Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 957: Thế giới thăng cấp luận

Lý Phàm chìm đắm trong nghiên cứu ‘Bổ Thiên Lục’ không thể thoát ra được.
Không biết qua bao lâu, nguyên cả Linh Mộc giới phát sinh lay động nhẹ mới khiến hắn bừng tỉnh.
“Đây là…”
Lý Phàm dời tầm mắt đến chính giữa Linh Mộc giới.
Cự mộc vốn dĩ xanh ngắt thẳng tắp vươn xuyên tầng mây, lúc này đây lại có xảy ra hiện tượng khiến người kinh sợ.
Cành lá không hề có gió mà vẫn đung đưa, phủ bên ngoài là một tầng ánh sáng trắng mờ ảo, óng ánh trơn mượt.
Trên đỉnh cổ mộc, càng là một luồng ánh sáng xuyên thẳng lên trời, khiến cho vòm trời trực tiếp bị đâm thủng một lỗ.
Không phải biện pháp tu từ cường điệu, mà là lúc này, trong Linh Mộc giới thực sự xuất hiện một cái không động.
Không động dường như có một lực hút đáng sợ, đem tầng mây xung quanh đều xoáy hút lại gần nó.
Phía dưới cự mộc, toàn bộ Thụ Nhân đều bỏ dở công việc trong tay, quỳ xuống chắp bái.
Trên mặt không hề kinh hoảng, mà là hiện ra sự vui mừng từ đáy lòng.
“Thế giới thăng cấp?”
Bây giờ Linh Mộc giới có thể được xem là nửa cái pháp bảo của Lý Phàm, chỉ một cảm ứng nhỏ, là có thể biết được rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Sự bổ dưỡng ngược của Lâm Linh, sự cải tạo bằng Thiên Cảnh Hồ Lô của Thương Thiên Tứ. Quan trọng nhất là, có trên hàng nghìn ‘Lò lửa thiên địa’ bất kể ngày đêm giải phóng linh khí…
Dưới sự hỗ trợ chồng chéo của mấy loại nhân tố, cuối cùng dẫn đến việc Linh Mộc giới cũng lột xác thành công.
Cảnh tượng này là chuyện đặc sắc nghìn năm khó gặp, cho dù là điển tích tu tiên cũng phải là lần ghi chép mới.
Lý Phàm cùng với mọi người trong Linh Mộc giới, toàn bộ đều nín hơi ngưng thần mà quan sát, cảm ngộ.
Bên ngoài thế giới, bên trong hư vô, dường như có thứ gì đó bị lấy đi, thông qua không động trên trời mà bị dẫn vào Linh Mộc giới.
Tiếng nổ nho nhỏ vang khắp trời đất, bề ngoài thì cảnh tượng của Linh Mộc giới gần như không thay đổi nhiều lắm.
Nhưng thân là chủ nhân Linh Mộc giới, Lý Phàm lại nhạy bén phát giác được, sức mạnh của cả Linh Mộc giới đang được nâng cao thần tốc.
Cái thể hiện rõ ràng nhất, chính là tạo ra được cho giới này cành cự mộc kia.
Vốn dĩ chỉ cần Lý Phàm ra tay, liền có thể dễ dàng hủy đi cự mộc.
Nhưng ngay lúc này, từ gốc rễ đến cành nhánh lại đến lá cây, trên dưới cự mộc, từng bộ phận đều đang không ngừng trở nên kiên cố hơn nữa.
Đến cuối cùng, thậm chí trở nên có thể cố chịu được một đòn của Lý Phàm, chứ không đến nỗi phải hư rễ mà chết cây.
Vòng xoáy của không động từ từ thu hẹp lại, cuối cùng biến mất.
Sự thăng cấp của Linh Mộc giới cuối cùng cũng kết thúc.
Tuy rằng diện tích lớn nhỏ thực tế của Linh Mộc giới trông không có thay đổi gì, nhưng trong lòng những người trong giới đã tận mắt chứng kiến thế giới thăng cấp, đều dâng lên một cảm giảm khó tả.
Bầu trời trở nên bát ngát hơn, mặt đất trở nên rộng rãi hơn.
Ngay cả không khí cũng trở nên thấm vào lòng người.
Sinh cơ là vật không thể nhìn thấy, nhưng lại có thể cảm nhận sự tồn tại của nó một cách rõ ràng.
Cảnh thăng cấp này, ngoại trừ bản thân Linh Mộc giới, người có được lợi ích lớn nhất phải thuộc về nữ tộc trưởng Thụ Nhân rồi.
Cuối cùng cũng phá bỏ được ngưỡng cửa kia, sức chiến đấu đã tương đương với tu sĩ Hợp Đạo Huyền Hoàng giới.
Gần như đã trút bỏ hình dạng Thụ Nhân, trở nên không quá khác biệt với tu sĩ con người.
Chỉ là hoa văn của thiên nhiên trên mặt, thể hiện rõ nàng vốn dĩ có thân phận Thụ Nhân.
Biến ra một bộ y sam màu xanh lục, nữ tộc trưởng Thụ Nhân phát hiệu truyền lệnh, lệnh cho toàn thể tộc nhân tiếp tục không ngừng khấu bái, ca tụng ân đức của vị chủ nhân Linh Mộc Lý Phàm.
Sau đó không lâu, giọng nói hờ hững của Lý Phàm từ trên trời truyền xuống.
“Linh Mộc thăng cấp, ngươi bắt đầu cuộc sống mới. Từ đây về sau, vận mệnh của ngươi không còn bị giới hạn với giới này nữa…”
“Vậy ban cho ngươi tên…”
“Lâm Tân đi!”
Trên mặt Lâm Tân lộ vẻ kích động, dẫn đầu nhóm Thụ Nhân lần nữa khấu đầu quỳ bái.
Còn mấy người Thương Thiên Tứ, Thiên Dương, trên mặt cũng lộ vẻ cảm kích.
Dặn dò mọi người tiếp tục chế tạo ‘Lò lửa thiên địa’, sự chú ý của Lý Phàm chuyển đến trên bản thân Linh Mộc giới.
“Thật ra, nếu không phải vì đã bị Huyền Hoàng giới thâu tóm, dựa theo thứ bậc quy cách trước mắt của Linh Mộc giới mà nói, đáng lẽ đã có thể đạt đến tiêu chuẩn yêu cầu thấp nhất của Tu Tiên giới rồi.”
Kết hợp trong Bổ Thiên Lục, đối với sự miêu tả của thế giới, Lý Phàm thầm suy nghĩ.
“Trước khi tiên lộ còn chưa dứt, thăng cấp thế giới vừa nãy có thể lưu lại dấu ấn trên con đường thăng tiên. Tu sĩ trong thế giới mà tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, liền có thể bạch nhật phi thăng, vũ hoá đăng tiên. Tiếc là…”
“Tiên lộ đã dứt, lại ngập trong sự lệ thuộc Huyền Hoàng giới. Nói là thăng cấp rồi, thực ra mãi mãi vẫn là thế giới nhỏ phụ thuộc vào Huyền Hoàng giới mà thôi.”
Lý Phàm nhẹ lắc đầu: “Huyền Hoàng giới đúng là hại người ta không nhẹ mà!”
“Nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại, Linh Mộc giới vậy mà có thế như cũ hoàn thành việc thăng cấp. Vậy thì Huyền Hoàng giới có thế không?”
Lý Phàm cau mày suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đưa ra một kết luận: “Theo lý luận mà nói, Huyền Hoàng giới vẫn có khả năng thăng cấp.”
“Tức là… tăng lên hoá thành Tiên giới!” Ánh mắt Lý Phàm lộ ra tinh quang.
“Chỉ là, bước ngoặc giữa Tu Tiên giới và Tiên giới thực sự quá lớn. Cho dù bây giờ Huyền Hoàng giới không biết đã thôn phệ bao nhiêu Tu Tiên giới, cũng chỉ là làm cho địa bàn của mình rộng ra hơn một chút. Cách yêu cầu để thăng lên Tiên giới hãy còn một đoạn xa.”
“Hoặc là…”
“Có được diện tích to lớn gấp trăm lần Huyền Hoàng giới hiện nay, mới có một chút khả năng thăng cấp.”
“Nhưng cho dù là đến lúc đó, có lẽ cũng không xứng được từ ‘Tiên giới’. Dùng ‘Tiên vực’ để hình dung hoạ chăng thích hợp hơn một chút.”
Còn về thực tế như thế nào…
Ngay là tác giả của Bổ Thiên Lục, Thiên Y cũng còn chưa tận mắt thấy qua Tiên giới.
Muốn chứng thực thì chuyện này không có đường nào để bàn rồi.
Nhưng theo như sự hiểu biết của Lý Phàm về Thiên Y, người này trên phương diện nghiên cứu học vấn thì mười phần cần thận. Nếu như chỉ là đơn thuần suy đoán, mà không có bằng chứng có tính thực tế chống đỡ, hắn cũng sẽ không dễ dàng viết trên sách của mình.
“Tôn giả Thiên Pháp giới thay trời chấp pháp, nói không chừng có lẽ nắm được một chút bí mật trước khi tiên lộ chưa dứt.”
Quan sát sự thăng cấp thế giới lần này, lại đem đến cho Lý Phàm một chút linh cảm.
Về bản chất vận hàng của thế giới, và suy xét công pháp thích hợp với bản thân mình nhất.
Con người Lý Phàm, không có lợi ích sẽ không làm.
Tuy rằng trong luân hồi hắn đã tiếp xúc qua tương đối nhiều loại công pháp nhưng vẫn chỉ cảm thấy, duy chỉ có ‘Toạ Tiên Quyết’ đến từ Toạ Sơn Quyết là thích hợp với hắn nhất.
Nhưng mà tu vi của Lý Phàm trên mức độ như hiện giờ, phải đối mặt với mấy lão quái vật như các tiền bối Thiên Y, Nhược Mộc, Thạch Bản, vân vân...
Đơn thuần chỉ tu luyện công pháp, đã rất khó có thể giúp ích được hắn nữa rồi.
Trên việc tu hành đại pháp cơ bản đã đi sau kẻ khác không chỉ một bước, thì làm sao có thể tranh đấu với người ta?
Chỉ điểm của Thiên Y lần nữa lại xuất hiện trong đầu óc Lý Phàm.
“Nhớ lấy, công pháp là thứ yếu. Thứ thực sự trọng yếu, là suy xét về chuyển vận thiên đạo, bản chất thế giới.”
“Công pháp có mạnh đến đâu, cuối cùng cũng là của người khác. Chỉ có thật sự phù hợp với bản thân mình, mới là công pháp hoàn mỹ nhất.”
Ánh mắt Lý Phàm lấp lánh, tầm nhìn mơ màng.
Bổ Thiên Lục, Toạ Tiên Quyết, thăng cấp thế giới…
Trong đầu óc hết như vừa bị một trần bão táp kịch liệt quét qua, bao nhiêu sự việc, cảm ngộ trải qua trước kia, toàn bộ đều bao gồm trong đấy.
Như sau khi trải qua tôi luyện trong lò, cuối cùng ầm ầm bùng lên!
Hoá thành ba chữ lớn trong đầu Lý Phàm!
Toạ Thiên Quyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận