Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 429: Kiếm khí thiên niên tồn

Không phải Lý Thần Phong ngừng bay.
Nhưng dường như giữa hắn là Lý Phàm có một khoảng cách không thể nào vượt qua được.
Cho dù Lý Thần Phong có tức giận đến đâu, cho dù đôi cánh sau lưng hắn có đập nhanh đến đâu thì khoảng cách gần trong gang tấc ấy lại thật xa vời.
Từ đầu đến cuối, hắn không cách nào có thể thoát khỏi lồng giam vô hình này.
Lưỡng Nghi Vi Trần trận!
Mặc dù, những gì Lý Phàm bày ra chỉ là phiên bản đơn giản hóa của trận pháp này nhưng nó cũng đủ dùng để vây khốn Lý Thần Phong, người có tu vi Luyện Khí nhưng toàn dựa vào thân thể cường hãn kết hợp với dị thú đang ở trước mắt này.
“Trói trùng thế mà lại mất hiệu lực với hắn.” Lý Phàm nhìn vẻ mặt hung dữ của Lý Thần Phong thì không khỏi hứng thú.
Lý Phàm lập tức bước lên trước đi vào trong trận pháp và xuất hiện phía sau Lý Thần Phong.
Trước khi hắn kịp phản ứng thì Đại Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm trong tay Lý Phàm lập tức phát động, cắt đứt một mảng chất sừng lớn như khôi giáp từ trên nửa cơ thể của Lý Thần Phong.
Lý Thần Phong phát ra tiếng kêu rên thống khổ cùng phẫn nộ, khi hắn đang định phát động phản kích thì Lý Phàm lại lần nữa rời khỏi Lưỡng Nghi Vi Trần trận khiến đòn tấn công của hắn vô ích.
Lý Phàm phớt lờ tiếng rống không cam lòng của Lý Thần Phong, hắn đặt chất sừng bị cắt khỏi cơ thể Lý Thần Phong ở trước mặt và cẩn thận quan sát.
Khi chạm vào thì nó giống như vật thể sống ấm áp nhưng kết cấu khá cứng rắn.
Lý Phàm khống chế linh lực trong cơ thể, ngưng tụ thành một thanh thủy nhận và bắn về phía chất sừng đó.
“Đinh!”
Sau khi phát ra tiếng vang lanh lảnh thì thủy nhận trực tiếp bị bật ra.
Tuy nhiên, bên trên chất sừng chỉ lưu lại một dấu vết mờ nhạt và nó nhanh chóng biến mất khi máu thịt ở bên rìa chất sừng nhúc nhích.
“Một đòn công kích tương đương với một tu sĩ Kim Đan trung kỳ phổ thông thậm chí còn không thể vượt qua được phòng thủ.” Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
“Hoạt tính của nó còn rất mạnh và tựa hồ có ý thức đơn độc. Không chừng nó còn có thể phát triển thành một cơ thể hoàn chính khác nếu được cung cấp đủ dinh dưỡng và thời gian.”
Cho tới bây giờ, Lý Phàm chưa bao giờ nhìn thấy vật nào tương tự vậy, lần này ánh mắt hắn nhìn đám người Lý Thần Phong đã hoàn toàn khác biệt.
“Một tiểu thế giới có thể điều khiển mười vạn quần thể Liệt Giới Kình, quả nhiên không đơn giản như vậy.”
“Bây giờ hãy để ta xem thử đế quốc của các ngươi đã phát triển đến trình độ nào rồi.”
Thần niệm của Lý Phàm đột nhiên bao trùm ba người Lý Thần Phong.
Vân Thủy Huyễn Mộng Công, phát động!
Lý Thần Phong còn đang giãy giụa lập tức yên tĩnh lại.
Lớp biểu bì dị thú bên ngoài cơ thể chậm rãi biến mất, hắn trở lại hình dáng ban đầu là một tiểu tử đẹp trai vô hại với con người và động vật.
Mắt hắn nhắm chặt và biểu cảm trên khuôn mặt không ngừng biến hóa.
Mặc khác, đại sư Trúc Cơ và nam tử họ Tiêu lại đang đắm chìm bên trong ảo mộng đẹp đẽ và không thể thoát ra được.
Thời gian trôi qua thật chậm.
Ba ngày sau, cuối cùng Lý Thần Phong cũng buông bỏ cảnh giác và lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Lý Phàm từ từ mở mắt.
“Đây là…”
Trong lòng hắn hiện lên một tia bối rối.
Tiểu thế giới nơi Lý Thần Phong sống chính la thế giới kỳ lạ chỉ có hải dương vô tận.
Không có hòn đảo nào trong hải dương này.
Chỉ có nhân loại cư trú trên lưng “Rùa chống trời” khổng lồ đang không ngừng du động trong hải dương.
Trên bầu trời có một thi thể khổng lồ của “Thần điểu ba đầu” đang lơ lửng.
Nó chiếm cứ gần như một phần ba thương khung.
Không biết Thần điểu ba đầu đã chết bao nhiêu năm rồi nhưng thi thể của nó vẫn bất hủ.
Đủ loại dị thú kỳ lạ đang tụ tập ở trên đó dùng thi thể của Thần điểu ba đầu làm thức ăn.
Nhiều năm trước, một thiên tài chưa từng có đã xuất hiện trong một nhóm tộc trên một con Rùa chống trời.
Hắn nắm giữ năng lực có thể thao túng dị thú, hắn cũng rất vô tư truyền thụ năng lực đó cho những nhân loại nhóm tộc khác.
Dưới sự lãnh đạo của hắn, nhân loại đã thành công đánh tan các dị thú chiếm cứ trên thi thể của Thần điểu ba đầu.
Kể từ đó, một đế quốc nhân loại thống nhất đã được thành lập trên thi thể của Thần điểu ba đầu.
Trải qua mấy ngàn năm phát triển, việc khai phát và lợi dụng dị thú của đế quốc gần như đã đạt đến cực hạn.
Dị thú đã xâm nhập vào mọi mặt của nhân loại trong đế quốc.
Mọi người không khỏi thuận tiện đưa dị thú tân sinh “Đại bàng lưng rộng” được tạo ra bằng cách lai tạo để đi đến các nơi trên thế giới.
Bọn họ cũng có thể thuần hóa những dị thú để săn lùng thú trong hải dương và trên bầu trời, thậm chí là sinh vật trong hư không ở bên ngài tiểu thế giới.
Đế quốc còn nghiên cứu kết hợp lực lượng của dị thú với con người.
Đó là “Giáp thần thú” trên người Lý Thần Phong.
Nhưng cho dù bọn họ có được nhiều thành tựu như vậy thì vẫn có một bóng ma luôn bao trùm lấy bầu trời đế quốc.
Khiến cho nhân loại đế quốc ăn không ngon ngủ không yên.
Bởi vì “Thần điểu ba đầu” mà bọn họ xem như thần minh kia không phải tự nhiên mà chết.
Thậm chí khi nó còn sống không chỉ có ba cái đầu.
Tên chính xác của Thần điểu ba đầu là Điểu chín đầu.
Sự tồn tại đáng sợ mà người của đế quốc không cách nào tưởng tượng được đã bị người sống sờ sờ chém mất sáu đầu.
Sau đó, thi thể bị vứt đến tận đây.
Người đế quốc không phải là không biết gì về thủ phạm.
Bọn họ biết đó là sự tồn tại được gọi là Tiên.
Cho đến nay, trong nhóm tộc vẫn còn lưu truyền về truyền thuyết: năm xưa tổ tiên của các Tiên nhân đã lưu vong đến tận đây.
Đối với Tiên, trong lòng người dân đế quốc vừa e ngại vừa khao khát.
Bởi vì, mặc dù đế quốc đã trở nên rất phát đạt nhưng đến giờ vẫn chưa thể giải quyết được vấn đề tuổi thọ của nhân loại.
Trong đế quốc, một người có thể sống đến trăm năm thì đã được coi là cực kỳ trường thọ.
Vì vậy, đế quốc rất thèm muốn tiên pháp được xưng tụng là có lực lượng cường đại có thể kéo dài tuổi thọ trong truyền thuyết.
Trải qua bao nhiêu sinh mệnh cố gắng, cuối cùng đế quốc cũng có người mở đường xuyên qua phỏng tỏa của đại trận Tiên Tuyệt và đi tới Huyền Hoàng giới.
Đáng tiếc, những tin tức thăm dò được đã khiến bọn họ thất vọng.
Muốn tu hành Tiên pháp thì nhất định phải có linh khí.
Mà trong thế giới của Đế quốc không có tồn tại cái gọi là linh khí.
Hơn nữa, ở đó vẫn tồn tại hạn chế công pháp không thể đồng tu.
Đối với những người Đế quốc thì việc muốn thu thập một môn công pháp Tu Tiên là vô cùng khó khăn, cho nên Tu Tiên trường sinh dường như một giấc mộng không thể chạm tới.
Tuy nhiên, những người Đế quốc kiên cường đã không dễ dàng bỏ cuộc như thế.
Thay vào đó, bọn họ liên tục phái người xâm nhập vào Huyền Hoàng giới để tìm hiểu thêm nhiều thông tin hơn.
Đồng thời, bọn họ lập một tổ chức chuyên gia tư vấn để nghiên cứu những phương pháp có khả năng thực hiện giấc mộng Tu Tiên.
Bằng cách này, sau nỗ lực của nhiều thế hệ thì một phương án có thể gọi là viễn vông đã được đưa ra.
Đầu tiên là vấn đề linh khí.
Giải pháp cho vấn đề này hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Ở nơi đặt đầu lâu của Thần điểu trong Thánh địa của Đế quốc.
Trong vết nứt của sáu cái đầu vẫn còn lưu lại dấu vết của thanh kiếm đã giết chết Thần điểu.
Nhát kiếm ngang này cực kỳ mạnh mẽ.
Sau hàng ngàn năm, kiếm khí vẫn không ngừng trấn áp oan hồn của Điểu chín đầu.
Tất cả dị thú sẽ cảm nhận được và có ý thức tránh né kiếm khí.
Một lần nọ, một người dân Đế quốc đã vi phạm pháp lệnh, hắn lặng lẽ mang theo những dị thú đích thân nuôi dưỡng đến quan sát vết kiếm.
Ai ngờ rằng kiếm khí bị dẫn động.
Người dân này được bình an vô sự còn lũ dị thú lập tức bị kiếm khí giết chết.
Khi đội hộ vệ Đế quốc bắt giữ người dân này thì bọn họ bất ngờ phát hiện ra rằng con dị thú tưởng chừng sẽ bị kiếm khí hóa thành hư vô thực ra vẫn còn sót lại một viên tinh hạch sáng ngời.
Nếu trước đó bọn họ không tiếp xúc với Huyền Hoàng giới thì có lẽ người dân Đế quốc sẽ không biết tinh hạch sáng ngời này là gì.
Tuy nhiên, đạo pháp giả kia đã chấn kinh khi phát hiện ra năng lượng bên trong tinh hạch kia vậy mà lại có thể thay thế linh khí giúp bọn họ tu hành.
Sau khi Đế quốc nghiên cứu, bọn họ phát hiện ra chỉ có một số lượng rất nhỏ các dị thú có tồn tại tinh hạch trong cơ thể.
May mắn chính là, trong quần thể có một loài dị thú được gọi là “Thú Phi Cầu” sinh sản rất nhanh và rất dễ thuần hóa.
Sau đợt nuôi dưỡng quy mô lớn đầu tiên, Đế quốc đã thu hoạch được hơn mười vạn viên tinh hạch.
Bọn họ còn phát hiện trong đó có phiên bản tinh hoa biến dị.
Một vị trộm pháp giả Luyện Khí sơ kỳ đã thành công đột phá đến Luyện Khí viên mãn nhờ những tinh hạch này.
Đáng tiếc, bởi vì hạn chế tu hành tiên pháp mà hắn không thể tiến thêm một bước.
Có điều, như vậy cũng đủ để Đế quốc thấy được bình minh trên con đường Tu Tiên trường sinh.
Việc tiếp theo cần giải quyết là vấn đề tu hành thiên tôn chi pháp cần đủ loại môi giới cùng với vấn đề tiên pháp không thể đồng tu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận