Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1103: Dị tinh rơi Huyền Hoàng

Tuy Huyền Hoàng giới trải qua hơn ngàn năm lôi kéo và thôn phệ đã kinh biến đến mức khổng lồ hơn Tu Tiên giới bình thường khác nhiều.
Nhưng Lý Phàm thật sự nghĩ không ra, nếu thật sự tồn tại thế lực có thể khiến Vạn Tiên Minh vô cùng kiêng dè thì rốt cuộc có thể giấu ở nơi nào.
Trước đây Thiên Huyền Kính thăng hoa lột xác, cũng tiến hành càn quét toàn bộ Huyền Hoàng giới.
Gần như không chỉ tin tức của động thiên và tiểu thế giới phụ thuộc đều dò rõ cơ bản.
Ngay cả sương trắng sâu trong khe hở thế giới cũng đều thăm dò bảy tám phần.
“Trừ khi giống như U giới có khu vực tuyết ẩn có tính chất đặc biệt.”
“Chỉ có thể nói không hổ là nơi tụ tập cuối cùng của tu sĩ Tinh hải chí ám, ngươi vĩnh viễn không biết lúc nào sẽ có cường giả đột nhiên xuất hiện.”
“Chẳng qua nếu không thể sống sót trong diệt thế cuối cùng của Huyền Hoàng giới thì cho dù mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ có hạn.”
Sau khi phân tích một hồi, trong lòng Lý Phàm an tâm hơn một chút.
“Lại nói, đoạn lịch sử Vạn Tiên Minh đột nhiên quật khởi từ phế thổ tu tiên kia, bây giờ nghĩ lại quả thật hơi kỳ quặc.”
Sau đại kiếp của Huyền Hoàng giới, tu sĩ rơi vào thời đại Hắc Ám nghi ngờ và giết hại lẫn nhau.
Cuối cùng nền văn minh sụp đổ, không còn nhóm nào trên thế giới, chỉ còn lại những người đơn độc đề phòng và đầy sát ý như dã thú. Cái đó hay được gọi là phế thổ tu tiên.
Trong số tất cả ghi chép có thể tìm được bây giờ, chuyện xảy ra sau đó trong Huyền Hoàng giới căn bản là giống nhau.
Truyền Pháp thiên tôn biến mất từ lâu trở lại và sáng lập lại nền văn minh trên vùng đất tan hoang.
Hỏi, vấn đề tới.
Bất kể là ảo cảnh ‘thời đại’ từng trải qua trong Thần Tàng Bác Vật quán, hay là mảnh lịch sử khai quật ra từ ‘Tầm U’ Linh Mộc giới trong dòng sông màu máu. Lời miêu tả của chúng đối với tu sĩ sống trong giai đoạn này có thể tóm tắt bằng bốn chữ “bưu hãn hung tàn”.
Người may mắn còn sót lại trong cuộc đại đào sát ấy, tính cách, thủ đoạn và thực lực hiển nhiên không cần phải nói.
Với nhóm người như vậy, khi bọn họ đối mặt với Truyền Pháp đột nhiên xuất hiện, nói muốn thống nhất Huyền Hoàng giới thì sẽ có phản ứng như thế nào?
Bây giờ đám người kia ở đâu? Cho dù là Vạn Tiên Minh hay Ngũ Lão hội, hình như đều không tồn tại bóng dáng của bọn họ.
“Ta nhớ là thương hội Vạn Pháp của châu Cửu Sơn được truyền xuống từ thời kỳ đó. Đáng tiếc bây giờ đã bị san bằng, nếu không có lẽ chúng ta có thể đi thăm dò tin tức có liên quan.”
Sau khi Lý Phàm nhớ kỹ và tạm gác lại chuyện này để giải quyết ở kiếp sau, sự chú ý lại lần nữa trở lại trên “Chân Tiên lột xác”.
Sau khi được Lý Phàm nhắc nhở, quả nhiên Vạn Tiên Minh trở nên cảnh giác hơn rất nhiều.
Đối với những thiên địa chi phách hiện thân, trực tiếp lựa chọn bắt giữ tập thể.
Về quyền sở hữu cuối cùng thì đã sớm bàn bạc tốt từ trước. Chính là để nhanh chóng nuốt những “con mồi” này mà không bị thương, đồng thời chuyển thành chiến lực của mình.
Có phía chính phủ Vạn Tiên Minh ra tay, đủ loại hỗn loạn vì thiên địa chi phách hiện thân gây ra đã nhanh chóng ngừng lại.
Mà thái độ của Vạn Tiên Minh đối với Chân Tiên lột xác còn vô cùng cẩn thận.
Truy đuổi là truy đuổi, nhưng mà không cho phép tu sĩ chém giết lẫn nhau vì điều này.
Cuối cùng chẳng biết hươu chết về tay ai, tất cả phụ thuộc vào cơ duyên cá nhân.
Đồng thời để nhanh chóng dừng cơn sóng gió này, đám người Truyền Pháp không quan tâm đến chuyện thế tục cũng cử ra rất nhiều người. Có lẽ sau biến cố Mặc Nho Bân, tác phong hành động của bọn họ cũng xảy ra thay đổi tương ứng.
Sau khi Vạn Tiên Minh tham gia vào trò chơi này, Lý Phàm rõ ràng cảm giác được việc điều khiển khôi lỗi đen kịt dắt chó đi dạo phải cố sức hơn không ít.
Sự kiểm soát của Vạn Tiên Minh đối với lãnh thổ của mình vẫn rất mạnh.
Không lâu sau khi khôi lỗi mang theo Chân Tiên lột xác suất hiện sẽ bị phát hiện ngay lập tức.
Không thể không thay đổi vị trí một lần nữa.
Theo tần số thay đổi vị trí trở nên nhiều hơn, chắc chắn khôi lỗi đen kịt sẽ lộ ra khuyết điểm không thể chiến đấu trong thời gian dài.
May mắn là Lý Phàm đã ra lệnh gấp cho đám người Xảo Công chế tạo thật nhiều khôi lỗi và sử dụng luân phiên, mới miễn cưỡng duy trì đặc tính xuất quỷ nhập thần của Chân Tiên lột xác.
Chẳng qua Lý Phàm cũng mơ hồ cảm giác được hình như Vạn Tiên Minh đã nhận ra “Chân Tiên lột xác” được chuyển dời thông qua lực u ám.
Thời gian cần thiết để truy tung đang trở nên càng ngày càng ít.
“Xem ra, vở tuồng này không thể kéo dài hơn được nữa.”
“Chỉ có điều không sao cả, mục đích của ta đã đạt được rồi. Đợi cảnh hạ màn cuối cùng rồi cho chư vị Huyền Hoàng giới một kinh hỉ thôi.”
Liếc nhìn đủ loại tình huống mình bố trí, Lý Phàm lộ ra nụ cười hiền lành.
“Tiểu hữu, ngươi hà cớ gì phải làm như vậy?”
Ba bóng người đột nhiên bay ra vây quanh Lý Phàm.
Mày ủ mặt ê, sắc mặt khô vàng.
Bọn họ đồng loạt nhìn chằm chằm Lý Phàm, cũng không nói chuyện mà chỉ thở dài.
Người giấy trong Độ Ách chi thư chính thức thức tỉnh.
Kể từ sau khi Lý Phàm chuẩn bị triển khai diệt thế, cho dù đủ loại bố trí đều là phân thân và khôi lỗi hoàn thành. Cũng không biết người giấy của Độ Ách tông này thông qua phương pháp gì cảm ứng được nguy cơ.
Từ người giấy đầu tiên, đến bây giờ lại có hai người giấy liên tiếp thức tỉnh.
Hơn nữa còn có thể mơ hồ nhận ra ý nghĩ diệt thế trong đầu Lý Phàm.
Mỗi lần Lý Phàm diễn thử, thôi diễn cảnh tượng trong tương lai, những người này sẽ bao vây để thuyết phục mà không ngại nhận mọi rắc rối.
Đương nhiên Lý Phàm không thèm quan tâm, lạnh lùng đối mặt với bọn họ.
Mà sau khi ba người giấy của Độ Ách tông phát hiện thuyết phục không có kết quả thì cũng bỏ cuộc.
Chỉ là mặt như đưa đám, quấn lấy Lý Phàm.
Ban đầu Lý Phàm còn cho rằng bọn họ sẽ vô năng và cuồng nộ.
Chẳng qua sau đó hắn phát hiện khi bị những người giấy khổ mặt này vây quanh, bản thân sẽ bị cảm xúc của bọn họ lây nhiễm.
Bất kể trước đó hắn nghĩ cái gì, nhiệt huyết dâng trào ra sao hay là cách suy nghĩ cực đoan như nào.
Cuối cùng đều sẽ từ từ biến thành cực kỳ tiêu cực và không muốn suy nghĩ.
Nếu như không phải Lý Phàm có ‘Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú’ hộ thể, gần như thật sự sẽ bị bọn họ làm ảnh hưởng và thay đổi.
Người giấy của Độ Ách tông chỉ có thể cảm ứng tình hình chung.
Về phần biện pháp cụ thể mà Lý Phàm thực hiện trong khoảng thời gian này, bọn họ còn chưa có năng lực biết được từ xa.
Lý Phàm cũng không để lộ chuyện bản thân không bị ảnh hưởng chút xíu nào.
Mà ngược lại vô cùng phối hợp với bọn họ.
Vẻ âm u trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó là sự trống rỗng không có sức lực.
Trong đầu cũng chầm chậm thả lỏng tất cả, không suy nghĩ đến việc chuẩn bị liên quan đến diệt thế.
Bóng dáng ba người giấy của Độ Ách tông cũng xảy ra biến hóa phù hợp.
Không trực tiếp trở về trong Độ Ách chi thư mà trở nên giống hình ảnh lão phu tử nghiêm nghị.
Ngồi nghiêm chỉnh, kể lại cho Lý Phàm đủ loại kiếp nạn mà Huyền Hoàng giới đã từng trải qua.
Tên của bọn họ cũng rất thú vị, đều là lấy những cái tên của kiếp nạn đã từng xuất hiện trong lịch sử.
Ví dụ như một người trong đó tên là ‘Tinh Trụy’.
Trước khi tiên lộ vẫn chưa bị cắt đứt, một viên dị tinh từng rơi xuống từ tinh không xuống Huyền Hoàng giới.
Năng lượng quanh thân dị tinh dày đặc, trong thời gian ngắn từng ảnh hưởng đến công hiệu linh lực của toàn thể tu sĩ Huyền Hoàng giới.
Bất kể cảnh giới nào, sức mạnh đều suy giảm cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận