Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 816: Động thiên nguyên thần bí

Bùi Đà nói xong đã khiến những người khác cảm thấy kinh ngạc.
Đồng thời trong lòng cũng bừng tỉnh hiểu ra.
Chẳng trách khi nãy Bùi Đà thất lẽ như vậy, hóa ra hứa hẹn của Quý Thiệu Ly lại là một động thiên Nguyên Anh vô chủ.
Phải biết rằng là vật phẩm cần thiết để tu sĩ Kim Đan muốn thăng cấp Nguyên Anh cảnh.
Mỗi một động thiên vô chủ gần như đều đại diện cho một tu sĩ Nguyên Anh sắp quật khởi.
Giá trị không thể đo đếm được.
Ngoại trừ phải nhờ vả vào gia tài hiển hách Vạn Tiên, còn lại hoàn toàn phải dựa vào vận may của mình để đi tìm.
Khó khó khó!
Trúc Cơ, Kim Đan ở Vạn Tiên Minh nhiều vô số, giống như cây trồng trên đất, lứa này thay thế lứa khác.
Còn tu sĩ Nguyên Anh thì có thể được coi là đi dần từng bước, đảm nhận nhiệm vụ quan trọng ở các châu.
Hoàn toàn là lực lượng vững chắc của Vạn Tiên Minh.
Khác biệt một cảnh có thể nói là long trời lở đất.
Chỉ là...
Bản thân Quý Thiệu Ly chỉ là cảnh giới Kim Đan lại cung cấp tin tức động thiên vô chủ cho thành viên Hội hỗ trợ?
Điều này có thể hay sao?
Trong lòng những người ở đó đều không khỏi dấy lên một tia nghi ngờ.
Không phải bọn họ đa nghi.
Chuyện này thật sự...
Có phần khó mà tin tưởng được...
Không đề cập đến việc Quý Thiệu Ly một thân một mình, sau lưng không có thế lực nào hỗ trợ.
Cho dù hắn là một thành viên của tổ chức thần bí nào đó.
Hắn nắm giữ động thiên vô chủ, người trong thiên hạ bằng lòng nương nhờ chắc chắn nhiều vô số kể.
Hà cớ gì phải đến biển Tùng Vân chiêu mộ binh sĩ chứ?
Lẽ nào là Ngũ Lão hội?
Ý nghĩ này vừa hiện lên, mọi người dần tỉnh táo lại sau hưng phấn lúc ban đầu không khỏi kinh sợ. Càng nghĩ trong lòng càng hoang mang.
Còn Quý Thiệu Ly đương nhiên nhìn ra được những người này đang nghĩ điều gì.
Hắn mỉm cười: “Các người đừng quá lo lắng. Ta chắc chắn không phải là gián điệp gì đó của Ngũ Lão hội.”
“Động thiên vô chủ chuẩn bị cho Bùi Đà cũng nằm ở cảnh nội Vạn Tiên Minh.”
Lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hội hỗ trợ vừa mới xây dựng bước đầu, các ngươi có điều lo lắng cũng rất bình thường. Nhưng mà sự thật luôn thắng lời nói, đến khi Bùi Đà đạt được Nguyên Anh mọi nghi ngờ sẽ tự sụp đổ.” Quý Thiệu Ly tràn đầy tự tin mà nói.
“Nhưng mà trước khi hoàn thành chuyện này phải giải quyết các vấn đề của các ngươi.”
Quý Thiệu Ly khẽ vỗ tay, một lúc sau chỉ thấy một hình ảnh một tượng đá vô diện đột ngột xuất hiện trong đại sảnh bữa tiệc ở động phủ.
“Đây là Chân Tiên ‘cứu khổ cứu nạn, hồng trần từ bi’, các ngươi chỉ cần thành tâm cầu nguyện với nó, thầm đọc lời thề gia nhập vào hội thì coi như đã hoàn thành nghi thức gia nhập.”
“Sau này ta sẽ đưa độ cống hiến cho các ngươi.” Quý Thiệu Ly mỉm cười giải thích.
“Đơn giản như vậy sao?” Hạng Tâm hơi nghi ngờ.
“Chỉ đơn giả như thế, Hội hỗ trợ của chúng ta không có gì giả dối cả.” Quý Thiệu Ly nói chắc chắn.
Mọi người nghe vậy không khỏi cùng nhìn về tượng đá vô diện trên không trung.
Dường như chẳng có điểm nào huyền diệu cả, chỉ loáng thoáng cảm nhận được một vài khí tức khó hiểu toát ra từ trên người nó.
Chứng tỏ sự bất phàm của pho tượng đá này.
Có sự hấp dẫn của động thiên vô chủ, Bùi Đà đương nhiên không hề sợ hãi bước lên đầu tiên thầm đọc trong lòng.
Một lúc sau.
Hắn ngẩng đầu: “Như vậy được chưa?”
Giống như chẳng có chuyện gì xảy ra.
“Được rồi. Chào mừng ngươi gia nhập vào ‘Hội hỗ trợ’.” Quý Thiệu Ly nở một nụ cười niềm nở.
Những người khác thấy vậy cũng lần lượt bắt chước theo.
Không quá lâu, sáu vị tu sĩ đầu tiên của Hội hỗ trợ đã gia nhập vào hội xong.
Quý Thiệu Ly cũng không nuốt lời, lập tức chuyển độ cống hiến cho mỗi người bọn họ ngay tại đó.
Sau khi xác nhận mình thật sự nhận được một khoản độ cống hiến khổng lồ bằng Thiên Huyền Tiểu Kính trên đảo.
Nét mặt của mọi người hơi hoảng hốt, giống như đang nằm mơ.
“Thành viên Hội hỗ trợ cần tinh anh không cần số lượng. Cho nên mong các vị không cần cố ý tuyên dương. Đương nhiên nếu như ngày nào đó người thân bạn bè có thiên chất xuất chúng cũng có thể chủ động giới thiệu vào hội.”
Trước khi tiễn bọn họ đi, Quý Thiệu Ly lại dặn dò lần nữa.
Khi đám người rời đi, Quý Thiệu Ly mới xoay người lại nhìn Bùi Đà nóng vội không chờ nổi.
“Không biết Trúc Cơ kỳ vật, pháp Kim Đan của Bùi huynh là gì? Chuẩn bị tu hành loại công pháp Nguyên Anh nào?” Quý Thiệu Ly đột nhiên hỏi.
Bùi Đà do dự một lúc rồi nói hết mọi thứ.
“Ta dùng ‘tường Kiêm Nham’ đạt được đạo cơ, ba pháp hộ, sinh, địa đạt thành tựu Kim Đan.”
“Nhìn trúng một công pháp tên là ‘Bát Phương Bất Động Trấn Địa Quyết’.”
Quý Thiệu Ly tán thưởng một câu: “Trúc Cơ kỳ vật và pháp Kim Đan cùng kiểm chứng cho nhau, đạo hữu thật sự không đơn giản.”
Không để đối phương nói hắn lại hỏi tiếp: “Vừa hay ta biết được một ‘Thiên Nham động thiên’ vô cùng phù hợp với con đường tu đạo của đạo hữu.”
“Ý của ngươi như thế nào”.
“Thiên Nham động thiên? Đương nhiên quá tốt luôn rồi.” Bùi Đà nghe vậy lập tức vui mừng không thôi.
Nhưng ngay sau đó hắn lại ý thức được điều gì đó, cơ thể đột nhiên cứng đờ.
Hắn nhìn Quý Thiệu Ly ở không xa, trong lòng chấn động khó có thể dùng từ ngữ để diễn tả được.
Có thể chỉ dựa vào chính mà mà một mạch tu hành đến Kim Đan viên mãn.
Bùi Đà quả thật không phải hạng ngu ngốc nào đó.
Hắn nhạy bén phát hiện ra một vài chỗ không đúng lắm.
Vừa khéo biết được ‘Thiên Nham động thiên’ vô cùng phù hợp với mình....
Đâu ra nhiều thứ trùng hợp như thế!
Phải biết rằng đa số động thiên trong thiên hạ mà tu sĩ Nguyên Anh thôn phệ đều rất khó tương thích với Trúc Cơ, Kim Đan của mình.
Dù sao thì có thể tìm được động thiên thành tựu Nguyên Anh đã vô cùng may mắn rồi.
Ngoại trừ những đệ tử nòng cốt gia tộc hiển hách còn ai có thể lựa chọn nữa chứ?”
Nhưng thứ Quý Thiệu Ly chuẩn bị cho mình lại cứ như đo ni đóng giày vậy...
Hoặc là trùng hợp.
Hoặc là chứng tỏ...
Quý Thiệu Ly không chỉ biết một nơi, thậm chí hắn còn biết rất nhiều động thiên khác nhau.
Sau khi biết được con đường tu hành của mình lập tức chọn ra cái thích hợp nhất.
Điều này có nghĩa là gì?
E rằng chỉ có thể lực cấp cao của Vạn Tiên Minh mới làm được thôi nhỉ.
Trong lòng Bùi Đà cảm thấy ớn lạnh.
Tượng đá vô diện kia không ngừng xuất hiện đi xuất hiện lại trong đầu của hắn.
Chân Tiên ‘cứu khổ cứu nạn, hồng trần từ bi’.
Rốt cuộc...
Trong lúc Bùi Đà thấp thỏm lo âu trong lòng.
Quý Thiệu Ly lại nói: “Bùi huynh, ý của huynh thế nào?”
“Nếu như không có ý kiến vậy chúng ta xuất phát thôi.”
Bùi Đà vội vàng đồng ý.
Sau đó hai người dùng truyền tống trận đến trong đảo Vạn Tiên trước.
Sau đó đi thẳng đến nội địa Tiên Minh.
Điều này khiến nỗi lo lắng trong lòng Bùi Đà giảm đi mấy phần.
“Ít nhất thật sự không phải bên Ngũ Lão hội kia.” Trong lòng hắn nghĩ như vậy.
Đến châu Cô Phùng ra khỏi Phù Huyền thiên thành.
Quý Thiệu Ly thi triển bí pháp che giấu hành tung của hai người.
Sau đó lao nhanh đến một bãi sa mạc hoang vu.
Đánh giá xung quanh một lượt, chắc chắn không có tu sĩ ở gần đó.
Quý Thiệu Ly chỉ vào không trung lặng lẽ truyền âm: “Thiên Nham động thiên ở ngay nơi này.”
Bùi Đà hơi sửng sốt, sau đó bay đến vị trí Quý Thiệu Ly chỉ, cảm nhận kỹ càng.
Không lâu sau quả thật cảm nhận được một sự tồn tại của động thiên vô chủ, hắn vui mừng như điên,
Cùng lúc đó khó nén nỗi rung động trong lòng.
“Ngươi ở đây thăng cấp đi.”
“Ta hộ pháp cho ngươi.”
Quý Thiệu Ly bình tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận