Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 775: Tiện tay rút thiên tủy

Trường Sinh cốc, trong phòng luyện khí.
Hứa Bạch đang giám sát Phương Tái Tế gia cố Dược Vương Chân Đỉnh.
“Tông chủ, số lượng thiên tài địa bảo thêm vào đã đủ nhiều. Phỏng chừng năm đó mới đầu khi rèn Dược Vương Chân Đỉnh đều không dùng nhiều vật liệu trân quý như vậy.”
“Thật sự có chút lãng phí.”
“Ngươi muốn lấy nó ngăn cản công kích của Trường Sinh thiên tôn sao?”
Phương Tái Tế có phần đau lòng hỏi.
Nhưng dưới sự ép buộc của ánh mắt cương quyết, quả quyết của Hứa Bạch, hắn vẫn bỏ một viên Vĩnh Kiếp Tinh Kim vào địa hỏa phía trước.
Dưới sự ra sức khống chế của hắn, ước chừng nung hơn mười ngày, Vĩnh Kiếp Tinh Kim mới hơi buông lỏng, biến hình.
Sau đó dưới sự khống chế cẩn thận của ý niệm của hắn, khảm hợp, dung nhập nó vào mặt ngoài Dược Vương Chân Đỉnh.
Hứa Bạch thấy vậy, hài lòng gật đầu.
Lại tiếp tục lấy ra một ít bột phấn màu đen đưa tới.
Phương Tái Tế mới vừa thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy vật trên tay Hứa Bạch lại giật nảy mình.
“Vật này, sao thần thức lại không cách nào cảm giác?”
Hứa Bạch mỉm cười: “Thần thức không phát hiện được là đúng rồi. Làm phiền Phương tiên sinh phủ loại vật liệu này lên bề mặt Dược Vương Chân Đỉnh. Nếu như không đủ, chỗ ta còn có.”
“Có thể che chắn thần thức cảm giác, vật này hẳn không rẻ đâu nhỉ.” Phương Tái Tế lẩm bẩm trong miệng, vẫn dựa theo yêu cầu của Hứa Bạch làm.
Địa hỏa không ngừng nhảy lên, chiếu rọi biểu cảm trên mặt Hứa Bạch sáng tối chập chờn.
Thú Chủng giới, dưới lòng đất ba ngàn trượng.
Lý Phàm đã lặng lẽ trở về đào sâu ra một căn mật thất, sau đó phong kín bốn phía, lại dùng trận pháp che giấu.
Sau đó lấy ra một lò luyện kim loại đặt trên mặt đất phía trước.
“Lò luyện vạn vật.”
“Tuy chưa chắc thật sự có thể dung luyện ra ‘Đế Nhất thú’, nhưng yêu thú cường đại như thế xuất hiện ở Huyền Hoàng giới chắc chắn sẽ dẫn tới Hồng Nguyện Pháp Thân của Chương sư huynh.”
“Hơn nữa ta cũng không cần suy nghĩ sau khi dung luyện ra ‘Vạn Tượng tổ thú’ rốt cuộc làm sao khống chế.”
“Ngược lại càng điên cuồng càng tốt. Đủ để tiết kiệm không ít tâm tư.”
Lý Phàm thầm suy tính.
Vạn tượng dung đủ thú đương nhiên cần đủ chủng loại dị thú.
Vừa khéo chỗ Lý Phàm có.
Không phải thứ lần này đến cửa, Đế quốc giao dịch cho hắn.
Mà là thứ nhận được lúc giao dịch lần đầu với Tiểu Thanh ở đời này.
Chính là ‘Phong Sinh Bảo Hạp’.
Lý Phàm lấy ra một cái hộp gỗ hình vuông màu đỏ.
Chỉ lớn chừng bàn tay nhưng bên trong lại chia nhỏ thành mấy vạn không gian khác nhau.
Trong mỗi không gian đều băng phong một con dị thú.
“Đầu tiên bắt đầu từ loại tương đối nhỏ yếu.”
Dựa theo phương pháp Tiểu Thanh truyền thụ, trong lòng Lý Phàm chợt động, lấy ra mấy chục con dị thú chỉ lớn chừng bàn tay bên trong bảo hạp.
Nháy mắt khi rời không gian băng phong, bọn chúng đã bắt đầu khôi phục ý thức.
Linh lực của Lý Phàm hơi chấn, những con dị thú này hoàn toàn chưa kịp có phản ứng đã dồn dập bị giết chết.
Máu thịt trong phút chốc bị phân giải thành hạt tròn cực kỳ nhỏ, chỉ là vẫn duy trì hình dạng thân thể vốn có, bị Lý Phàm đưa vào trong lò luyện kim loại.
Giống như phân biệt được sự tiến vào của máu thịt dị thú, đồ án dị thú phức tạp xung quanh lò luyện từ từ sáng lên.
“Nghe nói lúc Đế quốc rèn vật này còn tham khảo thông tin liên quan của chí bảo Ngự Thú tông ‘Vạn Thú Chuyển Luân’...”
“Ngự Thú tông ẩn trong Linh Hư giới, cũng không biết khi nào sẽ bị Vạn Tiên Minh phát hiện.”
Lý Phàm vừa suy tư vừa đưa dị thú trong Phong Sinh Bảo Hạp vào trong lò luyện vạn vật.
Theo số lượng dị thú đưa vào càng lúc càng nhiều, Lý Phàm cũng cảm thấy một loại lực lượng thần bí nào đó sinh ra trong đó.
Ngay lập tức cũng không nhịn được trở nên có phần nghiêm trọng.
Mười ngày sau.
Bất kể là Lý Phàm hay là phân thân Hứa Bạch đều chợt dừng động tác.
Trên mặt bọn họ đồng thời hiện ra vẻ khó hiểu.
“Thành công kết anh rồi à...”
“Nhưng lại là động thiên tầm thường như thế?”
Mới vừa rồi, Hứa Bạch thánh thai dạo chơi châu vực Huyền Hoàng cuối cùng cũng lòng có cảm giác.
Tìm được động thiên thích hợp nhất với bản thân.
Nhưng có chút vượt ngoài dự liệu Lý Phàm là động thiên đó không nói so với ‘Ngũ Hành đại động thiên’ của hắn.
Ngay cả động thiên thuộc tính đơn nhất bình thường đều kém xa tít tắp.
Bởi vì động thiên chỉ lớn chừng một tấc vuông, xung quanh là hư không hắc ám hỗn độn.
Chỉ có một mảnh đất vàng cằn cỗi sừng sững trong hư không để người ta có thể đặt chân trong đó.
Vì dùng chung cùng một thần thức cho nên Lý Phàm có thể cảm ứng được vô cùng rõ ràng động thiên này quả thực không có điểm gì đặc biệt.
Sở dĩ Hứa Bạch thánh thai chọn nó hoàn toàn chỉ là vì nó vừa sinh ra không lâu.
“Thú vị. Vừa lúc có thể xem thử Bạch tiên sinh rốt cuộc lấy tân pháp hóa thần thế nào.”
“Thiên địa tương sinh chi biến, ngươi lại sẽ lựa chọn như thế nào đây?”
Lúc âm thầm chuẩn bị cho lần đánh cược bỏ mạng này, Lý Phàm lại phân ra một ý thức tỉ mỉ quan sát hành động “một cách tự nhiên” của Hứa Bạch thánh thai.
Thần thức của Hứa Bạch thánh thai hóa ra một ảo ảnh đứng trên đất vàng của động thiên mới sinh.
Không hề ghét bỏ mà là mang trên mặt vẻ mừng rỡ.
Tự mình huyễn hóa ra nước, tưới xuống đất đai cằn cỗi.
Sau đó từ trên người hắn bay ra từng đốm quang mang màu lục.
Không bao lâu sau lập tức có một vài mầm non màu lục phá đất mà lên.
Luồng sinh cơ thứ nhất từ trong động thiên xuất hiện.
Sau đó lại có dòng nước đẹp đẽ vây quanh những thực vật này xuất hiện.
Dưới sinh cơ dạt dào, động thiên nơi này cũng bắt đầu mở rộng ra trong hư không xung quanh.
Lý Phàm nhìn từng màn biến hóa trong mắt, như có điều suy nghĩ.
“Từ không tới có, bồi dưỡng động thiên hoàn toàn mới.”
“Có thể hoàn toàn dựa theo ý nghĩ của bản thân lượng thân chế tạo. So với việc ra ngoài tìm kiếm nhờ vận khí quả thực hơn hẳn một bậc.”
“Nhưng động thiên không giống người phàm. Thời kỳ sinh trưởng của chúng hễ tí là lấy ngàn vạn năm để tính. Đây còn là dưới trạng thái lý tưởng nhất.”
“Đời này ta kết anh đã lâu như vậy, Ngũ Hành động thiên vẫn chỉ là hình thức ban đầu. Bởi vậy có thể thấy cái khó sinh trưởng của động thiên.”
“Chẳng lẽ ngươi muốn từ từ chờ nó trưởng thành?”
“Chuyện đó với ta quả là một tin tốt.”
Lý Phàm nghĩ như vậy.
Nhưng thủ đoạn của Hứa Bạch thánh thai lại vượt xa tưởng tượng của hắn.
Khiến hắn không kịp trở tay, trong lòng lại cấp bách mấy phần.
Sau khi kết anh, Hứa Bạch thánh thai như đang nhàn nhã tản bộ trong Huyền Hoàng giới, đi chậm du tẩu.
Sau khi dừng lại ở một châu vực nào đó bèn nhẹ nhàng đưa tay chỉ lên bầu trời.
Sau đó giữa thiên địa như đã xảy ra một loại biến hóa huyền diệu nào đó.
Dường như có cái gì bị Hứa Bạch thánh thai đột ngột rút ra, sau đó tiện tay bỏ vào trong động thiên của mình.
“Ầm ầm!”
Bên trong động thiên, tiếng ầm vang không ngừng.
Một ngọn núi nháy mắt vụt lên từ mặt đất.
Trong động thiên còn lấy tốc độ nhanh hơn bình thường ngàn vạn lần xảy ra biến hóa long trời lở đất.
“Đây là...”
“Rút thiên tủy?”
“Nhẹ nhàng dễ dàng như thế, căn bản không cần lo thiên địa phản phệ. Hơn nữa...”
Mắt thấy một màn này, ánh mắt Lý Phàm bỗng dưng co lại.
Càng làm cho trong lòng hắn cảm thấy hoảng sợ là, Hứa Bạch thánh thai đi đến châu tiếp theo, quan sát sơ qua.
Sau đó lại lần nữa ra tay.
Lại một thiên địa tương sinh chi biến bị lặng lẽ lấy ra.
Thậm chí không gây nên phát hiện của tu sĩ khác.
Trong động thiên của bản thân Hứa Bạch thánh thai, dị biến lại xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận