Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 973: Huyết nhục luyện công lũy

“Không thể tu luyện ư?”
Nguyên liệu tạo nên phân thân Lý Tình là dùng tinh huyết của Tô Ngữ Tình, hóa thân của thiên đạo Ly giới, đạt được đạo cơ dựa vào Thiên chi kỳ Hắc Kiếm.
Không có khả năng tồn tại tình huống thiên phú không đủ nhập môn công pháp.
Xem ra là hạn chế của chính “Thương Sinh Linh Nguyên Công”.
Lý Phàm đưa mắt nhìn tín đồ của Linh Nguyên giáo đang xụi lơ trên mặt đất ở trong góc.
“Thú vị, biết rõ nội dung của công pháp nhưng trong thần hồn lại không tồn tại ký ức về Linh Nguyên Công. Chỉ có thể hỏi được thông qua tra tấn bức cung. Đây là công pháp được lưu giữ bên trong thân thể?”
Thần thức của Lý Phàm quét qua tín đồ đang hôn mê, cẩn thận kiểm tra.
Lấy trình độ hiểu biết hiện tại của Lý Phàm với cơ thể người, quả nhiên rất nhanh đã phát hiện ra đầu mối.
Ở trong cơ thể của tín đồ Linh Nguyên giáo lại tồn tại một lớp dấu ấn khắc sâu vào trong máu thịt, to thành một số loại ấn ký đặc biệt nào đó.
Loại ấn ký này dường như không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào với thân thể, nhưng Lý Phàm nhạy bén nhận ra dấu vết công pháp vận hành còn sót lại trên đó.
Cho dù hiện tại tín đồ Linh Nguyên giáo này đã đổi sang phương pháp mới, nhưng ấn ký bao năm vận hành công pháp để lại vẫn không hề mất đi.
“Ấn ký lưu giữ công pháp, đồng thời cũng là một loại chứng thực nào đó. Chỉ có chứng thực phù hợp mới có thể tu hành ‘Thương Sinh Linh Nguyên Công’...”
Sau đó không lâu, thần thức của Lý Phàm rời khỏi tín đồ Linh Nguyên giáo đã chỉ còn dư lại có một bãi máu và thịt.
Không phải hắn lòng dạ độc ác muốn giết người diệt khẩu.
Mà là khi hắn nhìn trộm ấn ký của Linh Nguyên Công đã kích hoạt phòng hộ đi kèm.
Ấn ký tự hủy, thuận tiện xé rách cơ thể tín đồ.
Chẳng qua may là trước đó Lý Phàm đã ghi lại toàn bộ ấn ký.
Tuy phiền phức vô cùng nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là Hóa Đạo Thạch có thể tái hiện hoàn hảo.
Lý Phàm nheo mắt, dùng tay làm bút bay múa trong hư không.
Ấn ký của Linh Nguyên Công cũng từng bước thành hình.
Hình dạng của nó như con người, do tổng cộng hơn một trăm hai mươi tám nghìn “linh kiện” khác nhau đan xen tạo thành.
Khoảnh khắc ấn ký lại xuất hiện, hình như nó có linh tính riêng, lại có thể chuyển động.
Đầu tiên là mơ màng phân biệt phương hướng bốn phía một phen, sau đó chậm rãi trôi đến bãi bùn lầy.
Lý Phàm không có ngăn cản mà chỉ yên lặng theo dõi.
Sau khi ấn ký hình người bám vào máu thịt, khối thịt vốn đã mất đi hơi thở sinh mệnh lại bắt đầu vặn vẹo.
Lấy ấn ký làm bộ xương, máu thịt làm áo ngoài, lại phủ thêm lần nữa.
Cả quá trình khá rùng rợn, chẳng qua càng khiến Lý Phàm cảm thấy kinh dị còn ở phía sau.
Tuy ấn ký công pháp tại tạo lại thân thể nhưng không thể khiến cho tín đồ đó sống lại.
Chỉ là cái xác không hồn, hơn nữa bề ngoài cũng không được phục hồi.
Đơn thuần chỉ là tạo vật do máu và thịt hợp thành. Việc đầu tiên nó làm, cũng là sứ mệnh duy nhất sau khi xuất hiện trên thế giới chính là hai chân ngồi xếp bằng, sau đó vận chuyển “Thương Sinh Linh Nguyên Công”.
Linh khí chậm rãi tụ lại trong cơ thể tạo vật máu thịt, không lâu sau Lý Phàm cảm ứng được dao động của công pháp vận chuyển từ trên người nó.
Giống như là cỗ máy chế tạo từ máu thịt, cho dù không có sinh mệnh của tín đồ làm “vật dẫn” thì nó cũng có thể luôn tu hành “Thương Sinh Linh Nguyên Công” mà không biết mệt mỏi.
Cỗ máy máu thịt không trí tuệ không ý thức, không nhìn Lý Phàm cùng với Lý Tình mà chỉ theo mệnh lệnh đã thiết lập và chấp hành nhiệm vụ.
“Khó trách lúc đầu vị giáo chủ Linh Nguyên giáo bí ẩn khó lường có thể tìm đủ tu sĩ tu hành, khiến công ích của công pháp trực tiếp trung hòa tác dụng phụ của pháp không thể cùng to.”
“Thì ra dựa vào những khôi lỗi huyết nhục không có ý thức bản thân này.”
Trong mắt Lý Phàm hiện lên vẻ hứng thú.
“Sau khi chết vẫn có thể vận chuyển công pháp theo bản năng trong máu thịt, có lẽ là dựa vào loại ấn ký đó. Lúc trước chưa từng nghe qua, xem ra vị giáo chủ Linh Nguyên giáo này cũng là một người có bí mật.”
“Chỉ tiếc, pháp tướng thiên tôn ra tay cũng không khác gì con kiến, khó thoát khỏi cái chết.”
Đương nhiên không loại trừ khả năng giáo chủ Linh Nguyên giáo lúc đó không có ở châu Cửu Sơn, may mắn thoát được một kiếp.
Chỉ cần bây giờ nghiệm chứng là được rồi...
Theo hiệu lệnh của Lý Phàm, ngay lập tức phân thân Lý Tình ngồi xếp bằng, đồng thời khắc lên ấn ký Linh Nguyên Công vào trong cơ thể mình.
Bản tôn thì sau khi dốc lòng cảm nhận ấn ký không ngừng gia tăng, trong cơ thể xảy ra biến hóa rất nhỏ.
Chỉ khi ấn ký hoàn toàn xuất hiện và gắn bó thành một thể, Lý Phàm mới mơ hồ nhận thấy ảnh hưởng của nó với máu thịt.
Dùng cách giải thích phổ thông thì giống như đóng một con dấu ở trên thân thể.
“Tu hành Thương Sinh Linh Nguyên Công đi.” Lý Phàm nheo mắt.
Lý Tình khẽ gật đầu, lại lần nữa thử vận chuyển Linh Nguyên Công.
Lần này không hề tắc nghẽn, rất nhanh đã tu hành nhập môn rồi.
“Ngoại trừ chúng ta, cả Huyền Hoàng giới đã không còn người nào tu hành môn công pháp này nữa.”
“Xem ra vị giáo chủ Linh Nguyên giáo đó thật sự đã chết.”
Lý Phàm lắc đầu nói.
Đạo lý rất đơn giản, tuy chưa chắc bản thân giáo chủ Linh Nguyên giáo tu hành Linh Nguyên Công, nhưng mà môn công pháp này nhất định là có tác dụng lớn với hắn.
Nếu không hắn cũng không cần hao hết khổ tâm xây dựng Linh Nguyên giáo và truyền bá công pháp khắp nơi.
Nếu như hắn còn sống, nhất định phải tập hợp lại.
Có phương pháp khống chế khôi lỗi huyết nhục bằng ấn ký, muốn đông sơn tái khởi cũng không phải là việc khó gì.
Nhưng đã qua thời gian dài kể từ khi châu Cửu Sơn bị tiêu diệt, vẫn chưa có tu sĩ mới nào bắt đầu tu hành Linh Nguyên Công.
Thậm chí tất cả đã tu hành lúc trước đều bỏ qua.
“Mặc kệ ngươi có đủ loại mưu kế, chung quy cũng là vô dụng ở trước chênh lệch thực lực tuyệt đối.”
Giáo chủ Linh Nguyên giáo chết rất vô tội, nhưng di sản để lại lại có lợi cho Lý Phàm.
Tuy Thương Sinh Linh Nguyên Công chắc chắn còn có bí mật, nhưng Lý Phàm cứ sử dụng nó trước đã.
Sau đó lại từ từ phá giải.
“Trước tiên chế tạo một vài khôi lỗi huyết nhục, vận chuyển Linh Nguyên Công đi.” Lý Phàm ra lệnh.
Lý Tình lập tức lĩnh mệnh rời đi.
“Nếu như tất cả thuận lợi, rất nhanh trong tiểu thế giới có thể sản xuất ra tu sĩ liên tục không ngừng.”
“Không mong bọn họ có thể chính diện chống lại Ngũ Lão hội, chỉ cần giúp ta “Bổ Thiên” là được rồi.”
“Sông dài màu máu gần như vô tận, chiều rộng thời gian quá dài. Chẳng qua lịch sử phần lớn là không hề quan trọng, mấy tiết điểm mấu chốt nhất...”
“Huyền Thiên Vương trở về từ thông đạo Tiên giới và sáng lập Huyền Thiên giáo, đến khi hắn mất tích một cách khó hiểu.”
“Thập tông Tiên đạo thống trị thời kỳ cuối, lực lượng mới xuất hiện Truyền Pháp tiên tôn, Bạch tiên sinh trở thành song pháp thiên tôn cổ kim.”
“Đầu tiên làm rõ chuyện đã xảy ra trong hai thời kỳ này.”
Lý Phàm biết rõ, dựa vào những tu sĩ tiểu thế giới thu hoạch được mảnh lịch sử trong Sử Thư Sáng Thế giống như là thả câu trong ao cá.
Đầy tính ngẫu nhiên, có thể đạt được cái gì đều xem vận khí.
Chẳng qua khi số lần thử đủ nhiều thì vẫn có thể thu được có chút giá trị.
Hiệu suất làm việc của Lý Tình rất cao.
Tu hành công pháp vẫn phải cân nhắc ảnh hưởng của Tiên Phàm Chướng, sự tình gấp gáp, cuối cùng hắn vẫn lấy tài liệu từ trong Huyền Hoàng giới.
Chỉ sau hơn mười ngày đã sáng tạo ra đủ khôi lỗi huyết nhục.
Đến nỗi nhiều tu sĩ Trúc Cơ trong khu vực Vạn Tiên Minh vô cớ biến mất, lại hoàn toàn không dẫn tới cơn sóng lớn nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận