Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1263: Tiên chi lực thất hiệu

Tình huống tương tự như lần đầu hắn gặp Cơ Tự Quyết vậy.
Ngay khi Triện Tự Chân Tiên ở trung tâm đại trận hộ giới xuất hiện trong thức hải của Lý Phàm, hắn đã hiểu được hàm nghĩa của nó.
Quy!
Không nguyền rủa giống như Cơ và Loạn, ngược lại nó giống như một loại sắc lệnh hơn!
“Triện Tự Chân Tiên hoàn chỉnh…”
Trong lúc tâm thần chấn động, Lý Phàm cũng đã lặng lẽ nhớ kỹ chữ ‘Quy’ này.
“Quy? Quy về nơi nào? Hay là trở lại trạng thái ban đầu?”
Lý Phàm nheo mắt, thưởng thức kỹ càng lực lượng huyền bí này.
Mà bên phía Vô Lượng Kính Linh cung đã hoàn thành thăm dò khu vực ngoài khu hạch tâm trong đại trận hộ giới.
“Tiền bối, nơi đó…” Tôn Lộ Dao kinh ngạc quan sát chỗ hư vô đó.
Một kết nối vô hình được tạo ra ngay lập tức, như thể từ ‘Quy’ được liên kết với Vô Lượng Kính vậy.
Lý Phàm có thể cảm nhận rất rõ trong lòng Tôn Lộ Dao đột nhiên sinh ra sự sợ hãi và mơ màng.
Thậm chí bản thể tiên khí Vô Lượng Kính cũng khẽ run lên mà không hề có dấu hiệu báo trước. Trong sự rung chuyển ngày càng dữ dội, khí linh là Tôn Lộ Dao lại có khuynh hướng bị “văng” ra khỏi Vô Lượng Kính.
“Tiền bối, cứu ta!” Tôn Lộ Dao la lên theo bản năng.
Lý Phàm đương nhiên nhận ra sự biến hóa của Vô Lượng Kính.
Nó không đối mặt trực diện với lực lượng của ‘Quy’ Tự Quyết, chỉ bị ảnh hưởng và khóa lại bởi bộ phận tràn ra, trong kính là đại trận ‘Vô Lượng, Hồng Mông Kiến Phương” mà Lý Phàm mất rất nhiều khí lực mới có thể chữa trị cho nó có dấu hiệu dần bị sụp đổ.
Không chỉ như thế, bản thân tiên khí Vô Lượng Kính cũng bắt đầu dần dần “tan rã”.
Trong cảm nhận của Lý Phàm, toàn bộ Vô Lượng Kính giống như tờ giấy bị đốt cháy, thành phần cốt lõi của nó biến mất khiến nó khó tránh khỏi hư hóa.
Còn những bộ phận bị đốt cháy, tức là những thành phần chịu ảnh hưởng của ‘Quy’ Tự Quyết, như thể một luồng khói xanh, không biết trôi đến phương trời nào.
Tâm Lý Phàm trầm xuống, muốn cố gắng ngăn cản Vô Lượng Kính tiêu biến. Nhưng đối với lực lượng Triện Tự Chân Tiên, cho dù là bản tôn hắn cũng không có cách chống lại, chứ đừng nói một đạo phân thần này của hắn.
Hắn tiếc nuối nhìn Vô Lượng Kính càng lúc càng biến nhỏ đi trong tiếng hét bi thảm không ngừng của Tôn Lộ Dao.
Ngay khi Lý Phàm vừa cảm thấy tiên khí này đã trợ giúp rất nhiều cho hắn thì giờ đây nó lại sắp biến mất hoàn toàn.
Tình huống ngoài dự tính đã xảy ra.
Những “khói xanh” bị ‘Quy’ Tự Quyết triệu hồi, không biết đã đi đến nơi nào, giờ lại quay về!
Như thể một thuật đảo ngược thời gian đã phát sinh trên Vô Lượng Kính, vốn chỉ có kích thước bằng ngón tay cái, bỗng nhiên trở nên đầy đặn trở lại trước mắt Lý Phàm!
Tôn Lộ Dao đang khóc lóc thảm thiết, tưởng rằng ngày tận thế của mình đã đến, giọng nói càng lúc càng yếu ớt. Cuối cùng, hắn trợn mắt há mồm khi nhìn thấy Vô Lượng Kính khôi phục lại như thường, không biết tại sao.
Lý Phàm cũng nhất thời ngây người, nhìn đại trận Hồng Mông Kiến Phương tự xây dựng lại từ trong hư vô.
Chuyện vừa mới xảy ra giống như một giấc mộng.
Sau khi sửng sốt, Lý Phàm tỉnh ngộ, nhìn về phía ‘Quy’ Tự Quyết.
Dường như là bởi vì đã nhận được sắc lệnh, Vô Lượng Kính sau khi xuất hiện trở lại đã có thể phớt lờ sự tồn tại của Quy Tự Quyết.
Còn Quy Tự Quyết cũng lựa chọn phớt lờ Vô Lượng Kính, tiếp tục nằm yên lặng trong hạch tâm hư vô đại trận.
Hai bên đều bình an vô sự.
“Đây là tình huống gì? Quy không thể quay về?”
Cảnh tượng xảy ra trước mắt này quả thật khiến Lý Phàm có chút bối rối. Tuy nhiên, theo ý nghĩa của bản thân từ Quy, cùng với sự biến hóa trước sau của Vô Lượng Kính, hắn cũng có thể đoán được gì đó.
“Đại trận hộ giới tương ứng của Hạ giới là do Tiên giới sáng tạo ra, chịu sự khống chế của Tiên giới. Vô Lượng Kính là tiên khí, cung chịu sự kìm hãm của Tiên giới.”
“Nếu ta xem chúng là những tinh binh tướng sĩ Tiên giới, vậy thì Quy Tự Quyết tương đương với quyền năng có thể điều binh khiển tướng. Dù đây là sức mạnh đặc biệt của bản thân Quy Tự Quyết, hay là một tình hình phổ biến của Tiên giới, còn không thể hiểu hết.”
“Dưới tình huống vốn có, phàm những gì bị Quy Tự Quyết triệu hồi thì đều phải cởi giáp quay về. Nhưng hiện tại Tiên giới tiêu biến, sự thi hành chiếu lệnh vì thế cũng chịu ảnh hưởng.”
“Xem ra, Quy Tự Quyết không có cùng bản chất với các Triện Tự Chân Tiên khác. Thậm chí có thể là một phần nền tảng chuyển vận của hệ thống lực lượng Tiên giới ngày xưa.”
Lý Phàm như có điều suy nghĩ: “Tuy nhiên, suy đoán này có một vấn đề khó tránh khỏi.”
“Nếu Quy Tự Quyết đã ở trạng thái mất đi nửa hiệu lực, vậy những hạch tâm trụ cột của đại trận hộ giới đã đi tới nơi nào?”
Lý Phàm ngắm nhìn Quy Tự Quyết nằm yên tĩnh trong khu vực hạch tâm.
Trong đầu hắn hiện lên mấy khả năng.
Quy Tự Quyết được viết bởi một sự tồn tại nào đó bằng một vết mực và bay về phía hạch tâm trận pháp của các giới. Tuy nhiên, khi Quy Tự Quyết đến địa điểm chỉ định thì lại phát hiện mục tiêu đã biến mất. Thế là nó vẫn cứ lơ lửng ở đây chờ mục tiêu xuất hiện.
Hoặc có lẽ là Quy Tự Quyết đã hành động thành công với hạch tâm trận pháp, khiến hạch tâm Hạ giới lần lượt bị xóa bỏ, trở về Tiên giới. Tiên giới bị phá hủy và hạch tâm sẽ xuất hiện trở lại. Đúng lúc này, nó lại bị một sự tồn tại không rõ danh tính chặn lại và hạch tâm bị bắt đi.

“Điều kiện hiện tại quá ít, vẫn chưa thể xác định được chân tướng.”
“Nếu phạm vi tác dụng của Quy Tự Quyết chỉ giới hạn trong lực lượng Tiên giới nguyên thủy, tuy là Triện Tự Chân Tiên, tác dụng của nó đối với ta cũng sẽ bị hạn chế.” Lý Phàm không khỏi khẽ lắc đầu.
“Có điều, Quy Tự Quyết này lại có thể lay động tiên khí…”
“Không biết có tác dụng đối với Thiên Huyền Kính hay không?”
Tuy nó sẽ không gây ra thiệt hại đáng kể cho Thiên Huyền Kính, nhưng nếu có thể khiến Thiên Huyền Kính không hoạt động trong một khoảng thời gian, nó cũng có thể phát huy tác dụng rất lớn vào những thời điểm quan trọng.
Phải biết rằng, hệ thống hiện tại của Vạn Tiên Minh, nhất là biện pháp phòng ngự của tổng bộ Tiên Minh cũng có quan hệ mật thiết với Thiên Huyền Kính.
Một khi Thiên Huyền Kính xuất hiện trục trặc thì Vạn Tiên Minh bất khả xâm phạm ngay lập tức sẽ xuất hiện đầy rẫy những sơ hở.
Lý Phàm bản tôn sở hữu nguồn gốc Thiên Huyền Kính, điều này có thể không có nhiều ý nghĩa đối với hắn.
Nhưng đối với Thánh Hoàng Lý Bình thì lại hoàn toàn khác.
Trong một khoảnh khắc thay đổi tình thế chiến trường, sức mạnh to lớn có thể chống đỡ với mười mấy tên Hợp Đạo!
Bản tôn mượn cảm ứng yếu ớt trong tối tăm, truyền nội dung Quy Tự Quyết cho Thánh Hoàng Lý Bình.
Phân thần trong tiểu thế giới tro tàn cũng bắt đầu hành động bước tiếp theo.
Quy Tự Quyết chính là niềm vui bất ngờ.
Mục đích của hắn ở nơi này vẫn là để suy đoán nghiệm chứng lúc trước.
“Bởi vậy trong Huyền Hoàng giới chắc hẳn cũng tồn tại đại trận hộ giới.”
“Hơn nữa, đại trận hộ giới là do Tiên giới lưu lại, chỉ tồn tại trong Huyền Hoàng giới nguyên sơ.” Tiện tay bố trí trận pháp, phong tỏa tiểu thế giới tro tàn, đề phòng có người vô tình đi lạc vào và tiếp xúc với Quy Tự Quyết. Sau đó, phân thần Lý Phàm cầm theo Vô Lượng Kính quay về Huyền Hoàng giới.
Hắn đi tới chỗ bốn châu trung tâm của Vạn Tiên Minh.
Hình ảnh Huyền Hoàng giới hơi co lại hiện lên trong đầu, chẳng qua là hình ảnh Huyền Hoàng giới nguyên sơ.
Một loạt các đường đan xen xuất hiện trên mô hình, đó là đại trận hộ giới do Lý Phàm thôi diễn.
Cho dù có chút khác biệt nhưng vẫn có thể đại khái khóa phương vị kia.
Sau đó, khởi động quyền năng của Vô Lượng Kính, tốn một chút thời gian hắn đã có thể tìm tới khu vực hạch tâm trụ cột của đại trận hộ giới mà Huyền Hoàng giới che giấu.
Điều duy nhất cần phải lo lắng chính là động tĩnh quá lớn sẽ bị Vạn Tiên Minh phát hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận