Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 840: Triệu sư tỷ muôn nơi

Tình hình còn tệ hơn dự kiến.
Không chỉ biển Tùng Vân.
Khắp mọi nơi ở Vạn Tiên Minh đều âm thầm lưu truyền tập tranh của Triệu sư tỷ.
Các tu sĩ đều có lòng kiêu hãnh của riêng mình.
Hiển nhiên, bọn họ sẽ không công khai việc bản thân đã lén xem tập tranh.
Nhưng nội dung trong tập tranh này quá mức đặc sắc.
Chỉ cần tâm trí không kiên định, cơ bản ai cũng sẽ bị tâm thần bất định sau khi xem xong.
Cho dù có tìm tu sĩ để phát tiết thì dục niệm cũng không bao giờ được giải quyết.
Chỉ muốn xem càng nhiều tập tranh về Triệu sư tỷ.
Mà lúc này đây, luôn có tập tranh tương ứng rõ ràng và chân thật hơn xuất hiện.
Từng bước dẫn dắt, mê hoặc các tu sĩ từng bước đi xuống vực sâu.
Mấu chốt chính là, thời điểm lựa chọn để tung tập tranh này ra vô cùng tốt.
Sự chú ý của toàn bộ Vạn Tiên Minh đều tập trung vào đại khảo nhập chức được tổ chức rầm rộ.
Trong một góc nào đó không ai phát hiện ra, ở nơi không ai chú ý tới, lặng yên không một tiếng động.
Một thứ cực kỳ nguy hiểm đang âm thầm lưu truyền trong Vạn Tiên Minh.
“Không để đợi được nữa, đã bắt đầu thăm dò chưa?”
“Đã phát hiện ra Truyền Pháp rời khỏi Huyền Hoàng giới rồi?”
Quý Thiệu Ly tỏ vẻ khó hiểu.
Thủ đoạn của Trường Sinh thiên tôn, cho dù là kẻ yếu trong cảnh giới Trường Sinh.
Đối với các tu sĩ bình thường, đó là một sự đả kích khó có thể đề phòng.
Cho dù là cảnh giới Hợp Đạo cũng thuộc phạm vi “bình thường” này.
Vì vậy, Lý Phàm không hề kinh ngạc chút nào khi Hà Chính Hạo trúng chiêu.
Cho dù hắn luôn tâm niệm về thê tử và con gái của mình, hắn cũng trực tiếp bị câu dẫn mất hồn sau khi nhìn vẻ xinh đẹp của Triệu sư tỷ.
Phải biết rằng, cho dù Hà đạo hữu bây giờ không lọt vào pháp nhãn của Lý Phàm.
Nhưng kỳ thực, Hà Chính Hạo đã là người nổi bật trong đám tu sĩ rồi.
Hắn không quyền không thế, chỉ dựa vào một mình nỗ lực. Dưới tiền đề bị trấn áp, hắn vẫn có thể trở thành trấn thủ hòn đảo. Hơn nữa, hắn cũng có thành tích trong trận pháp nhất đạo, có thể trò chuyện vui vẻ với nhiều trận pháp sư trong Sách Trận đường…
Trên đời này, có biết bao nhiêu tu sĩ không bằng hắn!
Nhưng khi đối mặt với tập tranh Triệu sư tỷ, Hà Chính Hạo còn như thể thì ta có thể tưởng tượng ra biểu hiện của những tu sĩ khác.
“Đây là thứ còn nguy hiểm hơn Tâm Ý Thăng Tiên đan gấp trăm lần.”
“Vạn Tiên Minh lại để mặc cho nó lưu truyền mà không hề phát hiện ra.”
“Có nên nhắc nhở…”
Quý Thiệu Ly có phần do dự.
Tuy hắn muốn xem Vạn Tiên Minh thất bại thảm hại và tiết lộ con át chủ bài cuối cùng.
Nhưng khi đối mặt với thủ đoạn của Nhất Tâm thiên tôn, từ đáy lòng hắn vẫn có mấy phần kiêng kỵ.
“Vạn Tiên Minh hẳn là có cách đối phó riêng. Không cần ta phải lo lắng.”
Sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng Quý Thiệu Ly cũng từ bỏ ý định xen vào việc tính toán của người khác.
Lựa chọn sống chết mặc bay.
Hắn chỉ dặn dò tu sĩ trong hội hỗ trợ, tuyệt đối không nên xem bất kỳ tập tranh nào chỉ vì tò mò.
Đồng thời hãy cẩn thận lưu ý đến những thay đổi lặng lẽ trong bóng tối.
Nhưng rất nhanh, Quý Thiệu Ly đã nhận ra rằng mình quá coi thường năng lực của ‘Nhất Tâm thiên tôn’.
Có câu nói rất hay: sự tò mò hại chết con mèo.
Không phải đã biết nguy hiểm là có thể hoàn toàn đoạn tuyệt tâm tư.
Hơn nữa, chính vì bọn họ biết trước thân phận thật của nhân vật chính trong tập tranh là cường giả đứng đầu Huyền Hoàng giới, là thiên tôn thống trị Ngũ Lão hội…
Thế nên, bọn họ càng sinh ra sự tò mò đối với nội dung của tập tranh.
Đồng thời, bọn họ cũng có lòng tin vào sự may mắn và sự tự tin của mình.
Chỉ là liếc nhìn một chút, cũng không có gì lớn cả…
Loại ý niệm này một khi dâng lên trong đầu thì sẽ rất khó triệt tiêu.
Ngược lại, nó ngày càng tăng lên theo thời gian.
Khiến tinh thần người ngẩn ngơ.
Sau khi dục vọng không được thỏa mãn, chúng sẽ bành trướng không giới hạn.
Quý Thiệu Ly nhận thấy tình hình không ổn, trong hội hỗ trợ đã có ba thành viên không chịu nổi nữa.
Lặng lẽ tiến tới gần tập tranh và âm thầm quan sát nó.
Quý Thiệu Ly sợ hãi, chỉ đành phải nhốt tất cả bọn họ trong căn phòng nhỏ tối tăm.
Giám sát bọn họ gột rửa tâm trí.
“Thật là khó lòng phòng bị.”
Trong bóng tối truyền đến những âm thanh tràn đầy oán hận cùng với cử chỉ hành động điên rồ của bọn họ.
Sắc mặt Quý Thiệu Ly thay đổi.
“Đây mới chỉ là giai đoạn đầu, ta đã lập tức cắt đứt ảnh hưởng.”
“Còn những tu sĩ đã lún sâu vào…”
Quý Thiệu Ly thấy ớn lạnh trong lòng.
“Tuy trong thực chiến Triệu sư tỷ có chút yếu nhưng sức ảnh hưởng của nàng đối với tu sĩ không hề kém hơn bất kỳ thiên tôn nào.”
Để ngăn chặn càng nhiều người trong hội hỗ trợ bị luân hãm, Quý Thiệu Ly dứt khoát triệu hồi tất cả bọn họ.
Một lần nữa phong bế bọn họ trên đảo Hải Hiên.
“Dù sao vẫn còn một khoảng thời gian ngắn trước đại khảo nhập chức. Ta không tin Vạn Tiên Minh không hề phát giác ra việc lần này.”
“Hãy đợi xem bọn họ ứng đối như thế nào.”
Đúng như những gì Quý Thiệu Ly suy đoán.
Khi càng ngày càng nhiều tu sĩ bị ảnh hưởng bởi tập tranh Triệu sư tỷ, cuối cùng Vạn Tiên Minh đã nhận ra một số đầu mối.
Mà biện pháp áp dụng của Vạn Tiên Minh đã dạy cho Quý Thiệu Ly một bài học.
Không có gióng trống khua chiêng bắt buộc phải cấm lưu thông tập tranh.
Thậm chí phía chính phủ căn bản không có chủ động nói tới sự tồn tại của tập tranh.
Chỉ là gần như trong một ngày, hàng ngàn cuốn sách quý khác nhau đột nhiên được lưu truyền ra Vạn Tiên Minh.
Tất cả những cuốn sách đó đều đã bị cấm lưu hành và giao dịch lúc trước.
Trong đó có “Truyền Pháp thiên tôn cưỡng đoạt Thái Thượng nguyên thủy chân kinh đồ” mà Lý Phàm đã từng nhìn thấy lúc trước.
Cùng với “Thôn phụ phệ mẫu ma anh vong ưu truyện”, “Thư sinh tín khẩu khai hà đoạn lưu đồ”...
Có sách chữ và cả ghi chép tranh vẽ.
Nội dung biến hóa kỳ lạ, huyền bí và không hề giống nhau. Thậm chí giữa chúng còn có mâu thuẫn.
Nhưng chúng đều có một điểm chung.
Kể về năm vị Trường Sinh thiên tôn của Ngũ Lão hội.
Phải biết rằng, trước đây các tu sĩ Vạn Tiên Minh chỉ biết được sự tồn tại của năm vị Trường Sinh thiên tôn trong Ngũ Lão hội.
Những điều khác, bọn họ không hề biết gì nữa.
Giờ đây, bỗng chốc xuất hiện nhiều bí văn như vậy.
Hiển nhiên là thu hút sự chú ý của bọn họ.
Rất nhanh, nội dung trong những sách quý này lập tức trở thành đề tài sốt dẻo nhất trong Vạn Tiên Minh.
Bất luận đi đến đâu cũng có thể tùy ý nghe thấy tu sĩ bàn tán về chúng.
Thậm chí, những người không hề quan tâm đến thế sự cũng chú ý đến chúng trong bầu không khí thảo luận ở khắp nơi.
Quý Thiệu Ly cũng phát hiện dưới tình huống như vậy, lực hấp dẫn của tập tranh Triệu sư tỷ bất tri bất giác yếu hẳn đi.
Tất nhiên, trong rất nhiều sách quý Vạn Tiên Minh tung ra, có không ít sách liên quan đến ‘Nhất Tâm thiên tôn’.
Nó không cố tình diễn tả lệch lạc một bộ phận tình sắc nào đó mà chỉ miêu tả sự tích về cường giả không quan trọng đứng lên chấn hưng tông môn, đồng thời xen lẫn nhiều nội dung gây xôn xao và phấn khích.
Đẹp thì đẹp, nhưng so với nội dung tập tranh Ngũ Lão hội truyền bá.
Thì lại thiếu đi sự cám dỗ chí mạng.
Sau khi xem xong đều không có cảm giác không thèm uống trà hay ăn cơm.
Chỉ hưng phấn một lúc rồi chìm vào quên lãng.
Quý Thiệu Ly suy nghĩ: “Khi bức màn thần bí không còn nữa, mức độ hấp dẫn sẽ giảm đi.”
“Xem đi xem lại liền có cảm giác tẻ nhạt vô vị. Tuy bọn họ không hề biết nhưng tập tranh về Triệu sư tỷ do Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội tung ra là hai thứ hoàn toàn khác nhau.”
“Dĩ nhiên, bầu không khí toàn dân thảo luận cũng là một trở ngại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận