Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 380: Lộ ra sự hỗn loạn của ngũ hành

“Đây là vì giữ bí mật sao?”
Lý Phàm liếc nhìn Hoàng Phủ Tùng, phát hiện hắn đã quen thuộc từ lâu.
Đắc ý mà gõ lên mặt bàn, uống một hơi cạn sạch linh trà.
“Linh trà Vạn Tiên này là đồ tốt. Nghe nói là cổ phương được lưu truyền từ thời kỳ Thượng Cổ, sau khi uống vào sẽ có tác dụng gia tăng thần hồn.”
“Mỗi người chỉ được một chén, tiểu hữu đến nếm thử.”
Linh trà vào người, Hoàng Phủ Tùng sờ lên bụng của mình, thở một hơi dài nhẹ nhõm, bắt chuyện với Lý Phàm.
Lý Phàm cũng học theo Hoàng Phủ Tùng, uống sạch linh trà Vạn Tiên vào.
So sánh với hiệu quả của Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú quả thật không chỉ thua kém một nửa thôi đâu.
“Bảo bối tốt!” Có điều hắn vẫn ra vẻ mừng rỡ.
Vừa mới đặt chén trà xuống, Lý Phàm đã cảm nhận được thuyền Độ Trần dưới chân hơi rung nhẹ, vậy mà đang từ từ ngừng lại.
“Chẳng lẽ lại gặp phải biến cố gì rồi?” Hơi kinh ngạc, Lý Phàm nhìn về phía Hoàng Phủ Tùng đang chậm rãi đứng dậy.
“Đừng ngồi đó nữa, hẳn là đến Ngũ Hành đại động thiên rồi.” Hoàng Phủ Tùng nói ra.
“Nhanh như vậy?” Lý Phàm hơi sững sờ, sau đó không khỏi có chút giật mình.
Phải biết rằng, trong cảm nhận của hắn, cách từ lúc xuất phát đến giờ thời gian chẳng qua chỉ bằng uống một ly trà.
Lý Phàm biết tốc độ nhanh nhất của thuyền Độ Trần.
Tính như vậy thì Ngũ Hành đại động thiên này cách thành Chư Tì không xa?
Dường như nhận ra suy nghĩ của Lý Phàm, Hoàng Phủ Tùng cười nói: “Đừng quên. Chiếc thuyền Độ Trần này không chỉ có thể che đậy cảm giác không gian của chúng ta đối với ngoại giới, mà còn có thể ảnh hưởng đến nhận biết của chúng ta về thời gian.”
“Ngươi cho rằng chỉ mới qua gần nửa ngày thôi đúng không?”
“Trên thực tế có lẽ thời gian đã qua bảy tám ngày rồi.”
“Đương nhiên, có lẽ đó quả thật là cảm nhận về thời gian qua đi của ngươi.”
“Chính là muốn để ngươi không thể đoán được.”
“Sau khi trải qua chuyện gián điệp Tử Khung tiên tôn lần trước, bên trong liên minh càng cẩn trọng hơn.”
Hoàng Phủ Tùng vừa lắc đầu, vừa đi ra bên ngoài khoang thuyền.
“Ảnh hưởng đến cảm giác thời gian trôi qua à.” Trong lòng Lý Phàm cảm thấy nặng nề, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy kỹ thuật có liên quan đến thời gian bên trong Vạn Tiên Minh.
“Chẳng qua chỉ là bẻ cong nhận thức thôi.”
Nén suy nghĩ lại, Lý Phàm đi theo Hoàng Phủ Tùng đi vào boong tàu.
Ra khỏi buồng nhỏ, một luồng linh khí thuộc tính thủy dường như ngưng tụ thành thực chất đập vào mặt.
Lý Phàm quanh năm sống trong biển Tùng Vân, đồng thời từng sử dụng Trúc Cơ Thương Hải châu để xây dựng nền móng của mình, nên đặc biệt nhạy cảm với linh khí hệ thủy.
Cho nên càng cảm thấy hoảng sợ.
“Nơi này hẳn là động thiên thuộc tính thủy trong Ngũ Hành động thiên rồi? Quả thực tựa như một Thương Hải châu được phóng to ra.”
Lý Phàm theo bản năng hít vào thở ra linh khí, sau khi luyện hóa hấp thu, càng có hiểu biết hơn về mức độ thuần khiết của linh khí nơi này.
Mà nhìn xung quanh, Lý Phàm lại phát hiện tu sĩ bên người bao gồm cả Hoàng Phủ Tùng đều cùng nhau ngẩng đầu, ngước nhìn bầu trời.
Cả khuôn mặt là rung động khó diễn tả thành lời.
Lý Phàm cũng nhìn theo.
Lúc này thuyền Độ Trần đến là một đường giao tuyến vô cùng thuận lợi.
Phía dưới là thế giới nước xanh thẳm rộng lớn, không có giới hạn.
Mà phía trên là một cây đại thụ cắm rễ ở bầu trời, vươn ra vô số cành cây kết nối với thế giới nước.
Mỗi một nhánh cây đều rộng lớn giống như đồng bằng của nhân gian.
Bên trên mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều thảm thực vật đang sinh trưởng.
Thậm chí trên cây khô lại có vô số cây cối mọc ra san sát nhau.
“Động thiên thuộc tính thủy vốn dĩ là một thế giới nước thuần một màu xanh thẳm.”
“Thế nhưng cách đây không lâu, bên ngoài thế giới nước chợt xuất hiện cảnh tượng động thiên thuộc tính mộc.”
“Cả hai đang bắt đầu dần dần hòa làm một thể. Đây chính là hiện tượng ngũ hành quy nhất.”
Thích Bất Dịch lúc này chợt hiện thân, đồng thời cũng ngẩng đầu nhìn cảnh tượng mỹ lệ trên bầu trời rồi giải thích cho mọi người.
“Ngũ hành quy nhất. Như vậy bên dưới thế giới nước phải chăng còn có dấu hiệu xâm lấn của thuộc tính kim hay không.” Một tu sĩ trên thuyền nghe vậy không khỏi hỏi.
Thích Bất Dịch gật đầu: “Nước vô tận bên dưới quả thật có thể thấy kim quang đầy trời. Chẳng qua lại chẳng phải thuộc tính kim xâm lấn.”
“Mà chính là thuộc tính thủy xâm nhập vào động thiên thuộc tính kim.”
“Cũng giống như động thiên thuộc tính mộc trên đầu chúng ta vậy đó.”
“Kim sinh thủy, thủy sinh mộc. Giờ phút này dường như ngược lại thì phải?” Hoàng Phủ Tùng nói tiếp.
“Như vậy cuối cùng...”
Nói xong, Hoàng Phủ Tùng đột nhiên giật mình, sững sờ nhìn về phía Thích Bất Dịch.
“Không có đơn giản như trong tưởng tượng như vậy.” Thích Bất Dịch đi đến bên cạnh thuyền Độ Trần, dùng linh lực cuốn lấy một làn nước cho mọi người nhìn xem.
“Trước khi xảy ra ngũ hành quy nhất, nước trong động thiên thuộc tính thủy này thuần khiết vô cùng. Nhưng là giờ phút này...”
Thích Bất Dịch bắn ra một quả cầu lửa bay vào bên trong làn nước.
Chuyện xảy ra đã khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên.
Làn nước kia thế mà có thể dập tắt được quả cầu do Thích Bất Dịch bắn ra.
Nhưng sau khi nó gặp phải quả cầu lựa lại rực cháy hừng hực.
Bùng nổ ngay trước mắt mọi người.
Cuối cùng còn tạo thành một đống chất màu đen khô cằn.
Lý Phàm nhìn thấy rõ tình trạng xảy ra vừa rồi, cũng không phải quả cầu lửa kia mạnh ra sao.
Mà chính là tính chất “thủy” đã thay đổi.
Có thể bị đốt cháy.
“Đây là nước sao?”
“Chờ một chút, bên trong động thiên này nhiều nước như vậy, nếu bị nhen lửa vậy còn kinh khủng đến mức nào nữa.”
Mọi người trên thuyền Độ Trần phía trên đưa mắt nhìn nhau, ngẫm mà cảm thấy sợ.
Thích Bất Dịch dường như nhìn ra lo lắng của mọi người, nói ra: “Loại biến hóa các ngươi nhìn thấy này đây, chỉ khi tách nước riêng ra thì mới xuất hiện.”
“Với lại toàn bộ động thiên là một tổng thể hoàn chỉnh, sẽ không bị nhen lửa, rồi hóa thành đất.”
Mọi người nghe vậy, thở phào một hơi.
“Về phần tại sao lại xảy ra loại hiện tượng này, trước mắt vẫn còn chưa có đáp án chính xác.”
“Đây cũng chính là mục đích chúng ta đến đây.”
“Động thiên ở đây xảy ra biến đổi, khác hoàn toàn với ngũ hành quy nhất bình thường.”
“Trong liên minh rất hứng thú với hiện tượng này. Căn cứ vào đo lường tính toán trước đó, ngũ hành quy nhất sẽ hoàn toàn kết thúc trong năm năm nữa.”
“Mà tiến trình này sẽ tăng tốc không ngừng, con số này có thể giảm bớt trên diện rộng.”
“Điều chúng ta phải làm đó là phải hoàn thành Thiên Huyền Tỏa Linh trận bao phủ Ngũ Hành động thiên trước khi Ngũ Hành hoàn toàn quy nhất.”
“Phụ trách tạo trận pháp, ngoại trừ đám người đến trước đó mở đường ra, sẽ còn viện quân lần lượt đến.”
“Chúng ta cũng là một bộ phận trong đó. Chủ yếu phụ trách phạm vi bao trùm động thiên thuộc tính thủy.”
Thích Bất Dịch vô cùng dày dặn có kinh nghiệm giảng giải mục đích cần đạt được của nhiệm vụ lần này cho mọi người.
“Cho dù chỉ là một động thiên nhưng cũng cực kỳ rộng lớn.”
“Thậm chí so với lãnh thổ một châu của Huyền Hoàng giới chúng ta còn muốn lớn hơn.”
“Phần lớn khu vực nơi đây đều còn không có thiết lập truyền tống trận, chỉ dựa vào phi hành để di chuyển quả thật quá chậm.”
“Vì để thuận tiện cho công việc sau này, trong liên minh đã chuẩn bị cho các vị một số đạo cụ đặc thù.”
Nói xong, Thích Bất Dịch lấy ra một món đồ màu đen hình giọt nước đưa ra ngay trước mắt mọi người.
“Đây là Độn Thiên Toa, pháp bảo phi hành được liên minh đặc biệt chế tạo ra.”
“Tốc độ...”
“Cực nhanh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận