Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 165: Lam Huyết luyện băng đan

"Vậy thì thật đáng để mong chờ.” Nhìn Hà Chính Hạo tràn đầy lòng tin vào bản thân, Lý Phàm cười tít mắt đáp lời.
Hà Chính Hạo lại khoe khoang chiến tích ngày xưa của mình một phen, gì mà kiếm một lần gấp bội điểm cống hiến trong mười năm, rồi lại lần nào đó kiếm được một khoản tương đương với mấy năm cần mẫn khổ nhọc.
Đến khi Lý Phàm đánh mắt ra hiệu thì y mới mang vẻ mặt chưa thoả mãn cáo từ, rời khỏi chỗ này.
Đúng lúc đó, thông báo của Thiên Huyền kính cũng vang lên:
"Tu sĩ Lý Phàm, hoan nghênh gia nhập Vạn Tiên Minh. Xem như phúc lợi ban đầu, bạn sẽ nhận được 1000 điểm cống hiến miễn phí. Bạn có thể sử dụng điểm cống hiến để đổi linh thạch, công pháp, pháp bảo,…. ".
“Bạn đã nhận được 1500 điểm cống hiến mà Hà Chính Hạo chuyển tặng."
“Tống điểm cống hiến hiện tại: 2500 điểm."
Tuy rằng kiếp này vừa mới bắt đầu đã có 2500 điểm cống hiến, nhưng đối với một kẻ từng có tài sản trăm vạn điểm cống hiến như Lý Phàm, số điểm cống hiến nhỏ nhoi này thật sự chẳng thể làm hắn kích động chút nào.
Đặc biệt là tiêu hao của trạng thái Khải Linh trong Thiên Huyền kính ở Trúc Cơ hậu kỳ đã lên đến 300 điểm cống hiến một ngày.
Bây giờ, Lý Phàm cũng đã nhận ra, 300 điểm cống hiến này tương đương với một tháng làm những nhiệm vụ có mức độ nguy hiểm thấp của một vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thông thường.
Trong một tháng, tu sĩ phải dành phần lớn thời gian chạy việc vặt, chỉ còn có một ngày để tu luyện Khải Linh mà thôi.
Sau đó, lại phải tiếp tục chạy việc vặt.
Hình thành nên một vòng lặp vô hạn như vậy.
Tốt lắm thì thỉnh thoảng may mắn nhận được vài nhiệm vụ có lương cao, rủi ro thấp.
Cứ như thế, trong một năm, tu sĩ chỉ dành dụm được chút điểm cống hiến thấp đến đáng thương.
Đây chính là vận mệnh làm trâu làm ngựa của tu sĩ bình thường trong Vạn Tiên Minh.
Nếu không cam lòng, muốn đánh liều một phen.
Vậy thì đương nhiên nguy cơ ngã xuống sẽ càng cao.
Hơn hết, dù có khả năng hồi quy vô số lần, Lý Phàm cũng không thể lặp lại mỗi kiếp tương tự như nhau.
Ngựa quen đường cũ, Lý Phàm mua một chiếc nhẫn trữ vật rồi đi ra ngoài một phen.
Sau đó, hắn bắt đầu đổi Chỉ Bộ Tàn Bi và vàng bạc châu báu cho Thiên Huyền kính.
Nhận được 2831 điểm cống hiến.
Vẫn còn quá ít!
Lý Phàm nhớ rõ, khoảng nửa năm sau, dị thú Long kình sẽ cắn nuốt lượng lớn Lưu Ly châu rồi sinh ra linh trí và phá huỷ đảo trồng Linh Vụ thảo.
Nhân cơ hội này, Thanh Mộc Hóa Sinh chân quân cũng bày kế để thu hoạch trắng trợn một phen.
Bữa tiệc thịnh soạn như thế, đương nhiên Lý Phàm cũng không định bỏ qua.
Vì thế, hắn phải tích góp đủ điểm cống hiến để tham gia sự kiện này.
Lý Phàm không khỏi nhìn về phía nhiệm vụ thu thập Lam Huyết san hô lúc trước.
Không do dự chút nào, hắn trực tiếp nhận nhiệm vụ.
Sau đó, lập tức thông qua truyền tống trận để đến Vụ Nha đảo ở Tây Bắc Tùng Vân Hải.
Trấn thủ Vụ Nha đảo cũng là một vị tu sĩ Trúc Cơ với thân hình gầy yếu giấu trong áo choàng đen, Lý Phàm không thể thấy vẻ mặt của y.
Cả người y phát ra khí tức âm u, khiến người ta cảm giác như xa cách ngàn dặm.
Lý Phàm chỉ khẽ gật đầu ra hiệu rồi lập tức rời đi.
Sau khi ra khỏi đại trận hộ đảo, Lý Phàm ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy bầu trời của hòn đảo này, cả ngày đều bị một tầng sương mù màu xám tro bao phủ.
Trong màn sương mù xám xịt này, hắn mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của một đàn chim đang bay lượn.
Lý Phàm phi thân đến cạnh làn sương xám rồi dùng linh lực khống chế, bắt lấy một con chim đang bay trong đó để quan sát kỹ hơn.
“Quạc! Quạc!”
Con chim này đương như nhiên chính là Vụ nha rồi.
Nó không có thực thể, cả cơ thể đều được tạo thành từ sương mù màu xám này.
Con Vụ nha này giãy giụa và đập cánh không ngừng, dùng cái mỏ thô to cong vòng của mình mổ vào người Lý Phàm.
Làn sương xám chạm vào vòng bảo hộ linh lực, vậy mà lại sinh ra cảm giác thiêu đốt yếu ớt.
Điều này khiến Lý Phàm không khỏi giật mình.
“Vụ nha này dường như có tác dụng gì đó, nhưng chỉ người của Thiên Cơ đường mới biết được là gì.”
Sau khi nghiên cứu một hồi mà không tìm ra được đáp án, Lý Phàm đành thả nó ra.
Tiếp theo, đã đến lúc làm chính sự, hắn bèn bay về phía tây của Vụ Nha đảo.
Sau khi phi hành hơn hai trăm dặm, Lý Phàm bắt đầu thu liễm khí tức rồi lặn xuống đáy biển.
Trong một tàn tích khổng lồ liên miên mấy chục dặm dưới đáy biển, có một rạn Lam Huyết san hô đang sinh trưởng ở đó.
Toàn thân nó trong suốt và phát ra u quang nhàn nhạt.
Các sinh vật khác dưới đáy biển cũng xây dựng tổ ấm xung quanh rạn san hô này.
Ngoài ra, còn có một con rắn biển có thực lực tương đương Trúc Cơ trung kỳ vẫn đang ẩn núp xung quanh đây, âm thầm bảo vệ nơi này.
Với sự xuất hiện của Lý Phàm, cảnh tượng vốn yên bình và tươi đẹp này bị phá vỡ ầm ầm.
Thần thông Phược Trùng phát động, đồng thời, “Hoàn Chân” cũng biến thành Thương Hải Châu.
Dưới Tùng Vân Nhất Kiếm, con rắn biển kia mất mạng ngay tức khắc.
“Ồ? Trong Tùng Vân Hải, vậy mà uy lực của Thương Hải Châu do “Hoàn Chân” biến ra này lại còn được tăng cường thêm chút ít?”
Sau khi chém ra một kiếm, Lý Phàm nhạy cảm nhận ra sự khác biệt này.
Cẩn thận cảm nhận những biến đổi xung quanh bản thân.
“Loại cảm giác này, là do Tùng Vân Hải cảm thấy thân cận theo bản năng?”
“Nó xem Thương Hải Châu của mình như đồng bọn rồi sao?”
Lý Phàm cười, không quan tâm đến việc này nữa, ánh mắt tập trung vào rạn Lam Huyết san hô kia.
Trong tiếng ầm ầm, Lam Huyết san hô bị nhổ lên rồi nằm trọn trong nhẫn trữ vật.
Bị phá huỷ chỗ ở, vô số sinh vật hốt hoảng chạy trốn tứ tán.
Lý Phàm chẳng thèm quan tâm mình vừa đóng vai kẻ diệt thế đối với đám sinh vật này.
“Ba ngàn điểm cống hiến đã đến tay, dường như còn dễ hơn cả đại nghiệp độ pháp của mình đôi chút.”
Lý Phàm vẫn nhớ rõ Trần trưởng lão của Dược đường hình như cần gấp loại Lam Huyết san hô này.
Vì thế, hắn cẩn thận nhớ lại xem trong Tùng Vân Hải này, còn chỗ nào có Lam Huyết san hô nữa hay không.
“Ừm, hình như cách đây không xa, trong một thâm cốc dưới đáy biển, có một rạn nữa thì phải.”
“Vậy tiện đường ghé qua đó lấy luôn.”
Không mất bao lâu, Lý Phàm lại đào được thêm một rạn Lam Huyết san hô nữa.
Sau đó, hắn trở về nộp lên Thiên Huyền kính.
Nhận được hai rạn san hô, đối phương nhanh chóng thanh toán thù lao nhiệm vụ lần này.
Sáu ngàn điểm cống hiến tức thì đến tay.
“Không biết Trần trưởng lão cần Lam Huyết san hô này để luyện chế đan dược gì?”
Lý Phàm thuận miệng hỏi một câu.
Qua một hồi, có lẽ nể tình hai rạn Lam Huyết san hô này nên đối phương hồi âm lại:
“Băng Ý Tuyệt Tình đan, là vật cần thiết để thăm dò một bí cảnh. Nếu về sau, ngươi còn tìm thấy loại san hô này thì có thể giao dịch với ta.”
“Có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu.”
...
"Băng Ý Tuyệt Tình đan sao." Lý Phàm lặp lại tên loại đan dược này, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Nhiệm vụ đã hoàn thành, số điểm cống hiến trên người Lý Phàm hiện tại đã vượt qua một vạn điểm.
Trong khi đó, hắn chỉ mới gia nhập Vạn Tiên Minh chưa đầy ba ngày mà thôi!
Tốc độ kiếm điểm cống hiến này quả thực đáng kinh ngạc.
Lý Phàm nhìn về phía nhiệm vụ treo thưởng bắt mắt nhất kia.
"Mười vạn điểm cống hiến đổi Vân Thủy Đồ Lục, kiếp này mình cũng không thể bỏ qua được.”
“Tuy vậy, lão già Thiên Y này hơi tà môn.”
“Xét về thực lực, xem chừng lão ta đã là Hợp Đạo tiên tôn.”
Ký ức về vị Hợp Đạo áo đen ở Nguyên Đạo châu kia vẫn in sâu vào trí nhớ của Lý Phàm, như vừa mới xảy ra hôm qua.
Vì thế, Lý Phàm đương nhiên sẽ không dại gì mà dùng bản tôn đi gặp mặt Thiên Y.
“Xem ra mình vẫn nên luyện chế phân thân.”
Sau đó, hắn mua đầy đủ tài liệu luyện chế phân thân, rồi lại đi xuống đáy biển thu thập Thiên Tinh Linh Sa.
Tiếp theo, hắn đến thẳng động phủ Tư Không Nghi dùng để ẩn náu.
Tư Không Nghi và phân thân Bách Lý Trần đều có hành tung mơ hồ không cố định. Nếu Lý Phàm dùng “Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết” để cảm ứng thì e rằng hai người bọn họ sẽ lập tức thông qua truyền tống trận bỏ chạy.
Đến lúc đó, hắn muốn đuổi theo cũng rất phiền toái.
Vì thế, tốt nhất vẫn nên ở đây rình thỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận