Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 877: Trận luyện Liên Hợp hội

Trong lòng Tiểu Thanh và Tiểu Hồng run lên.
Bởi vì bọn họ tự nhiên có thể nghe ra, lời của vị tiền bối tà khí lẫm liệt này không phải nói bừa.
Nếu như không thể hoàn thành yêu cầu của hắn, hắn thật sự sẽ giết người!
“Linh khí hợp thành...”
Lúc trước phát hiện tinh hạch trong cơ thể dị thú có thể sinh ra linh khí đơn thuần chỉ là ngẫu nhiên.
Mà muốn có đột phá trong ba năm thì thực sự có phần khó khăn.
Trong lúc Tiểu Thanh cau mày trầm tư, Lý Phàm lại chợt nói: “Khặc khặc, lão phu hành sự từ trước đến nay đã nói là làm! Để tránh có người còn sẽ ôm lòng may mắn...”
Ngay sau đó, Lý Phàm thì lách mình xuất hiện ở Đế quốc trên không.
Ngàn vạn sợi tơ màu máu từ trên người hắn lan ra, gào thét lên bay về phía khắp các ngõ ngách thành đô Đế quốc.
Qua chốc lát sau đã quay trở về.
Chỉ là phần đầu mỗi sợi tơ đều trói một người phàm Đế quốc.
Rậm rạp như mây đen dày đặc che phủ bầu trời.
Một màn cực kỳ khủng khiếp gần như khiến không ít người có mặt bên dưới bị hoảng sợ hôn mê bất tỉnh.
Sợi tơ màu đỏ rút lại, những người xui xẻo ngay cả tiếng kêu rên đều chưa phát ra đã bị Lý Phàm thu hết vào trong Ngũ Hành đại động thiên trấn áp lại.
Lý Phàm không qua loa lấy tính mạng những người phàm này.
Mà là dự định đưa bọn họ cho Ân Thượng Nhân dùng để làm tư liệu nghiên cứu Tiên Phàm Chướng.
Sau khi hung hăng chấn nhiếp Đế quốc, Lý Phàm lại vơ vét một phen rồi mới hài lòng rời đi.
Về phần dây đỏ Bạch tiên sinh để lại cho Hứa Khắc...
Tạm thời Lý Phàm không lấy đi.
Nếu có cần, có thể dẫn dắt một “người hữu duyên” nào đó tới lấy.
Còn bản tôn...
Thôi bỏ đi.
Sau khi đại ma đầu cảm giác áp bách vô cùng Lý Phàm rời đi, mọi người Đế quốc dồn dập sinh ra cảm giác sống sót sau tai nạn, ôm đầu khóc rống.
Tiểu Thanh thì sau khi kiểm lại danh sách nhân viên mất tích, trong lòng lộp bộp.
Bởi vì nàng ngạc nhiên phát hiện, đám người bị tiền bối Vạn Giới Liên Hợp hội bắt đi lần này vậy mà đều là phe quý tộc bảo thủ trong Đế quốc.
Bình thường không hợp nhau với hoàng thất dẫn đến cản trở rất nhiều trong các loại phương án cải cách.
Lần này hay rồi, tất cả đám người này đều bị đóng gói mang đi.
Bọn họ từ đây có thể trù tính chung toàn bộ lực lượng Đế quốc đi giải quyết vấn đề thăng cấp kỹ thuật linh khí hợp thành.
“Đây nhất định không phải trùng hợp, mà là cảnh cáo.”
“Thế mà đã hiểu Đế quốc đến mức độ này...”
Trong lòng Tiểu Thanh lạnh toát, lại không có ý nghĩ phản kháng nào.
Vội vàng triệu tập nòng cốt kỹ thuật của Đế quốc, bắt đầu thương nghị vấn đề liên quan đến tiền đồ vận mệnh.
Mà Lý Phàm từ tiểu thế giới Đế quốc trở về đầu tiên là hợp lực cùng Thiên Dương di dời cửa vào thông đạo không gian nơi này qua trong Linh Mộc giới.
Sau đó lại tự mình bố trí trận pháp ở vị trí lối ra.
Đề phòng khả năng nhân viên Đế quốc trốn ra ngoài.
Về phần những đạo pháp giả lưu lạc bên ngoài của Đế quốc, sau này có thể tìm được điểm đường về nhà này hay không thì căn bản không nằm trong phạm vi cân nhắc của Lý Phàm.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Lý Phàm lại dành thời gian đi đảo Ân Ân một chuyến.
Cùng lúc giao những người phàm kia cho Ân Thượng Nhân lại hỏi thăm tiến độ nghiên cứu của hắn.
“Sắp, sắp rồi.”
Vẻ mặt Ân Thượng Nhân hơi kỳ lạ, không có vui sướng khi nghiên cứu sắp đột phá.
Mà dáng vẻ có đôi phần hoảng hốt, tâm thần bất an.
Thậm chí nói chuyện với Lý Phàm cũng trả lời câu có câu không.
Lý Phàm thấy thế, dứt khoát không quấy rầy rồi.
Trở về Linh Mộc giới, Âu Đạo Tử và Thương Thiên Tứ cùng nhau tìm tới cửa.
Trải qua mấy năm xây dụng vất vả kiên trì không ngừng, tổng bộ Vạn Giới Liên Hợp hội cuối cùng đã ra hình dáng ban đầu.
Nhưng bởi vì trước đây Lý Phàm phân phó, cuối cùng lúc khởi công thì phải để hắn tự mình quyết định.
Vì vậy bọn họ mới tới dò hỏi ý kiến Lý Phàm.
Thần thức Lý Phàm quét qua Linh Mộc giới.
Chỉ thấy vây quanh linh mộc trung tâm có quần thể kiến trúc liên miên sừng sững chiếm 10% diện tích Linh Mộc giới.
Nếu có khách tới đây ghé thăm, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một tòa môn lầu hắc ngọc cao đến chín mươi chín trượng.
Trên biển của môn lầu bây giờ còn trống. Để lại chờ Lý Phàm đề tự.
Sau môn lầu là một con đường dài rộng.
Mặt đường tổng thể hiện ra màu xanh đậm giống như trước cửa tổng bộ Hộ Pháp đường Vạn Tiên Minh, cả con đườn đều là từ Hóa Linh Thạch chế tạo thành.
Hành tẩu trên đó, phong tuyệt linh khí.
Phối hợp với trận pháp cấm không có thể ép tu sĩ đến đây bái phỏng chỉ có thể như người phàm, nhắm mắt theo đuôi, chầm chậm đi hết con đường yết kiến này.
Phần cuối đường dài là một tòa đại điện hình tròn.
Trong đại điện hiện giờ vẫn trống không. Lý Phàm tính đoạn đặt tượng thần Huyền Thiên vào trong đó.
Cho tất cả những người gặp lầm đầu một xíu cảm giác thần bí rung động nho nhỏ.
Lấy đại điện hình tròn làm tiết điểm, đường sá bốn phương thông suốt, thông đến các kiến trúc khác công năng.
Như Nghênh Tân điện, Nghị Sự điện, diễn võ trường và nơi thành viên vạn giới tập hợp và phân tán, thông đạo vạn giới vân vân.
Tất cả những kiến trúc này đều không phải nối liền với nhau. Trong đó xen kẽ thắng cảnh Huyền Hoàng, sông nước hữu tình khác nhau, đẹp không sao tả xiết.
Mà ở bên ngoài kiến trúc tổng bộ Vạn Giới Liên Hợp hội thì đại khái dựa theo hình dạng Huyền Hoàng giới, “Huyền Hoàng giới thu nhỏ” do nhân công xây dựng.
Lấy quang cảnh mang tính tiêu chí của các châu trong Thiên Cảnh Hồ Lô của Thương Thiên Tứ thu nạp, trong Linh Mộc giới đại khái đã hoàn nguyên Huyền Hoàng giới.
Lý Phàm liếc mắt liền thấy hồ lớn của châu La Yên, chín dãy núi của châu Cửu Sơn và một góc biển Tùng Vân hắn vô cùng quen thuộc.
Trong thiết kế của Âu Đạo Tử còn đặc biệt nâng cao địa thế chỗ kiến trúc tổng bộ Liên Hợp hội.
Làm cho Linh Mộc giới bây giờ trung tâm cao, xung quanh thấp.
Nhìn về phía xa giống như Vạn Giới Liên Hợp hội nhìn xuống, trấn áp Huyền Hoàng.
“Tốt! Tốt!”
Không hổ là bút tích của chuyên gia kiến tạo, Lý Phàm càng xem càng thích.
“Không uổng công ta phí hết một phen tâm tư lôi Âu Đạo Tử ra. Thậm chí còn lãng phí một quả Chân Thực Dụ Quả...”
“Đáng giá!”
Nếu để hắn làm chắc chắn không thể xây đẹp như vậy được.
“Không tệ, ta rất hài lòng!” Lý Phàm gật đầu nói.
Mặt Thương Thiên Tứ lộ vẻ vui mừng, Âu Đạo Tử thì mặt đầy hãnh diện.
“Vậy tiền bối xem khi nào có thể tổ chức nghi thức khởi công?” Thương Thiên Tứ vội vàng hỏi.
Lý Phàm trầm ngâm một lúc trả lời: “Không vội. Chờ ta thông báo.”
Nói rồi, Lý Phàm lập tức hóa thành một luồng hồng quang phi độn đến trên không Linh Mộc giới.
Nhìn Linh Mộc giới mới toanh đã thành tựu khí tượng hòa hợp bên dưới, tâm thần Lý Phàm lắng đọng, cảm nhận vật liệu trận pháp được vận chuyển đến các nơi lúc trước.
“Là thời điểm bắt đầu bước đầu ‘trận luyện’ rồi.”
“Muốn luyện cả tiểu thế giới này thành pháp bảo, không phải nhất thời là có thể hoàn thành.”
“Nhất là nhận được sự tẩm bổ của lượng lớn thiên tài địa bảo, quy mô của Linh Mộc giới này dường như lại có xu thế lột xác...”
“Nhưng chỉ cần khắc trận pháp trên mặt đất thế giới trước, mặc cho nó về sau trưởng thành thế nào cũng đã định trước trốn không được trói buộc.”
Lý Phàm trầm tư nói.
“Là trận luyện, đồng thời cũng là trận pháp phòng ngự của Liên Hợp hội.”
“Thay vì sau này còn phải hao tâm tổn trí bảo trì, không bằng một bước đúng chỗ.”
Ngẫm nghĩ, vì dốc hết khả năng chế tạo hoàn mỹ nơi này, Lý Phàm cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận