Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 204: Tử Miểu bán Tiền Trạm cảnh

Không giống với Lý Phàm, bị kẹt lại Ninh Viễn thành lẻ loi một mình.
Các tu sĩ khác có thể hẹn nhau thăm dò Vẫn Tiên cảnh.
Chỉ cần lúc tiến hành nghi thức thêm vào vật môi giới tương ứng, thì trước khi vào Vẫn Tiên Cảnh, họ sẽ xuất hiện trong một không gian kỳ lạ ở một ranh giới hư thực nào đó.
Ở trong không gian này, các tu sĩ có thể trao đổi tình báo, thậm chí trao đổi vật phẩm với nhau.
Bên trong không gian này, thông thường còn có trận pháp đặc thù được bố trí sẵn.
Trận pháp này có hai loại hiệu quả hỗn hợp, đó là kiên cố nghi thức và tăng cường kết nối tinh thần, giúp gia tăng số lượng người có thể hợp thành một tiểu đội thăm dò Vẫn Tiên Cảnh lên đến con số bốn.
Các tu sĩ gọi những không gian như thế này là Tiền Trạm cảnh.
Nghe nói, Tiền Trạm cảnh đầu tiên là do một vị đại năng Hợp Đạo chế tạo nên vì để thuận tiện mời hảo hữu thăm dò Vẫn Tiên Cảnh cùng nhau.
Sau đó, vì loại không gian này rất tiện lợi, dần dần, những tu sĩ khác cũng bắt chước theo.
Hiện giờ, sau hàng ngàn năm phát triển, một số lượng lớn Tiền Trạm cảnh đã ra đời.
Một số Tiền Trạm cảnh thuộc về công cộng, mở cửa cho tất cả các tu sĩ.
Chúng có không gian rộng lớn, có thể chứa hơn vạn tu sĩ.
Chỉ cần trả một khoản phí là có thể tiến vào.
Cũng có một số Tiền Trạm cảnh thuộc về tư nhân.
Đối với loại này, chỉ có chủ sở hữu của Tiền Trạm cảnh nắm giữ vật môi giới. Không có sự cho phép của chủ nhân thì người ngoài không thể nào thông qua nghi thức để tiến vào.
Về bản chất, Tiền Trạm cảnh là một khe nứt không gian nối liền Vẫn Tiên Cảnh với thế giới thực, có tác dụng như một trạm trung chuyển.
Các khe nứt không gian này cũng không ổn định, vì vậy, mỗi vài thập kỷ, Tiền Trạm cảnh cần phải được bảo trì và gia cố lại.
Chi phí tiêu hao cũng không thấp.
Thế nên, chỉ có đại tu sĩ chân chính mới có khả năng và ý muốn duy trì Tiền Trạm cảnh.
Qua mấy ngàn năm, không ít tu sĩ trong số này đã ngã xuống nửa đường.
Phần lớn Tiền Trạm cảnh mà những tu sĩ ngã xuống này mở ra đều dần rơi vào quên lãng.
Vì vậy, có một số người đã đưa ra sáng kiến kinh doanh những Tiền Trạm cảnh bị bỏ hoang này.
Bọn họ chuyên đi tìm những Tiền Trạm cảnh vô chủ như thế này, rồi tu sửa đơn giản, tân trang lại một phen.
Sau đó bán với giá cao.
Tuy rằng những Tiền Trạm cảnh này có giá rất cao, thường lên đến con số mấy trăm ngàn điểm cống hiến.
Nhưng so với chi phí để chế tạo một cái mới, giá này vẫn còn khá tiết kiệm.
Do đó, cũng có tu sĩ muốn mua chúng.
Trong khi đó, vì việc duy trì Tiền Trạm cảnh cũng cần chi phí, nếu số lượng Tiền Trạm cảnh trong tay có quá nhiều mà lại không bán ngay được, vậy thì chúng sẽ trở thành gánh nặng cho chính bọn họ, thậm chí có thể dẫn đến thua lỗ.
Thế nên, những người này nghĩ ra cách để dàn trải chi phí, đó là cho thuê Tiền Trạm cảnh nhàn rỗi.
Người thuê không cần phải trả một số lượng điểm cống hiến lớn trong một lần.
Miễn sao mỗi năm đóng đủ một khoản điểm cống hiến nho nhỏ không mấy đáng kể thì sẽ có thể toàn quyền sử dụng Tiền Trạm cảnh.
Tuy nhiên, vì chi phí để sử dụng Tiền Trạm cảnh công cộng cũng rất rẻ, vậy nên, rất ít tu sĩ muốn thuê Tiền Trạm cảnh.
Để tìm kiếm khách hàng, những người cho thuê này đăng không ít tin quảng cáo trong nhóm “Tầm Tiên”.
Mới nãy, Lý Phàm cũng bị chính những tin rác này thu hút.
“Tiền Trạm cảnh, có chút thú vị.” Lý Phàm nghĩ ngợi một hồi, rồi xin được cấp một tài khoản ẩn có biệt danh “Chủ Minh Nguyệt cung” để che giấu thân phận.
Sau đó, hắn liên hệ với một trong những tu sĩ đăng tin.
Người này tên “Tử Miểu tiên tôn”, chẳng biết có phải y thật đúng là tu sĩ Hợp Đạo không, hay cũng dùng tài khoản giả giống Lý Phàm.
"Tử Miểu đạo hữu, Tiền Trạm cảnh cho thuê này có giá cụ thể là bao nhiêu?”
Lý Phàm hỏi.
Không bao lâu sau, đối phương đã hồi đáp lại.
“Giá cả khác nhau, tuỳ theo quy mô của Tiền Trạm cảnh. Thấp nhất là tám ngàn điểm một năm, cao thì hơn một vạn.”
Giọng nói vang lên đầy vẻ lạnh lùng, không có chút tình cảm nào.
Lý Phàm hỏi tiếp: "Chỉ có cường độ thần thức của tu sĩ Kim Đan cảnh mới có thể chịu được thăm dò Vẫn Tiên Cảnh. Vậy Tiền Trạm cảnh này có giống như thế không? Liệu Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ có thể tiến vào bên trong được chăng?”
“Vì để thuận tiện mang vãn bối theo đúng không? Yên tâm, Tiền Trạm cảnh này không thuộc về Vẫn Tiên Cảnh, mà là khe nứt không gian riêng biệt, không có yêu cầu gì về thần thức hết. Chỉ cần dùng thần thức là có thể thông qua nghi thức để tiến vào.”
Có lẽ thấy Lý Phàm hình như thật sự muốn thuê nên giọng điệu của vị Tử Miểu tiên tôn này trở nên nhiệt tình hơn đôi chút.
Y giải thích: "Nếu nói cử hành nghi lễ là mượn lực lượng của Vẫn Tiên Cảnh để cưỡng ép, hút thần thức của chúng ta vào Vẫn Tiên giới. Vậy thì Tiền Trạm cảnh chính là một không gian được thiết lập sẵn trên đường đi, có tác dụng cắt đứt quá trình này. Thực ra, vật môi giới khác nhau sẽ dẫn dắt tu sĩ đến toạ độ không gian tương ứng riêng biệt.”
“Phải chăng, chỉ có ở trong Huyền Hoàng giới thì mới có thể tiến vào Tiền Trạm cảnh? Liệu những tiểu thế giới và động thiên phụ thuộc vào Huyền Hoàng giới có nằm trong phạm vi hiệu lực không?”
“Chỉ cần không thoát khỏi Huyền Hoàng giới thì vẫn sẽ nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Vẫn Tiên Cảnh. Vì vậy không có vấn đề gì.”
Đã được đối phương xác nhận, Lý Phàm cũng hơi động tâm.
Tuy nhiên, hắn cũng không sốt ruột trả lời, mà lại đi dò hỏi hai vị tu sĩ đăng tin cho thuê khác.
Cũng nhận được câu trả lời như nhau.
Tám ngàn điểm cống hiến một năm chính là giá thấp nhất.
"Xem ra, đây hẳn là mức giá được bọn họ giao kèo từ trước.”
Lúc này, Lý Phàm mới liên lạc với Tử Miểu tiên tôn: “Phiền đạo hữu gửi tin tức về những Tiền Trạm cảnh này cho ta xem.”
Phản ứng lần này của y nhanh hơn trước nhiều.
Lý Phàm vừa gửi tin xong là đã nhận được hồi âm.
Chỉ một thoáng sau, mấy trăm phần giới thiệu của các Tiền Trạm cảnh khác nhau đã xuất hiện trước mắt Lý Phàm.
Vì để có thể cho thuê những Tiền Trạm cảnh này, có thể nói, vị tử Tử Miểu tiên tôn đây hẳn phải rất hao tâm tổn trí.
Cảnh sắc bên trong hơn trăm khe nứt không gian này, tất cả đều không giống nhau.
Có nơi thì là những ngọn núi trong biển mây mênh mông, có nơi lại là những hòn đảo giữa đại dương rộng lớn.
Còn có nơi có cả di tích tông môn thượng cổ tràn ngập khí tức thần bí.
“Nếu đạo hữu vừa ý Tiền Trạm cảnh nào, nhưng lại không hài lòng với cảnh sắc được bài trí sẵn tại nơi đó thì cứ nói với ta, ta sẽ cải tạo lại theo ý của đạo hữu.”
“Đương nhiên, vậy thì giá cả sẽ cao hơn đôi chút."
Tử Anh tiên tôn lại bổ sung.
"Sau khi thuê Tiền Trạm cảnh, có thể đảm bảo người ngoài không thể xâm nhập vào không?” Lý Phàm đã chọn được một chỗ trong số đó, nhưng không vội nói ra mà lại cẩn thận hỏi.
“Môi giới và nghi lễ tương đương với mã hoá toạ độ không gian. Trong tình huống thông thường, nếu không có sự chỉ dẫn của vật môi giới thì trong quá trình tiến vào Vẫn Tiên Cảnh, thể ý thức của tu sĩ sẽ không thể đến được Tiền Trạm cảnh tư nhân.”
"Đương nhiên, không có chuyện gì tuyệt đối. Trong những tháng năm dài đằng đẵng đã qua, cũng chỉ có tổng cộng một sự cố quái đản như thế xảy ra mà thôi.” Tử Miểu tiên tôn giải thích.
"Mỗi một Tiền Trạm cảnh của chúng ta đều sẽ có ít nhất mười vật môi giới kèm theo. Nếu không đủ thì vẫn có thể gia tăng theo nhu cầu của đạo hữu.”
Nghe vậy, Lý Phàm cũng khẽ gật đầu.
Sau đó, hắn gửi hình ảnh của Tiền Trạm cảnh bản thân chọn trúng qua.
"Ta muốn thuê cái này."
“Thuê từ một năm trở lên, cọc gấp ba tiền thuê một năm. Nếu muốn gia hạn thì vào thời điểm này mỗi năm, phải trả tiếp tiền thuê.”
“Chỉ khi nào thuê đủ một năm thì mới được huỷ hợp đồng thuê. Sau khi huỷ hợp đồng thì mới trả lại tiền cọc.” Tử Miểu tiên tôn thuần thục nói.
Lý Phàm hỏi: "Thuê lâu dài có ưu đãi không?”
Tử Miểu tiên tôn dừng một nhịp: “Có thể thương lượng.”
“Nếu thuê mười năm, có thể giảm giá cho thuê còn 95%.”
“Nếu thuê hai mươi năm, có thể giảm giá còn 90%.”
“Nếu thuê từ hai mươi năm trở lên, giảm giá 20%.”
“Vậy cho ta thuê trước ba mươi năm đi.” Lý Phàm sảng khoái đề nghị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận