Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1138: Huyền Hoàng chúng tinh quy

Lý Phàm có thể nhạy bén nhận ra được Diễn Pháp Giác đã tỉnh từ sớm.
Giờ phút này nàng nằm trên bàn dài, tuyệt đối chẳng qua chỉ là giả vờ ngủ.
Đối với lần này, ba vị trấn thủ Hợp Đạo biết rõ trong lòng, để Lý Phàm đánh thức đứa trẻ chẳng qua là vì hắn là người mới tới mà thôi.
Lý Phàm vẫn gọi là hiểu rõ tính cách Diễn Pháp Giác, tính trẻ con, thích thù dai, nhỏ mọn.
Nàng chắc chắn sẽ không cho người quấy rầy mình nghỉ ngơi sắc mặt tốt đẹp gì.
Mà những người trấn thủ bọn họ cũng chỉ là người phụ trách giám thị. Thật đúng là không biết làm thế nào với Diễn Pháp Giác.
Tính khí của tiểu tổ tông nổi lên, cũng chỉ có thể dụ dỗ nuông chiều.
Nhận ra được hai luồng thần niệm rơi lên người mình, Lý Phàm cũng không có từ chối.
Dựa theo phương pháp lúc trước Nam Cung trưởng lão dạy, điều động lực lượng diễn pháp không gian nơi này phong cấm, huyễn hóa ra một cái chiêng trên đỉnh đầu Diễn Pháp Giác.
Rồi sau đó bất ngờ gõ xuống.
Cheng!
Thân thể Diễn Pháp Giác giật lên một cái thật mạnh, đột ngột ngẩng đầu lên.
Nháy mắt liền khóa chặt tên đầu sỏ là Lý Phàm, khuôn mặt nhỏ tràn đầy tức giận.
Lý Phàm nhún vai, hết sức vô tội nói: “Thời gian nghỉ ngơi, đã qua sáu giờ rồi. Đến lúc nên đi làm việc rồi.”
Diễn Pháp Giác vẫn trợn to cặp mắt như cũ, gắt gao nhìn chằm chằm Lý Phàm.
Giống như Lý Phàm phạm vào tội lớn tày trời gì vậy.
Lý Phàm nghiêm mặt, tiếp tục nói: “Đúng rồi, dựa theo quy định, thời gian lần này vượt quá sẽ được khấu trừ vào lần nghỉ ngơi tiếp theo.”
“Ặc... Nhìn chằm chằm vào ta trong thời gian này thì cũng được tính đấy.”
Lý Phàm sờ sờ mặt, dường như không ngại Diễn Pháp Giác cứ tiếp tục nhìn hắn như vậy.
Mà sau khi Diễn Pháp Giác nghe được thời gian nghỉ ngơi lần sau bị trừ bớt, nhất thời giống như con mèo nhỏ xù lông vậy.
Mắt to phủ lên một tầng mê hoặc, tràn đầy tủi thân nhìn về phía hai vị trấn thủ ở ngoài.
Hai người đều chột dạ quay đầu đi chỗ khác.
Mà Lý Phàm thì nở một nụ cười mỉm thân thiện, giống như xem kịch vui đánh giá Diễn Pháp Giác.
Thậm chí còn huyễn hóa ra một cái đồng hồ cát, tính thời gian trôi qua.
Thừ người một lúc, nhìn càng lâu thì thời gian trôi qua càng nhiều, cuối cùng Diễn Pháp Giác cũng không thể kiềm chế được.
Hung hăng trợn mắt nhìn Lý Phàm một cái, tay nhỏ bé chợt vỗ bàn một cái.
Quang cầu ký tự vốn có chút ứ đọng, trong phút chốc lại nhanh chóng hoạt động lại.
Nụ cười Lý Phàm vẫn không thanh đổi như cũ.
Ở chỗ này mấy trăm năm, cũng chỉ có thể dựa vào việc trêu chọc đứa nhóc để giết thời gian.
Ngay tại thời điểm Lý Phàm thành công ẩn núp, đến gần Diễn Pháp Giác.
Đại Khải, Thánh kinh.
Trải qua tám năm phát triển long trời lở đất, khí tượng thánh triều đã từ màu đỏ lột xác trở thành màu tím.
Mà phân thân Lý Bình tu hành Thiên Đế Khí Điển cũng vì vậy thành công bước chân và cảnh giới tầng thứ tư.
“Mượn vận may chói lóa của tỷ tỷ sinh linh, hôm nay ta đã có thể đánh một trận với tu sĩ thực lực Hóa Thần viên mãn của Huyền Hoàng giới.”
“Nếu lại phát triển thêm mấy chục năm nữa, mở mang thế giới này đến cực hạn, chưa chắc đã không thể sánh vai với Hợp Đạo.”
“Nhưng nếu muốn tiến thêm một bước nữa, sánh bằng Trường Sinh...”
Phân thân khẽ lắc đầu.
“Đại trận Thiên Địa Vạn Linh đã bước đầu thành lập, là thời điểm khai đất mở đường.”
Lý Bình vừa nghĩ trong lòng, không lâu sau thì Tôn Nhị Lang và Vương Huyền Bá xuất hiện trước mặt hắn.
“Bái kiến sư tôn.”
Hai người đồng loạt hành lễ nói.
Phân thân Lý Bình vung tay lên, một tấm bản đồ giống như sao giăng đầy trời không biết từ đâu xuất hiện.
Mỗi một điểm sáng màu trắng đại diện cho một thiên động, tiểu thế giới.
Mà chỗ Đại Khải thì chính là hiện lên ánh sáng thần thánh màu tím.
Tôn Nhị Lang ngẩng đầu nhìn bản đồ trước mặt, chăm chăm xuất thần.
Đồng thời khi thần thức tập trung ở trên những điểm sáng màu trắng kia, các tin tức liên quan đến những tiểu thế giới đó cũng tương ứng xuất hiện trong đầu.
“Kết cục cụ thể của Huyền Hoàng giới hiện tại, trước đó ta đã nói qua với các ngươi rồi.”
“Trước mắt, chúng ta vẫn còn chưa đối đầu trực diện với lực lượng của Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão. Cho nên, quốc sách trong trăm năm tương lai là tập hợp lực lượng của các tiểu thế giới, mở rộng bản đồ Thánh triều.”
“Vạn giới liên hiệp, phản công Huyền Hoàng.”
Phân thân Lý Bình cũng không tị hiềm thế yếu trước mắt của Đại Khải hoàng triều, mà là miêu tả tương lai sáng lạn của Thánh triều cho hai ái đồ một phen.
Đối với Vạn Tiên Minh, Tôn Nhị Lang và Vương Huyền Bá cũng không phải là không biết gì cả. Hắn thậm chí biết tồn tại nắm quyền cao nhất truyền pháp giả, chưởng kính nhân và Tiên Minh là ai.
Giờ phút này, sau khi nghe kế hoạch vĩ đại của Thiên Mệnh Thánh Hoàng, hắn không những không cảm thấy hoàng đường như lấy trứng chọi đá mà ngược lại còn cảm thất nhiệt huyết sôi trào, trong lòng nhao nhao muốn thử.
Không phải Tôn Nhị Lang nông cạn dốt nát, mà là trong tám năm qua hắn đã tận mắt nhìn thấy các loại dị biến của Thánh triều. Sau đó đem so sánh với những thứ hắn tận mắt nhìn thấy ở Vạn Tiên Minh, Tôn Nhị Lang tin chắc sớm muộn có một ngày, Thánh triều sẽ tiêu diệt Vạn Tiên Minh, nhất thống Huyền Hoàng giới!
Trong tám năm qua, dân số Thánh triều Đại Khải tăng gấp năm lần tuổi thọ trung bình từ bốn mươi tuổi đã tăng vọt đến bảy mươi ba tuổi.
Lại còn không tồn tại việc chèn ép bóc lột, người người đều được phép đi học, tu hành.
Còn tốt đẹp hơn trăm lần so với Thánh nhân quản lý được miêu tả trong cổ thư!
Trong tám năm qua Tôn Nhị Lang cũng từng lén đi thăm thú những tiểu thế giới ở gần.
Cũng không có gì khác so với vương triều Đại Huyền mục nát.
Thậm chí có nhiều chỗ cuộc sống của nhân dân còn không bằng con dân Đại Huyền.
Tôn Nhị Lang cảm thấy, có thể truyền bá Thánh triều, Thánh Hoàng đến những tiểu thế giới mục nát này chính là một chuyện vinh dự cao cao tại thượng.
Cho nên giờ khắc này sau khi nghe được Thánh Hoàng tỏ thái độ trực diện, trong lòng Tôn Nhị Lang vô cùng dấy lên ý chí chiến đấu.
Hiện tại Đại Khải tổng cộng có chín quân đoàn.
Mỗi một quân đoàn trưởng cũng đã có tu vi Nguyên Anh.
Mà nếu như thống lĩnh những vị quân đoàn trưởng này tu hành Tọa Tiên Quyết của Tôn Nhị Lang thì thực lực của họ cũng gần tới Hóa Thần cảnh.
Nếu không phải Thánh Hoàng nói căn cơ hắn bất ổn, cần tiếp tục kìm nén tích lũy thêm một thời gian nữ, sợ rằng giờ phút này hắn đã có thể hấp thu thay đổi của thiên địa, hoàn thành đột phá.
Tám năm đạt đến Hóa Thần, với tốc độ tu hành này, Tôn Nhị Lang tin tưởng dù là ở Huyền Hoàng giới thì cũng đủ để kinh thế hãi tục.
Những cái gọi là thiên chi kiêu tử Huyền Hoàng kia ngay cả quân đoàn trưởng dưới tay hắn cũng không bằng.
Biết càng nhiều, Tôn Nhị Lang lại càng tràn đầy lòng tin với tương lai của Thánh triều.
“Cho các ngươi thời gian một năm chuẩn bị.”
“Một năm sau, quân đội Thánh triều gặp nhau lên đường từ Thánh kinh, chinh phạt vạn giới!”
Theo tuyên ngôn đầu nghiêm trang của Lý Bình, phía trên bản đồ, điểm sáng màu tím tượng trưng cho Huyền Hoàng giới phút chốc tỏa ra vô số ánh tím. Giống như những sợi dây gắt gao trói buộc tất cả những tiểu thế giới Huyền Hoàng giới.
Bện thành một tấm lưới lớn, bao trọn toàn bộ Huyền Hoàng giới trên bản đồ!
Tôn Nhị Lang, Vương Huyền Bá mắt thấy cảnh này, không khỏi hô hấp hơi chậm lại, sóng lòng dâng trào!
Mang loại này tâm tình, Tôn Nhị Lang cực kỳ hưng phấn đi xuống triệu tập các quân đoàn trưởng, chuẩn bị kế hoạch chiến đấu.
Mà Vương Huyền Bá thì ở lại nhận nhiệm vụ bí mật số một của Thánh Hoàng.
“Chúng tinh trở về vị trí cũ?”
Vương Huyền Bá nhìn tên nhiệm vụ, có chút không hiểu.
“Đầu tiên, đi từ biển Tùng Vân, đảo Ân Ân tìm vị tu sĩ tên là Ân thượng nhân.”
Vương Huyền Bá âm thầm lặp lại trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận