Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 618: Lịch pháp Vạn Tiên Minh

Trong Thiên Huyền Kính, từng quang ảnh lần lượt hiện ra.
Bắt đầu từ neo định năm thứ 11, Tùng Vân tiên thành Lý Phàm giám sát xây dựng chính thức khởi công, đến neo định cuối năm thứ 14.
Số liệu kết toán trong cả bốn năm chỉ trong thoáng chốc đều xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
“Lịch tân tiên năm 2021: Tổng hợp hối toán xếp hạng thứ 231, khen thưởng ba lần ất công trung đẳng, một vạn một ngàn điểm cống hiến độ.”
“Lịch tân tiên năm 2022: Tổng hợp hối toán xếp hạng thứ 226, khen thưởng ba lần ất công trung đẳng, một vạn năm ngàn điểm cống hiến độ. Ngoài ra trong đại chiến châu Thiên Linh, khu vực biển Tùng Vân tích cực hưởng ứng chính sách điều động tu sĩ của Tiên Minh, biểu hiện tốt đẹp. Khen thưởng thêm một lần ất công thượng đẳng.”
Theo mười ba lần nhiệm vụ công huân nhận được trong nháy mắt, cấp bậc công huân của Lý Phàm cũng một đường tăng nhanh, mãi cho đến khi đạt Diễn 22 mới ngừng lại.
Ở đời trước, Lý Phàm dựa vào công huân bất thế liều mạng xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh trận mới mới tăng công huân lên tới 31 vào lúc thọ nguyên sắp hết.
Mà hiện giờ, gần như là làm chưởng quỹ phủi tay lại một đường thông suốt lên tới Diễn 22.
Dĩ nhiên trong này cũng có nguyên nhân là có giáp công thượng đẳng Tiên Minh khen thưởng thêm vào lúc thành Tùng Vân khởi công khi trước.
Cấp bậc công huân tăng lên, rất nhiều công pháp, bảo vật ẩn trong Thiên Huyền Kính trước kia cũng theo đó mở khóa. Nhưng đời trước Lý Phàm đã từng đạt tới cấp bậc cao hơn nên chỉ nhìn lướt qua, phát hiện so với đời trước, trên danh sách chỉ nhiều thêm một số pháp bảo chỉ có người quản lý chính vụ của châu vực mới có thể đổi.
Ví dụ như Chúng Sinh Kính có thể giám thị số lượng tổng thể và phân bố cảnh giới tu sĩ trong một châu. Chuông Bách Thái có thể biểu hiện tình huống phát triển cơ bản trong năm nay của châu vực còn lại và xếp hạng dự tính của bản châu trong tổng hợp hối toán hàng năm.
Nói tóm lại đều là một số pháp khí để đấu tranh nội bộ thêm thuận tiện, đối với Lý Phàm cũng không có tác dụng thực tế gì.
Lý Phàm càng để ý ngày tháng xuất hiện trong nhắc nhở kết toán.
“Lịch tân tiên...”
Tên như nghĩa, lịch tân tiên là một bộ lịch pháp lấy Truyền Pháp thiên tôn gây dựng lại Vạn Tiên Minh làm năm đầu.
Chẳng qua lúc Lý Phàm tìm đọc các loại điển tịch trước đó, tất cả những loại liên quan đến thời gian cụ thể, đều bị vô tình hay cố ý mơ hồ.
Chỉ có những khái niệm không rõ ràng như thượng cổ, viễn cổ, thái cổ và mấy ngàn, mấy trăm năm trước.
Đây cũng là lần đầu Lý Phàm nhìn thấy ghi thời gian chép cụ thể chính xác đến năm nào đó.
Về phần Huyết Mạch Sử Thư của Tư Mã Trường Không thì cũng giống như neo định mấy năm của Lý Phàm, lấy ban đầu của bản thân làm năm đầu. Không thích hợp với tổng thể tình hình của Tu Tiên giới.
“Xem ra bên trong Vạn Tiên Minh nhất định cũng có một bộ quy tắc ghi lại tường tận. Chẳng qua là giữ kín không nói ra thôi.”
Lý Phàm cũng không cảm thấy kỳ lạ về chuyện này. Nếu trong Bác Vật Thần Tàng quán, bảo tồn các loại di vật trân quý trong lịch sử Huyền Hoàng giới. Như vậy bản thân cũng có ghi lại lịch sử chân thực càng là chuyện đương nhiên.
“Chuyện xưa thời cổ không thích hợp nhắc đến với đại chúng. Ngu đần mới có thể càng thêm ổn định.” Trong lòng Lý Phàm cười mỉa.
“Ta còn nhớ, sau khi cấp bậc quyền hạn đến Diễn 30 sẽ có cơ hội miễn phí tham quan Thần Tàng quán.” Trước mắt chợt hiện qua đầu lâu giữa quán, Lý Phàm dường như lại cảm nhận được sự đói khát của ‘Hoàn Chân’.
Nhưng sau giây lát, Lý Phàm lại cưỡng ép đè xuống rục rịch trong lòng. Trong Thần Tàng quán cảnh giới nghiêm ngặt, còn có Trường Sinh thú Đế Tam Mạc tọa trấn. Tùy tiện động thủ không khác nào là tự chui đầu vào lưới. Ít nhất không phải thứ Lý Phàm hiện tại có thể mơ ước. Chỉ có từng bước tăng cường thực lực bản thân trong luân hồi, tìm hiểu càng nhiều bí ẩn, từ đó tìm kiếm ra cửa đột phá thích hợp. Có lẽ mới có thể có một tia hi vọng.
Đóng lại ghi chép công huân, Lý Phàm gửi tin cho Hồng Hi tiên quân, tỏ vẻ mình đã nhận hết công huân trong mấy năm này. Cũng cảm ơn chỉ điểm của hắn.
Hồng Hi cười ha ha, không nói thêm gì, chỉ bảo Lý Phàm không ngừng cố gắng. Mặc kệ tâm tư người phía dưới, cứ để hắn giúp giải quyết.
Đúng như dự đoán, ba ngày sau, Hồng Hi tiên quân đã trở về lần nữa triệu tập toàn thể tu sĩ trong thể chế của biển Tùng Vân đến trò chuyện.
Lúc bọn họ sôi nổi cho rằng Lý Phàm lừng lẫy nhất thời từ đây sẽ mất đi quyền thế, bị đánh vào phàm trần, Hồng Hi tiên quân lại tuyên bố ngay trước mặt mọi người, Lý Phàm sẽ tiếp tục thay hắn chấp chưởng chính vụ.
Điều này làm cho đám người Hà Chính Hạo vốn tâm thần bất định bất an nháy mắt vui mừng như điên.
Mà tu sĩ còn lại cũng đều là vẻ mặt khó mà tin nổi.
Lặng lẽ dùng khoé mắt đảo qua khuôn mặt thần sắc tự nhiên của Lý Phàm, trong lòng vừa kinh vừa sợ.
Càng thêm miên man bất định đối với bối cảnh sau lưng Lý Phàm.
Làm cho Hồng Hi tiên quân thống trị biển Tùng Vân trăm năm đều bị ép nhượng quyền, thực lực ẩn giấu trong tối của Lý Phàm rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào?
Không để tâm sắc mặt mọi người biến ảo, Lý Phàm khom mình hành lễ với Hồng Hi tiên quân, lại lần nữa ngỏ ý cảm ơn.
Mà Hồng Hi tiên quân lại lười biếng xua tay, một chân bước ra, biến mất giữa sân.
Lý Phàm tự nhiên biết, Hồng Hi tiên quân hắn là lười quản mấy chuyện tào lao ở biển Tùng Vân, ước gì làm một chưởng quỹ phủi tay.
Nhưng những người khác không rõ điểm ấy!
Trong mắt bọn họ, bóng dáng Hồng Hi tiên quân rời đi rõ ràng có phần chán nản!
Chân tướng rất rõ ràng! Hồng Hi tiên quân quả thật đã bại bởi Lý Phàm trong đấu tranh quyền lực!
Trong lòng các tu sĩ dấy lên sóng lớn ngập trời, sôi nổi thuận theo lấm lét, không dám nhìn thẳng vào vị Bí sứ đại nhân hăng hái trước mắt này.
Nhìn thấy dáng vẻ của tu sĩ trong sân, Lý Phàm biết ngay bọn họ đang nghĩ gì.
Chẳng qua cũng lười giải thích mà lại bắt chước Hồng Hi.
“Chính vụ Tiên Minh lấy chữ ổn làm đầu. Biển Tùng Vân tất cả như cũ, mấy người Chu Thanh Ngang, Hà Chính Hạo, Cao Viễn giúp ta quản lý mọi việc.”
Đám nung quanh mừng rỡ, dồn dập đáp ứng.
“Tản ra cả đi!” Lý Phàm phất tay, nói xong cũng một chân bước ra, thân hình biến mất không thấy đâu nữa.
Sau khi Lý Phàm đi, bên trong Bố Chính đường nhất thời như sôi trào.
“Chu đạo hữu, chúc mừng chúc mừng!”
“Hà đại nhân, thật sự đáng vui đáng mừng!”
Lý Phàm lóng tai nghe, khẽ lắc đầu.
Đang muốn xoay người trở về đảo Thân Hoá lại bỗng nhận được tin tức.
“Hoạt động giao lưu hữu hảo giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội lần thứ hai sẽ cử hành ở châu Thiên Linh vào khoảng mười ngày sau.”
“Ở trên chiến trường ngày trước, hai bên quên đi thù hận, một lần nữa thành lập tình hữu nghị mới.”
Lý Phàm ngay tức thì nghĩ đến cảnh một mảnh hoang tàn của châu Thiên Linh nhìn thấy lúc trước.
“Hội giao lưu hữu hảo chọn tổ chức ở nơi như này? Thật sự không có vấn đề gì chứ.” Trong lòng Lý Phàm lẩm bẩm nói thầm.
“Lẽ nào mặt ngoài giao lưu hữu hảo, thực ra vẫn giương cung bạt kiếm.”
Lý Phàm tìm tòi tỉ mỉ tin tức liên quan một phen, quả nhiên phát hiện vài chỗ kỳ hoặc.
Ngoại trừ bày ra “tuyệt khí trấn thế” của hai bên đại biểu “giao lưu” chính thức, trên hội giao lưu còn sẽ tiến hành một số hoạt động tỷ thí đấu võ, luận pháp, thử trận, vân vân.
Đại biểu hai bên góp mặt đều là thanh niên tài tuấn hạng nhất trong tổ chức của từng bên.
Đồng thời toàn bộ quá trình tỷ thí đều sẽ công khai thời gian thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận