Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1184: Hỗn Nguyên Kim Đan thành

“Tấm phù lục kia dường như có thể hấp thụ lực lượng rời rạc của Triện Tự Chân Tiên. Có lẽ có thể dùng nó như vật yểm trợ.”
“Nhưng đó lại là phương pháp Đoạn Tiên lâu lần đầu biểu diễn, ngay cả ‘Chứng Đạo học cung’ được xưng là nguồn gốc đạo pháp cũng không có bất cứ ghi chép liên quan nào.”
Ánh mắt của phân thần Lý Phàm thoáng chốc dừng lại trên người Triệu Nhàn đang say ngủ.
“Quy định của Huyền tiên chu cực kỳ nghiêm ngặt, rất nhiều người cả đời thậm chí chưa từng rời khỏi đại lục của mình. Pháo đài kiên cố vẫn cần phải nghĩ cách công phá từ bên trong.”
Phân thần nhẹ nhàng giơ ngón tay điểm lên trán Lý Phàm Triệu Nhàn.
Trong cơn bần thần, Triệu Nhàn giống như đã trải qua giấc mộng rất dài.
Trong mộng, Đoạn Tiên lâu và Tiên Khu viện phân tranh với nhau rất lâu cũng không phân ra được thắng bại. Cuộc đấu ngày càng kịch liệt, thủ đoạn cũng ngày càng trở nên cực đoan, cuối cùng dẫn đến một trận thảm họa mang tính hủy diệt. tiên chu rơi vào chỗ sâu biển di vật, hoá thành tro bụi. Trên tiên chu chẳng ai may mắn sống sót, bao gồm cả Triệu Nhàn.
Bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng, Triệu Nhàn từ xưa đến nay vẫn luôn lạc quan độ lượng thật lâu sau cũng không lấy lại được tính thần, sắc mặt trắng bệch không thôi.
Không có gì khác, quả thực giấc mộng kia quá chân thật. Triệu Nhàn vẫn có thể rõ nhớ một chi tiết trong mộng, làm cho hắn sinh ra ảo giác bản thân trở về quá khứ.
“Trong mộng, mười năm sau nhóm cứu hộ tiên chu ở biển di vật tìm thấy một món đồ chí bảo tên là ‘Diễn Pháp Giác’, có thể suy diễn ra những công pháp khác nhau mọi lúc, thậm chí còn có thể căn cứ điều kiện xác định phương hướng suy diễn. Đoạn Tiên lâu và Tiên Khu viện ra tay đánh nhau vì quyền sở hữu Diễn Pháp Giác. Cuối cùng vẫn do Chứng Đạo học cung tạm thời bảo quản. Tuy nhiên bây giờ trong học cung số lượng công pháp thu hoạch được khó lòng tưởng tượng nổi, nhưng cũng đặt nền móng cho những tai họa sau này.”
“Là đệ tử tinh nhuệ của học cung, ta may mắn học được một phần công pháp ở trong mộng.”
“Định Hải Thần Kiếm…”
Triệu Nhàn theo bản năng bắt đầu vận chuyển nội dung công pháp trong mộng.
Một lát sau, hắn đột nhiên biến sắc.
“Sao có thể như vậy?”
Triệu Nhàn lại nhớ lại nội dung công pháp cao thâm hơn.
‘Thái Khang canh kim kiếm’, ‘Thiên Đế Khí Điển’, ‘Nhị Khí Chiếu Thần Chư Thiên Tịch Diệt Công’, ‘Vô Lượng Xu Ly Thần Công’, …
Từng tuyệt học không gì bì được, lừng lẫy xưa nay lần lượt hiện lên trong đầu hắn.
Mỗi câu mỗi chữ, vô cùng rõ ràng.
Niệm những câu công pháp này dẫn đến khí cơ chuyển động, cũng khiến Triệu Nhàn ý thức được, những thứ này căn bản không phải tồn tại bản thân suy nghĩ ra, mà là thần công vô thượng hàng thật giá thật!
“Những công pháp này đừng nói là ta, cho dù nhìn cả toàn bộ Chứng Đạo học cung cũng không ai có thể suy diễn ra được…”
Tim Triệu Nhàn đập loạn.
“Chẳng lẽ ta thật sự từ tương lai trở về quá khứ sao?”
Hết cả nửa ngày trời Triệu Nhàn vẫn không thể tiếp nhận sự thật này. Tuy hắn suy nghĩ nát óc, cũng không nghĩ ra tại sao lại có chuyện ly kỳ như thế xảy ra trên người mình.
Đã không nghĩ ra được, thì thôi khỏi nghĩ nữa.
Tâm tưởng Triệu Nhàn rất nhanh đã tập trung vào kết cục tiên chu rơi vào cái chết.
“Nếu như đó là thật…”
“Ta nhất định phải thay đổi tất cả.” Triệu Nhàn theo bản năng siết chặt hai tay.
Trải qua quá nhiều chuyện tàn khốc trong mộng, Triệu Nhàn trẻ tuổi đã trở nên trầm ổn hơn rất nhiều. Không dựa vào thói quen, dùng ‘Vạn Văn Lục’ đi tìm kiếm thế nào được, bởi vì hắn biết dấu vết mỗi lần mình phát ngôn, xem xét ở trong đó, tất cả đều trong tầm kiểm soát của Chứng Đạo học cung.
“Chuyện Tiên Chu rơi xuống mất mạng thực sự quá kinh khủng. Không thể kể với người khác, cho dù có là sư tôn đi chăng nữa. Nhất định cũng không được để Chứng Đạo Học Cung biết bọn hắn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn trong cuộc tranh đấu ở tương lai, nếu không chẳng ai dám cam đoan bọn hắn có làm ra thêm hành động gì càng cực đoan hay không, thậm chí dẫn đến việc Tiên Chu bị phá hủy sớm hơn.
Triệu Nhàn đi tới đi lui trong phòng, suy nghĩ trong đầu lướt qua rất nhanh. Sau khi mơ thấy giấc mộng dài, hắn cảm thấy hình như tư duy của mình linh hoạt hơn rất nhiều.
“Sư tôn nói đúng, Tiên Chu nhất định phải có và chỉ có thể có một người cầm lái. Nhưng mâu thuẫn giữa Đoạn Tiên lâu và Tiên Xu viện không thể hoà giải được, nếu cứ để mặc bọn hắn xung đột với nhau, chuyện Tiên Chu bị hủy diệt là không thể tránh khỏi.”
“Cách tốt nhất chính là giải quyết dứt khoát, nội trong thời gian ngắn làm cho một trong hai bên giành ưu thế áp đảo.”
Triệu Nhàn chớp mắt: “Tuy một số ký ức về vài người không còn rõ lắm, nhưng ký ức về công pháp tương lai, bí thuật lại cực kỳ rõ ràng. Có thêm những tư liệu dẫn trước cả chục năm này, ta có lòng tin giúp đỡ một trong hai bên thống nhất tiên chu. Còn giúp ai…”
Từ từ nhớ lại một lượt hành động và lý tưởng cầm quyền của hai tổ chức lớn ở trong mộng, cuối cùng Triệu Nhàn vẫn quyết định lựa chọn Đoạn Tiên lâu.
“Bây giờ Đoạn Tiên lâu vừa xuất hiện đã phi thường, đây chính là lúc thiếu người. Ta chỉ cần thể hiện một chút thiên phú đã rất dễ dàng trà trộn vào.”
“Thực lực bây giờ vẫn quá yếu, cần phải nhanh chóng mạnh lên. Được cái hiện tại trong đầu ta có rất nhiều công pháp thần kỳ.”
“Chỉ cần đủ tài nguyên, trong một năm đột phá hai đại cảnh giới thì không thành vấn đề.”
Triệu Nhàn nhắm mắt chiêm nghiệm, đã chuẩn bị xong sau khi xuất quan sẽ gây chấn động cho Chứng Đạo Học Cung.
Mà điều hắn không phát giác ra được đó chính là một bóng người mờ ảo nhỏ bé đến mức không thể nhìn thấy đang chăm chú nhìn hắn.
Bóng người này dĩ nhiên chính là phân thần Lý Phàm.
“Không còn Pháp không còn hạn chế cấm đồng tu, quá khứ ta đã từng thấy vô số công pháp, đều có thể phát huy hết giá trị ở nơi này.”
“So với Huyền Hoàng giới hiểm ác, Tiên Chu này thật sự giống với nơi thế ngoại đào nguyên.”
Lý Phàm, kẻ mà trên khắp Huyền Hoàng Giới luôn có người cản trở, bây giờ lại gây nên sóng gió trên Huyền Tiên Chu, ngược lại có cảm giác sảng khoái vui vẻ khi có thể phát huy hết một thân tuyệt học của mình.
Đi qua hơn phân nửa tinh hải, gặp được văn minh Huyền Tiên Chu bị ẩn trong biển di vật, rốt cuộc sau đó cũng tìm được điểm đột phá, bắt đầu mai phục.
Qua qua lại lại, thánh thai Lý Phàm tốn đại khái khoảng hơn một năm.
Mà bởi vì tốc độ chảy của các khu vực khác trong tinh hải khác nhau, bên trong Huyền Hoàng giới kỳ thực cũng chỉ mới trôi qua chưa tới nửa năm.
Trong khoảng thời gian nửa năm, Vạn Tiên Minh hồi phục lại từ đại chấn động Huyền Hoàng giới kia.
Giữa thiên địa rào chắn sương mù méo mó, cũng đã khôi phục lại nguyên dạng.
Ký ức của các tu sĩ liên quan đến trận tai họa kia cũng dần dần trở nên mơ hồ. Tất cả dường như lại trở về điểm xuất phát.
Mà tại tiểu thế giới thuộc Huyền Hoàng giới, bên trong Thánh triều Đại Khải, thay đổi trong nửa năm qua, có thể dùng thay đổi từng ngày để hình dung.
‘Thay đổi từng ngày’, không chỉ là tính từ, mà thật sự trên bầu trời của Thánh triều Đại Khải xuất hiện kỳ cảnh có thể cùng nhật nguyệt toả sáng.
Đó là dùng năm quầng sáng mờ ảo làm trung tâm, càng ngày càng có nhiều ngôi sao lấp lánh.
Cho dù là ban ngày, cũng có thể thấy rõ ràng.
Mà ban đêm còn toả sáng hơn ánh sao vốn có của Thánh triều Đại Khải.
Theo như truyền thuyết nhân gian, năm vòng tròn kia tượng trưng cho năm vị đệ tử thân truyền của Thánh Hoàng bệ hạ.
Mà thứ tự xuất hiện của các ngôi sao xung quanh vòng tròn đại diện cho rất nhiều tuấn kiệt xuất hiện tại Đại Khải.
Lời đồn này không phải không có mục đích, mà nó có căn cứ rõ ràng.
Ngay tại ba ngày trước, toàn bộ người dân Đại Khải đều tận mắt nhìn thấy, trên trời một ngôi sao lấp lánh gần vòng tròn kia bỗng nhiên phát ra ánh sáng gấp trăm ngàn lần lúc bình thường.
Sau đó hóa thành một chùm ánh sáng, một đường thẳng tắp bắn về phía thành Thánh Kinh trong Thánh Hoàng Toạ.
Dị tượng kéo dài đến non nửa ngày trời, cột ánh sáng nối liền đất trời mới tiêu tan.
Sau đó mọi người đều giật mình, ngôi sao trên trời kia cũng theo đó không thấy nữa, mà hạ xuống nhân gian.
Đệ tử Thánh Hoàng đều có thể gây ra kỳ cảnh như thế, bản thân Thánh Hoàng còn như thế nào nữa?
Tiếp đến nửa năm trước, sau khi Thánh Hoàng luyện tập võ nghệ dẫn tới thế giới rung chuyển thế giới, mọi người lại thảo luận và suy đoán về thực lực cường đại của Thánh Hoàng. Đương nhiên chỉ âm thầm bàn tán mà thôi.
Sự tín nhiệm và sùng bái của toàn bộ Thánh triều Đại Khải với Thánh Hoàng gần như đến mức độ khủng khiếp trên dưới một lòng.
Mà giờ phút này, Thánh Hoàng phi thường trong lòng con dân Đại Khải lại nhíu chặt chân mày, nhìn chằm chằm một thiếu niên tóc trắng ngồi xếp bằng nhắm mắt ở trước mặt.
Khác với truyền thuyết dân gian, ba ngày trước sau khi nghe nói về chùm tia sáng từ trên trời giáng xuống là ngôi sao hiện thế, Thánh Hoàng Lý Bình chẳng những không có bất kỳ cảm giác kinh hỉ nào.
Ngược lại bởi vì không ngừng kinh ngạc mà sinh ra phẫn nộ và cảnh giác.
Bởi vì hắn lập tức phát hiện ra chùm sáng thật giống: Ngoài Ngũ Hành đại động thiên, một tiểu thế giới được Bách Hoa đạo nhân vất vả vận chuyển đến Đại Khải ra, nó hoạt động như một động thiên khổng lồ kéo thế giới trong hư không di chuyển thần tốc…
Nổ rồi.
Mà kẻ cầm đầu chuyện này đang ở ngay tại Đại Khải, ngay trong thành Thánh Kinh này!
Thế mà Lý Bình trước đó vậy mà không hề phát giác ra được chuyện này! Làm sao mà Lý Bình tự khóe là Thiên Mệnh Thánh Hoàng chấp nhận được?
Thời gian nửa năm qua, nhân lúc Vạn Tiên Minh bận rộn ổn định lại tai họa, trấn an lòng dân, Bách Hoa đạo nhân ngày đêm không tu luyện, cương quyết vận chuyển một vài động thiên từ Huyền Hoàng giới tới đây.
Có lẽ bởi vì sức mạnh to lớn chấn động Huyền Hoàng giới của tinh hải, khiến cho việc vận chuyển những động thiên này của Bách Hoa cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Dù là như thế, nửa năm không ngủ không nghỉ, cũng khiến cho Bách Hoa gần như kiệt sức rồi. Thực sự không kiên trì nổi nữa, nàng trốn trong Ngũ Hàng động thiên bên trong dưỡng thương.
Không ngờ lại phát sinh tai nạn động thiên bị nổ.
Sắc mặt Bách Hoa đạo nhân cực kỳ khó coi, cũng không màng đến việc dưỡng thương nữa, lúc này chạy ra từ bên trong Ngũ Hàng động thiên.
Mà lúc này Lý Phàm cũng tập trung vào thủ phạm của chuyện này.
Còn chưa kịp tới chất vấn, Ân thượng nhân gói gọn trong một câu khiến hắn từ kinh sợ thành vui mừng, toàn bộ cơn giận biến mất!
“Có người…”
“Thành công luyện thành ‘Hỗn Nguyên Kim Đan’!”
Dù là Thánh Hoàng, ngay khi nghe thấy câu này của Ân thượng nhân thì tinh thần cũng không khỏi chấn động, hơi thất thần.
Hỗn Nguyên Kim Đan là cảnh giới sau ‘dựa ta trúc cơ’, chính là bước đầu trong tân pháp mới, là một phần quan trọng trong kế hoạch lật đổ hệ thống Truyền Pháp thiên tôn.
Bước đầu tiên này đặc biệt khó mà làm được. Một khi hoàn thành, chắc chắn sẽ mang đến rất nhiều biến hóa khó lòng tưởng tượng nổi.
Thời điểm Lý Bình triệu tập Ân thượng nhân đến Đại Khải nghiên cứu tân pháp mới, kỳ thật trong lòng căn bản không có dự định nào quá lớn. Hoàn toàn chỉ mang tâm thái thử thử xem sao.
Dù sao hệ thống Truyền Pháp thiên tôn sừng sững vạn năm không ngã.
Muốn phá hủy căn cơ của nó, nào có dễ dàng như vậy?
Lý Bình đoán dùng tân pháp mới suy diễn, tối thiểu nhất cũng phải chục năm, trăm năm làm đơn vị tính toán.
Lại không ngờ rằng chỉ khoảng nửa năm sau, Ân thượng nhân lại cho hắn bất ngờ lớn như vậy.
Đồng thời Lý Phàm lại nghi hoặc, sinh ra cảnh giác.
Không bắt đầu đặt câu hỏi, mà theo ánh mắt của thiếu niên tóc đen chuyển đến bên người Ân thượng nhân, chờ đợi sự giải thích của hắn.
Ân thượng nhân không để ý đến Lý Bình, chỉ say sưa nhìn thiếu niên đang trong lúc tu hành kia, tán thưởng mãi không thôi.
“Khí tức của thế giới…”
Lý Bình khẽ nhíu mày.
Thiếu niên tóc đen mang đến cho hắn một cảm giác rất kỳ quái.
Quả thực bằng một trong vài đứa trẻ ta tạo ra để tu hành, bây giờ lại quả thực đột phá cảnh giới rồi.
Sức mạnh không ổn định, trôi nổi bất định, khó nắm bắt kia đều khiến Lý Bình cảm thấy có chút khó mà phán đoán được.
Nhưng sức sống của thiếu niên lại quá yếu ớt.
Căn bản không giống với trạng thái hừng hực phát triển nảy nở dồi dào sau khi đột phá cảnh giới, mà lại giống như nến tàn trong gió, cực kỳ nguy hiểm.
Giống như một giây sau sinh mệnh sẽ triệt để tan biến.
Sau hồi lâu, nhìn thấy thiếu điều tóc đều lộ ra vẻ mặt thống khổ, Ân thượng nhân thở dài một tiếng: “Lấy thân đoạt tạo hoá thế giới…”
“Sao mà khó thế? Tuy đạt được Hỗn Nguyên Kim Đan nhưng lại bị phản phệ. Nếu như không chịu nổi thì chỉ còn con đường thân tử đạo tiêu.”
Lý Bình tự động lướt qua nửa câu sau, chú ý tập trung vào nửa lời trước của Ân thượng nhân.
“Lấy thân đoạt tạo hoá thế giới? Đây chính là mấu chốt để tu thành Hỗn Nguyên Kim Đan sao?” Lý Bình hỏi.
Ân thượng nhân im lặng một lúc trước khi trả lời: “Ngươi cũng thấy tình hình rồi đấy. Thật ra đột phá không sai, cái này bên trong có nguy hiểm, mà gần như là thập tử vô sinh.”
“Tân pháp mới, không nên đi con đường như vậy.”
Ân thượng nhân thuật lại cho Lý Phàm quá trình cơ duyên trùng hợp, lĩnh hội Hỗn Nguyên Kim Đan.
“Hỗn Nguyên là gì?”
“Dựa ta trúc cơ, là hoàn toàn tự thân, xây thành căn cơ tu hành. Người bên trong thế giới, nếu muốn tiến thêm một bước, thì cần tìm kiếm đáp án trong thế giới, trong thiên địa.”
“Lấy thân đoạt tạo hóa thế giới, không giống truyền pháp tân pháp trực tiếp thôn phệ thiên địa…”
“Tuy nhiên kết quả thực tế tạo ra kỳ thực cũng không kém là mấy.” Ân thượng nhân đột nhiên nói ra, lời cũng đột ngột ngừng lại.
Ân thượng nhân ngẩng đầu nhìn tàn ảnh của động Thiên đã biến mất trên bầu trời, lúc này mới tiếp tục nói: “Đạt được Hỗn Nguyên Kim Đan, cũng không phải là đoạt được vật chất hay năng lượng cụ thể, mà thứ đoạt được chính là ‘tạo hoá’ thế giới.”
“Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn mươi chín. Bởi vì một tia hy vọng cho nên thế giới mới có thêm nhiều biến số, cho nên thiên địa trải qua vô số năm, cơ hội sống sót vẫn vô hạn như cũ.”
“Nhưng nếu cướp đi tia hi vọng kia…”
“Chùm sáng vừa nãy giữa thiên địa kia, cũng chính là kết cục của bọn nó.”
“Đương nhiên trong đó cũng có một phần nguyên nhân do ta động thủ. Nếu như không có ngoại lực nhúng tay, chỉ sợ phải gần trăm năm, biến hóa mới có thể hiển hiện. Ta là vì giúp đứa nhỏ này một tay, nếu không dựa vào cơ thể Trúc Cơ, vọng tưởng ham muốn đoạt thiên địa, dù chỉ là một cái động thiên, cũng sẽ nhận ra trong cuộc tranh đấu của động thiên thế giới mà đánh mất bản thân.” Ân thượng nhân nhìn Lý Bình, cũng không có ý định xin lỗi.
“Có thể nghĩ đến những điều ta không nghĩ tới, tiểu tử này quả thực không tầm thường.”
Theo như lời Ân thượng nhân, Lý Bình cũng hiểu được sơ sơ về cái gọi là ‘Hỗn Nguyên Kim Đan’.
Là chỉ của thế giới Đại Khải, càng quan sát kỹ càng hơn, từng tiếp xúc với rất nhiều tiểu thế giới, hắn càng có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Ân thượng nhân.
“Thế giới cũng như thân thể, ý tưởng đoạt tạo hoá thế giới, đạt được Hỗn Nguyên Kim Đan cho mình này hoàn toàn khả thi.”
“Chỉ là…”
Lý Bình trầm ngâm một lúc, trong lòng thầm lắc đầu phủ định.
“Một bước này, có hơi phóng đại quá rồi.”
“Dùng thân người, nuốt thế giới. Cho dù là ta, cũng chưa chắc có thể làm được.”
“Tân pháp mới, đáng lẽ phải là một thông pháp ai ai cũng có thể tu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận