Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1109: Đại chiến Linh Mộc nổi

Thời gian trong U Ngục dường như đã mất đi ý nghĩa.
Thứ phải đối mặt mỗi ngày chỉ là bóng tối nhất thành bất biến. Cùng với những tiếng kêu rên đau đớn dường như không bao giờ ngưng nghỉ bên tai.
Trình độ trí tuệ của những cai ngục hắc vụ kia dường như cũng không cao lắm. Đối với kẻ tù tội đột nhiên lòi ra như Lý Phàm, bọn họ cũng chỉ phát ra những tiếng cười khặc khặc quái dị, sau đó kích hoạt trận pháp trong phòng giam một cách máy móc để tra tấn Lý Phàm.
Đương nhiên là tất cả đều được Lý Phàm hóa giải dễ dàng.
Chẳng qua là hắn vấn rất phối hợp mà mô phỏng ra tiếng hét của mình, lừa để những cai ngục hắc vụ này cảm thấy hài lòng rời đi.
Trong U Ngục, ngoài những cai ngục cấp thấp thường xuất hiện, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy tu sĩ của Vạn Tiên Minh đi tuần tra.
Có tổng cộng ba người, thay phiên nhau đến đây. Đối với công việc tuần tra U Ngục, bọn họ thường cũng chỉ là đi lướt qua. Suy cho cùng thì U Ngục đã yên bình mấy ngàn năm, cho tới bây giờ vẫn chưa xảy ra bất cứ rối loạn nào.
Chẳng qua là sau khi quan sát một thời gian, Lý Phàm cũng nhìn ra được. Nơi mà đang ẩn thân này cũng chỉ là tầng ngoài cùng của U Ngục. Thật ra thì Vạn Tiên Minh cũng không để ý nhiều đến tù nhân bị giam giữ ở đây. Thậm chí Lý Phàm còn tận mắt nhìn thấy một người hàng xóm của hắn thật sự không thể chịu đựng được sự hành hạ của trận pháp, hồn phi phách tán. Rất lâu sau đó cũng không có người nào đến kiểm tra.
Chỉ khi cai ngục hắc vụ kiểm tra như thường lệ mới phát hiện ra, sau đó kích hoạt trận pháp tinh lọc, dọn dẹp hắc trụ một lượt, đợi tù nhân tiếp theo xuất hiện.
Tình hình ở U Ngục này cũng khiến Lý Phàm rất hài lòng.
Xác suất bị phát hiện rất thấp, bình thường cũng không có ai tới quấy rầy hắn.
Trong khi tận hưởng sự yên bình, Lý Phàm cũng vừa đang chuẩn bị cho kế hoạch diệt thế cuối cùng, đồng thời quan sát tình huống ở Linh Mộc giới thông qua Thánh Anh.
Lý Phàm hạ lệnh toàn bộ thành viên chuẩn bị chiến tranh, một khoảng thời gian tương đối dài sau khi bản thân chạy trốn, bên ngoài mới sóng êm biển lặng trở lại. Không có dấu hiệu nào cho thấy Vạn Tiên Minh sắp phát động chiến tranh.
Vậy cho nên trong lòng mọi người đều cảm thấy e ngại, sinh ra nghi ngờ với phán đoán của Lý Phàm.
Chẳng qua là do khiếp sợ uy năng của Hồng Trần Từ Bi Tiên cho nên bọn họ không dám thể hiện ra ngoài.
Nhưng Lý Phàm lại biết đây chỉ là bình yên trước cơn bão.
Sự thật đã chứng minh, dự đoán của Lý Phàm là đúng.
Vào ngày này, trận pháp phong ấn ở lối vào Linh Mộc Giới, trong lúc lặng yên không tiếng động, đột nhiên xuất hiện dấu vết dao động nhè nhẹ.
Thánh thái Lý Phàm ngay lập tức phát hiện ra sự bất thường.
Tập trung tinh thần quan sát một lát, Lý Phàm lạnh lùng hừ một tiếng: “Cũng có chút tài năng. Xem ra mấy trận pháp mà ta giao cho Vạn Tiên Minh đã được bọn họ nghiên cứu kỹ lưỡng. So với lúc trước, trình độ trận pháp đã có nâng cao ít nhất trăm năm. Chỉ tiếc là...”
“Vẫn còn kém ta hơn cả một thời đại!”
“Với tốc độ nhanh như rùa của bọn họ, e rằng ít nhất cũng cần tới ba tháng bọn họ mới có thể phá vỡ được trận pháp. Hơn nữa đó còn là trong trường hợp ta sẽ không tu bổ trận pháp. Chẳng qua là, nghĩ lại thì, nếu là Vạn Tiên Minh thì có lẽ sẽ không có kiên nhẫn như vậy. Không phá vỡ được trận pháp, hẳn là sẽ tấn công bằng vũ lực...”
Lý Phàm cũng không nghĩ rằng chỉ một trận pháp là đã có thể ngăn chặn cuộc tấn công của đại quân Vạn Tiên Minh.
“Không bằng cứ để lộ ra sơ hở, đầu tiên là dụ một nhóm của bọn họ đến để bắt rùa trong hũ!” Suy nghĩ của Lý Phàm thay đổi rất nhanh, đã có chủ ý.
Tuy vì lý do an toàn nên bản tôn đã trốn thoát. Nhưng đối mặt với sự áp bức của Vạn Tiên Minh, Lý Phàm cũng không hoàn toàn từ bỏ ý định chống cự.
Dù thế nào đi nữa, của cải tích lũy từng chút một cả đời ở Linh Mộc giới cũng ở đời này thứ không dễ có được, tốn rất nhiều tâm huyết tinh lực.
Hiện tại Vạn Tiên Minh đánh tới rồi, nhất định phải phản kháng một phen.
“Nhân cơ hội này thử xem chất lượng của Vạn Tiên Minh.”
“Xem xem bọn họ có xứng đáng với danh hiệu một trong hai tổ đại chúa tể của Huyền Hoàng giới hay không.”
Lý Phàm thánh thai thông báo cho mọi người trong Linh Mộc giới chuẩn bị nghênh chiến. Đồng thời phối hợp với phương pháp phá trận của Vạn Tiên Minh, từng bước giải phóng trận pháp phòng hộ.
Nhìn qua thì giống như trận pháp thật sự bị phá giải.
Sơ hở ngày càng lớn hơn, cho đến khi một cái khe xuất hiện ở lối vào Linh Mộc giới.
Nhóm binh lính tiến công đầu tiên của Vạn Tiên Minh trong nháy mắt đã đi vào Linh Mộc giới thông qua khe nứt này.
Trong khoảnh khắc chạm mặt, song phương đồng thời có chút sững sờ.
Bên phía Vạn Tiên Minh, ngoài ý muốn là do tất cả mọi người trong Linh Mộc giới dường như đã phát hiện ra hành động mờ ám của bọn họ từ lâu, đã bày binh bố trận để đón địch.
Mà bên phía Lý Phàm, kinh ngạc là do cái gọi là quân tiên phong của Vạn Tiên Minh, vậy mà lại không phải là tử sĩ tinh nhuệ.
Mà là hàng trăm mũi tên phát ra hàn quang.
“Tuần Thiên tiễn?!” Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
Tuần Thiên tiễn là đại sát khí do Vạn Tiên Minh ở kiếp này nghiên cứu chế tạo ra, tốc độ cực kỳ nhanh, có thể di chuyển khắp lãnh thổ của một châu trong vài hơi thở. Hơn nữa uy lực cũng cực kỳ đáng kinh ngạc, gần như tương đương với sức mạnh của một đòn của một tu sĩ Hợp Đạo bình thường.
Đây còn không phải là điểm đáng sợ nhất. Điểm lợi hại thực sự Tuần Thiên tiễn chính là giữa các mũi tên có thể kết hợp với nhau thành một trận thế đặc biệt, tạo thành một mạng lưới khổng lồ, thậm chí có thể uốn cong, ảnh hưởng đến phép tắc của thiên địa.
Lúc trước, khi Vạn Tiên Minh đại chiến với Ngũ Lão hội, Vạn Tiên Minh đã thông qua Tuần Thiên tiễn để quấy nhiễu thiên địa chi lý trong phạm vi lớn, khiến cho Trường Sinh thiên tôn của Ngũ Lão hội không thể can thiệp vào trận chiến.
“Xem ra Vạn Tiên Minh muốn thi hành chiến thuật trảm thủ. Một trăm sáu mươi tám Tuần Thiên tiễn, nếu là tiểu thế giới bình thường, e rằng đã bị chiêu tiêu diệt sinh lực hoàn toàn. Chẳng qua là...”
Lý Phàm cười lạnh một tiếng, phản ứng hết sức nhanh.
Trước tiên là thông qua đại trận bao phủ Linh Mộc giới để quấy nhiễu số Tuần Thiên tiễn này, khiến chúng không thể hoàn thành trận pháp. Sau đó, phái Thiên Dương đi, để dùng thực lực nghiền áp tuyệt đối bắt lấy từng Tuần Thiên tiễn, trấn áp bọn chúng trước khi số ít mũi tên này được bắn ra bốn phía, gây ra hư tổn ở phía trước.
Mắc dù Tuần Thiên tiễn rất nhanh, nhưng Thiên Dương còn nhanh hơn bọn chúng!
Thiên Dương hóa thành một vệt ánh sáng xanh, tung hoành tới lui trên bầu trời.
Chẳng qua là trong chớp mắt, đã khống chế toàn bộ bọn chúng.
“Lấy mấy cái để nghiên cứu thử, xem xem thứ này có thể chuyển sang để cho chúng ta sử dụng hay không.” Lý Phàm thánh thai nói với Xảo Công cư sĩ.
Xảo Công cực kỳ hưng phấn cầm lấy Tuần Thiên tiễn, ngựa không ngừng bước mà đem nó đi hóa giải nghiên cứu trước.
Mà bên phía Vạn Tiên Minh, việc mất đi hàng trăm Tuần Thiên tiễn một cách khó hiểu dường như đã đánh cho bọn họ không kịp trở tay.
Kinh ngạc một hồi lâu, mãi vẫn chưa phát động đợt tấn công tiếp theo.
Lý Phàm thấy vậy, chớp mắt một cái, giả vờ ra tay sửa chữa trận pháp phong ấn lối vào.
Thấy khe nứt trong trên trận pháp “khó khăn lắm’ mới phá vỡ ra được có khuynh hướng khép lại dần. Quản nhiên Vạn Tiên Minh không nén được tức giận nữa, nhanh chóng tiếp tục phát động một cuộc tấn công khác.
Lần này, thứ đi xuyên qua khe nứt, xuất hiện trước mặt mọi người trong Linh Mộc giới là một đội tu sĩ mỗi người đều mặc chiến giáp màu vàng kim.
Kim quang bao phủ, không thể nhìn rõ khuôn mặt của bọn họ. Ngay cả vị trí cụ thể dường như cũng không thể nào xác định được. Sau khi đến Linh Mộc giới, các tu sĩ mặc chiến giáp vàng kim nhanh chóng phân tán.
Tốc độ của bọn họ cực kỳ nhanh, thậm chí còn nhanh hơn Tuần Thiên tiễn mấy phần.
Điều khó giải quyết nhất chính là bọn họ còn có thể để lại một tàn ảnh trên đường bay trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận