Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 389: Thiên Huyền lần đầu sáng tạo

Một cuộc nguy cơ đã biến mất không thấy dấu vết.
Sau khi gió yên biển lặng, trên thuyền Độ Trần vang lên tiếng vỗ tay vang như sấm rền.
Các Trận pháp sư và rất nhiều người hỗ trợ xây dựng trận pháp, nhìn tận mắt vật mình vất vả bao năm xây dựng có sức mạnh lớn như vậy, đều không khỏi cảm thấy vui mừng phấn khích.
Lý Phàm cũng vỗ tay cùng với mọi người, trên mặt là vẻ nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, trong đầu của hắn sau khi xuất hiện một suy nghĩ, thì không thể nào áp chế xuống được nữa.
Vạn Tiên Minh đã dày công xây dựng nên Thiên Huyền Tỏa Linh Trận có uy lực kinh người.
Song, sau khi chuyện đã hoàn thành, Vạn Tiên Minh thật sự sẽ để những người xây dựng trận pháp như đám Lý Phàm sống sót thật sao?
Không phải là do Lý Phàm hắn quá đa nghi.
Mà “Thái bình vốn do tướng quân định, nhưng lại chẳng cho tướng quân thấy thái bình” quả thật là chuyện vô cùng bình thường từ cổ chí kim.
Đế vương người phàm sau khi cho xây dựng lăng mộ, đều sẽ giết hết tất cả những nhân công tham gia xây dựng để diệt khẩu, tránh cho bọn họ tiết lộ bí mật.
Lý Phàm cũng chẳng tin tưởng gì vào Vạn Tiên Minh.
Nếu như chỉ là giám sát trận pháp, thì đám Trận pháp sư phụ trách xây dựng trận pháp như bọn họ có lẽ còn có một cơ hội sống sót.
Nhưng hiện giờ Tỏa Linh Trận lần đầu tiên thử nghiệm, đã có uy lực lớn đến như vậy...
Thật khó để tưởng tượng được trong trận pháp này có ẩn chứa những gì.
Uy lực thực tế của Thiên Huyền Tỏa Linh Trận càng mạnh, cơ hội sống sót của các Trận pháp sư lại càng trở nên vô vọng.
“Có lẽ là hy vọng Vạn Tiên Minh kéo dài tuổi thọ cho mình mãi vẫn chưa tới, có lẽ là liên quan đến việc này.”
“Dù sao đều là người cuối cùng rồi cũng sẽ chết, sao còn cần phải làm những việc như vậy chứ.”
Nghĩ như vậy, trong lòng Lý Phàm ngày càng thấy ớn lạnh.
Đúng vào lúc hắn đang suy nghĩ về biện pháp đối phó sau này, tiếng hô kinh ngạc của mọi người lại khiến hắn một lần nữa tập trung sự chú ý của mình vào lại khoảng không bên dưới.
Sau khi vụ nổ xảy ra, ngoại trừ tấm lưới khổng lồ màu xanh do Thiên Huyền Tỏa Linh Trận tạo nên ra, vị trí vốn là của Ngũ Hành Đại động thiên giờ đã không còn gì cả.
Song chính vào lúc này, ở trong các điểm thắt của các mạch Tỏa Linh Trận, có thể thấy rõ ràng có năng lượng bất thường đang trào ra.
“Đó là, năng lượng của ngũ hành sao?”
Sau khi Lý Phàm cẩn thận cảm ứng, sắc mặt khẽ thay đổi.
Sử dụng khoảng trống vắng lặng làm bảng vẽ, lấy việc hấp thu năng lượng của các thuộc tính làm màu vẽ.
Thiên Huyền Tỏa Linh Trận giống như một cỗ máy chính xác, từng chút từng chút, xây dựng lại một lần nữa Ngũ Hành động thiên đã bị sụp đổ.
Quá trình này có thể so với quá trình sáng lập thế giới mới, được trình diễn trước mặt mọi người ở Vạn Tiên Minh mà không hề có sự che giấu nào.
Những làn sóng cuồn cuộn trong vùng biển xanh, những ngọn cây khổng lồ sinh trưởng phát triển nhanh chóng, những ngọn lửa cháy hừng hực hoành hành...
Tất cả những cảnh tượng trong Ngũ Hành Đại động thiên trước đó, lại một lần nữa nhanh chóng xuất hiện với tốc độ vượt quá phạm vi nhận thức của Lý Phàm.
Cảnh tượng tráng lệ như vậy, đã thu hút sự chú ý của toàn bộ tu sĩ trên thuyền Độ Trần.
Họ không dám phát ra bất cứ tiếng động dị thường nào, chỉ sợ sẽ quấy rầy đến sáng tạo vĩ đại của Thiên Huyền Tỏa Linh Trận.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Không biết đã qua bao lâu, một Ngũ Hành Đại động thiên hoàn toàn mới, đã xuất hiện trên thế giới này.
Nó đã được Thiên Huyền Kính điều chỉnh chế tạo lại một lần nữa, tuy quy mô có vẻ nhỏ hơn nhiều so với ban đầu, nhưng cũng đã khôi phục được tranh thái ngũ hành cân bằng ban đầu.
Thiên Huyền Tỏa Linh Trận sau khi hoàn thành một bức kiệt tác, cũng giống như một diễn viên sau khi hạ màn, dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Chỉ để lại một đám tu sĩ của Vạn Tiên Minh đang im lặng và sững sờ.
“Thủ đoạn như này...”
Lý Phàm hít sâu một hơi, cố đè nén sự chấn động và rúng động trong lòng xuống, nhanh chóng lý trí phân tích.
“Khác với sáng tạo thực sự. Không phải là từ không thành có, mà là sự tái tổ chức của vật chất.”
“Hơn nữa trong động thiên mới được tạo ra này dường như cũng không có sự tồn tại của sinh linh, chỉ đơn thuần là nơi linh khí được tái tổ chức.
“Chẳng qua dù chỉ mới như vậy, nhưng sức mạnh mà Thiên Huyền Tỏa Linh Trận thể hiện ra cũng đã vô cùng đáng sợ rồi.”
“Có vẻ như đã phân tách ngũ hành hợp nhất, sau đó tiến hành một công trình đảo ngược lại.”
“Ngũ Hành động thiên trống rỗng không có sinh linh tồn tại, sự mất cân bằng thuộc tính khó có thể giải thích, ‘Vĩnh Kiếp Tinh Kim’ đã có chuẩn bị từ trước, mệnh lệnh chết tiệt buộc phải hoàn thành việc xây dựng trận pháp trước khi ngũ hành hợp nhất...”
“Có lẽ vụ nổ ở động thiên này là cố ý, mục đích chính là để Thiên Huyền Kính hoàn thành phân tích ‘Ngũ Hành Chuyển Hóa’.”
Tựa như chứng minh suy đoán của Lý Phàm, sau khi Ngũ Hành động thiên mới được tạo nên, từ trên thuyền Độ Trần, có rất nhiều hắc y tu sĩ bay ra.
Bọn họ bay đến các động thiên khác nhau, bố trí các sinh linh ngũ hành đã được di chuyển đi trước đó.
Không lâu sau, động thiên mới được tạo ra này chầm chậm trở nên đầy sức sống.
Trong Đốc Thiên Lục, đúng lúc này cũng vang lên thông báo của Thích Bất Dịch.
Tỏa Linh Trận ở Ngũ Hành Đại động thiên thuận lợi hoàn thành, thuyền Độ Trần sẽ quay trở lại châu Thiên Thần, tiến hành hoạt động chúc mừng trong ba ngày.
Không chỉ chuẩn bị rất nhiều linh thực, linh trà trân quý, để mọi người miễn phí thưởng thức.
Mà trong thời gian nghỉ ngơi, vẫn sẽ tính trong thời gian xây dựng Ngũ Hành Đại động thiên, tăng một lượng lớn điểm tích lũy theo tốc độ cố định thống nhất.
Tin tức này vừa được đưa ra, các tu sĩ đều tình lại từ trong sự kinh ngạc mà Tỏa Linh Trận mang đến lúc nãy, ai nấy đều vui vẻ phấn khích không thôi.
“Trước mắt Tỏa Linh Trận vẫn chưa hoàn toàn xây xong hết, chắc hẳn tạm thời vẫn chưa có gì nguy hiểm đến tính mạng.” Thấy các tu sĩ đều nhao nhao thảo luận, Lý Phàm nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy chắc hẳn vẫn chưa đến lúc sắp bị diệt khẩu đâu.
Đang mải nghĩ ngợi, Lý Phàm bỗng cảm nhận được một vật phẩm nào đó trong nhẫn trữ vật bỗng có động tĩnh khác thường.
Hắn lập tức im hơi lặng tiếng, thầm đi vào trong thuyền Độ Trần, tìm một khoang thuyền không người, lấy vật phẩm đó ra.
Đó là chìa khóa điều khiển Tiên Khiển cảnh bạch cốt, Bạch Cốt Tả Thủ.
Dao động nho nhỏ được truyền ra từ bề mặt của nó.
Lý Phàm khẽ cảm ứng, nhất thời ngẩn người.
“Xin chào đạo hữu, ở trong ‘Tầm Tiên’ mãi không liên lạc được, chỉ có thể dùng phương pháp này để thông báo cho ngươi.”
“Thời hạn thuê ba mươi năm đã đến, có tiếp tục thuê Tiên Khiển cảnh bạch cốt nữa không?”
“Nếu như cần, xin hãy liên lạc với ta trước khi hết hạn.”
“Nếu không chìa khóa trước đó sẽ mất đi tác dụng, không thể đi vào Tiên Khiển cảnh bạch cốt.”
“Những đồ vật và cảnh tượng còn sót lại trong Tiên Khiển cảnh sẽ tạm thời bảo tồn ba tháng cho ngươi.”
“Ba tháng sau, ta sẽ tiến hành xử lý, dọn sạch.”
Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Lý Phàm.
Đó chính là chủ nhân thật sự của Tiên Khiển cảnh bạch cốt, là tu sĩ tự xưng “Tử Miểu tiên tôn”.
Năm định neo thứ chín, Lý Phàm vì để đánh lừa mọi người ở Ly giới, nên đã thuê Tiên Khiển cảnh bạch cốt ba mươi năm từ y.
Hiện giờ đã là năm định neo thứ 38, thời hạn thuê đã đến.
Tử Miểu tiên tôn đã gửi tin đến cho hắn rồi.
“Thiên Huyền Tỏa Linh Trận bắt đầu được xây dựng từ năm định neo thứ 29, không ngờ nhanh như vậy đã qua mười năm rồi.”
Nghĩ ngợi một hồi, Lý Phàm tạm thời không trả lời Tử Miểu tiên tôn.
Chờ đến khi thuyền Độ Trần trở lại châu Thiên Thần, các tu sĩ đến ‘Thiên Tinh Biệt Viện’ để ăn mừng thả lỏng bản thân.
Lý Phàm lại một thân một mình đến Luận Đạo Lâu ở trong thành.
Thuê một tiểu viện riêng tư, Lý Phàm tiện tay bố trí mấy trận pháp phòng hộ, đi vào trong Tiên Khiển cảnh bạch cốt.
Để lại bốn cái đỉnh của tiểu dược vương, sau đó kích hoạt Ngũ Hành Tịch Diệt Kiếm, phá hủy hết tất cả những gì mình đã bố trí sắp xếp.
Tiếp đó lại sử dụng quyền hạn, để lại một đoạn cảnh tượng trong Tiên Khiển cảnh.
Lý Phàm quay trở lại thế giới thực, hủy đi Bạch Cốt Tả Thủ, cắt đứt hoàn toàn sự liên kết cuối cùng với Tiên Khiển cảnh.
“Ở thế giới này mua Tiên Khiển cảnh, cũng có do phân thân Lâm Phàm làm.”
“Tiếp theo đây, dù là xảy ra bất cứ chuyện gì, chắc hẳn cũng sẽ không điều tra đến mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận