Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 217: Tru Thiên Đại Đạo Kinh

Lý Phàm tò mò, sau khi tìm hiểu một phen, hắn mới biết, thì ra, ngoại trừ "Thượng Cổ Tu Hành Bí Sử", Triệu sư tỷ còn từng xuất hiện trong rất nhiều câu chuyện truyền miệng khác.
Chủ đề của những câu chuyện đó cơ bản đều phát triển xoay quanh vị Triệu sư tỷ này.
Trong đó, có rất nhiều tình tiết hấp dẫn người nghe, không tiện kể chi tiết.
Trong Huyền Hoàng giới này, nhân vật nữ chính vốn đã ít thấy.
Và càng hiếm có nhân vật nữ chính nào có được sự thanh lịch vô song, vẻ đẹp tuyệt trần, lại còn có thực lực mạnh mẽ, địa vị cao quý như Triệu sư tỷ.
Nên chuyện nàng có một đám “fan cuồng” là điều hết sức hiển nhiên.
Sở dĩ danh tiếng của Triệu sư tỷ bay cao, ngoài vì yếu tố dung mạo ra, thì quan trọng nhất vẫn là vì nhân vật được tạo ra dựa trên hình mẫu của nàng quả thật mạnh đến thái quá.
Bất kỳ “Luận đạo giả” dùng nàng làm hình mẫu nào đều có tỷ lệ thắng cao đến mức khiến người khác không nói nên lời.
Trong “Cùng Ngồi Luận Đạo”, tham gia đối chiến phải tốn điểm cống hiến.
Tuy nhiên, người thắng sẽ được trả lại phân nửa điểm cống hiến.
Thế nên, nếu muốn liên tục tham gia đối chiến luận đạo thì ngoài không thiếu điểm cống hiến ra, lựa chọn một nguyên mẫu mạnh mẽ cho “luận đạo giả” cũng quan trọng không kém.
Lý Phàm chọn đại một trận đối chiến có sự tham gia của Triệu sư tỷ để quan sát.
Trong nháy mắt, Lý Phàm cảm thấy cảnh tượng xung quanh và cơ thể của bản thân biến mất, tựa như hắn đã đi tới một không gian vũ trụ khác vậy.
Có một nữ tu sĩ, tuy mặc đạo bào nhưng vẫn khó che giấu thân hình cao gầy có lồi có lõm của bản thân, đang đứng lẳng lặng ở phía xa.
Đôi mắt của nàng trong veo như nước, làn da trắng như tuyết.
Khuôn mặt lạnh lùng như tảng băng trôi vạn năm không tan chảy, toả ra một loại cảm giác xa cách ngàn dặm.
Thế nhưng, ánh mắt của nàng đôi khi lại toát ra vẻ quyến rũ khiến lòng người xiêu đổ, không nhịn được mà tưởng tượng linh tinh.
Không lâu sau, lão giả có dáng người tiều tụy đối chiến với nàng, mặc một bộ xiêm y rách nát, cũng xuất hiện trong không gian này.
"Bất Tôn Đạo Nhân? Không biết y có lai lịch gì.” Khi Lý Phàm tập trung ánh nhìn vào người vị lão giả này, một dòng tin tức đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.
“Mời!"
Hai bên đồng thanh.
Sau đó, cuộc chiến bắt đầu.
Trận chiến luận đạo chỉ là một trận đấu mô phỏng của Thiên Huyền kính.
Đương nhiên không thể nào hoàn toàn giống với cuộc chiến giữa cường giả Hợp Đạo trong hiện thực, mà khi đó, mỗi một chiêu thức đều có chứa khí tức của đại đạo, chỉ cần quan sát là tu sĩ sẽ có thể có điểm ngộ ra.
Nhưng, trong không gian giả lập rộng lớn vô tận này, các loại hiệu ứng thị giác như ánh sáng, phá hư, chấn động,.. cũng đã đạt đến cực hạn.
Ngoại trừ không có khí tức thực sự ra thì trận chiến này quả thật khiến người ta không thể phân biệt được đâu là điểm khác nhau với chiến đấu trong hiện thực.
Hơn nữa, vì giúp người xem không cảm thấy khó hiểu, Thiên Huyền kính còn giải thích riêng từng chiêu thức được hai bên sử dụng.
Bất Tôn Đạo Nhân sử dụng một cây gậy tre, liên tục gõ vào không khí.
Ngay sau đó, vô số khe nứt không gian xuất hiện xung quanh Triệu sư tỷ.
Thần lôi đen kịt phóng ra từ trong khe nứt, đồng loạt đánh lên người nàng.
Nhưng mà, ngay khi đến gần Triệu sư tỷ, tất cả ánh chớp đều mất đi sức mạnh công kích.
Chúng như những con hổ dữ bị biến thành những con mèo vô cùng ngoan ngoãn.
Những ánh chớp cứ vờn quanh người nàng như phi tử chờ được sủng hạnh, ngoan ngoãn không dám hó hé.
Ngón tay của Triệu sư tỷ điểm một cái, đám thần lôi đen kịt lập tức bổ về phía Bất Tôn Đạo Nhân.
Bất Tôn đạo nhân hừ lạnh một tiếng, gãi gãi thân mình, há miệng nuốt thần lôi vào.
...
Về phần Lý Phàm, thông qua giải thích của Thiên Huyền kính, hắn cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Bất Tôn Đạo Nhân dùng “Diệt Không Thần Lôi” để công kích.
Nhưng bị “Đại Đạo Độc Ngã” của Triệu sư tỷ phá giải dễ dàng.
Đại Đạo Độc Ngã là một thần thông mà Triệu sư tỷ có được sau khi tu luyện “Tru Thiên Đại Đạo Kinh” đến đại thành.
Chính nó đã giúp hình thành nên một đặc thù xung quanh thân thể của Triệu sư tỷ, khiến mọi hình thức công kích của địch nhân nhằm vào nàng, khi vừa tiến vào tầng biệt lập này, sẽ bị đồng hoá, trở thành một phần chiến lực của nàng.
"Đại Đạo Độc Ngã..."
"Thiết lập này có cũng quá vô lại rồi, như vậy thì đánh thế nào?” Lý Phàm không khỏi nghĩ vậy.
Quả nhiên, tuy Bất Tôn Đạo Nhân không biết từ đâu đến này có thực lực không tầm thường, mỗi một chiêu thức đều có lực phá hoại khủng bố, xé rách không gian.
Nhưng dù thế nào, y vẫn không thể tạo nên bất kỳ tổn hại gì cho Triệu sư tỷ.
Ngược lại, mỗi lần công kích, y đều sẽ bị khắc chế hoàn mỹ.
Từ đầu đến cuối, Triệu sư tỷ vẫn bất động như núi, còn Bất Tôn Đạo Nhân thì càng đánh càng yếu.
Không lâu sau, y đã bị Triệu sư tỷ bắt được sơ hở, dùng một chiêu Tru Thiên Kiếm Khí chém chết một cách nhẹ nhàng.
Hình ảnh xung quanh biến mất, Lý Phàm trở lại trong Thiên Huyền kính.
"Chiêu “Đại Đạo Độc Ngã” này của Triệu sư tỷ quá mức khốn nạn rồi. Thế nhưng lúc giới thiệu quy tắc, Giang Chính Tịch đã từng nói.”
“Thiên Huyền kính sẽ chỉnh sửa nhân vật sao cho chiến lực sát với thực tế nhất, sẽ không có chuyện yếu tố “tưởng tượng” được sử dụng trong đối chiến mô phỏng.”
“Nhưng có vẻ Triệu sư tỷ lại không bị ảnh hưởng chút nào..."
"Nói cách khác, trong hiện thực thật sự có công pháp giống với “Đại Đạo Độc Ngã” này?”
“Hoặc là…”
Vẻ mặt của Lý Phàm trở nên khác thường.
“Triệu sư tỷ, Đại Đạo tông."
"Ngũ Lão Hội, Ngộ Đạo đan bí truyền của Đại Đạo tông.”
"Thượng Cổ Tu Hành Bí Sử kể theo ngôi thứ nhất.”
"Còn có rất nhiều chuyện truyền miệng ăn theo được lưu truyền trong Vạn Tiên Minh..."
Lý Phàm cảm thấy mí mắt hơi giật giật, đã có suy đoán mơ hồ trong lòng.
Tuy nhiên, việc này liên quan đến đại năng giả đỉnh cấp và cao tầng của cả hai phe.
Nên Lý Phàm chỉ có thể suy nghĩ trong im lặng một hồi, rồi quăng chuyện này ra sau đầu.
Thay vào đó, hắn chuyển sang làm chính sự.
Dùng Chương Thiên Mạch của Tử Tiêu tông làm nguyên mẫu để sáng tạo ra một “luận đạo giả” mới.
"Tu vi Trúc Cơ."
"Có Tử Tiêu Thần Lôi, vũ khí là trường kích…”
"Sau khi tử vong, y sẽ dùng tử đan trong cơ thể để niết bàn sống lại, có thực lực tăng vọt, dễ dàng chém giết Kim Đan sơ kỳ."
Lý Phàm loay hoay khôi phục số liệu về thực lực của Chương Thiên Mạch sau mấy lần giao thủ.
Đồng thời, hắn như đã ngộ ra điều gì đó.
Có vẻ như trong “Cùng Ngồi Luận Đạo”, tu sĩ có thể sáng tạo ra những luận đạo giả giống nhau.
Nhưng nếu chỉ đọc sơ về nhân vật làm hình mẫu từ trong sách vở, chỉ có hiểu biết cơ bản về khái niệm công pháp của người đó.
Chứ không biết mức độ cụ thể.
Vậy thì thực lực của luận đạo giả được sáng tạo ắt sẽ không thể đạt đến thực lực chân chính của nhân vật đó.
Ngược lại, tu sĩ càng hiểu nhân vật hình mẫu thì sẽ có thể sáng tạo ra luận đạo giả có thực lực càng gần với thực lực vốn có của nhân vật đó.
Lý Phàm từng vài lần giao chiến sinh tử với Chương Thiên Mạch, có lẽ vì vậy mà luận đạo giả hắn sáng tạo ra có thực lực khá gần với thực lực chân chính của y.
Ít ra sức chiến đấu của nó không chênh lệch nhiều so với Chương Thiên Mạch.
Ngay sau đó, Lý Phàm lại lấy mình làm bản gốc để sáng tạo ra một nhân vật mới, tốn hết một ngàn điểm cống hiến.
Trước mắt, hắn chỉ cung cấp cho nhân vật này hai chiêu thức có uy lực lớn nhất của mình là Tùng Vân Nhất Kiếm và Phiên Thiên Thần Chưởng, đồng thời thay đổi tên chiêu thức.
Tạo nhân vật thành công.
Lý Phàm thử khống chế hai vị luận đạo giả này đối chiến với nhau trước.
Nhưng không ngờ, hắn lại bị Thiên Huyền kính nhắc nhở.
“Sau khi tính toán, tỷ lệ thắng của luận đạo giả “Phàm Lý” gần như bằng không."
"Vẫn quyết định mở đối chiến?"
Lý Phàm nghe vậy thì sầm mặt lại, đành phải bỏ qua.
Suy nghĩ một lúc, hắn phát một tin nhắn cực kỳ kiêu ngạo.
"Trúc Cơ kỳ Lý Thiên Mạch Thanh Tiêu tông, không có đối thủ trong Trúc Cơ, độc cô cầu bại! Không phục thì đến đánh với ta!”
Trong “Cùng Ngồi Luận Đạo”, có khá ít luận đạo giả có tu vi Trúc Cơ.
Lý Phàm đành phải treo tin tức cầu chiến ở đó rồi chờ người khác đến khiêu chiến.
"Hi vọng xuất hiện phương pháp đánh bại Chương Thiên Mạch mà mình có thể học theo."
Lý Phàm nghĩ vậy, tạm thời rời khỏi “Cùng Ngồi Luận Đạo”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận