Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1094: Thiết ám mịch sinh cơ

“Càng cầu xin lực u ám tới tấp thì càng tạo thành nhiều khe hở. Khả năng u ám xâm nhập cũng càng mạnh.”
Lý Phàm bình tĩnh phân tích đặc tính của lực u ám.
Thiết nghĩ, nếu như lực lượng thần bí ổn định đại dương u ám không tồn tại, chỉ sợ cả Huyền Hoàng giới đã bị thủy triều u ám này ăn mòn đến mức thủng lỗ chỗ rồi.
“Sự tồn tại của Tiên Khư tạo thành đại dương u ám. Vậy thì cái gì đã giấu nguy cơ này một cách vô hình và thế nhân không phát giác được?”
Liên tưởng tới hành động liều chết đi vào U giới của Mặc Nho Bân, Lý Phàm gần như có thể khẳng định, nơi đó chắc chắn tồn tại sự vật có liên quan đến Huyền Thiên Vương.
Hoặc là lực lượng còn sót lại của hắn.
Hoặc là…
Chính bản thân hắn.
Từ trong U tộc chọn ra ba hậu bối trẻ tuổi, để bọn họ truyền thụ lại nghi thức câu thông lực u ám.
Còn Lý Phàm dẫn theo tộc trưởng U tộc, cùng với mười mấy tộc nhân cường tráng ra khỏi Linh Mộc giới.
Sự tồn tại của thủy triều u ám sẽ dẫn đến sự xâm nhập của lực u ám. Hiển nhiên Lý Phàm sẽ không cử hành nghi thức ở trong nhà của mình.
May là hắn biết rất nhiều tiểu thế giới không có chủ.
Gần nửa ngày sau, Lý Phàm chọn được một tiểu thế giới thích hợp và lẻn vào trong đó.
Tiểu thế giới này không có mặt đất.
Chỉ có hang động nối liền nhau dưới lòng đất. Vật phát sáng duy nhất chính là lớp rêu sáng đôi khi sinh trưởng trên vách tường của hang động.
Nơi này khá thích hợp cho người U tộc ở lại.
Dưới sự thúc giục của Phương Tái Tề, thủ lĩnh U tộc bắt đầu nghi thức mở ra thông đạo U giới.
Sau đó, Lý Phàm ra lệnh hắn dẫn đường.
Lý Phàm cùng với Thiên Dương, Xảo Công cư sĩ, Liễu Như Trần, Phương Tái Tề, năm người nắm tay nhau đi sát theo thủ lĩnh U tộc.
Bọn họ tiến vào thế giới u ám tận cùng.
Lý Phàm đã thích ứng kha khá.
Đám người Xảo Công thì có vẻ rất căng thẳng và sợ hãi.
Tuy bọn họ đã nghe nói qua và đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ.
Nhưng khi thật sự lạc vào thế giới lạ, bọn họ khó tránh khỏi ưu tư.
Mấy người kết nối với nhau bằng thần thức câu thông.
“Có thể phát giác ra người của Vạn Tiên Minh ở nơi này ư?”
Lý Phàm dò hỏi thủ lĩnh U tộc.
Hắn lại đưa ra một câu trả lời phủ định.
“Lực u ám quá thâm sâu. Tuy bọn ta sinh sống trong đó đã lâu nhưng cũng khó thấy rõ sự vật xung quanh. Huống hồ, ta đã rất lâu rồi chưa trở về nhà. Xin thượng sứ để ta thích ứng một chút…”
Nghe vậy, Lý Phàm nhất thời cảnh giác, trông chừng đối phương.
Cũng may, hắn đã suy nghĩ quá nhiều.
Một lúc sau, thủ lĩnh U tộc cuối cùng đã phân biệt được vị trí.
“Đi theo ta. Cách đây không xa vốn là chỗ ở của bọn ta, nếu người của Vạn Tiên Minh đóng quân ở chỗ này, nhất định sẽ lựa chọn nơi đó.”
Bọn họ đi trong bóng tối không biết bao lâu.
Thủ lĩnh U tộc chợt dừng bước.
“Quả nhiên là có người, rất nhiều người nữa là đằng khác. Vì bị ảnh hưởng mà biển u ám phát ra dao động hỗn độn.” Hắn giải thích với đám người Lý Phàm, trong giọng nói tràn đầy sự hận thù.
Lúc này, Lý Phàm mới để ý.
Lần trước, luật động khó hiểu mà hắn cảm nhận được từ trên thi thể của Mặc Nho Bân, dường như đã biến mất.
Mà trên u ám không có cách nào phân rõ vị trí.
“Xem ra chỉ có thể tìm manh mối từ chỗ đóng quân của Vạn Tiên Minh.”
Lý Phàm nghĩ như vậy.
“Ngươi có thể biết được bên trong có bao nhiêu người không?”
Thủ lĩnh U tộc cảm ứng một lát.
“Chắc khoảng năm người. Thực lực không chênh lệch với vị này lắm…”
Người hắn nói chính là Liễu Như Trần trong đám người.
“Ngươi lại có thể phân biệt được thực lực của bọn ta ư?” Phương Tái Tề có chút ngạc nhiên.
“Ở bên ngoài tất nhiên là ta không thể phân biệt được. Nhưng ở trong biển u ám này, đó là chuyện dễ dàng đối với người U tộc bọn ta.” Thủ lĩnh U tộc có phần tự hào khi nói đến điều này.
“Giống như là đồ vật không cùng trọng lượng vậy, nếu để chúng trong nước thì sẽ dẫn đến những thay đổi khác nhau. Chắc hẳn hắn có thể phân rõ thông qua điểm này.” Xảo Công cư sĩ vừa nhìn u ám vô tận ở xung quanh mình vừa giải thích.
Lúc này, Phương Tái Tề mới hiểu ra.
“Có thể thấy được người của Vạn Tiên Minh đang làm gì ở chỗ này không?” Lý Phàm cau mày.
“Phải đến gần thêm một chút nữa.”
Sau khi suy tư một lát, Lý Phàm đáp ứng yêu cầu của hắn: “Không cần miễn cưỡng. Bây giờ vẫn chưa phải là lúc phát sinh xung đột chính diện với Vạn Tiên Minh.”
Đã từng chiến đấu với Vạn Tiên Minh, thủ linh U tộc tất nhiên hiểu được thực lực của đối phương đáng sợ như thế nào.
Hắn tỏ vẻ đã hiểu, sau đó từng bước nhích tới gần phía trước.
“Đây là…”
“Sao bọn họ dám!”
Đột nhiên cảm xúc của thủ lĩnh U tộc xuất hiện chấn động lớn.
May mắn thay, nhờ bản thân ở trong đại dương u ám nên mới không bị người của Vạn Tiên Minh phát hiện.
Thủ lĩnh U tộc cộng hưởng hình ảnh vừa rồi hắn cảm ứng được.
Mấy bóng người trắng tạo thành một vòng tròn.
Chính giữa bọn họ như thể tồn tại một vòng xoáy nhỏ được hình thành từ lực u ám.
Kích thước của vòng xoáy này chỉ lớn hơn bàn tay một chút.
Hình dạng tương đối cổ quái, tâm xoáy hướng lên trên, trái ngược với những gì nhìn thấy trong cuộc sống thường nhật.
Mấy tên tu sĩ Hợp Đạo Vạn Tiên Minh đang canh chừng nó, dường như hết sức khẩn trương.
“Đây là gì?” Phương Tái Tề thắc mắc.
“Bọn họ đang trộm lực u ám vĩ đại!” Thủ lĩnh U tộc nghiến răng nghiến lợi.
Nghe vậy, đám người Lý Phàm đều thất kinh.
“Tuy biển u ám bị hạn chế bởi lực lượng bản thân nhưng cũng không ngăn cản được những kẻ trộm đáng xấu hổ này!” Thủ lĩnh U tộc hận không thể lập tức xông tới đó, ngăn cản hành vi của Vạn Tiên Minh.
Cũng may, hắn giữ được mấy phần lý trí, chỉ nói ngoài miệng mà thôi chứ không dám hành động dại dột.
“Các ngươi thấy thế nào?”
Nhìn hình ảnh trong đầu, Lý Phàm dò hỏi mọi người.
“Lực u ám rời khỏi Tiên Khư. Hiển nhiên, Vạn Tiên Minh không hài lòng chỉ với một chút thủy triều thẩm thấu ra ngoài, bọn họ muốn rút lực u ám trên quy mô lớn.”
“Xem ra, cuối cùng cũng không thể ngăn cản được sức cám dỗ muốn thoát khỏi Tiên Khư.”
Sau khi nhận được tình báo Lý Phàm cộng hưởng, Liễu Như Trần không khỏi thở dài.
“Không biết rốt cuộc bọn họ đã dùng phương pháp gì để chế tạo ra vòng xoáy này, cũng không thể đặc biệt dùng một tiểu thế giới để thu hút lực u ám chứ…” Phương Tái Tề buộc miệng.
Vừa dứt lời, bản thân hắn ngơ người.
“Cũng không phải là không được. Chẳng qua đó chỉ là một tiểu thế giới không có giá trị đặc biệt thôi. Nếu như có thể dùng nó để dẫn lưu lực u ám khổng lồ như vậy, cho dù là phá hủy nó thì cũng đáng giá.” Xảo Công cư sĩ khẳng định.
“Thượng sứ, có lẽ chúng ta cũng có thể bắt chước Vạn Tiên Minh.” Thậm chí, hắn còn đề nghị Lý Phàm học theo.
“Ta có dự cảm rằng khi kết hợp lực u ám này cùng với tinh túy nguyên lực và dùng trên người tiên khôi, có lẽ tạo ra một bước tiến trong việc chế tạo ra tiên khôi lỗi đích thực.” Trong giọng nói của Xảo Công cư sĩ mơ hồ có mấy phần cuồng nhiệt.
Tuy Lý Phàm cũng có tâm tư như vậy nhưng không lập tức đồng ý với hắn.
Mà Lý Phàm quay sang hỏi thăm thủ lĩnh U tộc, xem hắn có thể cảm ứng được thi thể còn sót lại sau khi tu sĩ vẫn lạc không.
“Hả? Nếu thượng sứ không nói thì ta gần như không nhận ra.”
“Tuy nhiên, thứ này hình như không tính là thi thể.”
“Mà nó chỉ là một cái xác rỗng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận