Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 75: Biển sâu gặp Long Kình

Vừa nghe mục tiêu chỉ có tu vi Luyện Khí trung kỳ, Tiêu Tu Viễn lập tức thả lỏng người.
Gã lập tức tỏ vẻ chắc ăn, nói: "Ngài yên tâm, tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ mà thôi, ta cam đoan sẽ điều tra mọi chi tiết của hắn giúp ngài. Nhưng còn giá tiền thì..."
Lý Phàm cười cợt: "Chẳng qua chỉ là tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ mà thôi, nói vậy cũng không cần tốn bao nhiêu đi.”
Tiêu Tu Viễn hận không thể tát bản thân một cái, ngượng ngùng nói: "Làm nghề này, ít nhiều có chút nguy hiểm. Nếu không, ngài đưa ra một con số đi?”
Gã xoa xoa hai đầu ngón tay.
"Bốn mươi điểm cống hiến, không thể nhiều hơn." Lý Phàm lắc đầu.
"Ôi chao, ngài ép giá như thế chết ta mất! Sáu mươi điểm cống hiến đi nha? Nếu không thì ta lỗ vốn nặng!" Tiêu Tu Viễn kêu lên đầy đau lòng.
Lý Phàm quay đầu rời đi.
"Đừng, đừng!" Tiêu Tu Viễn vội vàng ngăn cản Lý Phàm.
"Năm mươi điểm đi, thật không thể ít hơn nữa." Hắn nói với vẻ mặt đau đớn.
Lúc này, Lý Phàm mới dừng bước.
"Ngài đặt cọc trước mười điểm cống hiến." Tiêu Tu Viễn nói xong, đưa cho Lý Phàm một khối linh phù thông tin. "Chờ có kết quả, ta sẽ thông báo cho ngài thông qua khối linh phù thông tin này."
Lý Phàm thu hồi linh phù rồi lấy ra một viên linh thạch trung phẩm đưa cho Tiêu Tu Viễn.
Hắn cũng không nóng lòng rời đi, ngược lại, bắt đầu quan sát những thứ khác được bán trong phòng.
Tiêu Tu Viễn giờ đây đã xem hắn là khách hàng lớn, càng thêm nhiệt tình.
"Ngài còn cần thứ gì nữa?"
"Ngươi có bán công pháp không? Tốt nhất là độn thuật, hoặc có hiệu quả không khác Tàng Hình phù cũng được." Lý Phàm hỏi.
Biểu cảm trên mặt Tiêu Tu Viễn nhất thời cứng đờ.
"Ơ, ngài đang nói đùa đúng chứ? Nếu không ngài chọn những thứ khác đi, bộ Mê Tung Trận Đồ này thế nào? Thứ này tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm. Một khi thi triển, nó có thể vây khốn tu sĩ Trúc Cơ một ngày."
"Bộ Hàn Băng phù Kiếm này cũng không tệ, thích hợp dùng để đánh lén..."
"Ơ kìa, ngài đừng đi a!"

Đi ra khỏi Thiên Lý Đường, Lý Phàm trực tiếp quay trở lại Thiên Huyền kính.
Hắn dự định tu luyện "Minh Linh Huyễn Công" đến Luyện Khí hậu kỳ trước rồi tính gì tính.
Chờ khi Lam Viêm huyễn linh hoàn toàn ổn định là có thể thả ra giết địch.
Sau khi mở ra chế độ phụ trợ tu luyện, Lý Phàm lại tiến hành bế quan lần nữa.
...
Một tháng sau, hải vực phía Đông Tùng Vân Hải, Viêm Tinh đảo.
Trong biển sâu, Lý Phàm thu liễm khí tức, đi theo phía sau một đám Xích Viêm Sa.
Đám Xích Viêm Sa này có hơn mười con, đang săn bắt một Xích Toạ Kình lạc đàn.
Cá voi xích toạ có thân hình khổng lồ, quanh năm ăn đá lửa dưới đáy biển, có làn da cứng rắn như nham thạch.
Cá mập xích viêm thì có hàm răng sắc nhọn, hành động nhanh gọn, phối hợp khăng khít.
Tuy rằng chúng tạm thời không thể gây ra tổn thương lớn cho Xích Toạ Kình nhưng lại có thể như dao cùn cắt thịt, từ từ hao tổn nguyên khí của nó.
Cá voi xích tọa nhiều lần cố gắng phá vỡ sự phong tỏa của đàn Xích Viêm Sa nhưng đều không thành công.
Dần dần, sự phản kháng của nó ngày càng trở nên yếu ớt.
Lý Phàm nhìn một màn trước mắt này, biết đã đến lúc.
Huyễn linh Lam Viêm hiện ra.
Sau đó, nó hoá thành một đạo lam quang tinh tế, chỉ trong khoảnh khắc đã xuyên qua một lèo hơn mười con Xích Viêm Sa và con Xích Toạ Kình kia.
Chỉ chốc lát sau, nó lại trở về trong thức hải của Lý Phàm.
Xích Viêm Sa và Xích Toạ Kình đột ngột dừng lại.
Sau đó, một luồng khí lạnh như băng toả ra từ trong cơ thể chúng, đóng băng chúng từ trong ra ngoài.
Chỉ trong phút chốc, dưới đáy biển đã xuất hiện từng bức tượng băng quỷ dị.
Biểu hiện sinh động tựa như khi còn sống nhưng sớm đã mất đi khí tức sinh mệnh.
"Lam Viêm huyễn linh quả nhiên có uy lực không tầm thường."
"Phần lớn những hải thú này đều có thực lực tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ, hơn nữa da dày thịt béo, thủ đoạn bình thường khó có thể săn giết. Sau khi Lam Viêm huyễn linh phát động công kích thần thức, chúng vậy mà lại như cừu non chờ bị làm thịt, một chút phản kháng cũng không có." Lý Phàm khẽ gật đầu, lần đầu thử lực sát thương của huyễn linh, hắn rất hài lòng.
Cách đây không lâu, tiêu tốn hơn hai mươi ngày, hắn rốt cuộc đã thành công đột phá "Minh Linh Huyễn Công" đến Luyện Khí hậu kỳ.
Vì thí nghiệm uy lực của huyễn linh, thuận tiện kiếm chút điểm cống hiến, hắn tiếp nhận nhiệm vụ "Săn giết Xích Viêm Sa, thu hoạch thú đan trong cơ thể chúng".
Một viên thú đan có giá 5 điểm cống hiến, tổng cộng có thể kiếm được hơn sáu mươi điểm. Hơn nữa, cộng thêm tài liệu trên người Xích Toạ Kình, chuyến này có thể kiếm thêm hơn tám mươi điểm cống hiến nữa.
Nói như thế nào đây, chân muỗi cũng là thịt a.
Trước kia, số điểm cống hiến mỗi lần hắn kiếm được đều tính theo đơn vị "ngàn", chút ít điểm như thế này quả thật không thể khiến Lý Phàm động lòng.
Lý Phàm nghĩ như vậy, đang chuẩn bị đi nhặt xác và thú đan của đám Xích Viêm Sa.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy sâu dưới đáy biển có một thân ảnh khổng lồ cực kỳ khổng lồ đang tới gần.
Lý Phàm biến sắc, bất chấp thú đan gần trong gang tấc, lui về phía sau cực nhanh.
Một con cự thú biển sâu màu nâu sẫm, vẻ mặt dữ tợn, trán mơ hồ có dị dạng nhô lên, giống như long mà không phải long, tựa như cá mà không phải cá, đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối dưới đáy biển.
Cái miệng khổng lồ của nó há ra, nuốt trọn mười con Xích Viêm Sa và cả con Xích Toạ Kình vào trong bụng.
Nó lắc lư thân thể khổng lồ một hồi, du đãng một vòng rồi lại bơi về phía nào đó, mất tăm mất dạng.
Lý Phàm khó khăn lắm mới tránh được cự thú, còn chưa kịp phản ứng, cứ như vậy trơ mắt nhìn con mồi của mình bị cướp đi.
Chuyện này sao có thể nhịn cho được?
Lý Phàm sinh ra lửa giận.
Nhưng rất nhanh, “Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú” vận chuyển, giúp hắn hơi tỉnh táo lại.
Chờ đã, cự thú này hình như chính là cái con dị thú đã phá huỷ đảo trồng Linh Vụ Thảo lúc trước?
Giống như nhớ ra điều gì đó, Lý Phàm nhất thời ngây ngẩn cả người.
Lúc trước, khi tiếp nhận nhiệm vụ săn giết Xích Viêm Sa, Lý Phàm còn thoáng nhìn thấy một nhiệm vụ treo thưởng khác.
Bởi vì nhiệm vụ này coi như có chút quan hệ với Lý Phàm cho nên hắn cũng cẩn thận xem xét một phen.
Thì ra, đám người lúc trước đầu cơ Linh Vụ Thảo, cơ hồ mỗi người đều tổn thất thảm trọng, táng gia bại sản.
Trong lòng nghẹn một cỗ ác khí, oán niệm cuồn cuộn, ngay cả tu luyện cũng không thể tĩnh tâm lại.
Nhưng bọn họ lại không dám tìm Thanh Mộc Hóa Sinh Chân quân hay Vạn Tiên Minh gây phiền toái, vì thế chỉ có thể trút giận vào con dị thú lúc trước đã phá huỷ Linh Vụ Thảo kia.
Theo các nhân chứng, kẻ tấn công là một con Long Kình. Có tu vi xấp xỉ Trúc Cơ kỳ.
Trấn thủ đảo cũng là tu sĩ Trúc Cơ.
Nhưng Long Kình có thân thể khổng lồ, công kích của trấn thủ rơi trên người nó quả thực còn thua cả gãi ngứa, một chút hiệu quả cũng không có.
Long Kình trực tiếp không để ý trấn thủ, phá tan đại trận hộ đảo, tàn sát bừa bãi trên đảo một phen, nuốt hơn phân nửa Linh Vụ Thảo.
Sau đó, tu sĩ Kim Đan của Vạn Tiên Minh mới khoan thai đến muộn.
Còn đầu Long Kình này, sau khi bị tu sĩ Kim Đan đánh một kích, vậy mà vẫn không chết, chỉ ôm đầu máu chạy trốn xuống biển sâu, mất tăm mất tích.
Tùng Vân Hải rộng lớn, đám người này muốn giết Long Kình để trút giận nhưng tìm mười mấy ngày vẫn không tìm ra.
Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ có thể gom góp chút điểm cống hiến còn lại, hợp lại phát ra một nhiệm vụ treo thưởng.
Người giết Long Kình, có thể đạt được hai ngàn điểm cống hiến.
Bởi vì ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng không làm gì được Long Kình nên một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ như Lý Phàm lúc trước đương nhiên không tiếp nhận nhiệm vụ này.
Chỉ có điều...
Bây giờ mọi chuyện đã khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận