Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 798: Đời này lại cúi đầu

“Chẳng qua tân pháp tồn tại trăm năm, nếu như muốn phá vỡ thì có thể nói là khó càng thêm khó.”
“Dù là với thiên phú kinh khủng của Bạch tiên sinh cùng Thiên Đạo cũng chỉ thôi diễn đến bộ phận Trúc Cơ.”
“Trên Trúc Cơ, tất cả đều ở giai đoạn suy đoán lý luận. Ngay cả thiên tài tuyệt thế như Cố Tinh Hán dành cả đời cũng không thể tiến thêm một bước nữa…”
“Vậy ta sẽ không tốn công tốn sức.”
Đối với thiên phú của mình, Lý Phàm vẫn tự hiểu rõ.
“Nhất định phải nghiên cứu tân pháp mới, chẳng qua là có thể mượn tay người khác. Nhân tài Huyền Hoàng giới xuất hiện lớp lớp, tóm lại là có thể tìm được phương pháp đột phá.”
“Một đời không được thì hai đời, hai đời không được thì mười đời!”
“Có lẽ còn có thể mang phương pháp này đi kiện Ân Ân thượng nhân…”
“Hơi chú ý là có thể tiếp tục cân nhắc chọn người.”
Muốn siêu thoát từ trong Huyền Hoàng giới, cho dù hắn có lực lượng luân hồi liên tục từ ‘Hoàn Chân’, chỉ dựa vào hắn đơn đả độc đấu thì cũng không được.
Lần này hắn cần phải nhờ lực lượng giới chúng sinh.
Có quan hệ trực tiếp như, nếu trước đây hắn không lĩnh ngộ được chức năng ‘Hóa Thân’ từ trên người Thiên Dương.
Chỉ sợ hắn sớm đã bất hạnh vẫn lạc.
Lần lượt từng gương mặt quen thuộc xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Lý Phàm ngầm lập kế hoạch trong lòng.
“Qua ba năm nữa mới có thể trở về Huyền Hoàng giới.”
“Trong khoảng thời gian này, cũng không thể lãng phí.”
Tâm niệm vừa động, thoáng chốc một chiếc đĩa ngọc giống như phàm vật đã xuất hiện trong tay Lý Phàm.
Đúng là “Giải Ly điệp cuối cùng” trước đây vì muốn giữ lại mà hắn tình nguyện bỏ qua tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Sau khi hợp nhất chín đĩa, Giải Ly điệp lại có thể che chắn Thiên Huyền Kính cảm giác được Mâm tròn tận cùng.
Tạo vật cuối cùng tạo thành từ việc dung hợp.
Khi nó ra đời đúng là cơ duyên xảo hợp. Muốn phục chế lại cũng rất khó khăn,
Mà tu vi Nguyên Anh…
Biết được Ngũ Hành đại động thiên có tồn tại thì một lần nữa tu luyện trở lại.
Đối với Lý Phàm, đó chỉ là chuyện dễ dàng.
“Không nghĩ tới Vạn Tiên Minh lại không nói dối.”
“Thiên Huyền tái sinh thể lại thật sự không có liên hệ ngầm với Thiên Huyền Kính.”
Trong mắt Lý Phàm có phần kì lạ.
Thời điểm đời thứ 115, đối mặt với “đột kích náo nhiệt” của Bạch tiên sinh. Hắn đã từng chuẩn bị thủ đoạn.
Hắn muốn ghi chép ‘Thiên Huyền Tòa Linh trận’ và ‘Nghịch Chuyển Sinh Tử trận’ vào trong Giải Ly điệp.
Để thu hút sự chú ý của Thiên Huyền Kính, cho đến Vạn Tiên Minh. Từ đó xua hổ đuổi sói, đánh lui Bạch tiên sinh.
Ý tưởng rất hoàn mỹ, nhưng giữa đường lại xảy ra rủi ro.
Cho đến khi hóa vật của Lý Phàm, Giải Ly điệp lẳng lặng nằm phế tích cát đá hơn nửa tháng.
Hắn cũng không thể đợi được người Vạn Tiên Minh.
Gần như có thể khẳng định, cái gọi là Thiên Huyền tái sinh thể quả nhiên là độc lập thân thể, cắt đứt liên hệ với Thiên Huyền Kính.
“Chí ít Giải Ly điệp như vậy.”
“Sau khi hợp nhất chín cái, năng lực diễn tính đã không kém Thiên Huyền Kính bao nhiêu. Chẳng qua lại là trận pháp tấn công đặc thù.”
“Hơn nữa lại có thể che giấu sự tồn tại Mâm tròn tận cùng khỏi Thiên Huyền Kính.”
“Có ‘Giải Ly điệp cuối cùng’ này, lại thêm có nhiều tin tức đại trận trận đồ, ta cũng đều rõ ràng. Hiện giờ Vạn Tiên Minh định neo năm thứ 2, coi Thiên Huyền Kính như lực lượng cơ sở cấu trúc trận pháp phòng ngự.”
“Trong mắt ta, quả thật lập tức có thể đánh bại những trận pháp này.”
Ánh mắt Lý Phàm hiện lên một tia tự tin: “Đây vượt qua đả kích mấy thời đại. Cũng là thời điểm thu hoạch kể từ khi ta nghiên cứu trận pháp đời thứ 10 đến nay.”
Tay phải vuốt ve bảo vật trông bình thường không có gì lạ, Lý Phàm nheo mắt lại.
“Chẳng qua lại không thể xem thường tốc độ tiến bộ của Vạn Tiên Minh.”
“Đương nhiên trình độ dẫn đầu phải càng cao càng tốt!”
“Với trình độ trận pháp của ta hiện nay…”
“Không, thời điểm này, trên Huyền Hoàng giới bất kì ai gọi là trận pháp đại sư cũng không thể trợ giúp Giải Ly điệp cuối cùng tiến thêm một bước nữa rồi.”
“May mà ta có kỳ trân khác…”
Ngừng suy nghĩ, Lý Phàm hút nó vào trong thức hải, đặt ở dưới tinh thể ‘Hóa Đạo Thạch’.
Vốn dĩ tốc độ tự thay đổi của Giải Ly điệp không thể nói là rất chạm. Chỉ có thể nói là gần như không có.
Chẳng qua là dưới từng đợt lam quang mà Hóa Đạo Thạch chiếu xuống, mặt ngoài vốn giản dị tự nhiên của Giải Ly điệp cuối cùng cũng lần nữa hiện lên bạch quang óng ánh.
“Hóa Đạo Thần Nhất đúng thật là dùng được. Chỉ tiếc, dung hợp nhiều Hóa Đạo Thạch như vậy rồi mà không thấy có dấu hiệu tăng lên đến trung phẩm.”
“Lại nói, Tiêu Tu Viễn cũng dựa vào thứ này để duy trì tâm thầm hàng vạn hàng nghìn khôi lỗi. Không biết bên đó còn có dự phòng không…”
“Trong lòng ta suy đoán, có lẽ nếu Hóa Đạo Thạch lột xác để trung phẩm sẽ còn có thể có thu hoạch không lường được.”
Tuy đã biết nơi hiện nay Thái Diễn tông ẩn thân.
Nhưng tạm thời Lý Phàm không có tính toán đi trêu chọc bọn họ.
Nếu như hắn đoán không lầm, như vậy thì thời điểm cuối cùng đời 115 có thể thấy hai tia ánh sáng phá không bỏ chạy.
Trong đó có một tia chính là Thái Diễn tông tin tức hóa.
Có thể sống sót trong nguy cơ diệt thế, dù chỉ là sống tạm, cũng đủ để nói rõ Thái Diễn tông này bất phàm.
Về phần tia ánh sáng khác, Lý Phàm suy đoán, vô cùng có khả năng là Thiên Huyền Kính.
Lại thêm hai trăm năm đi qua, nó hẳn đã sớm thu thập đầy đủ chi tiết, hoàn thành lột xác bản thân.
“Hình như sau khi lên cấp lại cắt đứt với Huyền Hoàng giới không còn khóa lại nữa?”
Quá ít thông tin, Lý Phàm chỉ có thể vô cớ phỏng đoán.
Xuống núi rồi vào trong mộ Y Hành, hấp thu Hóa Đạo Thạch, có còn hơn không tăng tốc tốc độ thay đổi bản thân Giải Ly điệp cuối cùng.
Sau đó một lần nữa trở lại đỉnh núi Giải Ly, Lý Phàm bắt đầu tu hành ‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’.
“Ngũ hành quy nhất, vô cực doanh hư; kỳ lực bất tuyệt, thần hồn bất diệt.”
Tuy thần thông này ẩn chứa chi tiết khổng lồ vô cùng, gần như khiến ngay lúc đó Lý Phàm dừng lại suy ngẫm.
Nhưng dù sao vẫn là thoát thai, Lý Phàm rất tinh tường ‘Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếm’, là ứng dụng khác của lực lượng ngũ hành.
Vậy nên thật ra lúc nhập môn cũng không khó khăn như tưởng tượng.
Lắng đọng tâm thần, ba năm sau.
Sau khi Hoàn Chân hoàn thành nạp năng lượng, Lý Phàm cũng bước đầu hoàn thành tu luyện Vô Cực Doanh Hư Pháp.
Giống như phủ thêm chiếc áo tơi khi mưa lớn tầm tã.
Trong nháy mắt Lý Phàm cảm thấy bên ngoài thần hồn bản thân có thêm một tầng vỏ bảo vệ thật dày, kiên cố thêm không ít.
“Chỉ tiếc trong Đại Huyền tiểu thế giới, lực lượng ngũ hành có hạn. Không có Ngũ Hành đại động thiên liên tục bổ sung lực lượng không ngừng nghỉ, cường độ tăng trưởng cũng không tính là quá cao.”
“Càng tiến thêm một bước trong tu luyện, hay một lần nữa Kết Anh thì để nói sau. Đến lúc đó, không chỉ thần hồn kiên cố hơn, mấu chốt nhất là chữa trị sau khi mình bị trọng thương.”
Nghĩ đến đây, Lý Phàm bỗng nhiên đứng dậy.
Theo thói quen hắn phủi tro bụi không tồn tại trên người.
Không nhìn đến tất cả thế tục trong Đại Huyền, chạy thẳng đến Đông Phương khư uyên đi.
Ngựa quen đường cũ vượt qua đại trận Tuyệt Tiên, sau khi vượt qua một vùng ánh sáng…
Lần nữa Lý Phàm trở lại nơi vạn con sóng lớn xanh biếc trên vùng biển Tùng Vân!
Hít sâu một hơi, Lý Phàm nhìn phương thế giới lần này tràn trề sinh cơ, nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh tượng mặt trời đen cắn nuốt tất cả.
“Huyền Hoàng giới, ta đã trở về!”
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận