Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1059: Tiên Minh Kim Kiếm ra

Lý Phàm cũng chỉ quan sát mấy lần thông qua ‘Giả Ngoa Thiên Đạo’ thì xác định, thuộc tính của linh khí một lần nữa tràn ngập trong thiên địa sẽ ảnh hưởng ngược lại đến Huyền Hoàng giới ở mức độ nhất định.
Ví dụ, nếu như linh khí hàm chứa thuộc tính “sát” có thể sẽ làm cho thiên đạo Huyền Hoàng cổ vũ tu sĩ giết chóc.
Nếu linh khí hàm chứa thuộc tính “hỗn loạn” thì rất có thể làm cho pháp tắc Huyền Hoàng giới bắt đầu trở nên đoán không chắc, quỷ quyệt vô cùng.
“Trước khi ta xuyên không từng nghe truyền thuyết đô thị sau khi ghép nội tạng, tính tình trở nên giống nguyên chủ nhân của nội tạng đó.”
“Thiên Đạo như người, Thiên Y quả thật không lừa ta!”
Trong không gian diệt thế của Lý Phàm phong tồn hơn mười loại Đạo Nhất Trùng biến dị. Thuộc tính linh khí phóng thích đặc biệt mỗi loại có đều có thể để Lý Phàm dựa theo ý nghĩ của mình cải tạo Huyền Hoàng giới ở mức độ nào đó sau linh tai.
Thậm chí từ đầu đến cuối quá trình này đều không cần trợ giúp của đám người truyền pháp giả Chu.
Dựa vào lực lượng một mình hắn là có thể làm được việc này. Mỗi một lần luân hồi sau này đều có thể dễ dàng hoàn thành phục khắc.
Đời này cái gọi là hợp tác của đám người truyền pháp giả chỉ là tung ra trước đủ loại bố trí khơi ra kiếp nạn tận thế đến Huyền Hoàng giới mà thôi.
Không có bất cứ quan hệ nào với linh tai lần này.
Truyền pháp giả Chu, Vệ tuy nhìn qua là người bày bố linh tai, thực ra sớm đã nằm trong kết cục diệt thế của Lý Phàm.
Mọi tình huống của châu Thạch Lâm đều tiến hành dựa theo dự tính của Lý Phàm.
Sau khi tổng bộ Tiên Minh nhận được cầu viện của Thạch Lâm tiên thành, xuất phát từ thói quen ngạo mạn, bọn họ không quá coi trọng. Dù sao chỉ là kẻ hèn trùng tai mà thôi. Hợp Đạo xuất thủ là có thể dễ dàng trấn áp giải quyết. So sánh với đủ loại khẩn cấp châu khác báo cáo, đây đúng thật là không coi như chuyện gì lớn.
Sau đó sau khi trải qua một phen ước định, tổng bộ Tiên Minh quyết định vẫn dựa theo quy trình xử lý công việc bình thường để giải quyết.
Đầu tiên là phái ra đặc sứ đến châu Thạch Lâm nghiệm chứng tính chân thực của sự việc.
Sau đó lại điều động tu sĩ Hợp Đạo tương ứng giải quyết phiền phức nhỏ này.
Mà đợi sau khi đặc sứ Tiên Minh tới châu Thạch Lâm, tận mắt nhìn thấy sự đáng sợ của trùng tai, vội vàng trở về.
Có đặc sứ mang về tư liệu trực tiếp, mức độ coi trọng của tổng bộ Tiên Minh đối với chuyện này có gia tăng. Nhưng lại gia tăng không quá nhiều.
Thương nghị rất lâu, thay nhau gửi tin dò hỏi rất nhiều tu sĩ Hợp Đạo có thời gian rảnh không.
Cuối cùng quyết định người được chọn trị tai, Kim Kiếm tiên tôn.
Lúc ngàn vạn kim kiếm của Kim Kiếm tiên tôn phóng thích, linh lực nội liễm, chỉ lấy kiếm phong sắc bén đả thương người. Đối phó với những hắc trùng này, không gì thích hợp bằng.
Sau khi Kim Kiếm tiên tôn nhận được bổ nhiệm của Tiên Minh cũng rất thoải mái đồng ý.
Nhưng Kim Kiếm tiên tôn cũng nói trước, hắn đang tham gia một cuộc nghị hội giao lưu rất quan trọng, không rời đi được.
Đại khái chừng bảy ngày sau mới có thời gian.
Tổng bộ Tiên Minh lại tiến hành ước định tình huống đột phát này.
Nhân viên tham gia hội nghị nhất trí cho rằng, thời gian bảy ngày ngắn ngủi, trùng tai không đến mức xảy ra biến cố gì đặc biệt lớn. Chờ thêm cũng chẳng sao.
Suy cho cùng tiên tôn Hợp Đạo khác xuất thủ cũng chưa chắc có hiệu quả cao như Kim Kiếm tiên tôn. Hơn nữa bất kể là tiên tôn Hợp Đạo nào cũng đặc biệt bận rộn. Cho dù là đổi người được chọn khác cũng chưa chắc có thể giành ra chút thời gian.
Thực ra trong tổng bộ Tiên Minh có không ít tu sĩ Hợp Đạo đang rảnh rỗi.
Chẳng qua loại việc khổ sai như thế, dưới tình huống ngầm thừa nhận bình thường thì đều chỉ sẽ sắp xếp Hợp Đạo “bên ngoài” xử lý.
Cố ý tìm nhiệm vụ hóc búa, chuyển Hợp Đạo tổng bộ đi trong thời gian ngắn. Loại này thường thường bị sẽ bị coi như bố trí trước một loại khiêu khích hoặc là âm mưu nào đó, sẽ không tùy tiện vận dụng.
Mọi người ở trong tổng bộ Tiên Minh cúi đầu không gặp ngẩng đầu gặp. Phần lớn đều ôm ý nghĩ hòa khí sinh tài.
Tóm lại bởi vì đủ loại ước định mà thành, lúc Kim Kiếm tiên tôn đắc chí vừa lòng bái biệt hai vị truyền pháp giả đại nhân, chính thức đến châu Thạch Lâm xử lý trùng tai.
Cách lúc trùng tai bạo phát đã sắp qua hơn nửa tháng.
Dựa theo thông lệ, sau khi Kim Kiếm tiên tôn đến châu Thạch Lâm thì không chạy tới hiện trường trùng tai trước.
Mà là tham gia nghi thức hoan nghênh nhiệt liệt tu sĩ châu Thạch Lâm tổ chức.
Khách khứa đều vui, vô cùng viên mãn.
Ngày thứ hai, Kim Kiếm tiên tôn theo thường lệ nghỉ ngơi một ngày.
Ngày thứ ba, hắn mới đi đến Bách Thạch động thiên trải rộng hắc trùng dưới sự đồng hành của mọi người.
Chờ sau khi tận mắt nhìn thấy hắc trùng dày đặc trải khắp đất trời trong dung động dưới lòng đất, trong lòng tiên tôn Hợp Đạo vốn tràn đầy tự tin này cũng không khỏi lộp bộp.
Song suy cho cùng cũng là tiên tôn lão làng, hỉ nộ không lộ. Lúc này triệu hồi ra ngàn vạn kim kiếm của chính mình triển khai đồ sát hắc trùng.
Sau khi động thủ, trong lòng Kim Kiếm yên tâm phần nào.
Dưới kiếm phong sắc bén của hắn, những con hắc trùng có năng lực chống cự rất mạnh với chiêu thức linh lực căn bản như giấy mỏng.
Vừa chết là một mảng lớn, chỉ qua phút chốc đã dọn dẹp sạch sẽ trong dung động trước mặt.
Nhìn ánh mắt vui mừng khôn xiết và sùng bái của mọi người châu Thạch Lâm, Kim Kiếm tiên tôn hơi có phần tự đắc.
“Quy mô động thiên dưới lòng đất này bao lớn?” Hắn thuận miệng hỏi, dự định thừa thế xông lên, mau chóng xử lý xong chuyện phiền phức nơi này.
Ai ngờ đáp án của mọi người lại làm hắn có chút trở tay không kịp.
“Không biết? Có ý gì?” Vẻ mặt Kim Kiếm tiên tôn trở nên hơi khó coi.
Một phen giải thích tu sĩ châu Thạch Lâm khiến Kim Kiếm tiên tôn hít vào một hơi khí lạnh.
Thì ra cái gọi là Bách Thạch động thiên chính là một dung động dưới lòng đất to lớn ở biên giới châu Thạch Lâm.
Trong động có vô số con đường chi nhánh giao thoa.
Thường cách một đoạn là sẽ sáng tỏ thông suốt, hình thành một sảnh đường dưới lòng đất rộng rãi.
Trong đại sảnh quái thạch lởm chởm, từ đỉnh hướng xuống, vách tường sinh trưởng ngang tàng ra bên ngoài.
Hình dáng khác nhau, như người như thú, làm người sợ hãi.
Có nhiều tu sĩ ở lạc mất phương hướng bên trong, từ đó một đi không trở lại.
Mà Bách Thạch động thiên này rốt cuộc lớn bao nhiêu thì đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn thăm dò xong.
Có tu sĩ phỏng đoán, hẳn là dị thú thượng cổ tên là Quy Nguyên Cáp đào ra Bách Thạch động thiên này.
Tuy nói mấy ngàn năm qua, trên đời không có tu sĩ nào từng gặp dị thú như thế nữa. Nhưng nói không chừng ở chỗ sâu mê cung dưới lòng đất không có phần cuối này vẫn có một hai con Quy Nguyên Cáp may mắn sống sót.
Lòng đất cả châu Thạch Lâm đều có thể đã bị đào rỗng.
“Chuyện quan trọng như vậy, sao không nói sớm?” Vừa nghĩ tới chính mình rất có thể phải đối mặt với hắc trùng có số lượng bằng diện tích cả châu vực, mặt Kim Kiếm tiên tôn không khỏi tối sầm lại.
“Ơ? Lúc bọn ta báo cáo lên tổng bộ Tiên Minh là báo cáo hoàn chỉnh việc này luôn mà.” Đối mặt với sự vặn hỏi của Kim Kiếm tiên tôn, tu sĩ châu Thạch Lâm cũng mang vẻ mặt vô tội.
Sắc mặt Kim Kiếm tiên tôn tái nhợt. Cảm giác sâu sắc tính nghiêm trọng của tình hình, ngay sau đó không nói nhảm nữa, nâng kiếm đánh tới chỗ sâu hang động.
Bởi vì tộc đàn bị giết hại trắng trợn, Đạo Nhất Trùng Mẫu trở nên dường như hơi bực bội. Lộn phía thân thể tròn vo của nó.
Nhưng cũng chỉ là bực bội mà thôi.
Suy giảm số lượng mức độ này, thậm chí ngay cả tốc độ tự thân tiêu vong của đàn trùng cũng không sánh nổi.
Cho dù lại đến ba Kim Kiếm tiên tôn cũng không đều không thể sinh ra uy hiếp gì đối với đám Đạo Nhất Trùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận