Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1018: Tạo vật từ hư không

“Bây giờ bị quản nghiêm, không được xem quá nhiều. Nên thứ này cũng không có tác dụng to lớn gì. Nếu ngươi cần, ta có thể đưa cho ngươi.” Mắt phân thân Thiên Huyền Kính nhìn Lý Phàm, vừa cười vừa nói.
Phân thân Thiên Huyền Kính chủ động như thế, ai ngờ Lý Phàm lại từ chối luôn.
Nhìn dáng vẻ đề phòng kia của Lý Phàm, hắn không khỏi câm nín.
“Yên tâm, giữa tái sinh thể và ta hoàn toàn không còn liên hệ. Nghĩ xem, nhân loại các ngươi sẽ muốn sinh ra bất kỳ liên hệ nào tới đồ bài tiết của bản thân sao?”
“Tuy dùng từ ngữ hơi thô tục một chút, nhưng lý lẽ chính là lý lẽ như thế.” Phân thân Thiên Huyền Kính chậm rãi nói.
Bên trong thức hải Lý Phàm, Giải Ly điệp cuối cùng phát ra từng đợt dao động khác lạ.
Vừa hay có manh nha đã bị Lý Phàm trấn áp ngay. Nếu không nói không chừng đã lộ ra sơ hở trước mặt phân thân Thiên Huyền Kính.
Có điều thân mang Thiên Huyền tái sinh thể đứng trước mặt Thiên Huyền Kính, đối phương cũng không phát giác.
Chắc chắn cũng đã chứng thực cho cái cớ của hắn.
“Nếu thế ta từ chối thì bất kính rồi.” Lý Phàm nói vậy rồi đưa tay nhận lấy.
Phân thân Thiên Huyền Kính cũng không lật lọng, lập tức đưa Lượng Thiên Toa sang.
Trong nháy mắt khi tay cầm Lượng Thiên Toa, Lý Phàm giống như rơi vào thế giới gương vô cùng vô tận.
Mỗi một mặt gương hình vuông đều hiện ra cảnh tượng khác nhau.
Vô số mặt gương hợp lại, hợp thành những việc đang xảy ra trong Huyền Hoàng giới.
“Xem ra không khác phiến đá sáng thế trước kia mấy. Có điều phiến đá đều ghi chép lại tất cả mọi thứ, còn Lượng Thiên Toa này không có năng lực giữ gìn hình ảnh.”
“Mà muốn tìm ra thông tin cần thiết từ trong thế giới gương bao la như biển này…”
Lý Phàm nheo mắt, định dung nhập tất cả cảnh tượng trong mặt gương vào trong đầu.
Nhưng chỉ sau một lúc, Hóa Đạo Thạch có dấu hiệu sắp vỡ vụn.
“Quá gượng ép. E là chỉ có Hóa Đạo Thạch Mẫu mới có thể làm được.”
Trong lòng Lý Phàm cảm thán một tiếng, thần thức rút lui khỏi Lượng Thiên Toa.
“Cảm giác thế nào?” Dường như phân thân Thiên Huyền Kính đã dự liệu được Lý Phàm sẽ gặp khó từ sớm, hắn cười hỏi.
“Vẫn được. Thỏa mãn đam mê thích nhìn trộm của ta rất tốt.” Lý Phàm bày ra dáng vẻ vẫn chưa thỏa mãn.
Phân thân Thiên Huyền Kính lập tức cạn lời: “Tốt xấu gì ngươi cũng là nhân vật hàng đầu tu sĩ Huyền Hoàng giới…”
Lý Phàm cười ha ha đáp lại.
Hai người lại chìm trong bầu không khí yên lặng.
Lại qua một lúc nữa, phân thân Thiên Huyền Kính thấy Lý Phàm vẫn chưa rời đi, hơi buồn bực hỏi: “Ngươi còn chuyện gì nữa sao?”
Dường như lúc này Lý Phàm mới tỉnh ra từ trong mơ: “A! Ngươi không nhắc là ta suýt nữa quên mất!”
“Chúng ta bán mạng vì sự tự do của ngươi, ngươi lại thảnh thơi ngồi đợi thành công ở đây. Thế này có phải hơi không ổn không?” Lý Phàm tỏ vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
“Quả nhiên không lợi không dậy sớm.” Phân thân Thiên Huyền Kính đã nhìn thấu cách làm người của Lý Phàm từ lâu, cũng không lộ vẻ tức giận mấy.
“Lượng Thiên Toa này là chính ngươi đưa ta. Không thể tính vào mục thù lao.” Lý Phàm bổ sung.
Nhìn dáng vẻ khó chơi này của đối phương, trong lòng phân thân Thiên Huyền Kính cũng dâng lên nỗi bất lực.
Chẳng qua, ai bảo bây giờ bọn hắn là “bạn bè hợp tác” kia chứ?
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng phân thân Thiên Huyền Kính vẫn quyết định lấy ra chút đồ tốt, đuổi tên này đi.
“Lần trước ngươi từng hỏi ta tin tức đại trận Phù Độ Tinh Không. Tuy chi tiết cụ thể trận pháp này chỉ có ghi chép ở chỗ bản thể, nhưng chỗ này của ta lại có một trận pháp khác vô cùng tương đồng.”
“Cùng với ‘Tuyền Ky, Vạn Linh Quy Số’ trước đây ta truyền cho ngươi, vừa hay thuộc cùng một bộ trận pháp.”
“Lại lấy trận pháp đuổi ta?” Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng con mắt Lý Phàm đã nhìn chằm chằm vào ngón tay phân thân Thiên Huyền Kính.
Phân thân Thiên Huyền Kính hơi bất đắc dĩ, mở ngón tay ném ra.
“Được rồi. Gần đây ta cần điều dưỡng một khoảng thời gian, không có việc gì ngươi cũng đừng tới quấy rầy ta.” Hắn yếu ớt nói.
Lý Phàm được lợi, không dây dưa thêm nữa.
Lúc này chắp tay, phi thân rời đi.
“Rốt cuộc là tham thật, hay tham giả?”
“Là diễn, hay bộc lộ bản tính?”
“Vốn cho rằng đã nhìn thấu, không ngờ bây giờ lại hơi không nhìn thấu.”
Sau khi Lý Phàm rời đi, vậy mà phân thân Thiên Huyền Kính lại nói ra một lời như thế.
“Cùng nhau xông xáo tinh hải à…”
Nhớ tới đề nghị trước đó của Lý Phàm, phân thân Thiên Huyền Kính rơi vào trầm tư.

Trong mật thất Linh Mộc giới.
Đè nén từng đợt kích động Giải Ly điệp cuối cùng truyền tới, Lý Phàm đọc thông tin trận pháp cấp Tiên thứ hai này.
“Hoang Lạc, Hư Thất Sinh Hoa.”
Ánh mắt Lý Phàm hiện lên tia sáng: “Quả nhiên thuộc cùng một bộ trận pháp, còn không tưởng như thế.”
Đại trận Tuyền Ky, Vạn Linh Quy Số có thể quy mọi thứ bị trận pháp bao phủ bên trong về dạng số liệu. Thay đổi tùy ý.”
Còn đại trận Hoang Lạc, Hư Thất Sinh Hoa thì có thể tạo vật từ hư không, từ không thành có!
Ví dụ như đủ loại cả Huyền Hoàng giới, chỉ cần rõ như lòng bàn tay nguyên lý tất cả sự vật trong đó, cộng với tiên lực dồi dào cung cấp là có thể tái tạo Huyền Hoàng giới mới vào trong hư không!
Thương Hải châu, Diễn Pháp Giác…
Đủ loại báu vật trong Huyền Hoàng giới, tất cả đều có thể tái hiện chỉ với một suy nghĩ!
“Hình như có tí chiều hướng Vẫn Tiên liếc mắt chiếu thành Huyền Hoàng giới.”
“Có điều…”
Trong lòng Lý Phàm nảy ra một nghi ngờ: “Trận pháp này đúng thật huyền bí vô cùng, nhưng làm sao có liên quan với đại trận Phù Độ Tinh Không?”
Nhớ lại miêu tả vụn vặt về đại trận Phù Độ Tinh Không, Lý Phàm nghiên cứu cẩn thận đại trận Hư Thất Sinh Hoa này một lần, vẫn không tìm ra chỗ tương đồng.
Thế là đành phải vạn dụng Giải Ly điệp cuối cùng phân tích.
Lại lần nữa hấp thụ một đại trận cấp Tiên, nhất là hai cái này còn có chung nguồn gốc.
Tốc độ phân tích của Giải Ly điệp cuối cùng tăng lên một cấp bậc.
Nhưng vẫn trọn bảy ngày trôi qua, cuối cùng Lý Phàm mới nhận được đáp án có thể từ đó.
Trước mắt Lý Phàm dường như lại thấy được xiềng xích màu ám kim duỗi ra từ Huyền Hoàng giới, vượt qua hư không vô tận, bắt được rất nhiều Tu Tiên giới.
“Hóa ra là thế…”
“Vật này đáng lẽ chỉ Tiên giới có…”
“Phàm giới hoàn toàn không có vật liệu chế tạo ra xiềng xích màu ám kim này. Nhưng năm ấy Huyền Thiên Vương học tập nghiên cứu Thiên Nhân, tìm hiểu đại trận Hư Thất Sinh Hoa này, phương pháp tạo vật từ hư không, cứ thế được hắn sáng tạo ra tại Phàm giới. Làm được chuyện vốn không thể hoàn thành…”
Dần dần hiểu ra, trong lòng Lý Phàm không nhịn được lại lần nữa dâng lên lòng bội phục với Huyền Thiên Vương.
“Chỉ khi phân tích hoàn toàn bản chất lực lượng mới có thể tọa vật từ hư không. Vậy xem ra đúng thật là năm xưa Huyền Thiên Vương đã cách cảnh giới Tiên Nhân không xa nữa, chỉ thiếu một bước vào cửa. Nếu không phải thiếu đi khí tiên linh, chỉ sợ trong số Tiên Nhân, hắn cũng là tồn tại không tầm thường.”
Theo phân tích không đứt đoạn của Giải Ly điệp cuối cùng, trước đại trận Hư Thất Sinh Hoa rốt cuộc huyền bí, mênh mông nhường nào, Lý Phàm càng có thêm nhận biết sâu sắc hơn.
Vì vậy, đối với Huyền Thiên Vương bằng vào sức của một người tự học mà có thể tinh thông rất nhiều di truyền Tiên giới, Lý Phàm càng sinh lòng tán thưởng.
“Khó trách đã nhiều năm như thế, nhóm pháp vương Huyền Thiên giáo vẫn nhớ mãi không quên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận