Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 770: Nửa ngày Kim Đan mãn

Lý Phàm đứng trong mật thất, rất lâu không nói.
Suy tư đối sách.
Bây giờ hắn đã bình tĩnh lại, đồng thời không còn hoang mang vô cùng nữa.
Suy cho cùng hắn hiện tại vẫn hoàn toàn chưa được tính là cảnh cùng đường bí lối.
Chúng sinh Huyền Hoàng giới không có Hoàn Chân, nhân sinh cũng chỉ có một cơ hội.
Hắn chẳng qua là trở về điểm bắt đầu tương đồng với nhân sinh mà thôi.
Huống hồ, hắn còn có ưu thế lượng lớn tiên tri tiên giác tích lũy trong luân hồi không ngừng mấy đời trước.
“Tất cả mọi thứ đều bắt nguồn từ một ý nghĩ ngẫu nhiên trước đây.”
“Cùng lúc lấy tinh huyết của Hứa Khắc tạo ra phân thân còn dung nhập một luồng thần vận của Bạch tiên sinh.”
Lý Phàm nhanh chóng suy tư.
Rất nhanh đã xác định nguồn gốc đủ loại dị thường của bản thân.
“Quả nhiên thiên hạ không có bữa trưa nào là miễn phí.”
“Dựa vào việc rất giống Bạch tiên sinh cho nên đạt được thiên phú tuyệt thế, lĩnh ngộ một ít thần thông.”
“Đổi lại là hắn thay đổi phân thân một cách vô tri vô giác, thậm chí ô nhiễm bản tôn.”
“Tuy lúc phát hiện bất thường ta đã sớm sinh lòng cảnh giác. Một khi nếu phát hiện được bản tôn bị ảnh hưởng thì sẽ lập tức hoàn chân.”
“Nhưng ta không đoán trước được là, lúc bản tôn ý thức được điểm này đã không kịp nữa.”
Trong đầu Lý Phàm thoáng chốc lại hiện ra khuôn mặt hoàn mỹ kinh thiên động địa kia.
“Bạch tiên sinh...”
“Thú vị.”
“Muốn mượn ta sống lại? Vậy thì thành toàn cho ngươi!”
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia tinh quang.
Hóa Đạo Thạch đã phụ tải đến cực hạn trong đầu lúc này bất ngờ lại toàn diện bộc phát ra quang hoa màu lam.
Vô số hình ảnh lóe lên bên trong.
Đó là Lý Phàm đang thôi diễn các loại khả năng trong tương lai.
“Muốn ngăn đạo đồ của ta...”
“Nào có đơn giản như vậy!”
Trong lúc bỗng nhiên, quang mang Hóa Đạo Thạch vụt tắt toàn bộ.
Lý Phàm đã nghĩ ra được cách đối phó.
Khóe miệng hiện ra một nụ cười mỉa, Lý Phàm từ từ ngồi xuống, thong dong điềm tĩnh lại lần nữa phá giải số liệu của ‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’.
Hình ảnh trở lại bên Hứa Bạch.
Liếc mắt nhìn nhau với thánh thai, cả hai cùng lộ ra nụ cười quỷ dị.
Hứa Bạch nhẹ nhàng chỉ tới dây đỏ trước mặt: “Đi!”
Dây đỏ này như sống dậy, trực tiếp bay về phía thánh thai.
Cùng lúc đó, Hứa Bạch lại lấy ra linh thạch cực phẩm thành đống từ trong nhẫn trữ vật.
Một chưởng đánh nát.
Thánh Huyết Hóa Thai Pháp, đời sau hoặc là phân thân sinh ra không có tu vi.
Nhưng điều này đối với Hứa Bạch thánh thai căn bản không phải vấn đề gì.
Tư chất của hắn không khác Hứa Bạch, đã đạt tới loại cấp bậc khó mà tưởng tượng.
Càng không cần nhắc tới còn có kinh nghiệm tu hành Lý Phàm luân hồi nhiều năm tích góp.
“Hút thiên địa chi linh, để ngự được khí!”
Trong miệng Hứa Bạch thánh thai chậm rãi ngâm nga.
Trong mật thất như thổi lên một cơn gió lốc vô hình.
Linh khí nồng đậm giống như thực chất phát ra từng trận tiếng gào thét, lũ lượt ùa tới Hứa Bạch thánh thai.
Chỉ mấy giây sau.
Hắn đã phá vỡ ranh giới giữa người phàm và tu tiên giả, thành công bước vào Luyện Khí sơ kỳ.
Tốc độ hấp thu linh khí không hề chậm lại, ngược lại càng thêm nhanh chóng.
Phân thân Hứa Bạch mặt không cảm xúc, lặp lại quá trình lấy ra linh thạch cực phẩm, đập nát, lại lấy ra linh thạch cực phẩm.
Nếu như là tu sĩ bình thường, hấp thu nhiều linh khí trong thời gian ngắn như vậy.
Sợ là thân thể đã sớm bị no căng.
Nhưng Hứa Bạch thánh thai lại hệt như cái động không đáy.
Mặt không đổi sắc, linh khí tới bao nhiêu thì nuốt bấy nhiêu.
Hút hết vào trong đan điền.
Cảnh giới của hắn cũng lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy tăng lên cao.
Luyện Khí trung kỳ, Luyện Khí hậu kỳ.
Luyện Khí viên mãn!
‘Thiên chi ách’ khốn nhiễu vô số tu sĩ thiên hạ trên người Hứa Bạch thánh thai dường như hoàn toàn không tồn tại!
Phân thân Hứa Bạch cũng lần đầu nhìn thấy tu sĩ tân pháp mang thiên phú đỉnh cấp chân chính dưới tình huống không có bình cảnh khốn nhiễu.
Tốc độ tu hành đáng sợ cỡ nào!
“Mượn thiên địa chi kỳ, để dựng đạo cơ!” Trong miệng Hứa Bạch thánh thai lại lần nữa ngâm nga.
Trong đan điền, dây đỏ Bạch tiên sinh phát ra ánh sáng nhạt.
Không mảy may tắc nghẽn, nước chảy thành sông.
Chỉ trong một hơi thở, Hứa Bạch thánh thai đã trúc cơ thành công.
Dây đỏ nhạt hòa tan trong đan điền, hóa thành đạo cơ của hắn.
Bởi vậy cũng biết tên chân chính của nó.
‘Thiên Ý Kiếm’.
“Nếu có thiên ý, hẳn giống như ta.”
“Diệu thay.”
Hứa Bạch thánh thai và phân thân Hứa Bạch trăm miệng một lời.
Bước vào Trúc Cơ kỳ, Hứa Bạch thánh thai lại không dừng bước chân tu hành.
Vẫn liên tục không dứt hấp thu linh khí tinh khiết nồng đậm trong mật thất.
Cảnh giới tu hành cũng nhanh chóng vững bước leo lên.
Trúc Cơ kỳ vẫn không hề có bình cảnh vây khốn.
Trúc Cơ trung kỳ, Trúc Cơ hậu kỳ, Trúc Cơ viên mãn...
“Dòm thiên địa chi pháp, để luyện kim đan.”
Hứa Bạch thánh thai đứng chắp tay sau lưng.
Trong miệng lẩm bẩm.
Hắn há mồm khẽ hút, linh khí nồng đậm vốn đã sắp ngưng kết thành dịch trong mật thất nháy mắt hết sạch.
Hắn dứt khoát nhận lấy một chiếc nhẫn trữ vật tràn đầy linh thạch phân thân Hứa Bạch đưa tới.
Nắm nó trong tay.
Trong đan điền, quang hoa màu đỏ từ từ ngưng thực.
“Ý ta tức thiên ý, lòng ta tức thiên tâm.”
Hứa Bạch thánh thai chầm chậm phát ra tiếng một cách tự nhiên.
Giống như đã xảy ra một trận nổ lớn kinh thiên động địa.
Quang hoa màu đỏ chạy khắp các nơi trong đan điền.
Sau đó đột ngột co lại đến cực hạn.
Một lúc sai, một điểm sáng màu đỏ hiện lên trong đan điền Hứa Bạch thánh thai.
Hứa Bạch thánh thai nhập Kim Đan kỳ!
Trong thời gian ngắn như vậy, hoàn thành chuyện tu sĩ bình thường cần mười mấy, thậm chí mấy trăm năm mới có thể hoàn thành.
Hắn vẫn không dừng lại bước chân tu hành.
Linh khí cung cấp không ngừng, Hứa Bạch thánh thai tiến về Kim Đan viên mãn.
Không ngoài dự liệu, vẫn không có bất kỳ ‘thiên chi ách’ nào xuất hiện.
Tiêu chuẩn kép của Thiên Đạo Huyền Hoàng giới bởi vậy có thể thấy được phần nào.
Mà sau khi khi Hứa Bạch thánh thai cuối cùng thành công thăng cấp đến cảnh giới Kim Đan viên mãn.
Lúc này cách lúc hắn được tạo ra chính thức cũng chỉ miễn cưỡng qua nửa ngày mà thôi.
“Đây chính là tu hành tốc độ của Bạch tiên sinh sao.”
“Không, Bạch tiên sinh năm đó còn nhanh hơn một chút. Người phàm nháy mắt Hóa Thần.”
Trong mật thất, Hứa Bạch thánh thai và phân thân Hứa Bạch một hỏi một đáp.
Sau đó trầm mặc rất lâu, phân thân Hứa Bạch vẫn khẽ lắc đầu.
“Huyền Hoàng giới hiện giờ, nửa ngày Kim Đan đã là cực hạn.”
Hứa Bạch thánh thai cũng gật đầu tán thành: “Đoạt thiên địa chi tinh, để thành nguyên anh.”
“Không có chuẩn bị trước cho dù thiên phú có cao hơn nữa cũng không thể lại tiến thêm một bước.”
“Bởi vì cái gọi là...”
Hứa Bạch thánh thai chắp tay với phân thân Hứa Bạch, tiêu sái giậm chân rời đi.
“Trước có tiên lộ không thể bước, Truyền Pháp thiên tôn ở phía trên!”
Bóng dáng đã biến mất.
Âm thanh lại vang vọng trong mật thất, rất lâu không dứt.
Phân thân Hứa Bạch biết, Hứa Bạch thánh thai là ra ngoài tìm kiếm cơ duyên kết anh.
Có lẽ đối với tu sĩ khác, quá trình trong đó nhất định gian khổ vô cùng.
Nhưng đối Hứa Bạch thánh thai chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay.
Thậm chí cũng không cần lo lắng cho sự an toàn của Hứa Bạch thánh thai.
Tuy hắn hiện giờ chỉ là Kim Đan viên mãn.
Nhưng dù là tu sĩ Hóa Thần cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Bởi vì...
“Lòng ta tức thiên tâm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận