Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 810: Lý Phàm đến thay mặt

‘Hoàn Chân’ điểm nào cũng tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là mỗi lần mô phỏng chỉ có thể lựa chọn giữ vật phẩm bình thường.
Không thể có được tu vi và bảo vật cùng lúc, có lúc khiến Lý Phàm cảm thấy hơi khó xử.
Sự xuất hiện của chức năng trói buộc vật phẩm hoán đổi này lại có thể giải quyết được một vấn đề khó khăn của Lý Phàm.
Nhưng mà điểm neo cũng không dễ có được.
Bây giờ vẫn chưa tìm được phương pháp mới có thể tăng tiến độ bổ sung năng lượng của nó.
Cho nên có hoán đổi được hay không còn cần phải cân nhắc kỹ càng.
“Nhưng mà ta cũng đã có suy nghĩ làm thế nào để tăng điểm neo mới rồi.”
“Đợi có cơ hội sẽ đích thân kiểm chứng.”
Với sự làm việc chăm chỉ của Thương Thiên Tứ, phong cảnh Linh Mộc giới vốn đơn điệu dần dần xuất hiện ngàn vạn khí tượng.
Mà sau khi có được Huyền Hoàng kỳ cảnh vốn không nên tồn tại ở đây, cộng thêm linh thụ khổng lồ trong thế giới tọa trấn.
Toàn bộ thế giới dường như đang xảy ra một sự thay đổi kỳ diệu nào đó.
Người luyện hóa Linh Mộc Chi Tâm như Lý Phàm vô cùng nhạy cảm với cảm giác này.
“Như thế này giống như cướp đoạt tài nguyên thế giới bên ngoài để nuôi dưỡng thế giới của mình vậy.”
“Giới hạn của Linh Mộc giới vốn đã chết. Nhưng nếu như thế giới bên ngoài trợ cấp liên tục không ngừng nghỉ, nói không chừng có thể khiến nó xuất hiện ‘thăng cấp’.”
Lý Phàm dốc lòng cảm nhận xem trong cơ thể hắn có sinh ra tu vi phản hồi tương ứng với Linh Mộc giới hay không.
Đáng tiếc phân tích một lúc lâu vẫn không thu hoạch được gì.
Có lẽ thế giới này vẫn chưa thật sự lột xác hoàn toàn, cũng có thể do khái niệm thuộc về thế giới không có tác dụng trong phạm vi của Tọa Tiên Quyết.
Ngược lại tu vi phản hồi của một nguồn khác lại vô cùng rõ ràng.
Lý Phàm tỉ mỉ xem xét, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng của đám người tách biệt với thế giới như Tô Ngữ Tinh.
“Trong hoàn cảnh tách biệt thế giới phi thường, trong lĩnh vực tu hành xây dựng nhân tạo vẫn có thể thành công tiến vào Luyện Khí cảnh nhanh như vậy...”
“Giỏi lắm.”
Lý Phàm thầm gật đầu.
“Xem ra bên phía ta cũng phải tăng tốc độ rồi.”
Sau khi dặn dò xong, Lý Phàm không dẫn theo Thiên Dương mà một mình quay về biển Tùng Vân.
So với bầu không khí giương cung bạt kiếm ở mấy châu lục địa, biển Tùng Vân lại chẳng có thay đổi gì nhiều.
Đám mây đen của chiến tranh vẫn chưa lan đến đây, đôi lúc vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng đi đi lại lại của các tu sĩ giữa các đảo.
Lý Phàm ẩn giấu cơ thể lặng lẽ bay đến vùng biển phía tây biển Tùng Vân trung bộ, gần hòn đảo có tên là Hải Hiên.
Nhìn từ xa chỉ thấy một đại trận khí thế lớn mạnh bao trùm lên hòn đảo.
Thấp thoáng tản ra sát ý người lạ chớ lại gần.
“Nghe nói ‘Thái Hoang Bát Cực Diệt Long trận’ do hai vị Hóa Thần trận pháp sư được mời về với số tiền lớn bắt tay nhau tạo nên. Tu sĩ dưới Hợp Đạo một khi đi nhầm vào trong đó không chết thì cũng bị thương.”
Ánh mắt Lý Phàm sáng lên.
Đĩa Chung Mạt Giải Ly trong thức hải lóe lên ánh sáng lấp lánh, trong nháy mắt đã phá giải trận xong pháp trông có vẻ không gì phá nổi ở trước mặt.
Lý Phàm hóa thành một đường màu đen nhỏ đến mức không thể nhìn thấy bay vào trong trận, không hề dẫn đến dấu vết phản kích của trận pháp.
“Quý tiền bối, lên nào...”
Trong đảo Hải Hiên loáng thoáng vang lên giọng nói trêu ghẹo nhõng nhẹo của vài nữ tử.
“Rượu thơm quá! Còn có mỹ nhân xinh đẹp!”
Theo với tiếng cười hả hê thỏa thích của các nam nhân trung niên.
Lý Phàm lặng lẽ đi đến trên động phủ của đảo, nhìn xuống phía dưới.
Chỉ thấy chủ nhân của đảo Hải Hiên là tu sĩ Kim Đan Quý Thiệu Ly hai tay hai bên ôm hai nữ tu song sinh giống nhau như đúc.
Hắn đang nhìn bảy nữ tử yêu kiều, mỗi người một vẻ ở bên dưới đang uốn éo cơ thể xinh đẹp của mình.
Thậm chí, theo đánh giá của Lý Phàm, ngoại hình của chín nữ tử trong động phủ này cũng có thể nói là trên mức trung bình.
“Quý Thiệu Ly, người chiến thắng giải nhất ‘Định Ngư’ trong lịch sử biển Tùng Vân, kẻ may mắn khiến vô số tu sĩ ngưỡng mộ không thôi.”
“Tu vi Trúc Cơ đã có tài sản năm trăm vạn.”
“Nhưng đáng tiếc từ đó về sau ham mê ăn chơi hưởng lạc, dừng lại ở Kim Đan kỳ.”
Tư liệu liên quan đến đối phương lập tức xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
“Để tiện cho việc ăn chơi còn xây dựng một hậu cung thật lớn trên hòn đảo này. Rảnh rỗi không có chuyện gì làm sẽ đi lựa chọn nữ tử ngoại hình xinh đẹp trong người phàm, sau khi dạy dỗ tu hành sẽ chia sẻ cùng nhau.”
“Để đề phòng người ngoài dò xét và bảo vệ tính mạng của mình, hắn còn mời trận pháp sư Hóa Thần bố trí ‘Thái Hoang Bát Cực Diệt Long trận’ trên đảo.”
“Là một người biết tận hưởng.”
“Đáng tiếc Xích Viêm giáng thế cuối cùng khó thoát cái chết.”
Lý Phàm khẽ lắc đầu.
Ở bên trên ẩn mình thăm dò cho đến khi ác chiến kết thúc, Quý Thiệu Ly ôm các nữ tu yêu kỳ chìm vào giấc ngủ.
Lý Phàm mới đáp xuống bên cạnh hắn giống như ma quỷ.
Trong khi khởi động thần thông trói trùng, khống chế Quý Thiệu Ly.
Vân Thủy Huyễn Mộng Công cũng bao phủ lên các nữ tu ở đó.
Sau khi các nàng tỉnh lại chỉ tưởng rằng mình đã mất đi sự yêu thích của Quý Thiệu Ly, bị trục xuất khỏi đảo.
Còn về Quý Thiệu Ly.
Lý Phàm quyết định thay thế hắn bằng phân thân!
Đời này nếu đã muốn ngồi xem hổ đấu chắc chắn phải gia nhập vào Vạn Tiên Minh.
Nhưng không có Thiên Huyền Kính cho dù tìm kiếm tin tức hay mua bán vật phẩm cũng vô cùng khó khăn.
Cho nên sau khi Lý Phàm suy tính đã nghĩ ra được một cách.
Có rất nhiều nguyên nhân để lựa chọn Quý Thiệu Ly.
Giá trị của con người này rất xa xỉ, có thể coi là triệu phú một vùng của biển Tùng Vân.
Giảm đi một phiền phức tích lũy từ ban đầu của Lý Phàm.
Hơn nữa đảo Hải Hiên này vốn là một trong những đảo trấn thủ biển Tùng Vân.
Nhưng mà sau này đặc sản xung quanh bị tiêu diệt sạch, không còn giá trị trấn thủ cho nên trở nên hoang phế.
Sau khi Quý Thiệu Ly mua hòn đảo này, tu sửa lại từ đầu. Bây giờ cơ sở hạ tầng trên đảo có đủ mọi thứ.
Truyền tống trận thông đến đảo Vạn Tiên, Thiên Huyền Tiểu Kính đều có đủ cả.
Sau khi chiếm cứ hòn đảo này đủ để tiết kiệm không ích sức lực.
“Trước đây lo lắng Thiên Huyền Kính giám sát hoàn cảnh xung quanh, để lộ bí mật của bản thân cho nên vẫn luôn thận trọng, dường như sẽ không mang theo bên người.”
“Như mà bây giờ ta có ‘Đĩa Chung Mạt Giải Ly’ hộ thể cũng không cần lo lắng về những thứ này.”
Sau khi Lý Phàm sử dụng Tử Tiêu Quan Hồn Thuật nắm giữ toàn bộ bí mật trong đầu Quý Thiệu Ly.
Rồi lại lấy máu của đối phương luyện ra một phân thân giống y hệt với hắn bằng ‘Kỳ Huyền Chân Linh Biến’.
Sau đó lại tạo ra một khối quan tài đá.
Niêm phong hắn lại giống như đối xử với Chu Thanh Ngang ở đời 115.
Lý Phàm còn có lòng tốt dùng Vân Thủy Huyễn Mộng Công khiến hắn mãi mãi chìm đắm vào trong mộng cảnh hưởng thụ niềm vui.
Ba ngày sau, một đám nữ tu mang theo một vài linh thạch chán nản rời đi.
Còn Quý Thiệu Ly đã bị Lý Phàm trấn áp vào sâu dưới biển Tùng Vân.
Đảo Hải Hiên lặng lẽ đổi chủ.
“Không có Giải Ly điệp phá trận che giấu Thiên Huyền Kính, không có Kỳ Huyền Chân Linh Biến đổi trắng thay đen.”
“Cho dù có thể tấn công hòn đảo cũng không thể dễ dàng chiếm lấy tài sản vốn thuộc về hắn như ta được.”
Phân thân Quý Thiệu Ly kiểm tra độ cống hiến có được ở thời điểm hiện tại.
Sáu triệu bảy trăm tám mươi ngàn.
Thế mà lại nhiều hơn so với trúng giải thưởng lớn năm đó không ít.
“Ừm, theo như ghi chú trong ghi chép giao dịch, Quý Thiệu Ly cũng là một nhân tài đời trước.”
“Hiểu rõ cách dùng tiền đẻ ra tiền không đến nỗi ngồi mát ăn bát vàng.”
“Mạnh hơn nhiều so với Hà đạo hữu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận