Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 987: Ngắm Huyền gia bí sử

Trở lại Linh Mộc giới, Lý Phàm bắt đầu phân tích tư liệu có liên quan tới mạch chưởng kính giả “Thương” do Mặc Nho Bân đưa.
Thực ra không có nhiều thông tin liên quan đến Thương. Chỉ biết Thương là người sống sót sau đại nạn.
Thời điểm Truyền Pháp tiên tôn thành lập lại Vạn Tiên Minh, ngoài sự hưởng ứng từ những truyền pháp giả, Thương “kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt” này còn một bước lên trời vì quy hàng trước tiên.
Tất nhiên, nội bộ truyền pháp giả phân tích biểu hiện của Thương, người này có thể trở thành chưởng kính giả chắc chắn còn yếu tố nào khác trong đó.
Nhất định hắn có lý do rất đặc biệt mới được Truyền Pháp tiên tôn chọn trúng.
Thông tin liên quan tới con gái của Thương, Phỉ Tuyết tiên tôn Huyền Tố Thường rõ ràng còn rất nhiều.
Huyền Tố Thường ra đời trước khi Thương gia gia nhập Vạn Tiên Minh. Khi nàng còn rất nhỏ, vì bảo vệ Thương, mẹ nàng đã chết trong cuộc tranh đấu giữa các tu sĩ.
Hai cha con nương tựa vào nhau, vì thế Thương vô cùng sủng ái Huyền Tố Thường.
Nhất là sau khi Thương dần nắm đại quyền trong tay, càng không hề keo kiệt trong việc ban thưởng Huyền Tố Thường.
Theo thống kê chưa đầy đủ, chỉ tính riêng bốn châu ở trung tâm Tiên Minh, số động phủ, lãnh địa Huyền Tố Thường có đã khoảng hơn hai trăm chỗ.
Còn chưa bao gồm số được các gia tộc phụ thuộc vào Huyền Tố Thường hiến tặng.
Nghe nói, thiên phú tu hành của Huyền Tố Thường cũng bình thường, nhưng ngược lại là cấp bậc của nàng, cho dù thiên phú kém, vẫn có thể dùng vật tư bù đắp cho bằng đủ.
Đặc biệt dưới hệ thống tân pháp.
Huyền Tố Thường tu hành thuận lợi đến tận cảnh giới Hợp Đạo.
Đồn rằng, vào ngày hiến tế thiên địa chi phách cho Phỉ Tuyết, Thương phái đủ năm cường giả Hợp Đạo hộ giá, đảm bảo không xảy ra bất kỳ việc gì ngoài ý muốn.
Sau khi Huyền Tố Thường được thăng cấp Hợp Đạo, cuối cùng cũng cảm thấy tự do hơn một chút.
Trước đây, Thương không cho phép nàng rời khỏi phạm vi quản hạt bốn châu ở trung tâm Tiên Minh. Vả lại, nếu nàng đi đâu cũng sẽ phái người theo sát phía sau.
Vì vậy, sau khi được phóng thích, Huyền Tố Thường đã dành thời gian gần trăm năm ngao du qua hầu hết các lãnh địa của Vạn Tiên Minh.
Hành tung cụ thể của nàng trong khoảng thời gian này chỉ có thể điều tra ra sơ bộ.
Sau khi vui vẻ đủ rồi, Huyền Tố Thường cuối cùng cũng kiềm chế lại. Có lẽ vì hứng thú nên nàng bắt đầu tập trung nghiên cứu đạo luyện khí.
Tiên Minh luyện khí đường đều mở cửa cho nàng. Huyền Tố Thường có thể học được kiến thức luyện khí tiên tiến nhất của Vạn Tiên Minh. Trình độ luyện khí của nàng cũng được cải thiện vượt bậc.
Nhờ vào việc luyện chế thành công bộ chiến giáp tuyệt thế, có thể chống lại sự liên thủ tấn công của năm Hợp Đạo mà danh tiếng vang xa, nổi khắp thiên hạ.
Sau đó...
Dường như chơi đủ rồi, nàng dần dần trở nên trầm tính.
Ngoài việc đi lại với lác đác mấy vị hảo hữu như thủ tịch Lục Khê Thiền ở Sách Trận đường ra, thời điểm khác rất hiếm khi xuất hiện trong tầm mắt của công chúng.
Cho đến khi nàng bất ngờ tung ra tin tức tỷ võ chiêu thân, khiến toàn thiên hạ chấn động lần nữa.
Sau đó dù không có người nghênh chiến, nhưng cuối cùng Huyền Tố Thường vẫn mang thai một cách khó hiểu, kịch vui kết thúc.
Con trai của Huyền Tố Thường tên là Sóc Phong.
Cứ như thể xuất hiện từ hư không, không hoài thai gần mười tháng, cũng không có bất kỳ thông tin gì liên quan tới cha hắn.
Cũng giống như sự chiều chuộng có phần bất thường của Thương dành cho Huyền Tố Thường. Huyền Tố Thường cũng gần như quản giáo rất nghiêm khắc với Sóc Phong.
Theo thông tin thể hiện, Sóc Phong trước khi đạt tới Nguyên Anh, chưa bao giờ rời khỏi động phủ ở châu Thiên Quyền.
Chỉ dựa vào Thiên Huyền Kính để trộm nhìn thế giới bên ngoài.
Tình trạng này chỉ giảm bớt sau khi Sóc Phong thành công Hóa Thần, tận lực chiến đấu.
Nhưng Sóc Phong vẫn phải mặc chiến giáp kim quang do Huyền Tố Thường đặc biệt luyện chế cho hắn mỗi khi ra ngoài.
Căn cứ vào điều tra bí mật của truyền pháp giả, bộ áo giáp kim quang này không chỉ có năng lực phòng vệ có thể gọi là khác thường, mà còn đủ sức chống lại sự liên thủ tấn công của hơn mười tu sĩ Hợp Đạo.
Ngay cả thần hồn cũng không thể xâm phạm trong phạm vi phòng ngự.
Sau khi chiến giáp kim quang bị hư hại tan rã, còn có thể trực tiếp đưa Sóc Phong đến nơi an toàn.
“Cứ cách một khoảng thời gian, Sóc Phong sẽ đi báo cáo, thỉnh an Phỉ Tuyết tiên tôn.”
“Tuy địa điểm gặp mặt của bọn họ không cố định, chỉ được thông báo trước. Nhưng cũng có thể suy đoán về những trường hợp có khả năng nhất...”
“Lần tiếp theo có lẽ sẽ là hai mươi ba ngày sau.”
Lý Phàm nhìn thông tin tên năm động phủ bị khoanh, không khỏi thở dài: “Cho dù với tốc độ kiếm độ cống hiến của ta, muốn mua một động phủ như vậy e rằng cũng phải mất mười mấy năm.”
“Tiểu tử này, sinh ra thì không biết đã có bao nhiêu.”
Gương mặt Sóc Phong lại xuất hiện trước mắt Lý Phàm.
“Vào thời điểm này, có lẽ hắn cũng không có dự tính trọng tu hoàn toàn, hắn vẫn đang ở cảnh giới Hóa Thần.”
“ Cũng không rõ bị thứ gì tác động mà đưa ra quyết định bốc đồng như vậy.”
“Thật ra, biện pháp ổn thỏa nhất chính là kiếm một chỗ ở Thiên Kiếm tông, ôm cây đợi thỏ, thần không biết quỷ không hay bắt lấy hắn.”
“Đáng tiếc không kịp thời gian, hơn nữa còn phải cùng bắt giữ Huyền Tố Thường...”
Hóa Đạo Thạch trong đầu không ngừng lóe lên ánh sáng màu xanh lam, Lý Phàm tổng hợp các lực lượng nắm giữ trong tay, bắt đầu thi triển.
“Nếu chỉ giam giữ, bắt sống, có lẽ không phải vấn đề gì lớn.”
“Cho dù có một mình ta cũng đã đủ lắm rồi, huống chi có bọn Thiên Dương, Bạch Hoa trợ giúp.”
“Ừm... nhưng vẫn phải đưa Mặc Nho Bân đi cùng.”
Khi Huyền Tố Thường và Sóc Phong tu luyện, diễn võ trong Thiên Huyền Kính, các chiêu thức thần thông mà Huyền Tố Thường và Sóc Phong sử dụng, cũng như thông tin chung về công pháp tu hành đều xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
So sánh thực lực hai bên địch ta, trong đầu Lý Phàm liên tục lóe lên những hình ảnh về tương lai có thể xảy ra.
“Là con cháu chính thống của chưởng kính nhân, hẳn họ biết rất rõ thông tin trong Thiên Huyền Kính không phải thứ gì bí mật. Tin rằng chiến lực thực sự của hai người không chỉ như những gì thể hiện.”
“May mà át chủ bài của ta còn rất nhiều.”
Trải qua một ngày đêm thi triển, Lý Phàm gần như có lòng tin đối với lần đánh lén này.
Bước tiếp theo là chờ đợi thời cơ ra tay thích hợp nhất.
Trong khi chờ đợi, Lý Phàm lấy trận miện Vô Sinh và Mặc Nhiễm Ác Thư do Mặc Nho Bân đưa ra để nghiên cứu.
Trận miện Vô Sinh giống một sinh vật sống, dưới sự quét qua sơ bộ của thần thức, trận pháp cấu thành bên trong giống như vô số mãnh thú đang chém giết nhau, cắn nuốt, tiến hóa với nhau.
Hiệu quả đương nhiên không thể so với chín Giải Ly điệp hợp nhất, nhưng nó cũng mang đến cho Lý Phàm một vài linh cảm mới.
Nếu phía Mặc Nho Bân mưu cầu Giải Ly điệp thất bại, có lẽ Giải Ly điệp cuối cùng sẽ bị chia thành hai, làm cho chúng đối kháng nhau.
Không chừng sẽ hiệu quả hơn nếu tìm ra công pháp mới.
Lý Phàm thử nuôi Giải Ly điệp bằng trận miện Vô Sinh, nhưng đáng tiếc Giải Ly điệp không hề có hứng thú gì với nó, ngay cả nhìn một cái cũng lười.
Ngược lại, cảm nhận được khí tức của Giải Ly điệp cuối cùng, vô số pháp trận tạo thành trận miện Vô Sinh đột nhiên trở nên bồn chồn.
Lý Phàm khẽ lắc đầu, trực tiếp trấn áp, phong ấn bảo vật này lại.
“Miễn cưỡng coi là đồ tốt, đáng tiếc vô dụng với ta. Huyền Thiên Phong Linh trận bản tiến giai đã thi triển xong từ lâu, muốn trận pháp thôi diễn bảo vật, chẳng qua cũng chỉ là cái cớ mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận