Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 786: Lừa chuyển thiên địa lí

Không có tạm dừng lâu thêm.
Hứa Bạch vừa mới thăng tiến đến cảnh giới Hóa Thần lại một lần nữa hành động.
Mà lần này, khiến Lý Phàm vốn dĩ vẫn đang đắm chìm trong sự kinh ngạc, trong nháy mắt nhịp tim tăng tốc, một cảm giác nghẹt thở ập đến.
Ai ai cũng biết.
Ở Huyền Hoàng giới, sau khi Truyền Pháp thiên tôn sáng lập ra tân pháp, muốn đạt được cảnh giới Hợp Đạo thì nhất định phải “tế thiên địa chi phách”.
Trước đó, Lý Phàm đã từng tưởng tượng ra con đường mà Hứa Bạch thánh thai sẽ tiến vào Hợp Đạo.
Xích Viêm, Thanh Phong, Hắc Chiểu...
Hoặc có thể là “Mặc Sát” vô cùng mạnh mẽ, thực hiện sứ mệnh hủy diệt thế giới.
Nhưng vào lúc này, khi Lý Phàm chân chính nhận biết được những việc xảy ra trên cơ thể Hứa Bạch thánh thai.
Sự hiểu biết của hắn một lần nữa bị đảo lộn hoàn toàn!
Hứa Bạch thánh thai lặng lẽ đứng trong khoảng không, bất động giống như một bức tượng đá.
Nhưng hình như có một thứ gì đó đang rơi từ trên trời xuống.
Rơi lên người Hứa Bạch thánh thai!
Bùm!
Trong đầu Lý Phàm nháy mắt lóe lên một vài cảnh tượng.
Lãnh thổ màu mỡ, tràn đầy sức sống. Một bóng người mơ hồ giáng xuống, sau đó đóng băng nghìn dặm lãnh thổ xung quanh. Ngước mắt nhìn lên, tất cả đều chìm vào trong sự chết lặng hoàn toàn.
Thiên địa chi phách: Hạo Băng!
Trong mái tóc đen mượt của Hứa Bạch thánh thai đột nhiên xuất hiện một sợi tóc bạc trắng.
Tuy rất nhanh đã khôi phục về dáng vẻ như thường, nhưng hiện tượng này vẫn khiến Lý Phàm vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì theo như cảm ngộ mà cơ thể Hứa Bạch thánh thai truyền đến, trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn đã bất ngờ chưởng khống được quyền năng của thiên địa chi phách “Hạo Băng”!
Thiên địa chi phách, vì thiên chức mà sinh, mỗi cái mang một sức mạnh riêng.
Tu sĩ một khi kích sát, tế luyện và thay thế nó thì có thể ngay lập tức cướp đoạt, chưởng khống sức mạnh vốn dĩ thuộc về thiên địa.
Đây cũng là nguyên nhân chiến lực của tu sĩ Hợp Đạo trong thời tân pháp, nhìn chung vượt xa chiến lực của tu sĩ Hợp Đạo tu luyện theo phương pháp cũ.
Nhưng hiện tại, trên cơ thể Hứa Bạch thánh thai, hình như đã phát sinh sự việc vi phạm thiết luật tân pháp rồi.
Hắn không hề kích sát thiên địa chi phách, nhưng quyền năng của thiên địa chi phách, cứ như vậy bị chuyển giao lên trên người hắn!
Hơn nữa, đây còn là lần đầu tiên!
Vô thanh vô thức, lại có thêm làn sóng chấn động thứ hai, chấn động lần này như xuyên qua cả ngàn vạn dặm mà đến.
Giáng xuống thân thể Hứa Bạch thánh thai.
Ảo cảnh trước mắt Lý Phàm một lần nữa trào lên.
Vùng đất hoang vu nghìn dặm quanh đây, côn trùng hoành hành, cỏ xanh không thể mọc. Đột nhiên có từng giọt mưa phùn rơi xuống thế gian.
Vùng đất cằn cỗi ban đầu nhận được sự tưới nhuần từ cơn mưa phùn, dần dần trở nên màu mỡ. Những con côn trùng kia giống như gặp phải kẻ thù đáng sợ.
Trong tiếng rít gào thảm thiết và tuyệt vọng, thân thể của chúng dần dần bị hòa tan. Bị nước mưa cuốn trôi và trở thành phân bón cho vùng đất này.
Thiên địa chi phách: Đới Vũ!
Mái tóc của Hứa Bạch thánh thai, hình như dài thêm một chút rồi.
Trái tim của Lý Phàm đột nhiên ngừng đập.
Bởi vì trong khoảnh khắc đó, Hứa Bạch thánh thai cũng đồng dạng chưởng không được quyền năng của Đới Vũ.
Mới chỉ trong chốc lát mà hắn đã nắm giữ được hai thiên địa chi phách.
Tuy nhiên, Hứa Bạch thánh thai lúc này vẫn chưa hài lòng, hắn nhắm chặt hai mắt.
Hắn dang hai tay hướng về bầu trời, mở rộng vòng tay ra.
Từ đông sang tây, từ nam ra bắc.
Thiên địa chi phách lần lượt lao vào vòng tay hắn.
“Chết tiệt!”
Lý Phàm ở trong lòng thầm mắng một tiếng, ngay lập tức không còn tâm trạng đờ đẫn xem kịch nữa, hắn chỉ đành đẩy nhanh động tác trên tay.
“Nhìn tốc độ Hợp Đạo này của hắn, e là không kịp bố trí khôi lỗi Loạn Tự ở mỗi một châu nữa.”
“Chỉ có thể lựa chọn những châu vực thường có nhiều tu sĩ lui tới mà thôi.”
“Sau khi hoàn thành, ta phải nhanh chóng quay về Trường Sinh cốc.”
Lý Phàm một bên vừa hướng về phía Thiên Thành gần đó bay đi, một bên vừa nhớ lại, quan sát tất cả sự việc đang xảy ra trên người Hứa Bạch thánh thai, suy nghĩ của hắn gấp gáp xoay chuyển.
“Hứa Bạch không có kích sát thiên địa chi phách mà lại nắm giữ được quyền năng của chúng.”
“Đây là thiên lý ngoa chuyển...”
“Cho dù là hóa thân của Thiên Đạo đi nữa, nhưng chuyện này cũng có hơi quá đáng rồi thì phải!”
“Những tu sĩ bình thường có thể thông qua việc kích sát để kế thừa sức mạnh của thiên địa chi phách, nhưng đó là vì tân pháp Thiên Tôn tăng cường.”
“Còn hành vi của Hứa Bạch thánh thai...”
“Căn bản không phải đang tế thiên địa chi phách mà là hóa thân thành thiên địa chi phách.”
Trong nháy mắt, Lý phàm đã hiểu được tính toán của Hứa Bạch thánh thai.
Cho dù với thiên phú của hóa thân Thiên Đạo, muốn “nghịch thiên địa chi lí” thì cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều có thể hoàn thành được.
Thậm chí, hắn còn từ cuộc trò chuyện giữa Tôn Liên Thành và Tôn Kỳ mà lúc trước hắn nghe trộm biết được, người càng nhận được sự chiếu cố từ Thiên Đạo muốn nghịch chuyển đạo lí thiên địa lại càng khó khăn, phản phệ càng mạnh mẽ.
Rất có khả năng, Hứa Bạch thánh thai căn bản không thể nào đạt tới cảnh giới Trường Sinh.
Nhưng sau khi hắn sống lại, đối thủ của hắn tất nhiên sẽ có một số người thăng tiến thành Trường Sinh thiên tôn.
Hợp Đạo và Trường Sinh, tuy chỉ hơn kém nhau một cảnh giới nhưng lại là khác biệt một trời một vực.
Làm sao có thể đánh bại kẻ thù đây?
Cách duy nhất có thể làm là đem sức mạnh của Hợp Đạo phát huy đến cực hạn.
Một đạo thiên địa chi phách tương đương với sức mạnh của một tu sĩ cảnh giới Hợp Đạo.
Một tu sĩ Hợp Đạo không đủ để đối cứng với sức mạnh của một vị Trường Sinh thiên tôn, vậy thì tạo ra mười người, trăm người!
Đủ loại sức mạnh thiên địa chi phách khác nhau dung nhập vào trong cơ thể Hứa Bạch thánh thai.
Mỗi một đạo thiên địa chi phách được dung nhập, khí tức trên người hắn lại tăng lên một cấp bậc.
Mà cảnh tượng Lý Phàm cảm ứng được cũng dần dần trở nên mơ hồ.
Từ lúc bắt đầu bản thân đắm chìm trong cảnh tượng đó, đến khi bị ngăn cách bởi một lớp màng mỏng cuối cùng là đến ngắm hoa trong sương mù.
Lý Phàm đang mất đi quyền khống chế tuyệt đối với Hứa Bạch thánh thai.
Cũng đồng nghĩa với việc...
Bạch tiên sinh đang thức tỉnh!
Lý Phàm nắm bắt lấy cơ hội cuối cùng này, tận lực thu được nhiều thông tin hơn nữa từ Hứa Bạch thánh thai.
“Hóa ra là vậy...”
“Tuy hắn nắm giữ sức mạnh của thiên địa chi phách, nhưng không có nghĩa là trong Huyền Hoàng giới không còn tồn tại những thiên địa chi phách này.”
“Mà là thông qua ‘bóp méo’, tạm thời dịch chuyển sức mạnh vốn dĩ thuộc về thiên địa chi phách lên trên người Hứa Bạch.”
“Vô số loại sức mạnh khác biệt hòa quyện với nhau, vậy mà không hề có một dấu vết bài trừ nào.”
“Phương pháp này, ngoại trừ hóa thân Thiên Đạo thì không còn ai có thể chống đỡ được. Cho dù thiên phú của họ có cao đến đâu đi nữa...”
“Không, đây căn bản không phải là vấn đề về thiên phú.”
Lý Phàm còn nhạy bén phát giác ra một điểm.
Theo số lượng sức mạnh của thiên địa chi phách bị “bóp méo” càng lúc càng nhiều, thân hình của Hứa Bạch thánh thai cũng đang chậm rãi phát sinh thay đổi.
Chiều cao, hình dáng càng trở nên giống với hư ảnh của thiên địa chi phách!
Áp bức càng lúc càng mạnh mẽ, Lý Phàm cũng hoàn toàn cảm nhận được áp lực sinh tử, đại nạn ập xuống đầu mình.
May thay, khi Hứa Bạch thánh thai đem toàn bộ quyền năng của thiên địa chi phách đang rời rạc trên thế gian, chuyển giao hoàn toàn lên cơ thể mình.
Động tác Hợp Đạo của hắn chậm dần.
Bởi vì, tiếp sau đây, đã đến lúc các thiên địa chi phách vốn dĩ không tồn tại trên thế gian mà chỉ giáng thế vào những thời khắc quan trọng kia ra sân khấu rồi.
Bầu trời của châu Thiên Linh đột nhiên tối sầm lại.
Một bóng đen vô hình bám lên cơ thể Hứa Bạch thánh thai.
Bùm!
Đầu của Lý Phàm giống như bị người nào đó tàn nhẫn đánh mạnh một cái, sau khi hắn hoàn tất mọi chuẩn bị, vội vàng chạy về Trường Sinh cốc thiếu chút nữa liền vấp ngã, trực tiếp rơi từ trên không trung xuống.
Thiên địa chi phách: U Ảnh!
Cảm nhận được tin tức mới được truyền đến, mồ hôi trên trán Lý Phàm chảy xuống.
Không phải là vì hắn sợ hãi.
Mà là bởi vì, hắn và Hứa Bạch thánh thai cùng sử dụng chung một cơ thể, cho nên mọi chuyện Hứa Bạch thánh thai đang làm vô hình trung tạo nên áp lực rất lớn lên người hắn.
Dùng cách nói thông thường để hình dung thì đó là “Ngươi là cái thá gì? Cũng xứng dùng chung cơ thể với ta ư?”
Cảnh tượng lúc ẩn lúc hiện, Lý Phàm cảm ứng được, địa vực châu Thiên Linh dường như có một đạo thiên địa chi phách vô cùng mạnh mẽ giáng lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận