Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1124: Ý nghĩa của điểm neo

Trên trường bào màu đen thêu chín con rồng vàng quấn vào nhau.
Chuỗi ngọc trên mũ miện rũ xuống che khuất khuôn mặt khiến người ta không thấy rõ diện mạo.
“Không hổ là Thiên Mệnh Thánh Hoàng, người phàm khó có thể thấy được long nhan.”
Tôn Nhị Lang cảm nhận được tầm mắt của Lý Phàm, thân thể hơi run, cúi đầu theo bản năng, đồng thời khàn giọng nói: “Thưa sư phụ, đệ tử vô năng. Hôm qua mới đột phá tới Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất.”
“Dựa vào một chút linh khí trong hoàng cung, ngươi có thể hoàn thành dẫn khí nhập thể trong thời gian ngắn cũng coi như không dễ dàng.” Lý Phàm không trách cứ, ngược lại gật đầu an ủi.
Tôn Nhị Lang nghe vậy lại càng lộ vẻ mặt áy náy: “Nếu không phải có ‘Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú’ sư phụ truyền thụ, có lẽ giờ phút này ta vẫn còn phải chịu ảnh hưởng của chướng khí trong cơ thể, khó lên được con đường thành tiên.”
Tôn Nhị Lang dứt lời lại khấu đầu mấy cái vô cùng cảm kích.
Lý Phàm cũng không ngăn cản.
Đợi Tôn Nhị Lang đứng dậy một lần nữa, hắn lại hỏi một cách thản nhiên: “Toàn bộ cấm quân học tập Tiên Tâm Chú tổng thể tiến triển như thế nào?”
“Mãi đến hôm qua, tổng cộng có một trăm sáu mươi tướng sĩ thành công nhập môn, thoát khỏi thân thể người phàm. Còn lại người không thể thông qua khảo nghiệm đã xử lý sạch sẽ.” Trong mắt Tôn Nhị Lang hiện lên một tia không đành lòng, chỉ là nhanh chóng che giấu đi.
“Tương lai các ngươi chính là lực lượng chính giúp trẫm chinh phạt vạn giới, cần ngày đêm nỗ lực tu hành và không thể lười biếng.”
“Còn về vấn đề linh khí ngươi không cần lo lắng. Sau ba ngày, ngươi tự ngồi tiên thuyền này và đi đến Khư Uyên phương đông.”
Lý Phàm tiện tay chỉ một cái, một chiếc thuyền gỗ cỡ mười trượng xuất hiện ở trước mặt Tôn Nhị Lang.
Quanh thân thuyền gỗ khắc đầy nét vẽ màu bạc phát ra hơi thở huyền ảo.
“Quả thật là tiên gia chí bảo. Bảo bối như này, sư tôn lại có thể yên tâm giao cho ta.” Trong lòng Tôn Nhị Lang chấn động, vội vàng gật đầu đáp ứng.
Mà chiếc tiên thuyền kia cũng bay vào trong ngực của hắn.
Cảm giác như đưa tay giật dây lập tức hiện lên trong lòng Tôn Nhị Lang.
“Đi xuống đi.” Trong khi hắn trải nghiệm lấy sự huyền diệu của thuyền tiên, đúng lúc giọng nói của Lý Phàm vang lên.
Tôn Nhị Lang cúi đầu hành lễ xin cáo lui.
Cả hậu hoa viên của hoàng cung cũng chỉ còn lại có một mình Lý Phàm.
Dưới mũ chuỗi ngọc, khuôn mặt vô diện trong bóng râm nhìn qua có chút kỳ dị và âm trầm.
“Ha ha, nếu không phải thế giới này đã định trước sẽ không thể kéo dài quá lâu nên dứt khoát thử thụ pháp cho người khác xem sao, có khi phải rất lâu sau ta mới phát hiện thì ra ‘Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú’ không bị hạn chế của pháp không thể đồng tu.”
“Là Tiên Tâm Chú không thuộc phạm vi công pháp hay là đãi ngộ thiên đạo Huyền Hoàng để lại cho Huyền Hoàng Đại Thiên Tôn?”
“Bất kể như nào, kế hoạch chọn người kế nhiệm Huyền Hoàng Đại Thiên Tôn thích hợp trong tương lai dễ dàng hơn trong tưởng tượng rất nhiều.”
Suy nghĩ của Lý Phàm chậm rãi chuyển động, lắc mình một cái đi tới trên “Thánh Hoàng tọa” của thành Huyền Kinh sừng sững.
Linh khí ít ỏi nuôi dưỡng thân thể của Lý Phàm.
Để cho hắn không bị thụt khỏi cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ do thiếu hụt linh khí.
Lý Phàm luân hồi hơn trăm thế giới, thực lực cao nhất đạt tới cảnh giới Hóa Thần và có thể sánh vai với tu sĩ Hợp Đạo, bây giờ tuy lại lần nữa trở lại cảnh giới Trúc Cơ, nhưng thế giới trong mắt của hắn có hơi khác với lúc trước.
Ví dụ như: tiểu thế giới người phàm như Đại Huyền không phải là không hề có linh khí tồn tại, dù sao còn liên thông với Huyền Hoàng giới.
Chỉ có điều bởi vì cấu tạo đặc biệt của bản thân tiểu thế giới, lại thêm phong tỏa của đại trận Tiên Tuyệt dẫn đến linh khí cực kỳ mỏng và gần như không tồn tại.
Cách thức của tu sĩ bình thường căn bản không thể sử dụng, chỉ có những động vật có tuổi thọ cao, góp nhặt từng ngày, tích góp từng giọt từng giọt một mới có thể cướp lấy linh khí có hạn.
Ví dụ như con rắn lớn dài mấy trăm trượng trên núi Giải Ly.
“Toàn bộ linh khí của thế giới đều rút hết ra, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự tồn tại của một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ...”
“Chẳng qua mượn của Huyền Hoàng giới cũng không sao.”
Lý Phàm giao thuyền Thái Diễn cho Tôn Nhị Lang, tăng thêm cho hắn một vài trận pháp.
Mục đích chính là tự động bay vào trong Huyền Hoàng giới, hấp thu linh khí lưu trữ rồi sau đó trở về.
Tôn Nhị Lang trong thuyền Thái Diễn đương nhiên không thể thấy rõ chuyện bên ngoài phi thuyền.
Hắn chỉ cần mang phi thuyền tới bên cạnh Khư Uyên là được.
Tuy với trình độ trận đạo của Lý Phàm hiện nay, dưới sự che đậy của trận pháp sẽ rất khó bị người khác phát hiện ra hành vi lấy cắp linh khí Huyền Hoàng giới.
Nhưng dù sao cũng không phải là kế hoạch lâu dài.
Muốn ăn không nói có tạo ra linh khí, vẫn phải dựa vào Đạo Nhất Trùng.
Đạo Nhất Trùng là dị thú đặc biệt mà Lý Phàm không thể tạo ra.
Chỉ là...
Bỏ qua nhắc nhở lựa chọn giữ lại đời trước của ‘Hoàn Chân’, Lý Phàm nhìn bảng điều khiển của mình.
Họ tên: Lý Phàm.
Cảnh giới: Trúc Cơ hậu kỳ.
Tuổi sinh lý: 20 trên 399.
Tuổi tâm lý: 1399 trên 9999.
Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 3%.
Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 0%.
Số lượng điểm neo hiện tại: 3.
Số lượng điểm neo có thể sử dụng hiện tại: 1.
Vật phẩm ràng buộc: bản nguyên Huyền Thiên Kính thiếu, thuyền Thái Diễn, Vạn Thú Ngưng Tinh, tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch và Giải Ly điệp cuối cùng.
“Tuổi sinh lý trở về 399 tuổi thích hợp với cảnh giới Trúc Cơ, có điều không cần để ý. Trước khi kiếp nạn buông xuống, ta hẳn đã sớm Hoàn Chân rồi.”
“Tuổi tâm lý hạn mức cao nhất, tuy đã từng đột phá đến Hóa Thần nhưng không có tăng trưởng tương ứng. xem ra đã đến ngưỡng thật rồi...”
Lý Phàm chỉ nhìn lướt qua và lược bớt một ít.
Cường điệu tập trung lực chú ý vào số lượng điểm neo và vật phẩm ràng buộc.
Ban đầu số lượng điểm neo có thể sử dụng hiện tại là 2, sau khi hấp thu Ngũ Hành động thiên mới được sinh ra liền biến thành 3.
Đến nỗi hiện tại chỉ còn lại có một cái.
Đó là bởi vì Lý Phàm dùng lỗ hổng trong điểm neo để hoàn thành việc thay đổi vật phẩm ràng buộc.
“Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương”, biến thành bản nguyên Huyền Thiên Kính.
Chỉ Bộ Tàn Bia biến thành Vạn Thú Ngưng Tinh.
Vốn dĩ không dễ dàng giành được điểm neo, chỉ có điều trong quá trình hấp thu Ngũ Hành động thiên mới được sinh ra và tạo ra điểm neo, Lý Phàm nhận thức được bản chất của điểm neo.
Kỳ vật thiên địa, Kim Đan chi pháp cùng với động thiên Nguyên Anh.
Vậy nên Hoàn Chân cần hấp thu những đồ này để làm điểm neo, rất có thể bởi vì Hoàn Chân đang hoàn thiện nhận thức về ‘ngoại vật’.
Giống như Thiên Huyền Kính hoàn thành sự thăng hoa của mình thông qua đo đạc thiên địa, Hoàn Chân hấp thụ kinh nghiệm một cách đơn giản thông qua cắn nuốt thô bạo.
“Thế nên hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ trước đây của ta.”
“Càng đến gần bản chất thế giới nên tiến độ nạp năng lượng để cung cấp cũng sẽ càng nhiều. Kỳ vật Trúc Cơ và pháp tắc Kim Đan quá ít ỏi, căn bản không đáp ứng được nhu cầu của Hoàn Chân.”
“Thế nên số lượng điểm neo hấp thu sinh ra có hạn.”
“Ngược lại động thiên Nguyên Anh, tương sinh chi biến, thậm chí thiên địa chi phách sẽ cung cấp lượng lớn tiến độ nạp năng lượng.”
“Có đồ vật khổng lồ như Huyền Hoàng giới làm bổ dưỡng, số lượng điểm neo tạm thời không phải là vấn đề cần đặc biệt lo lắng.”
Thế nên Lý Phàm trực tiếp sử dụng chức năng thay thế của điểm neo không một chút do dự.
Bản nguyên Huyền Thiên Kính là tình cờ thu được từ cơ duyên kiếp trước.
Mà Vạn Thú Ngưng Tinh...
Ở kiếp trước, trước khi triển khai kế hoạch diệt thế cuối cùng, Lý Phàm đã từng đi đến các tiểu thế giới tiến hành kiểm kê lần cuối.
Vạn Thú Chuyển Luân chính là thu hoạch từ Đế quốc cùng với Hứa Khắc.
Suy nghĩ Lý Phàm chậm rãi trôi trở về lúc đó.
“Vạn Tiên Minh tập kích, tổng bộ Liên Hợp hội bị tiêu diệt?” Sắc mặt Tiểu Thanh trở nên vô cùng trắng bệch sau khi nghe được những lời Lý Phàm nói.
“Nếu không phải ta kịp thời chặt đứt liên lạc giữa Linh Mộc giới với các ngươi, sợ rằng giờ phút này Đế quốc đã hóa thành một đống đổ nát rồi.” Lý Phàm khẽ thở dài.
Đế nữ liếc nhìn Tiểu Hồng, trong lòng đều đầy sợ hãi.
“Nhưng các ngươi cũng không cần quá lo lắng, tuy Linh Mộc giới bị hủy nhưng đa số thành viên tổng bộ đều an toàn chạy ra, tạm thời ẩn núp. Đợi đến khi sóng gió đi qua, Liên Hợp hội có thể ngay lập tức hồi sinh.” Lý Phàm lừa gạt mà mặt không đổi sắc.
Sau khi đám người Đế quốc nghe thấy lời nói dối trần truồng này thì ngược lại trở nên yên tâm hơn.
Lý Phàm vừa nghe đám người Đế quốc báo cáo về tình hình gần đây, vừa đi vào trong bảo khố Đế quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận