còn muốn hỏi lại, đã thấy đối phương dùng tay ra hiệu với mình.
Thế là biết điều không nhắc lại nữa.
Dù sao chuyện này quả thật khó tin vô cùng.
Trong lúc suy nghĩ miên man, hai người đã lẳng lặng về tới Tôn gia.
“Chuyến đi này vô ích, vấn đề về chiếc gương đệ đệ ngươi phụ thân cũng không giải quyết được. Ngươi tính làm sao bây giờ?” Kỷ Hoành Đạo hỏi.
“Cứ đi từng bước tính từng bước trước đã.” Tôn Lộ Viễn cũng chẳng còn cách nào khác.
“Nhưng mà, Kỷ huynh ngươi cũng đã nói trận pháp của di tích kia khá là cổ xưa, chứng minh lời suy đoán trước đó của ta có lẽ đã sai. Sau khi tai kiếp trong Vô Lượng Kính bùng nổ, có lẽ đã có một khoảng thời gian bình ổn rất dài. Ít nhất là bây giờ, trong khoảng thời gian ngắn này, đệ đệ của ta đã được an toàn.”
Kỷ Hoành Đạo nghe vậy gật đầu: “Ta còn có việc phải làm nên đi trước đây. Có chuyện gì cứ liên lạc với ta.”
“Đa tạ Kỷ huynh!” Tôn Lộ Viễn cảm kích nói.
“Ai da, khách khí cái gì.” Kỷ Hoành Đạo khoát tay.
Hắn lại hàn huyên vài câu, sau đó hóa thành độn quang rời đi.
Vẻ mặt Tôn Lộ Viễn dần dần bình tĩnh lại.
Thật ra nguyên nhân hắn ngăn cản Kỷ Hoành Đạo báo cáo chuyện phát hiện di cốt đại pháp sư, ngoại trừ lý do thoái thác lúc nãy ra thì còn có tính toán của riêng hắn.
“Nếu Tiên Minh phát hiện tin tức di cốt của đại pháp sư, thật sự sẽ xảy ra cuộc đại chiến giữa hai bên...”
Trong mắt Tôn Lộ Viễn lóe lên vẻ nguy hiểm.
“Có lẽ đây là một cơ hội.”
“Như Vô Cực Kính thôi diễn, thánh triều Đại Khải gì đó có thể đưa một Vạn Tiên Minh hưng thịnh trở về. Nếu như gặp phải một đại chiến vừa kết thúc, tổn thất vô cùng nghiêm trọng...”
Tôn Lộ Viễn tuyệt đối không thể nào ngờ được, thực ra hắn đã nghĩ đến cùng chỗ với một người nào đó.
Sau khi bình ổn lại nỗi khiếp sợ khi nãy, trong đầu Lý Phàm đã hiện ra kế sách này.
Tuy nhiên, sau một hồi cân nhắc, hắn đã từ bỏ kế hoạch sử dụng di cốt của đại pháp sư làm quân cờ.
Việc dẫn vị bán tiên này gia nhập thực sự quá mạo hiểm.
Mà muốn đạt tới hiệu quả tương tự, Lý Phàm còn nắm giữ rất nhiều vật thay thế khác.
Ví dụ như chuyện Đông Cực đã bị luyện chế thành một khôi lỗi.
Ví dụ như bịa đặt chuyện Vạn Tiên Minh còn cất giấu một Vãng Sinh thiên tôn gần chứng đạo.
Chỉ cần Lý Phàm muốn, hắn có thể nào khơi dậy cuộc đại chiến ở Huyền Hoàng giới bất cứ lúc nào.
Nhưng mà...
Lý Phàm nghĩ đến tin đồn mà Kỷ Hoành Đạo kể khi ở trên thuyền Độ Trần khi nãy, lại khẽ cau mày.
“Năm vị thiên tôn của Ngũ Lão hội, thế mà lại có đến hai vị vốn là người của Vạn Tiên Minh?”
“Lại đứng về phía đối lập của Tiên Minh...”
“Chẳng lẽ là bởi vì chuyện của Đông Cực, thỏ chết hồ đau?”
“Cũng có thể là bởi vì đã biết chuyện Truyền Pháp đang phân tách Huyền Hoàng giới ư?”
Đối với loại chuyện này, đương nhiên Vạn Tiên Minh sẽ tìm hết mọi biện pháp để che đậy.
Ngoại trừ những người chứng kiến vào thời điểm đó, có lẽ rất khó tìm để được những ghi chép có liên quan.
Dù sao Lý Phàm đã luân hồi nhiều đời như vậy mà vẫn chẳng biết được gì cả.
Nhưng mà cũng may chỉ cần biết được, muốn đi tìm hiểu thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Trong lúc Lý Phàm đang suy nghĩ thì Tôn Lộ Viễn và Tôn Lộ Dao đã nói chuyện xong.
“Đệ đệ, phương pháp này có hiệu quả thật chứ?”
“Ca, ngươi yên tâm đi, chắc chắn tám chín phần luôn. Đây cũng là chợt hiện ra sau khi ta nhìn thấy Thiên Đô đại pháp sư. Có lẽ Vô Lượng Kính và đại pháp sư nhất định có mối quan hệ sâu xa nào đó.” Tôn Lộ Dao chắc chắn nói.
“Được rồi, để ca nghĩ biện pháp. Nhưng mà trước đây ta chưa từng nghe tới người U tộc gì đó cả, có lẽ cũng là tuyệt mật của Tiên Minh. Muốn tìm được một người cũng chẳng dễ dàng gì cả.” Tôn Lộn Viễn cau mày.
“Ca, ngươi đừng nóng vội quá. Có lẽ ta còn có thể chống đỡ thêm một khoảng thời gian nữa.” Tôn Lộ Dao cười an ủi.
Tôn Lộ Viễn thở dài, nhanh chóng rời khỏi mật thất.
Đúng vậy, biện pháp mà Lý Phàm đưa ra để giải quyết cơn bão ma diệt của Vô Lượng Kính chính là có khởi nguồn linh cảm từ suy đoán trước đây.
Họa thủy đông dẫn!
Sử dụng tiên khí, hoặc là sự tồn tại tiếp cận với tiên khí, dẫn tai kiếp che giấu trong Vô Lượng Kính ra ngoài.
Lý Phàm đoán, tai kiếp ma diệt kia đã theo Thiên Đô đại pháp sư di dời đến bên trong Vô Lượng Kính. Rất có thể điều này giải thích cho việc nó đặc biệt nhạy cảm với sự tồn tại cấp ‘Tiên’.
Có lẽ chỉ cần cảm ứng được khí tức thì sẽ chủ động phát động tấn công.
Đến lúc đó có thể dời đi phần lớn lực lượng bên trong ra ngoài.
Tất nhiên Lý Phàm không có khả năng dùng bán tiên chi khí thật sự làm mồi nhử, nhưng mà có thể tạo ra một ít đạo cụ có tiên chi khí tức, nên vẫn có thể thực hiện được.
Chính là dựa vào tinh túy nguyên lực ngưng kết mà người U tộc cung cấp.
“Có tinh túy nguyên lực màu vàng, lại phụ lên thêm trận pháp khó khăn đạt tới Tiên cấp là ‘Vô Lượng Hồng Mông Kiến Phương’, mới có thể chế tạo ra bán tiên chi khí.”
“Cho dù chỉ là bề ngoài thôi thì cũng đã đủ rồi.”
“Có thất bại cũng không sao, cứ coi như chỉ là một bài thí nghiệm mà thôi.”
Ngoại trừ nhánh bị Thánh triều Đại Khải bắt giữ, trên tay Vạn Tiên Minh còn nắm giữ phần lớn người của U tộc.
Chỉ cần nghĩ ra biện pháp, lấy địa vị và nhân mạch của Tôn gia, hẳn là có thể làm ra một ít.
Tuy nhiên, điều khiến Lý Phàm thực sự lo lắng là tình hình bên trong tổng bộ Vạn Tiên Minh bây giờ.
Kể từ khi nhận được Truyền Pháp truyền tin phái mười sáu Hợp Đạo ra ngoài Huyền Hoàng tới nay, tổng bộ Tiên Minh vẫn luôn trong trạng thái phong bế.
Nghiễm nhiên đang chuẩn bị cái gì đó.
“Với nội tình của Vạn Tiên Minh, muốn gấp rút giúp đỡ mười sáu Hợp Đạo cũng là chuyện dễ dàng.”
“Hoàn toàn không cần phải phong bế lâu như thế.”
“Điều duy nhất ta có thể nghĩ đến mà đáng giá để hành xử thận trọng đến thế, e sợ là sẽ để lộ bí mật...”
“Chính là phương pháp có thể thoát khỏi Tiên Khư, thoát khỏi Huyền Hoàng giới!”
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia sáng.
Sở dĩ hiện giờ toàn bộ thế lực khắp Huyền Hoàng giới thành thật ẩn núp, nguyên nhất lớn nhất chính là do sự tồn tại của Tiên Khư.
Không có lối thoát.
Trong tình huống không biết có tường cao tồn tại, nếu bọn họ biết phương pháp rời khỏi Huyền Hoàng giới một cách an toàn, chắc chắn sẽ có nhiều người làm như thế không chút do dự.
Giống như chuyện đã xảy ra ở Huyền Hoàng giới mấy ngàn năm trước.
Tai vạ đến nơi mỗi người bay đi!
“Ngay cả bản thân Vạn Tiên Minh cũng phải suy nghĩ xem trong minh có thể có ai nhân cơ hội đào tẩu hay không.”
“Suy cho cùng thật sự không thể công khai sự tồn tại của bức tường cao. Nếu không, thiên hạ nhất định sẽ đại loạn.”
Nghĩ tới đây, Lý Phàm kích hoạt Vô Lượng Kính thêm lần nữa, bí mật dò xét Thiên Huyền Kính.
Vốn cho là sẽ chẳng thu hoạch được chuyện gì giống như trước đó.
Không ngờ lần này lại tìm được một chút dấu vết còn sót lại.
“Không Minh Lưu Tinh, tốc tốc thu mua. Không cần gióng trống khua chiêng, sử dụng ám thủ. Sau khi nắm giữ trong tay, rồi tiêu diệt bọn họ.”
“Không Minh Lưu Tinh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận