Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1096: Âm thầm tính Chân Tiên

“Đúng rồi, ta vẫn còn bảo lưu lại trí nhớ của thân thể nàng trước khi tiêu hủy, sau đó thêm nó vào thân thể mới của nàng khi tạo ra lần này…”
“Các ngươi không thấy được biểu cảm của nàng khi thức tỉnh đâu.”
Xảo Công cư sĩ càng nói càng phấn khích.
Bởi vì vùng giảm xung đột từng bước được tạo thành từ tinh túy nguyên lực, cho nên xung quanh từ từ trở nên sáng tỏ. Vì thế hắn càng thấy rõ ánh mắt của mọi người nhìn hắn.
Thế là hắn càng thêm đắc ý.
“Đáng lẽ ta nên nghĩ tới chuyện này sớm hơn. Nếu ngươi đã có thể phục chế được bản sao ý thức của bản thân, vậy thì việc bảo tồn ý thức của những tu sĩ Thiên Cơ giới khác, hẳn là không thành vấn đề.” Lý Phàm đột nhiên xuất hiện, dùng giọng điệu lạnh lùng nói chuyện khiến Xảo Công cư sĩ nhất thời cứng đờ.
“Tu sĩ Thiên Cơ giới đều là thiên tài luyện khí tuyệt vời. Liên Hợp hội chúng ta đang vào giai đoạn cần dùng người, sao ngươi lại có thể cất giấu làm của riêng chứ?” Lý Phàm nhìn hắn với ánh mắt không hiền lành.
Khiến Xảo Công cư sĩ chỉ có thể cười một cách lúng túng.
“Bên chỗ ngươi còn bao nhiêu bản sao ý thức của người? Đều giao hết ra đây, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không…”
Xảo Công cư sĩ cảm nhận được trận trận sát ý truyền từ người Lý Phàm, hắn bất giác sợ hết hồn hết vía.
Thậm chí, hắn còn cảm thấy cổ mình như bị một đôi bàn tay vô hình khổng lồ bóp chặt, gần như không cách nào thở nổi.
Hơn nữa, cảm giác bóp chặt này càng lúc càng mạnh.
Hắn như thể côn trùng sa vào trong lưới, căn bản không cách nào thoát ra được, chỉ có thể nằm chờ chết.
Xảo Công cư sĩ biết đây là lực lượng của Hồng Trần Từ Bi Tiên.
Sau khi hắn hoàn thành đọc lời thề gia nhập hội thì đã rơi vào lưới Chân Tiên.
Trừ khi hắn có thực lực vượt xa, nếu không chỉ với mối liên kết này, Lý Phàm là thượng sứ, có thể tiêu diệt hắn chỉ bằng một ý niệm.
May mắn là Lý Phàm không phải thật sự muốn giết hắn ở chỗ này.
Khi ý thức của Xảo Công sắp mơ hồ thì cảm giác bóp chặt lập tức biến mất.
Xảo Công lấy lại được sự sống, thở hổn hển, lau mồ hôi lạnh trên trán, liên tục giải thích: “Chỉ là mấy người quan trọng nhất trong trưởng lão hội mà thôi.”
“Lúc ấy, ta trốn vội vàng nên chỉ lấy được có bấy nhiêu thôi.”
“Lực u ám thần bí dị thường, đến lúc đó thả bọn họ ra rồi cùng nhau nghiên cứu.” Lý Phàm thản nhiên nói.
Tất nhiên, Xảo Công cư sĩ chỉ có thể đồng ý.
Ba ngày sau, vùng giảm xung đột ánh kim đã được kiến tạo thành.
Nhìn bóng tối dày đặc cách đó không xa đều bị chặn lại ở bên ngoài. Mọi người không khỏi cảm thán về thần lực của Hồng Trần Từ Bi Tiên.
Lực u ám tuy mạnh nhưng không thể chống lại Chân Tiên.
Dù đã xây dựng các biện pháp giảm xung đột nhưng vẫn có nguy cơ lực u ám này sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Lý Phàm cũng không có ý định mang nó về Linh Mộc giới để nghiên cứu.
Chỉ là một địa điểm nghiên cứu khác đã được mở ra trong thế giới dưới lòng đất này.
Cả bốn tên trưởng lão của Thiên Cơ giới đều được Xảo Công thả ra.
Lúc này, Lý Phàm mới biết được, thì ra nữ tiên khôi quốc sắc thiên hương kia chính là Thượng Quan Thác - trưởng lão thủ tịch của Thiên Cơ giới mà Xảo Công đã từng nhắc tới.
Năm đó, Thượng Quan Thác từng muốn chưởng khống hoàn toàn “tổ” nên đã mạo hiểm dung hợp thần hồn của bản thân vào trong hạch tâm đã vỡ của “tổ”. Đương nhiên, trước đó nàng đã làm xong việc lưu lại bản sao ý thức.
Tuy nhiên, hành động lỗ mãng của nàng suýt chút nữa đã khiến cả Thiên Cơ giới sụp đổ. Có thể nói là nghiệp chướng nặng nề.
Thế là các thành viên trưởng lão hội lúc đó đã bác bỏ đề nghị thức tỉnh Thượng Quan Thác một lần nữa.
Chỉ là sao lưu ý thức của nàng và giấu thật sâu.
Cuối cùng, trước khi Thiên Cơ giới bị hủy diệt, ý thức sao lưu đó lại được Xảo Công mang đi.
Điều khiến Lý Phàm không ngờ tới chính là Thượng Quan Thác kỳ thật là ân sư thụ nghiệp cho Xảo Công.
Xảo Công cư sĩ nhìn ánh mắt của mọi người, thần sắc lại không hiện lên tia dị thường nào.
Mà ba tên trưởng lão còn lại của Thiên Cơ giới lại giữ vững sự im lặng đối với hành động có thể nói là khi sư diệt tổ này của Xảo Công.
Khi Lý Phàm hỏi Thượng Quan Thác có muốn tìm kiếm sự tự do thì chỉ nhận lại được câu trả lời phủ định.
Điều này làm cho Lý Phàm không khỏi có chút ngạc nhiên.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Xảo Công khiến hắn nhất thời giật mình, vội vàng giải thích.
“Thật ra điều này không liên quan đến ta.”
“Suy cho cùng, bọn họ sao lưu ý thức chỉ vì để tránh xuất hiện tình huống hai “ta” tự giết lẫn nhau, thế nên bản sao này đã ngăn chặn tính năng động chủ quan và không hoàn toàn tương đương với nhân cách chính. Chỉ có đại trưởng lão mới biết được phương pháp giải khai hạn chế.”
“Đây cũng là biện pháp phòng hộ mà Thiên Cơ giới bọn ta vì để tránh tình trạng có người sử dụng bản sao ý thức trên quy mô lớn, gây nguy hiểm cho sự an toàn của thế giới.”
“Về phần ta, Thiên Cơ giới không còn nữa, dĩ nhiên là không cần lo nghĩ nhiều như vậy.”
Xảo Công cư sĩ không che giấu sự đắc ý trong giọng nói.
“Nói như vậy, bọn họ chẳng qua chỉ là người cấp thấp trong Thiên Cơ giới. Cho nên phải nghe theo người cấp cao là ngươi?” Phương Tái Tề sờ cằm.
Xảo Công gật đầu.
Nhưng sau khi nhìn vẻ mặt của Lý Phàm, hắn lập tức vỗ ngực đảm bảo: “Thượng sứ xin cứ yên tâm. Tuy bọn họ tự nhận bản thân thua ta một cấp nhưng về thiên phú nghiên cứu không hề có bất kỳ khác biệt với bản tôn. Mấy người chúng ta hợp lực nghiên cứu ra cách sử dụng lực u ám chắc cũng không phải việc gì khó.”
“Vậy thì giao cho các ngươi.”
Đối với mấy chuyện vặt vãnh này của Thiên Cơ giới, Lý Phàm cũng lười quản.
Chỉ cần bọn họ có thể làm việc ho hắn là được.
Sau khi bàn giao xong, một mình Lý Phàm đi ngược về thế giới dưới lòng đất.
Một thân một mình ở trong u ám.
Lý Phàm không hề sợ hãi, hắn chỉ đang yên lặng cảm nhận xung quanh.
“Đúng như ta đã nghĩ. Bên trong u ám, ngay cả ảnh hưởng của vô diện Chân Tiên cũng bị suy yếu đi rất nhiều.”
“Tuy ta vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi nó, nhưng đối với ta, nó cũng tương đương với nơi ẩn nấp rồi.”
“Ở nơi thâm sâu trong U giới, ta có thể phát động Hoàn Chân và trở về bất cứ lúc nào.”
Nghĩ tới đây, mối đe dọa đè nặng lên Lý Phàm bấy lâu nay, cuối cùng cũng đã giảm đi rất nhiều.
“Nhưng mù quáng trốn tránh cũng vô dụng.”
“Kiếp này chuẩn bị nhiều như vậy, ta rất tự tin có thể an toàn rút lui khỏi cuộc giao chiến giữa tiên nhân Tiên Khư và vô diện Chân Tiên.”
“Rốt cuộc ta phải lựa chọn thế nào đây?”
Kiếp này, hiếm lắm Lý Phàm mới được bình tĩnh, tự hỏi mình.
U ám giống như một chiếc ô bảo hộ ngăn cách hết thảy mọi thứ, khiến Lý Phàm cảm thấy thư thái hơn bao giờ hết.
“Lực lượng của vô diện Chân Tiên luôn lưu lại ở Huyền Hoàng giới. Điều đó không có nghĩa là ta có thể tránh khỏi nếu không chọc vào nó.”
“Sau khi đạt tới cảnh giới nhất định, chắc chắn sẽ dẫn đến sự chú ý của ngài. Đây là sự thật không cách nào thay đổi.”
“Trừ khi ta đã tìm được một phương pháp thoát khỏi Huyền Hoàng giới một cách an toàn.”
“Nhưng Chân Tiên vẫn hiện diện ở bên ngoài tường cao.”
“Không thể tránh khỏi…”
Trong mắt Lý Phàm lóe lên tinh quang.
“Đôi khi đối mặt với Chân Tiên, yếu đuối có khi lại là một loại ưu thế.”
“Đồng thời, có thể khiến đối phương quên quan sát thật kỹ.”
Lý Phàm lại nhìn u ám thâm sâu ở xung quanh.
“Giống như vùng hắc ám này. Nếu như có thứ gì đó tồn tại trong bóng tối đang nhìn chằm chằm vào ta. Mà thực lực của hắn lại yếu hơn ta rất nhiều, không thể mang đến uy hiếp cho ta…”
“Như vậy thì ta làm thế nào để phát giác ra hắn đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận