Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 928: Tiên tuyển giả chi thương

Thậm chí thần thức thăm dò xung quanh cũng đều là cảm ứng được không có vật gì.
Cả ngày bị ngâm trong khí tức còn sót lại của Truyền Pháp thiên tôn, thân thể và thần hồn của ba mươi ba Tiên tuyển giả cũng bắt đầu từ từ xảy ra biến hóa.
Trong bóng tối, không biết năm tháng trôi qua.
Sau khi tất cả bọn họ đều thoát vây mà ra, thần thái, hành động và ánh mắt đều trở nên cực kỳ giống nhau.
Nhìn đến đây, trong đầu Lý Phàm lóe qua một luồng linh quang.
Hắn cuối cùng đã nghĩ tới, cảm giác quen thuộc của tu sĩ trung niên từ đâu mà đến.
Hàn quang trong ánh mắt đó gần như hoàn toàn nhất trí với Đệ Nhất Kinh Luân!
“Giống như những Tiên tuyển giả, tuy không cùng một người nhưng vì nguyên nhân nào đó, bọn họ có những chuyện trải qua chung. Sau đó cũng bắt đầu trở nên rất giống nhau...”
“Khó trách từ đầu đến cuối ta đều không tìm được người có khuôn mặt giống vậy.”
“Đệ Nhất Kinh Luân và tu sĩ trung niên này lại mơ hồ có chỗ khác biệt với những tu sĩ áo đen hư hư thực thực từ trong thời đại đi ra và vị ‘Võ’ kia. Vạn Tiên Minh rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật?”
Trong lòng Lý Phàm thoáng chốc hiện lên vô số ý nghĩ, lại tiếp tục xem xét chuyện gặp phải tiếp đó của Vệ Kỳ Chính.
Sau khi tiết thứ hai kết thúc chính là huấn luyện cuối cùng.
Ba mươi ba Tiên tuyển giả bị chia ra đưa đến các châu vực khác nhau.
Trong một không gian đặc thù, cảm ứng lực lượng tàn niệm giấu trong tượng thiên tôn.
Có huấn luyện trước đó, mục tiêu này trở nên dễ dàng không ít.
Đương nhiên cũng là tương đối mà nói.
Trong không gian kín, bọn họ chỉ có thể làm chuyện này.
Thậm chí trong này còn có một loại lực lượng nào đó dẫn dắt tâm thần, làm cho bọn họ cũng căn bản không thể nghĩ đến chuyện khác.
Chỉ ngày đêm cảm ứng để sớm ngày đạt thành đồng bộ.
Không thể không nói, đến loại tình trạng này, giữa ba mươi ba Tiên tuyển giả quả thực đã không khác biệt là bao.
Trước sau gần như cùng một thời gian, sai số tổng thể không vượt quá hai ngày.
Ba mươi ba người đều hoàn thành cảm ứng sơ bộ di niệm thiên tôn.
Sau đó, dưới sự kết nối của một chùm sáng tinh khiết, bọn họ tuy ở những nơi khác nhau của Vạn Tiên Minh.
Nhưng ý thức lại liên kết một chỗ với nhau.
Đó là một loại thể nghiệm cực kỳ kỳ diệu.
Ba mươi ba người giống như một chỉnh thể, không cần lời nói là có thể hoàn thành giao lưu trong nháy mắt.
Một ý nghĩ hơn cả ngàn vạn câu từ.
Mà ăn ý trải qua thời gian dài hình thành cũng làm cho ý nghĩ chỉnh thể của bọn họ tương đối duy nhất, gần như không có nhấp nhô nào.
“Hửm?” Suy nghĩ của Lý Phàm lại lần nữa gián đoạn.
“Chuyện gì thế này, chùm sáng tinh khiết đó...”
“Vì sao hơi có mùi như Vạn chúng một lòng của Triệu sư tỷ vậy?”
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia khó hiểu.
Là Trường Sinh thiên tôn Lý Phàm hiểu rõ nhất, hắn đã từng tự mình thể nghiệm không chỉ một lần điểm đặc biệt của ‘Vạn chúng một lòng’ của Triệu sư tỷ.
Lại lặp lại quan sát hình ảnh lúc chùm sáng tinh khiết xuất hiện mấy chục lần, Lý Phàm cuối cùng nhìn ra chút manh mối.
Ba mươi ba Tiên tuyển giả tâm niệm hợp nhất hoàn mỹ, căn bản không thể dung nạp tồn tại khác.
“Là đơn thuần vận dụng lực lượng pháp tắc, không phải lại một vị ‘Nhất Tâm thiên tôn’. Là lực lượng của Triệu sư tỷ bị đánh cắp rồi?” Lý Phàm khẽ cau mày.
“Vạn Tiên Minh còn có loại bản lĩnh này?”
Kế tiếp y như Lý Phàm suy đoán.
Theo ý niệm của ba mươi ba Tiên tuyển giả cũng có xu hướng dung hợp, chùm sáng tinh khiết cũng không ngừng biến mất.
Cuối cùng, cho dù không dựa vào ngoại vật.
Ba mươi ba người này cũng có thể làm được tâm niệm tương thông.
Sau đó sau hàng ngàn lần thử, bọn họ cuối cùng cũng dẫn động lực lượng to lớn Truyền Pháp thiên tôn để lại.
Bởi vì trùng kích từ một câu “thiên tôn thoáng nhìn có thể tương đương một đòn của Trường Sinh kỳ” của tu sĩ trung niên mang tới thực sự quá lớn.
Cho nên dưới lựa chọn không hẹn mà cùng của ba mươi ba Tiên tuyển giả, lần đầu biểu diễn của pháp tướng thiên tôn chính là “mở mắt bình Cửu Sơn”.
Sau lần đầu thành công, Vạn Tiên Minh cuối cùng cũng để bọn họ nghỉ ngơi một thời gian.
Chỉ có điều, cái gọi là nghỉ ngơi này cũng chỉ là cho bọn họ một ít thời gian rảnh mà thôi.
Vẫn phải ở trong không gian đặc thù kia, không được ra ngoài.
Sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi, kế tiếp là một lần lại một lần thử.
Bọn họ càng ngày càng thuần thục, lực lượng thiên tôn dẫn động ra cũng càng ngày càng lớn.
Cho đến một ngày này...
Sau khi mấy pháp tướng thiên tôn nắm lấy lưới lớn Tuần Thiên tiễn bện thành ném về phía lãnh địa Ngũ Lão hội.
Rốt cuộc dẫn ra Trường Sinh thiên tôn của Ngũ Lão hội xuất thủ can thiệp.
Dựa theo kế hoạch, ba mươi ba Tiên tuyển giả sẽ trực tiếp kích nổ pháp tướng, bạo phát lực lượng tức thì đến mức cao nhất.
Nỗ lực cản trở năm thiên tôn để cho lưới lớn rơi xuống đất.
Bọn họ cũng đúng là đã làm được.
Tuy có phần mệt mỏi nhưng trong lòng bọn họ vẫn không khỏi hiện lên cảm giác tự hào.
Không đến Hợp Đạo kỳ mà đã có thể cứng đối cứng với năm thiên tôn mạnh nhất Huyền Hoàng giới hiện tại!
Đây là vinh diệu cỡ nào!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp vui mừng.
Một mệnh lệnh lại lần nữa phát ra.
“Tiếp tục diễn hóa pháp tướng!”
Trong lòng ba mươi ba người đồng thời chấn động.
Cho dù bây giờ, dẫn động pháp tướng thiên tôn Truyền Pháp đối với bọn họ cũng không phải một chuyện dễ.
Cực độ tiêu hao tâm thần, sau đó cần khôi phục một thời gian.
Nhưng âm thanh tự dưng xuất hiện này lại như có một loại ma lực nào đó.
Làm cho ba mươi ba vị Tiên tuyển giả vậy mà căn bản không thể chống lại.
Tất cả đều vô thức làm theo.
Sau đó lại một pháp tướng hiện lên.
Còn không chờ bọn họ nghỉ ngơi, âm thanh lạnh băng vô tình ấy lại vang lên lần nữa.
“Tiếp tục!”
Ba mươi ba Tiên tuyển giả đã phát giác được không ổn.
Nếu lại tiếp tục như vậy, e rằng tất cả bọn họ đều sẽ vì quá độ tiêu hao mà chết!
Nhưng lại không cách nào vi phạm mệnh lệnh của âm thanh kia.
Trong từng lần mệnh lệnh.
Cuối cùng năm pháp tướng thiên tôn đồng thời xuất hiện giữa thiên địa.
Mà bởi vì bị rút lấy lượng lớn tinh khí thần thời gian ngắn, ba mươi ba Tiên tuyển giả cũng đi tới phần cuối sinh mệnh.
“Vì sao?”
“Chúng ta không phải hy vọng phục hưng của Vạn Tiên Minh sao?”
“Chúng ta không phải anh hùng sao?”
Ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, trong đầu ba mười ba người tràn đầy khó hiểu và oán niệm.
Nhưng cho đến khi ý thức của bọn họ triệt để rơi vào hắc ám.
Từ đầu đến cuối đều không có bất cứ người nào đi ra giải thích cho bọn họ.
Dù chỉ là một câu.
Thậm chí ngay cả trào phúng cũng không có.
“Thế nhân đều nói Lý thái sư ta là đại ác nhân.”
“Lúc trước ta đã từng tự mình cho rằng là vậy.”
“Nhưng mà hôm nay ta mới phát hiện...”
“So với Vạn Tiên Minh, ta vẫn phải học tập nhiều.”
Sau khi Lý Phàm xem xong những chuyện gặp phải của Vệ Kỳ Chính, không kiềm được cảm thán như thế.
Trở lại hiện thực.
Vì sự giằng co của năm pháp tướng và năm thiên tôn, chấn động của Huyền Hoàng giới còn đang không ngừng tăng lên.
Mà chiến trường giống như nhất thời rơi vào tĩnh tại.
Năm luồng quang hoa và các pháp tướng thiên tôn dây dưa một chỗ.
Pháp tướng tiêu hao tinh hoa sinh mệnh của ba mươi ba Tiên tuyển giả triệu hoán ra mạnh hơn pháp tướng xuất hiện trước đó nhiều.
Đối mặt với vây công năm thiên tôn, chỉ có thân thể vỡ nát. Nhưng nát mà lại không tan.
Cho đến khi tấm lưới lớn Tuần Thiên tiễn cuối cùng rơi vào địa bàn Ngũ Lão hội.
Hình ảnh trong Thiên Huyền Kính lại lần nữa thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận