Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 797: Bách thế lại lên đường

Sau khi thấy trước mắt quang cảnh nơi cao nhất thế giới này, khi trở lại chân núi, hắn vẫn có thể biết chính xác vị trí bản thân.
Đây cũng là một loại biểu hiện của tiên tâm.
Tạm thời vứt chuyện Chân Tiên ngoài Huyền Hoàng giới ra khỏi đầu, Lý Phàm bình tâm lại, mở ra bảng Hoàn Chân.
Hiện giờ hắn đã trải qua đời thứ 119.
Thời gian: Năm định neo thứ 2.
Địa điểm: đỉnh Núi Giải Ly.
Một dòng chữ nhỏ rơi như thác nước.
Họ tên: Lý Phàm.
Cảnh giới: Kim Đan trung kỳ.
Tuổi sinh lý: 21 trên 599 tuổi.
Tuổi tâm lý: 1368 trên 9999 tuổi.
Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 16%.
Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 0%.
Số lượng điểm neo hiện tại: 3.
Số lượng điểm neo có thể sử dụng: 2.
Vật phẩm ràng buộc: “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Cương”, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia tổn hại, tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch, Giải Ly điệp cuối cùng.
Công pháp: Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú, Tọa Tiên Quyết, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thân Hóa Đạo, Kỳ Huyền Chân Linh Biến, Dung Lô Vạn Tương Công, Tạo Hóa Hồng Lô Công.
Thần thông: Loạn, Vô Cực Doanh Hư Pháp, Trừu Ti Tước Mệnh, Thiên Biến, Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếp, Sinh Tử Liên Hoàn, Sát Cơ Vô Tướng, Phược Trùng.

Vì không chọn giữ lại cảnh giới tu vi mà chọn giữ lại vật phẩm ‘Giải Ly điệp cuối cùng’, vậy nên hiện giờ Lý Phàm vẫn ở cảnh giới Kim Đan trung kỳ. Giới hạn số tuổi cao nhất của cơ thể cũng từ 999 trở về 599.
Chẳng qua thứ giới hạn cao nhất của tuổi thọ này đối với Lý Phàm cơ bản chỉ là chuyện không đáng kể. Suy cho cùng, sống nhiều đời như vậy đến nay, trừ thời kì là người phàm, cơ bản hắn có rất ít thời điểm sống thọ, chết nhà. Hơn nữa, hiện giờ đã mở khóa chức năng ‘Hóa Thân’, chuyện này lại càng không còn quan trọng nữa.
Ngược lại là giới hạn cao nhất của số tuổi tâm lý lại không giảm xuống theo tu vi thoái lui.
“Hiện giờ chỉ cần 6 năm ‘Hoàn Chân’ là đã có thể nạp xong năng lượng. Có nghĩa là hai năm trước, ta có thể tiến vào Huyền Hoàng giới rồi.
Tầm mắt Lý Phàm dời xuống, rơi vào sáu vật phẩm bị khóa trên Hoàn Chân, không khỏi khẽ nhíu mày.
“Ngọc Hoàn Kim Cương, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia…”
“Những thứ này đều là ở thời kì người phàm ta luân hồi vùng vẫy mà giữ lại để chạy thoát thế giới Đại Huyền. Tuy lúc ấy với ta, đây đều là thứ cực kì quý giá.”
“Nhưng đến bây giờ, chúng đã không có quá nhiều tác dụng. Chủ yếu nhất là chúng vẫn hiển thị trên mặt bảng Hoàn Chân, nhìn thấy phiền lòng.”
“Nếu có biện pháp, mang chúng đi loại bỏ là tốt nhất.”
Đang nghĩ vậy, bỗng nhiên tiếng nhắc nhở của ‘Hoàn Chân’ mơ hồ truyền đến.
“Có muốn tiêu hao một điểm định neo để thay thế vật phẩm đã bị ràng buộc không?”
Lý Phàm không khỏi sững sờ, nheo mắt lại.
“Đúng thật là chuyện tốt. Chỉ là lúc trước lại chưa từng có chức năng thay thế này.”
“Thời gian cần tiêu tốn để nạp năng lượng cũng giảm đi…”
“Năng lực ‘Hoàn Chân’ được tăng cường rồi sao?”
Lý Phàm im lặng một lúc, lại cẩn thận cảm ứng những chức năng khác của ‘Hoàn Chân’.
Chẳng qua có hơi tiếc nuối, vì trước mắt hắn không thể phát hiện những thay đổi khác.
“Lúc trước, ta suy đoán tốc độ nạp năng lượng của Hoàn Chân có liên hệ với thần hồn, ý chí của ta. Bây giờ nhìn lại, có lẽ còn có quan hệ với các nhân tố không rõ.”
“Nguyên nhân có lẽ là vì ta nhìn thấy Chân Tiên, mở mang tầm mắt sao?”
“Là cái gọi là vừa thăm dò độ vừa nâng cao?”
Trong lúc lơ đãng vừa nghĩ đến tồn tại Chân Tiên, lần nữa Lý Phàm tâm thần trở nên hơi lay động.
Gần nửa ngày sau, hắn mới lấy lại tinh thần.
Công pháp, thần thông còn lại cũng không có gì để nói.
Tuy nhìn qua vô cùng hoa lệ, thực tế bọn chúng thể hiện cũng rất phi phàm.
Có thể nói là vô địch cùng cấp, cho dù vượt cấp cũng có thể giết người.
Nhưng hắn thấy Bạch tiên sinh, Truyền Pháp, thậm chí ‘Chân Tiên’ ra tay.
Lý Phàm lại cảm thấy thoạt nhìn những thứ này có hơi hoa hòe hoa sói.
“Xem ra thế giới lần này vẫn là cảnh giới ở trên tất cả.”
“Cảnh giới cao một tầng mới là nghiền áp của thực lực tuyệt đối. Cơ bản là hoàn toàn không nói đạo lý.”
“Trước mặt Trường Sinh thiên tôn, Hợp Đạo bình thường đều không phải là kẻ địch.”
“Mà Chân Tiên Tiên Khư, chỉ một cái liếc mắt cũng diệt sạch Huyền Hoàng.”
“Cái gọi là vượt cấp giết địch cũng chỉ là cá lớn nuốt cá bé trong cùng cảnh giới thôi.”

Lý Phàm im lặng một lúc lâu, trong lòng không còn chút kiêu ngạo nào.
Nhưng rất nhanh hắn lại phấn chấn tinh thần.
“Ta có ‘Hoàn Chân’ trong tay. Cho dù là Chân Tiên cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.”
“Nhưng hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước đi.”
“Phải đi từng bước một.”
“‘Tọa Tiên Quyết’ đã lên đến Hợp Đạo kỳ, trong khoảng thời gian dài, ta cũng không cần lại phát sầu vì chủ tu công pháp nữa.”
“‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’ có thể tăng cường thần thông thần hồn. Thần hồn chính là chỗ sơ hở duy nhất của ta. Bất kể là đối diện với Nhược Mộc hay Bạch tiên sinh, ta gần như không thể đề phòng…”
“Hi vọng thần thông này do Thiên Huyền Kính thôi diễn có thể có chút tác dụng.”
Đối với thực lực của những lão quái vật kia, hắn có nhận thức rõ ràng. Lý Phàm cũng không cảm thấy rằng chỉ dựa vào thần thông này là có thể hoàn toàn ngăn cản lại bọn họ. Có thể vào thời điểm bị ‘ô nhiễm’ giúp mình nhận thấy dị thường đầu tiên là đã cảm tạ trời đất rồi.”
Tuy xem xét đủ loại chuyện xảy ra sau khi đời trước tự mình hóa vật.
Bạch tiên sinh hình như tuyệt đối chính xác là người lương thiện, không có ý muốn cướp đoạt ‘Hoàn Chân’ của hắn. Càng so sánh, liên tiếp những việc làm kia lại càng lộ vẻ giống như trẻ trâu, chỉ làm cho người ta bật cười.
Nhưng…
Người nào lại dám cam đoan rằng có thể nào hắn đã tự biết không có cách nào để tìm được vị trí vật hóa thân của Lý Phàm, nên mới chủ động diễn trò cho Lý Phàm xem?
Vậy nên tuy trở lại một lần nữa, Lý Phàm vẫn phải làm như vậy.
Từ đầu đến cuối, Lý Phàm vẫn xếp an toàn của bản thân ngay vị trí thứ nhất. Hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai khác.
Nói đi cũng phải nói lại, lợi ích tỉ lệ thuận với hiểm nguy.
Tuy đời trước gặp nguy hiểm trùng trùng.
Nhưng hắn lại gặt hái được càng không ít.
Trước tiên cần xác nhận một chút, tuy Truyền Pháp thiên tôn mạnh, có thể ngang ngược áp chế cả Huyền Hoàng giới.
Nhưng hắn cũng không phải tồn tại biết được tất cả,
Khi Lý Phàm ở các nơi trong Huyền Hoàng giới, sau khi làm nổ phần lớn khôi lỗi chữ loạn, thừa dịp hỗn loạn vô cùng, Lý Phàm thánh thai điều khiển Dược Vương Chân Đỉnh, lặng lẽ lao ra khỏi Huyền Hoàng giới.
Nếu như đúng thật là Truyền Pháp thiên tôn nắm hết cả Huyền Hoàng giới trong lòng bàn tay. Vậy thì cho dù trên Dược Vương Chân Đỉnh bao trùm vật liệu che đậy một tầng cảm giác thần thức, Huyền Hoàng giới lại bị ảnh hưởng bởi chữ loạn…
Dược Vương Chân Đỉnh tuyệt đối cũng không có cách nào chạy trốn từ trong khống chế của hắn.
Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại làm được điều này.
Đủ để nói rõ, Truyền Pháp thiên tôn vẫn nằm trong phạm vi khái niệm ‘tu sĩ’.
Chẳng qua hắn là tu sĩ cường đại đến tột cùng thôi.
Có thể dựa vào kinh nghiệm của mình, nhận ra để suy tính hành động kia.
Mà Chân Tiên.
Là hoàn toàn không thể phỏng đoán theo lẽ thường, vẫn nên cố gắng không trêu chọc tới thì tốt hơn.
“Sở dĩ Truyền Pháp lộ ra vẻ ngang hàng vô cùng là bởi vì hắn lấy pháp thành đạo. Về sau, tu sĩ chỉ cần tu hành tân pháo liền sẽ cống hiến vì hắn, tăng thêm một phần lực lượng.”
“Tích lũy mấy ngàn năm đã đủ để đẩy hắn tới một trình độ khó lường.”
“Muốn đánh bại Truyền Pháp thì cần đánh bại căn cơ kia trước tiên.”
“Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi phương pháp ‘dựa ta để trúc cơ’ hiện thế hắn không tiếc tự mình hiện thân cũng phải đem nó xóa đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận