Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 931: Chiến sự nghỉ vì lợi

Những tu sĩ ăn mặc, trang bị quái dị này và những hình chiếu từ Võ khố Tiên tông triệu hồi ra không giống nhau.
Căn bản không có kỹ xảo chiến đấu nào đáng nói, toàn bộ nhờ vào vũ khí sắc bén chiếm được thế thượng phong trong chiến đấu.
Nhưng những tu sĩ này lại có một đặc tính kỳ quái.
Đó chính là hung hãn không sợ chết.
Nếu có đồng bạn bị đánh giết, bọn họ không sẽ không cảm thấy bi thương, đau khổ, ngược lại trên mặt sẽ lộ ra biểu cảm trào phúng, cười như điên.
Thậm chí đến lượt chính bọn họ tử vong cũng sẽ không sợ hãi.
Chỉ có chút tiếc nuối và không phục.
Dưới sự hợp lực của nhiều luồng lực lượng phản kháng, thế công của Vạn Tiên Minh đã bị cản lại.
Đồng thời chiến tuyến có dấu hiệu bị đẩy ngược về.
Mà lúc này, quyết định Vạn Tiên Minh đưa ra cũng có phần bất ngờ.
Không hề chống đỡ đến chết, tiếp tục tiến công.
Mà là chuyển biến tốt thì thu. Giống như lúc tới, che chở lẫn nhau, rút lui có thứ tự.
Hình ảnh Thiên Huyền Kính đến đây cũng bỗng nhiên gián đoạn.
Trước sau tương phản trong nháy mắt khiến cho các tu sĩ đang vô cùng kích động xem phát sóng trực tiếp trước Thiên Huyền Kính bất mãn.
“Chỉ như này? Chút ngăn trở nhỏ đã rút lui rồi?”
“Còn đánh được mà! Sao lại lui!”
“Sợ chết như thế? Các ngươi không dám đánh, ta dám! Để ta lên chiến trường!”
“Người nào hạ lệnh rút lui? Thật sự nên giết!”
Quần tình xúc động nhưng lại không thể thay đổi quyết định trên chiến trường.
Cùng ngày, Vạn Tiên Minh lại phát ra thông báo đầu tiên.
Tỏ vẻ chiến đấu mấy ngày nay là chương hiển lực lượng bản thân và cảnh cáo nho nhỏ đối với Ngũ Lão hội.
Hứa hẹn lúc trước vẫn không thay đổi, nếu Ngũ Lão hội nguyện ý giao ra di bảo Tiên Minh, như vậy mọi chuyện đều còn có thể nói.
Nếu như Ngũ Lão hội vẫn chấp mê bất ngộ, vậy Vạn Tiên Minh có lẽ năm thì mười họa lại phải đến cửa đòi tiền.
Hòa hay chiến đều dựa vào quyết định của chính Ngũ Lão hội!
Rất rõ ràng, thông báo này là uy hiếp trắng trợn.
Nếu là ngày trước, Ngũ Lão hội căn bản sẽ chỉ sẽ chẳng thèm ngó tới chuyện này, nói không chừng còn sẽ thông báo y hệt, không khoan nhượng châm chọc khiêu khích một phen.
Nhưng lúc này không như ngày xưa.
Phục kích của Vạn Tiên Minh lần này quả thực có chút hù đến bọn họ.
Thủ đoạn khác đều dễ nói.
Chỉ có lưới lớn Tuần Thiên tiễn phối hợp pháp tướng thiên tôn dùng ra vậy mà có thể sinh ra ảnh hưởng đến Trường Sinh thiên tôn!
Phải biết rằng, khác với sự tồn tại của Truyền Pháp thiên tôn ở trong Vạn Tiên Minh căn bản chỉ như truyền thuyết.
Năm thiên tôn là tồn tại chân thật, đồng thời thống trị quản lý Ngũ Lão hội.
Hơn nữa thỉnh thoảng sẽ có “sắc lệnh thiên tôn” ban xuống.
Có thể nói, năm thiên tôn ở trong lòng tu sĩ Ngũ Lão hội đều có địa vị quyền uy. tuyệt đối.
Bởi vậy có thể nghĩ, lúc bọn họ phát hiện vũ khí của Vạn Tiên Minh lại có thể tạo thành thương tổn đối với năm thiên tôn như thần minh, chấn động trong lòng bọn họ rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Dưới sự hoảng hốt, bị Vạn Tiên Minh đánh chớp nhoáng, đánh thẳng một mạch cũng có thể lý giải.
Tuy cuối cùng kịp phản ứng, phát động phản kích. Tạm thời đẩy lui Vạn Tiên Minh.
Nhưng ở trong thời kỳ thiên tôn nắm quyền còn chưa hoàn toàn khôi phục hiện nay, hỗn loạn vẫn lan tràn trong Ngũ Lão hội.
Những tu sĩ đã quen pháp tắc thiên tôn tồn tại lần đầu bại lộ trong Huyền Hoàng giới chân chính không có thiên tôn chi lý.
Ảnh hưởng đối với bọn họ có thể nói là có tính chấn động.
Ví dụ như, lúc các tu sĩ Chân thực chi quốc chợt phát hiện chính mình có thể nói dối.
Trong hoàn cảnh toàn thể nhân dân đều theo bản năng cho rằng trên đời không có lời nói dối, lực lượng của lời nói dối sẽ mang tính chất hủy diệt.
Sau khi các tu sĩ nếm được chỗ tốt lời nói dối mang tới, lời nói dối cũng lấy tốc độ có thể nói là khủng khiếp lưu truyền ra trong Chân thực chi quốc ngày xưa.
Có thể đoán được, trước khi lực lượng Thiên tộc khôi phục, hỗn loạn cỡ này tuyệt đối sẽ không tự mình biến mất.
Cái gọi là cường giả vi tôn.
Thực lực Vạn Tiên Minh bây giờ đã có thể tạo thành đả kích chí mạng cho Ngũ Lão hội. Thế nên cũng không phải do Ngũ Lão hội không chịu thua.
Càng quan trọng hơn là, Ngũ Lão hội không biết rõ ba mươi ba Tiên tuyển giả có thể dẫn động pháp tướng thiên tôn đã hi sinh toàn bộ.
Trong thị giác của bọn họ, những pháp tướng thiên tôn kia giống như Tuần Thiên tiễn, đều là thuộc về lực lượng bất cứ lúc nào cũng có thể dùng ra lần nữa.
Vì vậy uy hiếp của Vạn Tiên Minh là chuyện bọn họ nhất định phải phải đối mặt.
Hai ngày sau, một sứ đoàn từ hơn mười tu sĩ Ngũ Lão hội tạo thành đi tới Vạn Tiên Minh.
Trên danh nghĩa là đến hiệp thương hữu nghị, thực ra là khuất nhục cầu hoà.
Đồng thời bọn họ còn thật sự mang đến cái gọi là ‘di bảo Tiên Minh’.
Điều này làm cho tất cả các tu sĩ Vạn Tiên Minh đều cười nhạo một hồi lâu.
Toàn bộ quá trình trao đổi kéo dài bảy ngày.
Đại chúng không biết nội dung cụ thể của hiệp nghị đạt thành.
Nhưng rất rõ ràng, Vạn Tiên Minh rất hài lòng với đại giới Ngũ Lão hội bỏ ra.
Không nhắc lại chuyện muốn lấy lại công đạo nữa.
Sau khi sứ đoàn Ngũ Lão hội xám xịt rời đi, luận công ban thưởng quy mô lớn bắt đầu.
Không nhắc đến những tu sĩ áo đen, chỉ văn vẻ dài dòng giới thiệu với đại chúng quan viên chỉ huy toàn quyền hành động chinh phạt Ngũ Lão hội lần này.
Truyền pháp giả, Tưởng.
Tuần Thiên tiễn, pháp tướng thiên tôn phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng trong trận tập kích bất ngờ này đều là do một tay hắn mưu đồ.
Đây cũng là lần đầu Truyền pháp giả xuất hiện trong tầm mắt đại chúng Vạn Tiên Minh.
Lý Phàm nhìn bóng người được lưu truyền rộng rãi, nam tử trung niên thon gầy, nhìn qua tướng mạo xấu xí. Chỉ có một túm râu dê trên cằm là dễ thấy nhất.
“Kỳ lạ, Truyền pháp giả từ trước đến giờ khiêm tốn lại lựa chọn chủ động bại lộ.” Lý Phàm khẽ cau mày, có hơi khó hiểu.
Đây là chuyện chưa từng xảy ra trong nhưng việc trải qua của luân hồi lúc trước.
Lý Phàm suy đoán, có lẽ có liên quan đến Mặc Nho Bân nhập vào người thanh niên Truyền pháp giả.
Giữa Truyền pháp giả cũng có đấu tranh quyền lực.
Mặc Nho Bân cố gắng thông qua trận pháp khống chế Thiên Huyền Kính.
Có lẽ dẫn tới cảm giác nguy cơ của một số người.
Vì vậy lập ra công huân trong chinh phạt lần này, củng cố địa vị của mình.
Nhưng trong lòng Lý Phàm lại ẩn ẩn cảm thấy không đúng.
Tuần Thiên tiễn, kế hoạch Tiên tuyển giả đã sớm có bố cục.
Hiển nhiên là mưu đồ đã lâu.
Mặc Nho Bân ngụy trang thành Truyền pháp giả chỉ là chuyện gần đây.
“Lại hoặc là...”
“Thật sự chính là vì ‘di bảo Tiên Minh’ gì đó kia?”
Lý Phàm chợt tập trung lực chú ý vào cái tu sĩ toàn Tiên Minh đều coi như “cớ” này.
“Nếu như là thật, rốt cuộc vì sao đáng để Vạn Tiên Minh lao tâm khổ tứ như vậy?”
“Xem ra lại là lúc Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta xuất thủ.”
Nghĩ như vậy, phân thân Lý Tình lòng có cảm giác, lại lần nữa ra ngoài Linh Mộc giới, đi thẳng đến lãnh địa Ngũ Lão hội.
Tuần Thiên tiễn đã bị tiêu hao sạch sẽ, pháp môn trận pháp phòng ngự biên cảnh âm thầm để lại ấn ký cũng bị Lý Phàm dùng Giải Ly điệp cuối cùng phá giải.
Dọc đường đi Lý Tình không gặp phải phiền phức gì.
Vạn Tiên Minh mới vừa giành được đại thắng hiển nhiên cũng buông lỏng cảnh giác, Lý Tình rất dễ dàng đã đột phá phòng tuyến, lén lẻn vào trong Ngũ Lão hội.
Mấy châu biên cảnh bị Vạn Tiên Minh cướp sạch không còn, thần thức đảo qua, ngay cả nửa người sống cũng không tìm được.
Một đường thi triển bí thuật liên hệ, xuất phát về hướng vùng trung bộ Ngũ Lão hội.
Cho đến sau khi vượt qua năm châu mới dần có tu sĩ xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận