Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1031: Sơn Hà nhập Linh Mộc

Lý Phàm lại đi theo sau lưng Công Tôn Khải Huyền nhìn trộm một hồi, cuối cùng vẫn không làm kinh động đối phương, lặng lẽ trốn đi.
Lúc đi ngang qua đảo Vạn Tiên, Lý Phàm lại liếc mắt nhìn về nơi sâu thẳm phía dưới.
Thiên địa chi phách Kim Giam vốn bị hắn giả thiên mệnh mà dụ đi chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện, trấn áp cửa hang Thông U.
Quỷ dị lớn bé bị xử lý tiêu diệt, ngọn nguồn cũng bị phong ấn.
Dường như biển Tùng Vân lại trở về ngày lành gió êm sóng lặng như trước đây.
Nhưng Lý Phàm dưới thị giác thiên địa lại nhìn ra hậu quả quỷ dị bạo phát mang tới.
Thiên địa chi phách Xích Viêm tiếp nhận mệnh lệnh đốt biển, nghiễm nhiên càng cường đại hơn trước đây.
Cảm giác nóng bỏng mơ hồ truyền đến thậm chí làm cho Lý Phàm đều cảm thấy âm thầm kinh hãi.
Trong lòng Lý Phàm đột nhiên sinh ra cảm ngộ: “Bệnh nặng cần dùng thuốc mạnh trị, xem ra thiên đạo Huyền Hoàng giới lần này nổi nóng rồi. Có lẽ căn bản không cần bao lâu nữa, biển Tùng Vân sẽ hoàn toàn biến mất.”
Trước mắt như hiện lên cảnh luyện ngục nước biển bị bốc hơi gần như cạn sạch, đáy biển trần trụi liên tiếp hiện ra.
Lý Phàm khẽ lắc đầu, không tiếp tục ở lại biển Tùng Vân nữa.
“Thần thông Giả Ngoa Thiên Đạo đã thí nghiệm xong, chờ thời cơ chín muồi, ta có thể phút chốc rút ra lượng lớn thiên địa tướng sinh chi biến, hóa thành quân lương của bản thân.”
“Chuyện kế tiếp phải làm là thúc đẩy hai đại thần này đấu sức.”
Lý Phàm không nén được nhìn thoáng qua vị trí Tiên Khư không thể nhìn trên bầu trời.
Lấy phàm tính tiên tự nhiên là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Không nói tiên nhân, ngay cả tính toán của Lý Phàm đối với kẻ địch trong tối đều sẽ mơ hồ sinh lòng cảm ứng.
“Tất cả bố trí cần bạo phát trong cùng một lúc, sau khi hai tiên nhân đưa tới ánh mắt, người trước tiên nhìn thấy chính là lẫn nhau.”
“Hẳn sẽ không để ý đến ta. Ừm...”
Lý Phàm trầm ngâm một lát: “Có thể sẽ phân ra một tia lực lượng, tiện thể nghiền chết con sâu ta cũng khó nói.”
Nghĩ thế nào cũng không thể loại trừ loại suy đoán này ra ngoài.
Trong lòng Lý Phàm lại không khỏi nặng nề mấy phần.
Suy cho cùng Chân Tiên cũng là tồn tại có thể liếc mắt là hủy diệt Huyền Hoàng giới.
Lấy thực lực của hắn hiện giờ, muốn ngăn cản uy lực của Chân Tiên vẫn là quá khó khăn.
“Còn cần tích lũy thêm.”
“Đời này bị liên lụy vào trong quả thực là hành động bất đắc dĩ.”
“Muốn may mắn sống sót từ trong dư uy Chân Tiên, có lẽ chỉ có mượn lực bẻ lực.”
Tâm tư Lý Phàm cuồn cuộn, trong lúc bất tri bất giác cũng đã về tới Linh Mộc giới.
“Hửm?”
Lúc này mới phát hiện, hình như có một đám người mới vừa tới trong Linh Mộc giới.
Thần thức đảo qua, lập tức biết là Thương Thiên Tứ và Diêm Phương Châu trải qua khuyên nhủ vất vả, cuối cùng mang đồng bạn ở Sơn Hà Hiên đến tham quan.
Những người này, tuổi tác cơ bản đều nằm trong khoảng năm mươi. Mà cảnh giới thấp nhất đều là cảnh giới Nguyên Anh, quả thực có thể gọi là thiên chi kiêu tử.
Bọn họ căn bản xuất thân danh môn hào tộc, tầm mắt phi phàm.
Lúc nhìn thấy cảnh sắc trong Linh Mộc giới, tuy trong mắt lóe lên đôi phần tò mò nhưng lại không có bao nhiêu kinh ngạc.
“Thương huynh, Diêm huynh. Đây chính là tuyệt cảnh vạn giới các ngươi nói tới? Ha ha, không khỏi có hơi quá phóng đại rồi chứ?”
“Đúng đó, động thiên nhà ta tuy không khí phách bằng nơi này nhưng nếu chỉ luận về vẻ đẹp cảnh sắc lại tuyệt sẽ không thua nơi này.”
Cả mười ba tu sĩ trẻ tuổi sôi nổi mở miệng trêu chọc.
Mặt mỉm cười, chỉ là thảo luận bình thường, không có ýmỉa mai.
Thương Thiên Tứ đang muốn mở miệng giải thích lại bỗng nghe thấy truyền âm của Lý Phàm.
“Đưa bọn họ đến trước mặt tượng đá Chân Tiên.”
Vẻ mặt Thương Thiên Tứ chợt động, lời sắp đến bên miệng lập tức thay đổi: “Ha ha, thực ra trong Linh Mộc giới còn có một cảnh chư vị còn chưa từng thấy. Nếu kỳ cảnh Linh Mộc cảnh là một thạch, cảnh này độc chiếm chín đấu.”
Mọi người nghe vậy, tức khắc nổi lên hứng thú.
“Thương huynh đừng giấu giếm nữa, còn không mau mang bọn ta qua đó!”
“Phải đấy, phải đấy! Đã tới, sao lại dễ dàng để lỡ?”
Mọi người ồn ào, Thương Thiên Tứ thì lộ ra nụ cười khẽ: “Được, chư vị cứ đi theo ta.”
Không bao lâu sau, đoàn người đi tới trong đại điện hình tròn ở lối vào Linh Mộc giới.
Nhìn thấy Thương Thiên Tứ dừng bước ở đây, mọi người thấy thế nghi hoặc hỏi: “Thương huynh ngươi đang làm trò gì vậy? Viên điện nát này có gì đáng xem?”
“Đúng vậy, lúc bọn ta đến không phải nhìn thấy kiến trúc này ngay lúc đầu à?”
“Chẳng lẽ bên trong... Có càn khôn khác?”
Mọi người nghị luận ầm ĩ.
Thương Thiên Tứ bèn chắp tay: “Mọi người vào xem là biết.”
Nói rồi hắn dẫn đầu sải bước đi vào trong viên điện.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, chẳng qua kẻ tài cao gan cũng lớn, không có bao nhiêu do dự cũng đã sôi nổi đi theo vào.
Ánh mặt trời sáng rỡ sau khi đi vào đại điện nháy mắt biến mất.
Ánh mắt trở nên tối tăm.
Nhưng trong bóng tối, một bức tượng đá lại rõ ràng như thế.
Giống như có được ma lực gì đó, liên tục hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
...
Sau gần nửa ngày.
Một hàng mười hai người chầm chậm đi ra viên điện.
Dường như không có gì thay đổi so với lúc trước khi vào, nhưng bọn họ hiện tại đã là tín đồ trung thực của Hồng Trần Từ Bi Tiên.
Lý Phàm nhìn bóng lưng đám người tuổi trẻ này, chậm rãi gật đầu.
“Tuy nói thực ra chênh lệch không quá lớn với thiên tư của đám người Ly giới. Nhưng mà được cái thực lực đã thành hình, không cần ta hao tâm tổn trí nuôi dưỡng nữa.”
Lý Phàm cho sắp xếp cho bọn họ nhiệm vụ nhập hội đầu tiên, cũng là duy nhất.
Thôi diễn ‘Hỗn Nguyên Kim Đan’ chi pháp sau khi Dựa ta trúc cơ.
Là khả năng triệt để thoát khỏi hệ thống tu hành của Truyền Pháp thiên tôn, Lý Phàm không hề quên nó.
Tuy mỗi đời đã định trước đều chỉ sẽ có thu hoạch rất nhỏ, nhưng tích ít thành nhiều, luôn sẽ một ngày có thể cuối cùng tìm được cách phá giải.
“Có lẽ, nếu như đời này có thể gặp được Huyền Thiên Vương, nói không chừng có thể thúc đẩy rất nhanh tiến độ thôi diễn.”
Lý Phàm im lặng nghĩ.
Yên ổn không có chuyện gì, lại qua một tháng.
Dao động từ trong Giải Ly điệp cuối cùng truyền đến khiến ánh mắt Lý Phàm chợt ngưng: “Cuối cùng cũng có kết quả rồi.”
Thôi diễn cấm chế của Truyền Pháp thiên tôn rốt cuộc có đột phá.
Thời gian tiêu tốn nhiều vượt xa tưởng tượng của Lý Phàm.
Lý Phàm nheo mắt, cảm nhận phương án Giải Ly điệp không ngừng truyền ra.
Cấm chế của Truyền Pháp thiên tôn đối với Thiên Huyền Kính tổng kết lại là “rắc rối phức tạp, sâu vào xương tuỷ. Cắm rễ trong thiên địa Huyền Hoàng, hòa thành một thể”.
Cho nên phương pháp giải quyết Giải Ly điệp cho ra chính là róc thịt nạo xương, lấy máu rút gân.
Tuy nghe có phần đáng sợ nhưng thực ra là thuận theo mạch Thiên Huyền Kính để lại giữa thiên địa, một đường tìm hiểu nguồn gốc, lần lượt giải trừ toàn bộ cấm chế.
Không phải là dùng kỹ thuật mà là thô bạo trực tiếp phá giải.
Đồng thời, dường như trong thôi diễn của Giải Ly điệp cuối cùng, muốn phá giải cấm chế của Truyền Pháp thiên tôn thì cũng chỉ có một loại phương pháp này.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao cho dù lấy năng lực của Giải Ly điệp bây giờ đều phải tiêu tốn thời gian dài như vậy.
“E là năm đó lúc Truyền Pháp bố trí cấm chế này cũng không nghĩ tới có người sẽ lấy loại phương pháp này phá cấm.”
“Bởi vì người có thể làm được sợ rằng đã là tồn tại gần tiên chi lực. Đại khái có thể trực tiếp phá hủy cấm chế mà không phải dùng loại phương pháp đơn giản nhất cũng là trực tiếp nhất này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận