Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 923: Tiểu Thiên Y Lý Phàm

Linh lực hùng hồn liên tục không ngừng được chuyển vào trong cơ thể phân thân Lý Tình.
Nhưng thân thể vốn nên rất nhanh khỏi hẳn lại không ngừng trở nên vụn nát trong tái tạo không ngừng.
Đau đớn như cạo xương rút hồn.
Cảm nhận được đau đớn phân thân truyền đến, ngay cả Lý Phàm cũng không nhịn được khẽ cau mày.
Giống như có luồng lực lượng vô cùng quỷ dị chiếm cứ xung quanh vết thương, ngăn cản vết thương khép lại.
Luồng lực lượng này sẽ không biến mất theo thân thể hủy diệt hơn nữa như giòi bọ trong xương, tiến hành thẩm thấu đến đạo cơ của tu sĩ.
Trong lòng Lý Phàm có dự cảm, nếu như mặc kệ không quản, thậm chí vô cùng có khả năng động thiên “Thiên chi kỳ” của phân thân đều phải bị ăn mòn.
“Lúc trước Tuần Thiên tiễn hình như còn không lợi hại như vậy, dường như là chuyên môn dùng để nhằm vào tu sĩ tân pháp.”
“Không chỉ số lượng tăng thêm rất nhiều lần, ngay cả sát thương đều tăng cường rồi sao...”
Nghĩ tới càng ngày càng nhiều Tuần Thiên tiễn trên không Vạn Tiên Minh, trong lòng Lý Phàm lại vô cùng hiếm thấy dâng lên từng cơn bất an.
Bởi vì hắn thấy những Tuần Thiên tiễn này tuy là cá thể đơn độc nhưng chưa chắc không thể tạo thành một trận pháp to lớn, bao phủ toàn bộ Vạn Tiên Minh.
Lấy điểm xây bề mặt, dệt thành một tấm lưới lớn che trời.
Giống như Huyền Võng Lý Phàm đã từng nhìn thấy.
Trong hoảng hốt, Lý Phàm sử dụng năng lực của Giải Ly điệp cuối cùng, tiến hành thôi diễn.
Ước chừng mấy hơi thở sau, kết quả suy tính của Giải Ly điệp xác nhận tính khả thi suy đoán của Lý Phàm.
Lý Phàm lại nghĩ tới lúc phân thân trở về gặp phải đại trận phòng hộ hoàn toàn mới.
Gần như có thể khẳng định, thời gian gần đây Vạn Tiên Minh đang ấp ủ mưu đồ lớn. Chỉ xem khi nào bất thình lình vạch trần, cho Ngũ Lão hội một niềm vui bất ngờ.
“Có lẽ có chút ít quan hệ với vị Mặc Nho Bân lấy Truyền pháp giả thay thế kia.”
Lý Phàm híp mắt, trong đầu lóe qua vô số suy nghĩ.
Một lát sau vẫn quyết định tạm thời đặt chuyện này sang một bên.
Chuyện quan trọng nhất hiện tại là chữa lành phân thân trước.
Thiên chi kỳ thành tựu đạo cơ vốn đã không dễ. Nếu bị hủy hoại dễ dàng như vậy thì thật sự rất đáng tiếc.
Trong lúc phân thân đi Ngũ Lão hội, Lý Phàm liên tục ở trong mật thất bế quan Linh Mộc giới, vất vả nghiên cứu ‘Bổ Thiên Lục’.
Kết hợp với ‘Thiên Y Tiên Kinh’ và đủ loại tư liệu thu thập trong nhiều lần luân hồi.
Lý Phàm bây giờ ở trên ‘Y’ đạo có thể nói là vừa sờ đến ngạch cửa rồi.
Hơn nữa cái gọi là trình độ vừa sờ đến ngạch cửa so sánh với Thiên Y.
So sánh với y giả thường thấy trong Huyền Hoàng giới. Cấp độ của Lý Phàm còn cao hơn rất nhiều, gần như có thể nói là hoàn toàn nghiền áp.
Suy cho cùng có tâm đắc cả đời Thiên Y làm cơ sở lý luận, muốn trở thành một tên lang băm ngược lại là một việc khó.
“Thần giả chi bại, cần làm yếu hồn trước, tẩm bổ vết thương...”
Lý Phàm nhớ lại nội dung trong Bổ Thiên Lục, vẻ mặt nghiêm túc.
Phân ra một tia lực lượng thần hồn, dưới sự bao bọc của linh lực tinh thuần tạo thành mấy cây ngân châm.
Sau đó nhẹ nhàng vung lên, những ngân châm này đều đâm vào trong thân thể rách nát của phân thân Lý Tình, biến mất không thấy đâu nữa.
Phân thân còn đang chống cự đau đớn, thân thể không ngừng co rúm trong nháy mắt nặng nề ngủ say.
Cho dù đau đớn hơn cũng không cảm giác được, hệt như đã chết đi.
Nín thở chờ đợi trong chốc lát, tâm niệm Lý Phàm chợt động: “Tật!”
Bỗng chốc, những ngân châm này đều quay ngược lại.
Xếp thành một hàng trước mặt Lý Phàm.
Thân châm vốn trắng bạc trong thời gian ngắn ngủi đã trở nên xám xịt một mảnh.
Giống như có một loại độc tố nào đó theo mũi châm bị hút lên.
Lý Phàm cảm ứng lực lượng thần hồn trong những cây ngân châm này,.
Phát hiện sau khi nhiễm những độc tố khôi ám này, lực lượng thần hồn như trực tiếp bị chuyển hóa, nhanh chóng yên tĩnh lại.
“Uy lực không tầm thường.”
“Nhưng so với loại ‘bệnh’ ta nhìn thấy trên người Hàn Trung lúc trước thì không chỉ yếu hơn một bậc.”
“Dù sao lực lượng khôi ám này chỉ là tiêu trừ thần hồn. Ta có Vô Cực Doanh Hư Pháp, cho dù thần hồn bị tiêu hao cũng có thể bổ sung lại rất nhanh.”
“Mà bệnh giới ngoại lại trực tiếp ảnh hưởng hạn mức tối đa của thần hồn.”
Lý Phàm nghĩ như vậy, động tác trong tay không ngừng lại.
Từng cây ngân châm không ngừng bay vào trong cơ thể Lý Tình, sau đó mang ra lực lượng xám xịt đang không ngừng ăn mòn.
Theo sự biến mất của đầu sỏ gây nên, khí sắc của Lý Tình cũng dần trở nên tốt hơn.
Về phần lực khôi ám bị dẫn ra, Lý Phàm dùng Thần quang bảy màu tạm thời phong ấn, bảo tồn tất cả.
Sau này nghiên cứu, nói không chừng sẽ có bất ngờ.
Trị liệu ước chừng tiêu tốn thời gian một nén nhang.
Sau khi xác định một tia lực khôi ám cuối cùng cũng bị loại bỏ, Lý Phàm rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
“Bổ Thiên Lục quả nhiên không tầm thường. Lấy nhỏ xử lớn là giải quyết đại sát khí còn đang trong thí nghiệm của Vạn Tiên Minh.”
Nguyên lý trị liệu lần này nói ra cũng đơn giản.
Đó là áp chế hoạt tính thần hồn của phân thân Lý Tình, sau đó ngân châm rót lực lượng thần hồn của chính mình vào trong đó để làm mồi dụ.
Hút ra vật độc hại.
Đương nhiên muốn hoàn thành trị liệu lại không tạo thành tổn thương thần hồn cho người bệnh cần có y giả trình độ thần hồn cực cao.
Nếu không phải người được chữa là phân thân của mình, Lý Phàm quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, hơn nữa lại có Vô Cực Doanh Hư Pháp ùn ùn không dứt bổ sung thần hồn, trị liệu cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
Một thời gian ngắn sau, Lý Tình thong thả tỉnh lại.
Câu đầu tiên nói ra là: “Bị Tuần Thiên tiễn toả định không phải do vận khí không tốt. Hẳn là lúc ta đột phá đại trận phòng hộ, trên người bị để lại dấu vết gì đó.”
“Cho nên ta mới sẽ gặp phải công kích của Tuần Thiên tiễn.”
Lý Phàm gật đầu: “Ta cũng nghĩ đến điểm ấy.”
“Trận pháp mới đúng là có chút môn đạo. Tuy thoạt nhìn phá giải không quá khó nhưng bây giờ nghĩ lại, là cố ý để lộ sơ hở ra bên ngoài.”
“Giống như mồi nhử, lúc có trận pháp sư theo sơ hở để lại, ngoài mặt phá trận pháp. Trên thực tế đã lặng lẽ khơi lên tiêu ký.”
“Sử dụng tiêu ký này lại liên hợp với Tuần Thiên tiễn có mặt khắp nơi trong biên cảnh Vạn Tiên Minh hiện giờ. Đủ để hoàn thành sau đó đánh giết.”
“Xem ra sự trở lại của Lục Khê Thiền vẫn có chút tác dụng. Loại trận pháp mặt ngoài là phòng ngự thực ra là bẫy rập này, không có chút trình độ thì thật sự nghĩ không ra đâu.” Lý Phàm chậm rãi nói.
Lý Tình cũng cảm thán: “May mà ta lấy Thiên chi kỳ làm đạo cơ, máu thịt bản thân và Kiếm chi pháp tắc hòa thành một thể. Bởi vậy dù có để lại vết máu cũng không sợ bị truy tung. Nếu là tu sĩ bình thường, cho dù có thể không chết dưới Tuần Thiên tiễn. Vạn Tiên Minh cũng có thể dựa vào máu thịt tu sĩ dính trên tên, ngàn dặm truy tung.”
“Bất kể nói thế nào, gần đây vẫn nên ẩn nấp một thời gian trước đi. Vạn Tiên Minh chuẩn bị nhiều át chủ bài như vậy, xem ra hẳn là sắp có động tác lớn. Chúng ta cứ rửa mắt mà đợi là được.” Lý Phàm căn dặn.
Lý Tình gật đầu đồng ý.
Sau đó điểm vào ấn đường, ngân quang ghi chép công pháp Huyền Thiên giáo từ trong đầu bay ra.
Lý Phàm hết sức thận trọng, không để bản tôn trực tiếp xem.
Mà là lúc phân thân xem, thông qua đồng bộ nhận thức từ từ ghi lại nội dung công pháp trong đầu bản tôn.
Công pháp Huyền Thiên giáo, mức độ rộng lớn của mỗi môn đều vượt xa công pháp hiện có bây giờ của Huyền Hoàng giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận